Mịch Nhi lập tức thoát khỏi lòng Liên Tĩnh Bạch, trốn đến trong góc hàng ghế sau, vội vàng ngồi dậy nhìn gương sửa sang lại.
Hơi thở dồn dập không yên thông qua hít sâu đến hồi phục, gương mặt đỏ bừng phải dùng hai tay giảm nhiệt độ, Mịch Nhi nhìn mình trong gương, cắn
môi dưới, hết sức buồn rầu đứng lên.
Cánh môi sưng đỏ vừa nhìn cũng biết xảy ra chuyện gì, cái này phải che giấu như thế nào——
" Anh Tiểu Bạch đáng ghét nhất!" Mịch Nhi hung hăng dùng ánh mắt trách
móc anh, "Lần sau không cho dùng sức như vậy hôn em! Tuyệt đối không cho phép!"
"Anh không thể làm được, Mịch Nhi, chi bằng em
đừng dùng son che giấu vậy thực tế hơn." Liên Tĩnh Bạch một phen cướp
gương đi, "Em giấu giếm nữa cũng không có cách nào phủ nhận chuyện mới
vừa hôn môi, mọi người trong nhà cũng biết quan hệ của chúng ta, em muốn che giấu cái gì? Người yêu hôn môi rất bình thường, bọn họ cũng mong
chờ chúng ta sớm kết hôn một chút? Uh, ngay lúc em tròn mười tám tuổi,
có lẽ cũng là thời điểm suy tính chuyện tiến thêm một bước..." Nói xong, anh còn thật sự nâng cằm, nghiêm túc ngồi dậy suy tính.
"Kết hôn cái gì, tiến một bước cái gì, em còn chưa có trưởng thành đâu!"
Mịch Nhi đá anh một cước, "Đồ háo sắc, đàn ông chính là muốn loại chuyện đó, nhúng chàm trẻ vị thành niên là phạm pháp! Nếu như anh thật sự
không nhịn được, vậy thì đi tìm người khác đi!"
"Anh
ngược lại muốn đi, nhưng là sợ đến lúc trở lại, đã có người muốn ăn dấm
chua mất..." Liên Tĩnh Bạch miệng nước sốt, anh thật sự là rất thích xem Mịch Nhi để ý dáng vẻ của anh như vậy, còn cố ý khiêu khích cô nói, "Em nói xem, có người sẽ giết cái người đó trước, hay là chết vì dấm chua
trước?"
"Nhất định là giết anh trước!" Mịch Nhi thẹn quá
hóa giận, nhào tới không ngừng đấm anh, "Anh dám làm em liền dám thiến
anh! Anh cũng biết, tất cả dụng cụ giải phẩu trong phòng em đều đầy đủ
hết, anh đi a anh đi thử một chút a!"
"Này này, Mịch Nhi, anh sẽ không đi, tuyệt đối sẽ không cho em cơ hội này!" Liên Tĩnh Bạch
dễ dàng chế phục Mịch Nhi khoa chân múa tay, lại vụng trộm thơm má cô
mấy cái, "Cuộc đời này, anh sẽ chỉ có một mình em —— "
Cả người Mịch Nhi dường như cũng bị Liên Tĩnh Bạch ôm vào trong ngực, cô
vừa giãy giụa xoay tay động tác đánh càng giống như là liếc mắt đưa
tình, chỉ khiến tình cảm của hai người càng thêm thắm thiết.
Nghe được lời nói thâm tình của Liên Tĩnh Bạch, cô xảo quyệt nheo lại đôi
mắt tím: "Muốn làm cho em tin tưởng, phải xem biểu hiện của anh! Em cũng muốn nhìn một chút, cái hứa hẹn này lúc anh còn sống rốt cuộc có thể
thực hiện hay không... Hừ nếu bị em phát hiện một lần vượt quá giới
hạn..., liền cắt của anh một lần, có gan anh liền hàng ngày đi tầm hoa
vấn liễu ( chỉ đi kỹ viện- hoa,liễu: kỹ nữ)! Không muốn hoài nghi kỹ
thuật của em, dao giải phẫu của em cắt bao nhiêu lần tuyệt đối không là
vấn đề!"
Vừa nói, Mịch Nhi vừa khoa tay múa chân với anh, tựa hồ thật sự đang tìm cảm giác giải phẫu.