Edit: Cò Lười
Beta: Tiểu Ly Ly.
"Đừng nhìn." Bả vai Tảo Tảo đã bị người đập một cái, cô quay đầu lại, thì ra là Hồng Nhan xách theo một túi đồ ăn vặt lớn mua từ bên ngoài trở về.
"Nhìn tới nhìn lui cũng như nhau, tối hôm qua không phải là mình đã nói hết cho cậu rồi sao, sao cậu vẫn nghĩ không thông vậy." Hồng Nhan soàn soạt lấy một bọc đậu phộng da cá đưa tới, bản thân cũng cầm hai viên bỏ vào trong miệng nhai từ từ sau đó nuốt xuống, đi tới đứng ở bên cạnh Tảo Tảo, cũng liếc nhìn một cái: "Anh ta nói nhiều hơn hai câu với nữ sinh sắc mặt cậu lại khó coi như vậy, cậu làm sao nói yêu đương với anh ta đây."
"Ai nói mình muốn yêu đương với anh ấy chứ..., " Tảo Tảo mất hứng xoay người, dựa lưng vào cửa sổ: "Sắc mặt mình không tốt là bởi vì tối hôm qua ngủ không ngon, mới không phải vì anh ấy đâu."
Bên kia ánh mắt Tiểu Dã nhìn lướt qua bên này, nhìn thấy bọn họ, nhanh chóng xoay người từ bên trên lan can sân bóng rỗ nhảy qua, mấy bước đã đến dưới lầu, "Tảo Tảo, mau xuống đây."
"Cậu đó, liền mạnh miệng như vậy. " Hồng Nhan thở dài, vỗ vỗ bả vai Tảo Tảo, "Bị anh ta để ý, sớm muộn gì cậu cũng không chạy thoát được đâu."
Tảo Tảo còn muốn tranh cãi thêm mấy câu, dưới lầu Tiểu Dã lại bắt đầu gọi hồn, Hồng Nhan không nhịn được đẩy cô một cái: "Mau đi xuống đi, tránh để lão Tiểu Dã gọi mãi."
Tảo Tảo bất đắc dĩ đi xuống lầu, nghiêm mặt đi tới bên cạnh Tiểu Dã: "Em đã nói không đi, anh làm cái gì vậy?"
Tiểu Dã cười hì hì tới kéo tay của cô, Tảo Tảo sớm có chuẩn bị, co rụt tay lại tránh được: " Làm gì thì làm cái đó, nữ sinh muốn kéo tay anh còn nhiều mà, nữ sinh muốn đáp lời của anh cũng còn nhiều mà, đừng có làm phiền em."
"Làm sao rồi, ngày hôm qua vẫn còn tốt mà" Tiểu Dã chợt đến gần Tảo Tảo, ở bên tai cô nói: "Cả buổi tối ngày hôm qua anh không ngủ được, Tảo Tảo em ngủ có ngon không."
Anh thở ra khí nóng thổi tới lỗ tai cô, cả người Tảo Tảo giật mình, nhảy qua bên cạnh một bước: "Dĩ nhiên là em ngủ rất ngon, tại sao em lại không ngủ được chứ."
Tiểu Dã nhìn đôi mắt thâm đen to tròn của cô cười hì hì, cũng không muốn vạch trần, đưa qua cho Tảo Tảo một túi nhỏ: "Ngủ ngon là tốt rồi, ăn trước một chút điểm tâm, sau đó sẽ dẫn em đi ăn ngon."
Tảo Tảo đang đói bụng đến phát run, Tảo Tảo giơ tay ra lấy, Tiểu Dã thừa cơ chộp ngay lấy tay cô, kéo đi về phía trước: "Đi, vừa đi vừa ăn. Chúng ta đi chèo thuyền, Tảo Tảo em còn chưa có đi qua thuyền mà."
Tảo Tảo giãy giãy, Tiểu Dã rất kiên định nắm tay của cô, tay của anh rất lớn thật ấm áp, bao quanh tay của cô, Tảo Tảo lại bắt đầu mơ hồ, trong lòng dâng lên cảm giác thinh thích.
"Tiểu Dã. " Một giọng nói vui mừng từ phía sau truyền đến, Tảo Tảo quay đầu lại, thì ra là Xảo Xảo, lần trước khi cuộc thi kết thúc người bị Tiểu Dã ôm chặt chính là cô gái kia, trong lòng Tảo Tảo lập tức hiện ra hình ảnh hai người thân mật, cô chán ghét bỏ Tiểu Dã, mới vừa rồi đầu óc như bị nhúng nước, lại có thể cảm thấy ấm áp, đôi tay này không biết đã ôm thân thể của bao nhiêu cô gái, thậm chí sờ qua......, cô chán ghét đưa tay lên trên quần xoa xoa, giống muốn lau vật gì dơ bẩn.
"Tảo Tảo." Tiểu Dã không có để ý tới Xảo Xảo, nhìn thấy cô đưa tay cạ trên quần rất tức giận: "Em có ý gì?"
Tảo Tảo liếc thấy xa xa Tiêu Dương đang đi về phía bên này, cô nhanh chóng chuyển động, đẩy Tiểu Dã ở bên cạnh về phía Xảo Xảo. "Hiện tại bạn gái anh tới, không cần nhiều chuyện với em, để cho cô ấy đi với anh đi, em tìm Tiêu Dương có chuyện."
Cô không đợi Tiểu Dã kịp phản ứng, lập tức chạy về phía Tiêu Dương: "Tiêu Dương, ở bên này."
Tảo Tảo vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn, Tiểu Dã nhìn cô nổi trận lôi đình, Xảo Xảo lại lôi kéo anh tỏ ra đáng yêu làm nũng. Cô thở dài trong lòng, cứ tính như thế đi, cho dù hiện tại trong lòng anh chỉ có mình cô nhưng có thể giữ được trong bao lâu, huống chi cô luôn để ý trước sau, để ý những chuyện trước kia của anh. tối hôm qua Tảo Tảo may mắn kịp thời ngăn anh thổ lộ, sau này thì chỉ làm bạn bè thôi.
"Đông" một cái, Tảo Tảo không tập trung nên đâm đầu vào cây cột lưới của bóng chuyền, đầu gối phải đụng vào thanh sắt nên bị đau.
"Ôi, thật là đau." Tảo Tảo nhảy chân lên, đưa tay xoa xoa đầu gối phải,