Với loại tốc độ như vậy, nhóm người Thiên liền bớt đi rất nhiều thời gian đi đường.
Chỉ 1 ngày sau đó là họ đã đi qua được 3 tòa tiểu trấn, thời gian tiêu hao chủ yếu là do Thiên xuống xe đi ngắm tìm dược liệu và tài liệu luyện khí, thậm chí cả một số loại phù lục kỳ lạ cũng không tha.
Thế giới này muôn hình vạn trạng phức tạp muôn mầu, có những thứ dù là ở Thiên Kiếm Môn cũng không có.
Ví như Thiên kiếm được 1 tấm phù có tên là “lôi âm” rất bình thường, khi khai phù cũng chỉ là nổ ra 1 tiếng lôi âm nhưng tác dụng lại thần kỳ, đó là tiếng sấm mùa xuân kêu gọi hoa cỏ thức tỉnh đơm hoa nảy lộc.
Hoặc là 1 tấm “cầm hí phù” có thể giả tiếng chim gọi bầy điều động bầy chim lại nhặt thóc lúa.
Hoặc mà 1 tấm ma đạo phù lục “tàn cốt phù” bình thường thì để hại người nhưng ngược lại có thể nối xương.
Đặc biệt là Thiên còn kiếm được 1 tấm thượng cổ linh phù huyền phẩm “Vũ Linh Phù” có thể điều động phù lực hóa thành thanh vũ tưới tắm hoa cỏ, tăng tốc độ sinh trưởng của thảo dược rất là quý hiếm.
Đồng dạng là đó, về dược liệu Thiên cũng kiếm được thêm 13 loại huyền dược, 25 loại hoàng dược quý hiếm.
Một ngày rong chơi mỏi mệt, 2 nữ cũng sắm đồ thỏa thích bỏ vào không gian thủ trạc, quả thật chính là càn quét loại hình ah.
Có được không gian thủ trạc, việc mua sắm liền trở thành đơn giản, mặc dù đồ ở đây đa số đều không đủ tinh xảo như tại Kinh Châu nhưng lại có nhiều nét hoang dã, điểm quan trọng đó là 2 vị cô nương này vừa có tiền vừa có tâm trạng cho nên nhìn cái gì cũng thấy đẹp.
Không gian thủ trạc là bảo vật vô cùng quý hiếm, xưa nay kẻ mang ngọc có tội cho nên bí mật này 2 nàng đều rất ngoan ngoãn nghe lời Thiên dặn, tuyệt đối giữ bí mật
Sau 1 ngày đường thì đoàn người này đã đi qua được 2 quận, 6 trấn vừa vặn tới 7 giờ tối là tới được Ngũ Kinh Thành, nhưng buổi tối hôm đó 2 nàng đã mệt rã rời không còn thiết đi dạo nữa.
Một buổi tối bình yên với Thiên đã đến.
Để cho khỏe, lần này Thiên lại sai Diêm lão ngàn dặm huyết tẩy hết hơn 200 mật thám và 3000 cao thủ ẩn nấp, tình trạng bị vây chặt như nêm cối rốt cuộc được thả lỏng.
Một lần huyết tẩy như vậy, bí mật về Diêm lão đã bị họ nửa tin nửa ngờ đoán biết cho nên hành động sau đó cũng không dám lớn mật như vậy nữa.
Trong nhà trọ của 4 người bây giờ chỉ còn lại rải rác vài tên lâu la giám thị mà thôi.
Huyết sát các cũng triệt để an phận xuống, sát thủ một tên cũng không hiện, tất nhiên là trừ 1 người
Ngồi ở trong phòng, Thiên đưa mắt nhìn về 1 phía cười cười.
Hắn biết mình đang bị theo dõi, là chân chính 1 tên sát thủ cấp địa thánh đang theo dõi, loại cảm giác như rắn độc nhìn chằm chằm này làm hắn thấy buồn cười.
Sát đạo lĩnh vực như con dao găm lượn lờ quanh cổ khiến người sợ hãi từ tận trong giấc mơ, da gà đều sẽ nổi lên, cảm giác tử vong không ngừng kéo đến khiến người muốn suy sụp.
Nếu như Thiên là 1 người bình thường, hay thậm chí là 1 võ giả bình thường thì sớm đã vãi tè ra quần, ăn không ngon ngủ không yên. Đáng tiếc tên ngu ngốc này chọn sai đối tượng
Đã 2 ngày rồi, hắn giống như 1 con đỉa bám dai không ngừng đi theo, nhưng ngừng không nghỉ áp tới sát vực khủng bố tinh thần nghiễm nhiên một bộ cho ngươi biết trước hạn chết để ngươi chậm rãi chuẩn bị.
Nhưng mà 2 ngày qua Thiên vẫn vô tư như vậy mua sắm khắp nơi, chỗ nào cũng dạo, chỗ nào cũng ghé làm như hai lúa lên thành phố, tối về vẫn ăn no ngủ kỹ, vẫn đùa đỡn với 2 thiếu nữ vui vẻ làm như không biết cái gì.
Ngũ Kinh Thành sở dĩ có tên Ngũ Kinh là vì thành này rộng lớn được quản lý với 5 đại thế gia, giao thông mạch máu dẫn đến khắp các quận thành lân cận, kinh tế phồn vinh.
5 đại gia tộc này địa vị thậm chí không thua gì 6 đại gia tộc tại kinh châu. Về chính trị lẫn kinh tế và cả thế lực trong triều đình.
Trùng hợp là Châu gia, cũng là 1 trong Ngũ Kinh và buổi sáng hôm này không biết là do vô tình hay hữu ý cái tên Châu Hạ mấy ngày trước bây giờ lại gặp lại.
”Kế Anh cô nương, chúng ta lại gặp lại...”
”Doãn Kế Anh kính chào châu công tử”
Doãn Kế Anh lễ độ chào nhưng ánh mắt lộ rõ một tia không thích, Dương Tiểu Thanh bên cạnh lại càng trực tiếp bĩu môi không thèm đếm xỉa.
Châu Hạ nhìn nhiều thêm Tiểu Thanh xinh đẹp mấy lần
Ở Thiên Phù Giới này, phép lịch sự quý tộc thường gọi con trai bằng họ thêm chữ công tử, đó là để tôn vinh dòng dõi và tránh thô tục khi gọi cả tên họ.
Nữ thì sẽ gọi bằng tên thêm chữ tiểu thư, đơn giản là vì nữ lấy chồng theo chồng sẽ không thể đại diện cho dòng họ được. Đây chính là một sự phân biệt nam nữ rất rõ ràng của giới quyền quý.
Các công tử thường chỉ vì nịnh bợ nữ nhân mới có những cách xưng hô đặc biệt bằng họ khác nhưng trên thực tế thì nữ nhân trong giới quyền quý cũng chỉ là một đặc phẩm để trao đổi quan hệ mà thôi.
Hoàng triều này cũng rất bá đạo, các đại thần trong triều nếu có con gái đến tuổi 18 có nhan sắc sẽ được ưu tiên tuyển lựa để nhập vào hậu cung, hoàng thượng không cưới thì thái tử sẽ chọn, cuối cùng nếu đều không lọt vào 2 vòng này thì những cô gái đó vẫn sẽ được phong làm quận chúa và được gán định hôn nhân.
Nữ nhân gần như không có bất kỳ quyền lựa chọn nào cho mình, trừ phi nàng có thiên phú võ học cực cao.
Các vị quần thần trong triều đẻ ra con gái, nếu không thể làm phi tần thì coi như không còn bất kỳ giá trị, sẽ bị nhà ngoại gần như từ bỏ.
Doãn gia Doãn Lục Anh đại tỷ Doãn Kế Anh cũng là vì như vậy mà bị ép phải đính hôn.
Năm nay đồng dạng cũng là năm Doãn Minh Anh lên 18, sẽ đến kỳ hạn bị tuyển cung, cho nên Châu Hạ này chính là đang muốn dùng quan hệ móc nỗi với triều đình dùng cách “ban hôn” này để giành lấy mỹ nhân về tay.
Chỉ là hắn còn đang bị sự thần bí và khí chất tuyệt mỹ của Doãn Kế Anh hấp dẫn, còn đang muốn lột bỏ mặt nạ châm trước dung nhan của nàng rồi mới làm ra quyết định.
Thấy thái độ không mấy nhiệt tình của nàng hắn nhẹ nở một nụ cười lễ phép nhưng trong lòng thì lại tràn đầy khinh thường.
- Nữ nhân ah...không phải cũng chỉ là vật nằm dưới háng của ta thôi sao
”Ngũ Kinh này là địa bàn của tại hạ, hiếm khi mới có cơ hội Anh tiểu thư tới đây, chi bằng để tại hạ dẫn cô nương đi thăm thú khắp nơi tận tình đạo chủ nhà, mong nhị vị cô nương sớm chuẩn bị đồ đạc”
Lời hắn nói nghe có vẻ rất lễ phép nhưng lại có mấy phần ra lệnh. Ý tứ có mấy phần uy hiếp
”Châu công tử, ta và Tiểu Thanh chỉ đi ngang qua đây rồi lại gấp gáp về Kinh Châu cho nên cám ơn ý tốt của công tử rồi...mời công tử tự nhiên”
Doãn Kế Anh trục khách.
Sắc mặt Châu Hạ thoáng đanh lại, ngữ khí thay đổi.
”Nhị vị cô nương không nể mặt tại hạ 1 lần sao?”
”Mong công tử thông cảm, tiểu nữ đang có việc bên mình thứ lỗi không thể tiếp nhận..” nói xong nàng nắm tay Tiểu Thanh đi xuống chỗ Thiên đứng, thái độ lộ rõ nhưng mà Châu Hạ này bản tính cao ngạo đã quen sao có thể chấp nhận để cho 2 nữ nhân 5 lần 7 lượt từ chối mình chứ.
”Anh cô nương, nghe nói Doãn gia chưởng pháp cao minh, tại hạ tự nhận mình thực lực kém cỏi cũng xin được chỉ giáo vài chiêu”
Doãn Kế Anh đổi sắc mặt giận dữ quát lên.
”Châu công tử, ngươi đây là có ý gì...”
Châu Hạ không đáp mà chỉ lùi ra sau 3 bước hạ thân lấy thế, trên thân vờn quanh lực lượng phong hệ làm như chuẩn bị đối chiến, nụ cười trên môi vừa sắc bén vừa tự tin.
Ngay lúc này, 1 giọng nói rất buồn bực lại vang lên.
”Mấy còn ruồi phiền phức này 2 nàng còn lắm chuyện làm gì, thật mất thời gian...”
Vừa nghe được giọng nói này Châu Hạ liền trợn mắt tức giận, sát khí bốc lên dàn dụa.
”Tiện nhân...ơ đây có chỗ cho ngươi nói chuyện sao...cút..” lời còn chưa xong hắn đã hóa trảo thành chưởng phù lực cuồng bạo hóa thành 1 bàn tay tát tới
”Hừ...muốn chết...ưm..” Bá Chương ngồi bên cạnh lập tức muốn động nhưng sau đó lại khó hiểu thu tay lại.
Đối diện, Châu Hạ sắc mặt rét lạnh, chưởng thủ ẩn hàm 5 ngàn tinh kinh người lực lượng tát tới.
5 ngàn tinh lực lượng đây đã là cực hạn của đa số thiên tài tu vi nhân cảnh đỉnh, Châu Hạ này còn chưa vận toàn lực đã có được 5 ngàn tinh có thể thấy được thực lực của hắn không hề tầm thường. Một tát này mà trúng phải dù là nhân cảnh đỉnh cao cũng khó lòng chống đỡ huống chi là một người tu vi luyện thể như Thiên.
Rất rõ ràng, Châu Hạ này ra tay chính là muốn mạt sát Thiên, để trả thù mối nhục lần trước cùng với thị uy với 2 nàng mỹ nhân, đáng tiếc....hắn chọn sai đối tượng.