Về tới nhà trọ, Thiên chữa thương cho Axe rồi để cho cô nằm nghỉ 1 lát.
Tiểu Hắc rất thông minh đã dùng miệng mang cây “điệp trùng kiếm” của Lang Tiếu Thiên về.
2 đạo phù văn “tam điệp”, “tứ trùng” đó sớm đã trở thành 2 đạo phù văn nằm trong quy nguyên đan điền cho nên Thiên cũng không rảnh nghiên cứu nó nữa.
Thanh kiếm này chất liệu kim loại rèn nên rất là tốt, 2 đạo phù văn này được phù sư rất điệu nghệ khắc lên 2 phần lưỡi kiếm và chuôi kiếm cũng không phải vật tầm thường.
”Ale....muội cầm thanh kiếm này đi...”
”Ah...sao lại cho muội, Axe mới là người nên có được chứ...”
”nàng không cần lo....Axe dùng cung tiễn đã quen, ta sẽ kiếm cho nàng ấy 1 bộ cung tiễn thật tốt”
”Nhưng mà....”
”Cầm..đi, không nhưng nhị gì hết...hãy mau chóng tu luyện đi, sau này còn bảo vệ cho Axe nữa”
”Dạ....”
”Phải rồi...ta thấy muội cũng luyện kiếm, có thể diễn luyện lại cho ta 1 lần không”
”Thiên ca ah....bài kiếm cơ bản đó ở ngoài đường vứt ra trẻ con còn không thèm lượm nữa...huynh học làm chi”
Cô bé này rất thông mình, Thiên chỉ nói là “xem” thì nàng liền hiểu là “học”
”Đừng có xem thường, ta thấy kiếm pháp đó chỉ có hơn 20 chiêu nhưng lại bao hàm hết tất cả các thế trong võ học....nếu kiếm pháp mà luyện tới đỉnh thì chính nó mới là thứ phù hợp cho chiến đấu nhất”
”Aiii...vậy được, muội luyện...huynh chú ý xem nha”
Nói xong Ale cầm lấy cây “thập nhị điệp trùng kiếm” bắt đầu diễn luyện, còn Thiên thì mải mê ngắm.
Kiếm chiêu Ale luyện ra rất rời rạc và trúc trắc, chiêu thì bay lên, chiêu lại ngồi xuống, chiêu thì như cóc nằm, chiêu lại như thái sơn....
”Uhm....kiếm chiêu thật hay....kiếm chiêu thật hay...diệu...diệu......hahahaha”
Luyện xong bài kiếm đơn giản này Ale liền khó hiểu nhìn Thiên.
”Thiên ca ah...muội không hiểu...kiếm chiêu mà muội đánh chỉ có 32 chiêu...phẩm cấp của nó thậm chí còn không cả bằng hoàng cấp thấp phẩm nữa....huynh luyện thành cả kiếm thế “thiên lang kiếm” nổi danh còn không thấy khen 1 câu....vậy mà lại đi khen nức nở 1 bài kiếm không ra gì của muội....thật là...”
”Muội không hiểu...muội không hiểu đâu...võ đạo quy nguyên, đây là võ đạo quy nguyên, là lấy phồn nhập giản”
Thiên đứng lên, tay hắn hóa thành từng đợt từng đợt sóng kiếm bắt đầu diễn luyện từng chiêu từng từng chiêu kiếm pháp cơ bản này lại.
32 chiêu kiếm này vốn dĩ cũng không được tính là chiêu, nó thuần túy chỉ là 32 loại bện pháp dụng kiếm và trong 32 loại này lại có 32 loại thế kiếm riêng biệt.
Thậm chí đến cả “thiên lang kiếm pháp” đều không nằm ngoài 32 thế kiếm này.
Tuy nhìn thì quả thật vô cùng đơn giản....đơn giản đến làm 1 võ sĩ không cả thèm nhìn, nhưng mà áo nghĩa trong đó lại không phải ai cũng có thể nắm bắt được.
Và cũng bởi vì nó đơn giản cho nên quá thiếu gợi ý cho võ giả, muốn hiểu là dễ nhưng hiểu được đến tận cùng lại vô cùng khó.
Nhưng đối với Thiên lại khác, hắn nhìn 1 chiêu kiếm này có thể nhìn ra vô vàn ảo diệu, dù dùng như thế nào cũng không thể hiện ra hết.
Cứ như thế 32 thế kiếm rời rạc, tán loạn này liên tục được diễn luyện dưới tay Thiên....không ngờ đứng trước bài kiếm pháp của hắn, Ale lại giống như phát mọng.
Không hiểu sao bài kiếm pháp quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn này với cô sao khi qua bàn tay của Thiên lại trở nên như vậy.
Huyền diệu mà đơn giản.
Mạnh mẽ mà liền mạch.
Đơn giản mà thâm sâu khó dò.
1 kiếm phát ra đơn giản đến cùng cực nhưng lại như trăm ngàn hồ điệp xuyên toa, triệu triệu cánh tay vẫy lộng, tỷ tỷ kiếm khí xỏ xuyên.
Không có kinh thiên động địa
Không có trời sụp đất nứt.
Nhưng lại khiến vạn vật như con mồi bị dính vào lưới nhện.
”Kiếm nhẫn” lấy 10 đầu móng tay mà làm kiếm, 1 kiếm sinh 1 loại ảo diệu, 10 kiếm sinh trăm ngàn ảo diệu.
1 bài cơ bản kiếm pháp bị hắn luyện tới tối khuya mới ngừng.
Lúc này cơm tối đã tới, Axe cũng tỉnh dậy.
Buổi tối hôm đó, Thiên lại vào phòng 2 cô, nhân lúc họ ngủ say hắn liền khắc lên 2 đạo thần thông “tam tài vô ảnh” và “tam tài kim cương” vào viên tinh hạch trong đan điền của họ.
Việc tu luyện ở cảnh giới luyện thể không giống như những tu tiên giả ngoài đại vũ trụ, tu luyện ở đây là sẽ căng thẳng và tiêu hao thể lực chứ không tâm bình khí hòa, thần thanh khí sảng như tu luyện chân khí.
Do đó từ khi ở với Thiên, 2 cô bé này 1 ngày bị ép phải đi ngủ ít nhất 5 giờ, chỉ khi nào tinh khí thần no đủ mới được dậy tu luyện.
Cứ như thế họ liền đợi thời gian tu luyện của mình tới lúc 11 giờ khuya cho tới sáng, còn từ 8 giờ tới 10 giờ thì họ đi ngủ, vừa là để Thiên khỏi la chửi vừa là để giữ sức.
Lén lút dậy sớm tu luyện là chuyện đều đều của 2 nàng, từ khi nhận được nội đan điền mà Thiên khắc cho, tu luyện đối với họ chính là 1 loại mỹ cảm khó từ bỏ.
Đêm khuya, Thiên cũng tu luyện, nhưng hắn lại phân tâm nhị dụng tiến vào Thất Diệu Phù Giới làm việc khác.
Lúc ngắm biển hiệu “phù thiên các” Thiên đã ngộ ra được 1 môn thần thông có tên là “tam thiên hữu hợp”, là 1 loại thần thông có thể giúp cơ thể cùng với ý chí trời đất và thiên đạo vạn vật tiến vào trạng thái hợp nhất.
Khi cơ thể càng mạnh, ý chí càng mạnh và tu vi càng mạnh thì khả năng “tam thiên hữu hợp” này sẽ càng lâu và càng mạnh mẽ.
Ở cảnh giới này, hắn có thể làm ra những việc vượt qua tiềm lực bản thân rất nhiều lần, cũng giống như Tịnh đại sư đã 1 lần giao dung trời đất mà khắc được địa cấp phù văn sau đó lại lấy ý chí khắc phù lên bầu trời vậy.
Cả đời lão chỉ có 1 lần được thể nghiệm cảm giác đó, nhưng chỉ 1 lần thôi lại khiến lão có 1 bước tiến xa vượt bậc thường nhân hay vô số năm cố gắng.
Lão cũng nào có biết, khi lão họa lại 3 chữ đó, lão lại vô tình để lại ý cảnh và 1 chút thông tin về cảnh giới “tam thiên hữu hợp” này và để đến ngày hôm nay, Thiên lại trọn vẹn nhận được cảnh giới quỷ thần đều mơ ước đó.
Có thể 1 lần xem là thấu hiểu được cảnh giới đó, thì cũng gần như là đã tự mình vượt qua được 1 lần hữu hợp trời đất, Tịnh Lão mặc định là như thế, cho nên lão tin tưởng thiên phú và thành tích nhảy vọt của Thiên cũng sẽ giống lão, đạt đến 1 trình độ cao hơn nữa...hơn nữa.
”Tam thiên hữu hợp” không hề có phẩm cấp, nhưng nếu như tu vi ngươi càng cao thì phẩm cấp nó cũng sẽ càng cao, tu vi ngươi thấp thì uy lực lại càng kém.
Khi chiến đấu với Lang Tiếu Thiên, Thiên lại học được 2 đạo phù văn “tam điệp”, “tứ trùng” cùng với “thiên lang kiếm thế” vẫn chưa thể luyện ra đến phù văn.
Sau đó hắn lại học được 32 thế kiếm từ cơ sở kiếm pháp của Ale.
Bây giờ trong quy nguyên đan điền đã có thêm 36 đạo phù văn cùng với hư ảnh 1 con phong lang chính là kiếm thế của “thiên lang kiếm”
32 chiêu thế kiếm cơ sở khi được Thiên luyện thành đến cảnh giới đại viên mãn thì trong quy nguyên đan điền cũng xuất hiện thêm 32 đạo tiểu thần thông.
32 đạo thần thông này không có phù văn, cũng chưa đạt đến tình trạng luyện nhập thiên đạo tới đỉnh phong mà rèn thành phù văn, nhưng nó lại luyện thành 1 cây kiếm rất khả ái mang theo ý chí của riêng từng chiêu kiếm khác nhau.
32 chiêu kiếm là thành 32 thanh tiểu kiếm, mỗi cây 1 vẻ, mỗi cây là 1 ý chí riêng, 1 sắc thái riêng.
Khi thế giới trong quy nguyên đan điền vận chuyển thì 32 cây tiểu kiếm này cũng vận chuyển, con phong lang “thiên lang kiếm” cũng dựng lông lên xoay chuyển, mỗi lần vận chuyển là kiếm thế lại hùng hậu hơn, sáp nhập thiên đạo gần hơn.
Có thêm kiếm đạo thần thông gia nhập, phù lực rèn luyện cơ thể Thiên lại càng ẩn chứa thêm những tia sáng sắc bén, khí chất cũng nhuốm phải 1 chút hung khí dã tính của “thiên lang kiếm”
10 bộ móng tay có thêm “tam điệp”, “tứ trùng” và “lang kiếm” hấp thu kiếm lực từ môi trường rèn luyện trở nên sắc bén hơn, cứng rắn hơn, tốc độ điệp gia cũng nhanh hơn.
Số lượng thần thông từ 158 trở thành 194, tốc độ tu luyện của Thiên lại nhanh hơn 1 chút, tiềm lực trên da thịt lại càng được khai phát triệt để hơn.
Trong Thất Diệu Phù Giới gốc phù bảo “kiếm lan” đã trồng xuống đất và phát triển 1 cách tươi xanh.
Cây “kiếm lan” này chỉ là hơi tàn phá chứ không phải như cây “thanh miên” mọc từ đầu, cho nên khi tiến vào đây, nhận được điều kiện sinh trưởng quá tốt chẳng mấy mà nó đã hồi phục được sức sống vươn lên những chiếc lá sắc bén như kiếm.
Thần thông của nó có tên là “kiếm linh” chỉ là 1 đạo hoàng cấp siêu phẩm thần thông có tác dụng phụ linh lên kiếm khí trong 1 thời gian nhất định.
Thời gian phụ thể liên quan đến sự phát triển của “kiếm lan“. thông thường thì 1 gốc kiếm lan có thời gian phát triển rất lâu dài cho nên thời gian phụ thể kiếm linh trở thành nhược điểm vô cùng lớn khiến nó trở thành phẩm cấp thấp đến như vậy.
Gốc “kiếm lan” này có 3 chiếc lá mầu xanh, 1 chiếc mầu vàng chính là cái lá già ẩn chứa thần thông bản mạng “kiếm linh” của mình, khi nào thần thông kiếm đạo nó lĩnh ngộ càng nhiều, lá xanh sẽ càng nhiều khi đó chiếc lá già này sẽ càng to lớn hơn.
Kiếm lan này nếu 1 kiếm tu mà thu làm kiếm sủng, khi đó cứ 1 loại kiếm pháp luyện tới đại viên mãn và phát sinh 1 tia kiếm thế hay kiếm ý là có thể trợ giúp kiếm lan phát triển thêm 1 chiếc lá mới.
Có được thêm 1 loại kiếm thế này tăng phúc, kiếm tu sẽ tăng thêm 50% tỉ lệ lĩnh ngộ ra kiếm thế hay kiếm ý chân chính, kiếm đạo sẽ được tăng phúc lên đến 1 mức độ đáng sợ.
Do đó nó thật sự là 1 siêu cấp bảo vật cho kiếm tu.