Giới Thần

Chương 528: Chương 528: Chương 529: Thiên Lang Kiếm Thế




1 hống này của Thiên chính là thần thông “sư tử hống” được hắn sửa đổi.

Nếu chỉ là 1 đạo âm ba “sư tử hống” bình thường thì sẽ chỉ thể gầm lên 1 cái thôi chứ không thể nói tiếng người, lại càng không biết phân địch ta.

”Rầm...bịch...bịch....” luồng âm ba khủng khiếp đi qua, kể cả Lang Tiếu Thiên và 4 tên nô bộc đều té lăn ra đất, 2 lỗ tai rỉ máu, cả đầu choáng váng.

”Ah..Thiên ca...” vừa được buông lỏng tay, Axe tức thì chạy tới chỗ Thiên giống như 1 con nai nhỏ bị tổn thương.

Sát khí trên người Thiên như luyện ngục thâm uyên tràn ra ngoài, 1 bên hắn ôm lấy Axe an ủi, bước chân lại chậm rãi bước tới, 2 mắt hắn chỉ còn lại sự lạnh giá và chết chóc.

Là ma là người giờ khắc này chỉ có 1 lằn ranh nhỏ phân cách ra.

1 kẻ lộng quyền cưỡng bức tiểu nữ nhi...hay 1 kẻ tức giận giết người.

Thử hỏi thế nhân ai là ma.

Lồm cồm bò dậy, cả 1 đám chủ tớ đều phẫn nộ nhìn Thiên, sát khí trên người hắn không hề làm họ run sợ.....tại vì sao?

Tại vì bản thân họ xưa nay thân mang đại phú đại quý trên người, thân phận cao quý tới mức ngay cả đế hoàng cũng không dám động đến.....vậy thì thế gian này, họ còn biết sợ ai.

”Hahahahaha....Hoàng Thanh Thiên...thật là oan gia ngõ hẹp....hahahaahha...” lời Lang Tiếu Thiên vừa ra, 4 tên nô bộc đã tiến lên bao vây lấy nhóm người Thiên vào giữa.

2 mắt Lang Tiếu Thiên trợn ngược lên 1 cách hung tàn, cả người hắn là 1 loại điên cuồng lẫn thù hận.

”Tiện nhân...ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, có những người trên đời này ngươi tuyệt đối không được xâm phạm....người đâu....chặt gẫy tay chân nó cho ta”

Lời hắn vừa nói ra, 1 tên nô bộc đã nện tới cú đấm xé rách không khí tới mặt Thiên.

Bên cạnh là 2 tên cũng đồng loạt lấy thế xông tới...

Khí thế bạo ngược trên người Thiên bộc phát ra, bụng hơi thóp, miệng lấy hơi phun ra 1 câu.

”C....ú....t...” 1 tiếng phun ra như đại chuông gõ động. Sóng âm kinh người bộc phát

”Ahhhhhh....” lần này ngay lập tức lỗ tai 4 tên nô bộc đã bị chọc thủng hoàn toàn.

Thiên xiết lấy nắm tay, cả người 1 khí thế như khai sơn liệt thạch vung ra 1 đấm.

”Binh...ầm...” 1 âm thanh xé gió vang lên sau đó tên nô bộc này chết không nhắm mắt.

Thiên không hề chậm trễ, 1 đấm lại 1 đấm vung ra, đối thủ giống như những bức tượng đứng đó chờ bị đập nát vậy

”Binh...rầm...”

”binh...rầm..”

4 phía trở nên vắng lặng đi hẳn, đối diện với Thiên bây giờ cũng chỉ còn lại duy nhất có mình Lang Tiếu Thiên.

Ánh mắt lạnh lẽo của Thiên đưa tới, bước chân tiến nhẹ

”Bây giờ...tới ngươi...”

Lang Tiếu Thiên khinh thường nói.

”Hừ...tưởng mình đánh hạ được mấy tên nô bộc là gê lắm sao....vậy thì hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự chênh lệch cỡ nào giữa thiên tài và phế vật....”

Nói xong hắn rút ra chuôi kiếm bên hông chĩa thẳng vào mặt Thiên

Thanh kiếm này dài rộng vừa phải nhưng trước ánh sáng mặt trời, nó phát xạ ra những tia kiếm phong đáng sợ, trên thân kiếm là 1 đạo phù văn mầu vàng kim hệ, mà chuôi kiếm lại khắc 1 đạo phù văn mầu xanh phong hệ.

Ánh mắt Thiên khẽ co lại nhìn thanh kiếm này.

Kim hệ phù văn có tên “tam điệp” có thể 1 kiếm phân 3.

Phong hệ phù văn có tên “tứ trùng” có thể tăng gấp 4 lần tốc độ xuất kiếm

Tất cả đều là huyền cấp trung kỳ thần thông, 2 loại phù văn này điệp gia lên nhau chính là tăng theo cấp số nhân giúp tăng gấp 12 lần kiếm chiêu.

1 kiếm xuất ra là bằng người ta xuất 12 kiếm.

”Hahahahaha....sợ rồi phải không....vậy thì tranh thủ lúc ta còn chưa xuất kiếm, biết điều hãy quỳ lậy van xin ta đi....hahahaha....”

Nhưng mà lúc này Thiên lại nói 1 câu làm hắn vô cùng tức giận

”Kiếm tốt....Ale...kiếm này rất phù hợp với muội đó”

Nói xong Thiên lấy tay thay kiếm, 10 đạo móng tay ẩn chứa thần thông “kiếm nhẫn” phát ra 1 đạo kiếm phong nhè nhẹ..

”Hừ....ngu xuẩn...đúng là dân đen ngu xuẩn,.“..kiếm thế Lang Tiếu Thiên biến đổi giống như 1 con phong lang lao tới.

”Keng...keng...” kiếm thế trên thân Lang Tiếu Thiên nhanh nhẹn mà sắc bén, kiếm chiêu nhận được sự tăng phúc của bảo kiếm mà không ngừng nối liền chặt tới, 1 kiếm là như 1 lang bổ tới.

Kiếm pháp này mang tên “Thiên Lang kiếm quyết”, kèm với đó là tuyệt thế công pháp lang gia “thiên lang thần quyết” chính là 2 môn huyền cấp đỉnh, siêu cấp trấn gia chi pháp của lang gia.

1 kiếm là như 1 con lang gầm thét cắn tới, kình phong khiếp người, 1 chiêu sinh 12 kiếm là hóa thành 12 con lang cắn tới.

Mỗi kiếm lại nối tiếp 1 kiếm liên tục không ngừng, liên miên không ngớt, kiếm pháp trảm ra như trăm ngàn hung lang cùng xông tới khiến người đỡ trái hở phải không chỗ trốn tránh.

Truyền thuyết lão tổ lang gia lúc đó cầm 1 thanh linh binh cực phẩm gia tốc 30 kiếm, đồng thời còn luyện “thiên lang kiếm quyết” đến đỉnh phong đã 1 lần gọi ra 30 ngàn con hung lang dễ dàng nhất kiếm trảm phá 5 vạn quân địch. Thậm chí là vượt cấp chiến thắng được cả 1 cường giả thiên cấp vô cùng mạnh mẽ.

Kiếm trảm ra, lang hóa thành bầy đàn cắn tới....bất kể là ai cũng sẽ vô phương kháng cự ah.

”Hahahahaha....né đi....ngươi né được bao lâu...ngươi chạy được bao lâu...hahahaha...”

Lúc này Thiên bất chợt dừng chân nói “né....tại sao lại phải né”

Nãy giờ chiến đấu, “thiên lang kiếm pháp” đã lọt vào mắt hắn không sót 1 li, thậm chí qua cặp mắt tông sư và năng lực phân tích giải nghĩa của quy nguyên đan điền, thứ mà hắn nhìn thấy được từ môn kiếm pháp này còn nhiều hơn vị thiếu gia trước mặt rất nhiều.

10 móng tay liền bộc phát ra kiếm quang hóa thành từng đạo tàn ảnh bắt đầu phản công.

Thiên dậm 1 chân sau, 2 tay hơi khom....đây chính là kiếm thế trong “thiên lang kiếm pháp” không sai 1 li.

Nhếch miệng lên 1 cái, chân hắn chậm rãi tiến lên 1 bước, 10 đạo kiếm phong phát sinh biến hóa, phong hệ nguyên tố từ khăp nơi đổ về trên người hắn.

”Lang kiếm” Thiên hét lên 1 tiếng sau đó 2 tay khẽ động, phong nguyên tố giống như tùy ý bị hắn sai xử bắt đầu ngưng về bên người hắn hóa thành từng đầu...từng đầu lang to lớn, kiếm thế còn chưa xuất, hung khí từ bầy lang phía sau đã phả ra.

100 đầu....200 đầu...500 đầu...1000 đầu.

1 ngàn con phong lang lúc nha lúc nhúc đứng phía sau Thiên giống như tiếng hú gọi bầy đang chờ 1 tiếng phát động là sẽ lao người tới hung hăng cắn chết tươi đối thủ.

”Ngaoooooo....ngaooooo...” hung khí từ 1 ngàn con lang tràn ra khiến nhân tâm khiếp đảm, tiếng sói hú chân thật đến nỗi không còn ai nghĩ 1 ngàn con lang đây chỉ là hư ảnh nữa.

”Keng...keng...” cơn sợ hãi khiến Lang Tiếu Thiên súy chút vãi tè, đến kiếm trong tay cũng không cầm nổi.

Dù sao thì hắn cũng chỉ là 1 thiếu niên 18, 19 tuổi, cả năm cả đời có mấy lần đối diện với nguy cơ sinh tử, hắn là thiên tài là đúng....trong tộc thì hắn có được thiên phú siêu việt người khác. Nhưng mà thực tế hắn chỉ là 1 đóa hoa trong lồng kính.

”Ngươi...ngươi....kiếm..kiếm thế đại thành....ngươi học trộm lang gia kiếm pháp....ngươi đây là muốn chết...”

”Ngươi....ngươi chờ..chờ đó....lần sau lang gia ta sẽ tới....sẽ giết chết ngươi”

Nói xong, hắn mặc kệ tất cả run rẩy bỏ chạy mất tăm.

Thiên khinh thường nhìn theo bóng lưng hắn 1 chút rồi thu lại kiếm thế.

Không sai, đây đúng là kiếm thế...lấy quần lang để làm thế, đưa kiếm pháp lên 1 tầng cao hoàn toàn mới khác.

Võ kỹ ở thế giới này cũng là lấy chiêu thức và thiên đạo để phát lực, khi thiên đạo thành hình sẽ tự động biểu hiện ra bằng phù văn.

Và các loại vũ kỹ do người luyện cũng vì đó mà phân thành nhiều tầng. Tiểu thành, đại thành, đại viên mãn sau đó là những cảnh giới chỉ thể ngộ mà không thể cầu “thế” và “ý”

Cho nên việc Thiên vừa nhìn “thiên lang kiếm quyết” 1 chút mà đã ngộ ra “thế” việc này hiển nhiên đã bị Lang Tiếu Thiên hiểu là hắn học trộm.

Đương nhiên là hắn sẽ không tin việc Thiên vừa nhìn hắn 1 lần là đã luyện ra tới cảnh giới này, hắn còn ngây thơ đến nỗi quên mất việc người muốn luyện thành “thiên lang kiếm” thì phải đại thành công pháp “thiên lang thần quyết” trước đã.

Tuy nhiên, Lang Tiếu Thiên ngu ngốc cũng không có nghĩa là 1 vị lão giả ở trên nóc nhà kia là ngu ngốc, nếu Thiên ở đây hắn nhất định sẽ nhận ra lão.

..........

Đại sảnh phù thiên các.

”Cái gì...vừa nhìn đã ngộ ra kiếm thế....dịch lão, ngươi có nói quá không vậy” Tịnh đại sư la lên.

Vị lão giả cận vệ kia liền tỉnh bơ nói “đại sư....ta có từng nói dối bao giờ sao”

Lời này vừa ra Tịnh đại sư và Tịnh Phú đều không nhịn được hít sâu 1 hơi.

”Thiên tài....thật sự là thiên tài...trí tuệ bậc này, thật là....không được rồi, ta bắt được bảo rồi....lão đệ....lần này dù bất kể giá nào ta cũng phải nhận hắn làm đồ đệ”

”Đại ca yên tâm...ta nhìn Tiểu Thiên không giống người tri ân không hồi báo.....huynh đệ ta cứ giúp đỡ hắn thật nhiều....thi ân với hắn thật nhiều, vậy là đủ rồi”

”Uhm....lão đệ, ngươi nói phải....”

”Chờ mấy ngày, ta thử xem thiên phú với phù đạo của nó thế nào....đệ nghĩ xem, ta có nên...”

”Huynh chớ vội....môn phái chúng ta tuyển người rất gắt, mà Cổ trưởng lão lại là kẻ địch của huynh....thằng nhỏ vào đó sợ không an toàn”

”Phải rồi....vậy trước mắt cứ dấu” Tịnh đại sư hiện lên 1 vòng kích động, nhưng khi vừa nghe tới “cổ trưởng lão” là liền hiện mặt tức tối.

”Uhm....vậy trước tiên, ta cần gửi 1 lá thư cảnh cáo tới mấy tên cẩu gia kia...”

”Cũng không cần....đại ca ah, huynh không nên chiều Tiểu Thiên quá, huynh có thấy mấy “bông hoa trong lồng kính” kia không...” Tịnh Phú đưa mắt tới nhìn vào 5 tên ký danh đệ tử của Tịnh Lão nói.

”Chúng thật là yếu ớt....yếu ớt đến vô dụng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.