Phía bên ghế khách mời, 1 tiếng cười vang vọng vang lên.
”Lang huynh...quả nhiên lang gia ngươi nhân tài đầy rẫy ah”
Lang Thế Thành nhướng mi nói.
”Đương nhiên...Vũ Tuân, sư đệ ngươi thật thiếu tầm nhìn, ngươi xem đó mới chỉ là đệ nhị thiên tài lang gia ta thôi...hahahaahaha”
Long Hoa ở bên nghe thấy 2 người đàm thoại mà trong lòng khó chịu.
...
Ở dưới, trên lôi đài Lang Tiếu Thiên đạp 1 chân lên cái đầu máu me của Văn Tĩnh Ba rồi đưa cặp mắt chứa đầy máu tanh, sát phạt nhìn tới Thiên.
Thái độ này rõ ràng là đang khiêu khích....là giết gà dọa khỉ, là hành động răn đe đối với Thiên.
”Phế vật thì muôn đời đều chỉ là kẻ dưới, nếu còn không biết mình có bao nhiêu ti tiện, nếu mà không biết quỳ gối khom lưng....thì kết quả, chỉ có..chết mà thôi, hừ”
1 lời này, càng chứng minh rõ ràng thái độ “răn đe” đối với Thiên hơn.
”Thiên ca, hắn hình như đang nói chúng ta đó” Ale nói nhỏ.
”Uhm...hắn chính là đang nói chúng ta, lát nữa 2 nàng mà gặp hắn...cứ đánh,...cứ mặc sức mà đánh, hung hăng mà đánh, đánh cho má hắn nhận không ra luôn, nghe chưa”
”Hihi...thì ra huynh cũng biết mang thù, vậy mà muội cứ tưởng huynh rộng lượng tới nỗi nghe chửi mà vẫn nhịn được chứ” Axe vui vẻ ghẹo lại
”Ah,ha...dám chọc ta, bộ ngứa da rồi hà...” sau đó Thiên đưa 1 ngón tay lên thọc vô eo nàng.
”Ah...không..không có..ah.ah..”
Tiếng cười khúc khích của 2 cô gái và tư thái lả lướt của họ lập tức khiến ánh mắt đám nam nhân đổ dồn về, nhưng cảnh này đối với họ thì đó là rất đã mắt, nhưng đối với Lang Tiếu Thiên ở trên đài kia lại là hành động vô cùng ngứa mắt, là thái độ phớt lờ trước lời hắn nói, là không biết điều.
1 đạo hỏa diễm lẫn sát khí ngút trời tức thì bốc lên ngùn ngụt trong mắt hắn.
Trận tiếp theo là của Trình Tú Anh, đối thủ của nàng không ngờ lại là Mộng Hằng.
”Hahahahaha....tiểu đệ muội, ngươi thật là xui xẻo ah”
Trình Tú Anh thánh thót nói.
”Ai xui còn chưa biết ah”
”Sao lại không biết, ta thấy đệ đó nha, cứ đi theo Thiên đệ nhiều coi chừng lây luôn cả tiện số của hắn đó....chết không toàn thây...chết không toàn thây đâu....hahahahaahaha”
”Nhiều lời, chiến đi...keng”
”Vút..” 1 kiếm của Trình Tú Anh như lá liễu trước gió, phiêu linh bất định.
”Hừ...không biết điều...vậy thì chớ trách ta độc ác” Mộng Hằng xiết 2 nắm đấm vung mạnh vào không khí sinh ra những tiếng “thùng thùng” khó chịu.
Đáng tiếc, Trình Tú Anh bây giờ đã không còn là Trình Tú Anh của ngày xưa nữa.
Kiếm phong như liễu trước gió, chân phiêu dật như lá vàng tàn rụng, nhất kiếm đâm ra tựa như yếu ớt vô lực nhưng lại kích trúng yếu điểm trên thân Mộng Hằng, 35 lần điệp gia gia trì lại càng khiến kiếm chiêu uy lực càng thêm kinh người.
”Keng..phụt...” 1 vòi máu tươi đỏ chói văng lên cao kèm theo ánh mắt ngạc nhiên sợ hãi của Mộng Hằng. Kiếm tiếp theo lại chém đến
”Keng...phụt...” Mộng Hằng dù cố gắng thế nào nhưng trước loại lực lượng này, hắn vẫn vô phương chống đỡ, những vòi máu không ngừng phun ra nhuốm đỏ vạt áo gấm và gương mặt kiêu ngạo không xem ai ra gì.
Trình Tú Anh làm đúng như lời Thiên nói “đánh....hung hăng mà đánh...thả tay mà đánh...đánh cho má nó nhận không ra”
Ở dưới, Vũ Quân, Tiêu Khắc và đặc biệt là Lang Tiếu Thiên ai nấy đều 2 mắt phún lửa.
”Keng....keng...keng...rầm..” 3 kiếm cuối cùng qua đi, Mộng Hằng 1 thân toàn máu rớt xuống lôi đài vô pháp đứng dậy, cặp mắt chỉ kịp oán độc nhìn Trình Tú Anh làm xong động tác thu kiếm liền ngất xỉu.
3 người Lang Tiếu Thiên cũng không hề có ai đứng lên đỡ hắn dậy mà chỉ chậm rãi hướng sát khí nhìn tới Thiên.
Trận tiếp theo chính là của Thiên, đối thủ của hắn chính là Bạch Lãng em trai tên Bạch Kiếm.
Lúc tiến lên sân, Thiên còn nghe rất rõ 1 câu nói của Bạch Kiếm nói với em trước khi thi đấu.
”Nhất kiếm đoạt mạng...đừng làm mất danh dự Bạch gia”
”Dạ...đệ biết rồi”
Lên lôi đài, Thiên cũng chẳng rảnh cúi chào như những người khác mà trực tiếp nhìn thẳng vào Bạch Lãng chờ hắn xuất chiêu.
”Hừ...tiện nhân vô học, giáo dưỡng thật kém cỏi, ngay cả chào hỏi đối thủ cũng không biết”
Bạch Lãng trực tiếp nhục mạ, hắn, nhìn thấy bộ quần áo vải thô trên người Thiên nên đã mặc định hắn là bình dân tầm thường.
Kẻ bình dân tầm thường như vậy, muôn đời sinh ra chỉ là để người khác làm nhục chứ có thể làm được gì.
”Tiện dân...không muốn chết thì mau đầu hàng rồi cút”
Lời Bạch Lãng phun ra còn kèm theo sát khí, kiếm khí ẩn hiện khiến kẻ nhát gan sẽ lập tức sợ hãi.
Thiên cười cười nhẹ nói.
”Lắm chuyện quá....ngươi không muốn đấu thì nhận thua rồi cút đi” Thiên trả lại 1 câu y chang
”Ngươi..muốn chết...cheng”
Kiếm khí phun ra như chẻ tre, đi tới đâu là không khí bị chẻ nhỏ ra tới đó.
Thiên đứng lặng đó không động, tay phải nắm lại để lộ ra ngón út mũm mĩm.
Kiếm chiêu Bạch Lãng vừa tới, ngón tay Thiên liền ngoắc 1 cái, điều bất ngờ liền xảy ra.
”Xéo...vút...”Bạch Lãng bay thẳng 1 đường ra cận mép võ đài mới dừng, khi hắn đứng được lên thì mọi người mới thấy 1 vết kiếm chém ngang kéo từ bụng trái lướt qua ngực tới vai phải, da thịt không đổ 1 giọt máu nhưng quần áo lại bị rách thành 2 nửa để lộ ra bộ ngực trắng bên trong.
”Ngươi...đây là ngươi..muốn...chết..” Bạch Lãng như 1 con trâu đực điên máu, kiếm trên tay như độc xà cắn tới.
Thiên mặc kệ hắn nhào tới, tay phải lại ngoắc 1 cái. Điều tương tự liền xảy ra.
”Xẹt...vút...bịch” Bạch Lãng lại 1 lần nữa bị bắn ra mép lôi đài, trên người lại có thêm 1 vết chém trái ngược với hồi nãy.
Lần này nếu Thiên chỉ hơi lệch 1 chút, kiếm sẽ cắt đứt đai lưng, chuyện nhục nhã tiếp theo liền sẽ rất dễ hiểu, nhưng mà tên Bạch Lãng này vẫn như 1 con trâu không hiểu chuyện tiếp tục nhào tới.
”Xẹt...vút...”
”Xẹt...vút...”
Sau 4 lần như vậy tất cả mọi người đều không nhịn được đưa ánh mắt thương cảm nhìn tên Bạch lãng rách mướp kia, mà lại càng ngạc nhiên sợ hãi khi nhìn Thiên.
Ngón tay chỉ ngoắc 1 cái đã hạ 1 tuyệt thế thiên tài, thực lực cỡ này...thật đáng sợ. Càng chưa nói tới việc 1 chiêu này Thiên chỉ rạch áo mà không gây 1 vết thương trên người đối thủ, lực đẩy ra lại vừa đủ khiến bạch Lãng đậu ngay mép lôi đài không thừa không thiếu 1 phân.
Dùng kiếm khí sắc bén đẩy người ra cả 3 mét nhưng lại không làm hắn bị 1 vết thương.
Lực khống chế xảo diệu tới cỡ này, nhân loại có thể làm được hay sao?
”Thật ngu xuẩn...uổng cho 1 đời thiên tài, ăn toàn sơn hào hải vị, đọc toàn kinh luân bảo điển....nhưng đầu óc toàn là bã đậu...hừ”
”Xẹt...rầm” kiếm này của Thiên không hề nương tay, 1 kiếm trực tiếp rạch nát bấy toàn bộ quần áo trên thân Bạch Lãng vứt hắn xuống lôi đài.
Khi mà hắn còn chưa kịp tiếp đất, thân thể trần trụi còn chưa hoàn toàn lõa lồ thì 1 cái áo choàng trắng tinh đã bay tới phủ kín, giọng Bạch Kiếm lạnh lẽo vang lên.
”Hoàng Thanh Thiên....thù này, nhục này... chính tay ta sẽ gấp ngàn lần hoàn trả”
Loại thù hận nhảm nhí này cũng có thể sinh ra mà trong khi đó Bạch Kiếm không hề nhớ tới, trên thân đệ đệ hắn không có lấy 1 vết thương.
Đây có thể nói tới điều gì....là lấy dạ tiểu nhân so lòng quân tử sao?
Thiên căn bản chẳng cả thèm nghe hắn nói cái gì, chân chậm rãi bước trở về chỗ ngồi.
”Ah, haa...Thiên ca, thì ra huynh lợi hại như vậy!”
Trình Tú Anh khả ái vỗ nhẹ 2 tay trước ngực nói.
”Uhm...không còn nói ra vô duyên nữa ah”
Nghe lời này của hắn, cô nàng liền vô thức đưa tay lên ngực che lại.
”Ah..hahahahahaaha...”
”Huynh....huynh đê tiện” bộ dáng nữ nhi trực tiếp bộc lộ dưới lớp quần áo nam trang, đám nam nhân bên cạnh liền trố mắt nhìn tới.
Tiếp theo đó, trận chiến lại tiếp tục, 3 nàng Ale, Axe, Trình Tú Anh đều 1 đường thẳng tấp thắng lợi vẻ vang tới trận thứ 16 thì gặp đối thủ.
Trình Tú Anh đối chiến Lam Y Nhược bất phân thắng bại.
Ale đối chiến đệ nhất thiên tài Lang Thế Thiên bất phân thắng bại.
1 lần đại chiến này Lang Thế Thiên đã bộc phát ra chiến lực kinh người khiến nhân tâm rung động, đáng tiếc hắn không phá được “tam tài kim cương” của Ale. Đến cuối cùng dù là về kiếm pháp và lực lượng có vẻ Ale thua kém nhưng lại phải tính hòa.
Axe đối chiến Trương Đại không, thắng bại hiển nhiên đã rõ, 1 mũi tên bắn hạ cự tượng, Axe chiến thắng dễ dàng.
Thiên liên tiếp đánh 17 trận toàn là dùng kiếm kỹ “ngoắc ngoắc” để chiến thắng đối thủ.
Đầu giờ chiều, cả 4 người Thiên đều chiến thắng 20 trận vững vàng lọt vào top 10.
Kể cả Lang Tiếu Thiên, Bạch Kiếm, Lang Thế Thiên và Trương Đại Không cũng đều vững vàng lọt vào top 10.
Tiêu Khắc thắng 10 trận, thua 12 trận.
Mộng Hằng thắng 6 trận thua 19 trận.
Vũ Quân thắng 16 trận thua 7 trận.
32 người quyết đấu vòng tròn tính điểm đến chiều này cũng đã xong 7 phần và bắt đầu đến phần gây cấn.
Top 10 đối chiến.