Giới Thần

Chương 506: Chương 506: Lần Đầu Khắc Phù




Tiểu Hắc ở dưới đợi lâu liền khó chịu sủa lên mấy cái rồi cào cào mặt đất tức tối.

Đạo phù văn trên cái ống tre này chính là 1 loại không gian phù văn vô cùng thâm ảo, ngay cả khi Thiên và thất diệu hỗn độn cùng cộng đồng lĩnh ngộ mà cũng phải mất rất nhiều thời gian.

10 phút....30 phút....1 giờ....2 giờ.

Mãi tới khi trời bắt đầu đen lại, cũng là lúc cách đó 6 giờ đồng hồ sau Thiên mới rốt cuộc tỉnh lại từ việc lĩnh ngộ.

”Haiiii....ta thật là cô lậu quả văn....không ngờ không gian lực lại có thể huyền diệu tới mức độ này”

Lúc này trong thất diệu, 1 đạo phù văn trong suốt to bằng miệng chén đã xuất hiện, nó vừa được vẽ thành liền chiếm lấy vị trí trung tâm ở đây làm bá chủ 1 vùng ngay tức thì.

Bên cạnh nó chỉ có “niết bàn hỏa” “thanh miên” và 3 đạo phù văn tàn khuyết đang hình thành là có thể xếp chung.

Ngay cả “lôi châu” hay “băng phong bách lý” đều bị dạt qua 1 bên.

Mở mắt ra mới thấy trời đã tối, thế là Thiên mượn luôn tổ của Tiểu Loan mà qua đêm.

”Tiểu Loan....ngươi cho Tiểu Hắc lên đây đi...”

”Leeeeezzzz....”Tiểu Loan lắc đầu quầy quậy.

”Uhm....được rồi, vậy ngươi ở trên này đi, ta xuống dưới với nó....”

Vừa nghe Thiên nói xong 2 mắt con chim này liền chớp lên mấy cái bất ngờ sau đó ngay khi Thiên đang định đi xuống thì nó đã vẫy cánh bay đi.

”Gâu....gâu....ẳng...gâu...” 1 trận tiếng chó sủa vang lên sau đó là “phạch...phạch” tiếng vỗ cánh đập vào không khí.

”Bịch...ẳng..” Tiểu Hắc bị nó lẳng xuống ngay bên cạnh Thiên, Tiểu Loan thì trở về đậu trên ngọn “thanh miên” hót lên mấy câu thị uy làm như nó cảnh cáo Tiểu Hắc không được làm bẩn tổ của nó vậy.

Thiên tươi cười vuốt đầu Tiểu Hắc trấn an cơn xúc động cắn người của nó.

”Tiểu Loan...cám ơn ngươi...”

”Leeeeezzzz.... “

Thiên lại tiếp tục đi ra, hắn lấy 1 cành cây lớn bên ngoài bỏ vào trong Thất Diệu Phù Giới ươm trồng.

Theo như lời Tiểu Loan nói thì gốc cây lớn này có tên là “trữ thiên mộc”, là 1 gốc cây tổ truyền của loài loan điểu như nó.

Thiên cảm thấy gốc cây này có thể che dấu thiên cơ, ẩn dấu hơi thở phù bảo thì tất nhiên sẽ không phải là giống cây tầm thường được.

Chỉ tại vì ở nơi đây dường như bị thiên đạo ý chí nào đó áp chế nó không cho nó sinh ra linh tính và triển lộ thần thông mà thôi.

1 nhánh cây khi vừa tiến vào Thất Diệu Phù Giới liền nhận được sự tương trợ của thế giới này mà bắt đầu phát triển lên, tốc độ của nó không ngờ lại nhanh vô cùng.

Chỉ mới 1 đêm mà đã vươn cành trổ lá biến từ 1 nhánh cây thành 1 gốc cây đại thụ chọc trời.

Điều đặc biệt đó là “trữ thiên mộc” này khi phát triển ở đây lại không quá giống so với bên ngoài.

Thay vì mọc thành hình cái chảo thì bây giờ nó lại mọc thành 4 cái ô vuông, bên ngoài là cây, bên dưới là rễ, bên trên là cành.

4 cái ô vuông kín mít.

Thậm chí bên trong thân cây còn đang thai ngén ra thụ linh, dưới bộ rễ còn đang thức tỉnh phù văn thần thông, trên cành lá và thân cây cũng tương tự đang thức tỉnh phù văn thần thông.

Có lẽ đây chính là 3 loại thần thông bản mạng của nó, thần thông sẽ chính thức thức tỉnh khi thụ linh ra đời, và lúc đó nó sẽ trở thành 1 sinh linh chân chính.

Ngay lúc này thất diệu cũng đang điên cuồng vận chuyển lên, 3 đạo thần thông nhỏ yếu tán loạn trong thân cây cũng đang được thất diệu tổng họp lĩnh ngộ ra từng chút một, tốc độ nhanh hơn gấp cả trăm lần so với chính cây đại thụ này lĩnh ngộ. Do đó thời gian trưởng thành của nó cũng sẽ nhanh gấp trăm lần bình thường.

Thiên cũng rất là mong đợi xem cái cây thần bí “trữ thiên thụ” này rồi sẽ phát triển thành cái dạng gì.

Đảo mắt qua nhìn cây “thanh miên” đã lớn cao tới đầu, Thiên cũng rất trông mong cái năng lực kiến tạo phân thân của nó, nhưng mà hiển nhiên là vẫn chưa thể gấp được.

Tiểu sâm với 4 cái lá lớn và 4 cái rễ cũng đã to bằng bắp tay người lớn, cái thân trắng trắng mũm mĩm của nó cũng bị ép phải đẩy lên trên không trung chỉ còn lại 4 cái rễ giống y như 4 cái chân đứng trên đất.

Xem ra thiên dược, thiên mộc khi phát triển ở đây sẽ có được tốc độ nhanh hơn nhiều so với bên ngoài ah.

Lần này Thiên không nhát tay nữa, hắn trực tiếp khắc “niết bàn hỏa” và “tụ lý không gian” lên người Tiểu sâm, khiến nó mọc ra thêm 1 chiếc lá, 1 cái rễ mầu đỏ nữa.

Hỏa phù mạch cũng nhờ đó mà được ngưng kết ra dưới sâu trong lòng đất bắt đầu phát triển.

Còn không gian lực thì bị chiếc lá thứ 5 của nó ngưng kết rồi hóa thành từng giọt sương óng ánh rớt xuống dưới đất.

Giọt không gian chi thủy này không hề hòa tan với mặt đất mà bị đọng lại thành 1 cái hố nước nhỏ ngay bên dưới, bề mặt lóng lánh như thủy ngân.

”Tóc...tóc...tóc...” cứ khoảng 10 phút lại ngưng kết ra 1 giọt không gian thủy.

Tuy là tốc độ này có vẻ hơi chậm nhưng mà Thiên cũng tương đối hài lòng.

Thực ra hắn không hề biết rằng 1 giọt không gian chi thủy này là quý giá tới cỡ nào, và cái tốc độ như vậy chính là nhanh tới cỡ nào.

1 bình nhỏ không gian thủy mà Tiểu Loan rắc lên cái ổ của nó, thực tế đó chỉ là phần pha loảng mà thôi, 1 giọt không gian thủy nguyên chất có thể pha ra được 1 cái bồn tắm không gian thủy dịch như thế.

mà đó còn là những bảo vật quý giá hiếm có trong nhân loại đó, chỉ có thân phận thần bí như vị chủ nhân của Tiểu Loan thì mới có thể lấy 1 lần cả bình như vậy mà thôi.

Có thêm 1 cái rễ củ mới, nhìn Tiểu Sâm trông có vẻ càng thêm mũm mĩm khả ái hơn, trên mặt là 1 nụ cười ngọt ngào như em bé, dễ thương tới nỗi ai nhìn thấy cũng khó cầm lòng được.

Nhánh cây “thanh miên” mọc lên từ đất chỉ có đơn thân 1 nhánh nhỏ bè bè giống hệt như lá rong biển mọc thẳng đứng từ dưới đất lên trông thật là ngộ nghĩnh.

Thiên nhìn ngắm nó 1 lúc bất chợt lại thấy rảnh rỗi ngứa nghề lên muốn khắc phù văn.

Chỉ tiếc là cây thanh miên này còn chưa hoàn thiện sinh linh không có tinh hạch để khắc, thế là hắn nhìn qua nhìn lại bất chợt liền thấy Tiểu Hắc....

Con chó này có cái dáng ngủ xấu đến khó ưa, cái miệng không ngừng chẹp chẹp xong rồi nghiến răng còn rồi gầm gừ, tư thế nằm sải lai ra 4 vó thì sang ngang.

”Niết bàn hỏa” và “tụ lý không gian” thì không thích hợp cho Tiểu Hắc, kể cả “phong vũ” hay “tỏa thiên trảo” cũng không.

Nhưng mà từ “tụ lý không gian” Thiên có thể phân tách ra 1 thần thông khác gọi là “gian khống” chờ đến khi rèn luyện được làn da phù hợp với không gian lực thì sẽ có thể tùy ý khống chế vận tốc không gian cho mình dùng.

Từ “niết bàn hỏa” Thiên có thể tách ra 1 loại thần thông hỏa diễm khác gọi là “sinh mệnh hỏa” có thể chữa tất cả những vết thương ngoài da.

Mang theo không gian nguyên tố mới vừa đản sinh trong Thất Diệu Phù Giới Thiên bắt đầu hành trình vẽ phù vĩ đại của mình.

Trước đây hắn vẽ toàn là những phù văn cấp thấp, còn 2 đạo này lại mạnh hơn nhiều, cho nên cũng rất có tính kích thích.

Ngón tay mang theo tinh thần lực cự đại và không gian lực nguyên chất tinh khiết không ngừng vẽ từng nét liền mạch trong không trung.

Huyền ảo mà thâm thúy.

Ánh mắt hắn không động lấy 1 cái, cả người rơi vào trạng thái tập trung cao độ...

Lúc này Tiểu Loan ở trên nhánh “thanh miên” cũng mở 2 mắt ra tò mò nhìn xuống.

Vừa nhìn thấy hành động vẽ phù trong không trung của Thiên, 2 mắt nó liền trợn lớn lên cả người chết đứng, hình tượng xinh đẹp uy nghi tức thì bị phá hủy tan tành.

Từng giọt mồ hôi rớt xuống, Thiên cật lực vẽ từng đạo, từng đạo phù văn thâm ảo...

Thiên đạo càng cao, rào cản càng lớn, tiêu hao cũng càng nhiều, mà thời gian lại càng lâu.

Sau khi vẽ thành công xong 2 đạo phù văn “sinh mệnh hỏa”, “gian khống” vào đầu Tiểu Hắc cũng là lúc Thiên mệt đử ra.

Vẽ phù....không ngờ khi vẽ bên trong Thất Diệu Phù Giới và vẽ ở bên ngoài lại có độ khó khác nhau lớn tới như vậy.

Ở trong Thất Diệu Phù Giới là thế giới của hắn, phù đạo, thiên đạo trong này đều nằm trong tầm khống chế của hắn.

Còn ở ngoài này, mỗi 1 đường nét vẽ nên đều chịu sự ngăn cản to lớn từ ý chí thiên địa, độ khó lớn đến khó tin.

Ngủ suốt 1 ngày sau mới tỉnh lại được, Thiên uể oải xếp bằng lại tu luyện 1 chút.

”Có thêm 52 đạo thần thông và đặc biệt là những cao cấp thần thông của Tiểu loan và “tụ lý không gian“....tốc độ tu luyện của Thiên liền nhanh hơn trước gấp đôi.

Tốc độ tương sinh phù lực trong Thất Diệu Phù Giới cũng nhanh hơn gấp đôi, đáng tiếc là hiện giờ hắn lại chưa thể vận dụng được.

Phù lực rất kỳ lạ, bất kỳ 1 vật chất nào cũng không thể thẩm thấu được nó, cho nên ngoài không thể vào trong mà trong cũng không thể xuất ra ngoài.

Chỉ có bện pháp duy nhất đó là tu luyện, khi nào phù lực căng tràn rèn luyện được hết mọi tế bào trong cơ thể thì lúc đó mới có thể tùy ý vận dụng được nó.

Thất Diệu Phù Giới phát triển và quá trình tự thân tu luyện của Thiên tạm thời bây giờ chính là 2 đường thẳng song song với nhau.

Nhắm chừng cũng chỉ tu luyện khoảng 1, 2 ngày nữa là sẽ đột phá, mà cũng trong khoảng thời gian này có thể 2 con Phong Long Giao và Ngụy Long Ngạc cũng sẽ hoàn thiện lột xác.

Chuyến hành trình này cứ chờ đến lúc đó rồi đi tiếp cũng không muộn.

Cho nên Thiên tạm đóng trú lại đây tu luyện thêm mấy ngày nữa.

Mỗi ngày hắn sẽ thổi 1 bài sáo có tên “bách điểu hoàn vũ” cho vạn điểu nơi đây vừa vui vẻ ca hát vừa tu luyện. Còn hắn thì dùng thời gian còn lại để chuẩn bị đột phá lên luyện bì tầng 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.