Giới Thần

Chương 1008: Chương 1008: Tinh châu - quang châu - mệnh châu




Nhánh cây hắn đang cầm có chứa đầy tràn lực sinh mệnh từ mộc hệ và thiên mệnh lực.

Chỉ một nhánh cây nhỏ bằng ngón tay dài 10cm lại có được khí vận lực không thua gì một địa cảnh sơ kỳ bình thường. Vậy nếu nguyên một gốc Mệnh Thụ thì sẽ là cỡ nào vận khí lực ah.

Đáng tiếc loại cây này lại ẩn chứa sinh mệnh lực một loại năng lượng có lực công kích được mệnh danh là yếu nhất trong các hệ năng lượng.

Điểm đặc biệt là trong gốc cây này lại có không nhiều lắm sinh mệnh lực mà chỉ có chủ yếu là vận khí lực, thần thông bên trong thịt gỗ được gọi là “khí vận tụ”

Một gốc cây này sẽ vô cùng nghịch thiên nếu biết cách sử dụng, nhưng đáng tiếc là chỉ có tinh linh tộc mới có thể sử dụng được nó. Nhưng cũng vì thế mà loại cây nghịch thiên này liền bị người ganh gét mà hủy diệt đi.

Cường giả phong ấn quang minh lực trong cơ thể Bạch Dực và trí tuệ tuyệt cường trong đầu Hắc Đồng tộc...hẳn cũng đều là vì ganh gét loại năng lực nghịch thiên trong cơ thể họ.

Haiiii...vì lòng ganh gét mà vô tình đẩy vô vàn sinh mạng họ tới bờ vực thẳm. Loại cường giả có lòng dạ hẹp hòi bậc này quả thật chính là họa của thế gian.

Tinh Linh tộc sống được là nhờ mệnh thụ, một khi họ dâng lên mệnh thụ liền sẽ tương đương với giao ra sinh mạng cho người ta.

Nhã Kỳ dâng ra mệnh thụ chính là đang đặt cược sinh mệnh của mình để cầu xin.

“Tiêu ca...huynh nghĩ sao”

“Ca ca...huynh đồng ý đi, không phải huynh nói thà sống một ngày vui còn hơn cả năm buồn sao...khoái ý ân cừu một lần đi”

Thiên dãn ra chân mày vỗ tay lên bàn.

“Được...khoái ý ân cừu, lật trời lên quậy một lần thật khoái trá đi...hahahaha...tốt”

“Ale...”

“Có...chủ nhân..”

“Bạch Y..”

“Chủ nhân...có nô tì”

“Nhã Kỳ..”

“Có..thưa chủ nhân..”

Khí chất trên người Thiên tỏa ra một loại hơi thở bao dung mà cường đại.

“Các nàng có nguyện...làm nữ nhân của ta...”

“Ah...Tiêu ca..” Doãn Kế Anh bị một câu nói của Thiên làm giật mình.

Làm nữ nhân...không sai.

Hồi nãy Thiên sở dĩ hơi do dự đó là vì hắn cảm giác thấy mình đang bị ai đó sắp xếp...là thiên mệnh.

Thiên mệnh của hắn từ lúc để phân thân niết bàn tiến vào Càn Khôn Đồ liền tiết ra một chút khí tức, bản mệnh từ gốc Thanh Miên đã bị bại lộ.

Hiện giờ thiên mệnh của Niết Bàn thân đang bị người ta sắp xếp, sở dĩ 3 cô gái này xuất hiện trong đời hắn cũng là vì thế, vừa nãy Thiên chính là dùng Niết Bàn thân xuất hiện và bây giờ, thiên mệnh của hắn đã bị đóng đinh lại.

Thiên nhếch lên 1 nụ cười diễu cợt,...tốt lắm, xắp xếp ta...vậy thì chuẩn bị sẵn hậu sự cho mình đi.

“Chủ...chủ nhân...từ khi ngài cứu chúng ta, ta liền đã là của ngài...tất nhiên ta sẽ đồng ý”

“Chủ nhân...ta tình nguyện..”

“Ta cũng tình nguyện...”

“Tốt...mệnh số đã định, vậy thì ta sẽ dùng mệnh số để đi đến đỉnh phong...”

Vừa nói xong, khí chất trên người Thiên lại bốc lên một loại khí tràng tuyệt thế. Tay phải hắn một cái vòng tay bị tách ra 3 viên châu trong suốt.

“Ale...nghe lệnh...”

“Có nô tì...”

“Ban cho ngươi...tinh giới, từ nay lấy xứ mệnh phục Hắc Đồng làm chính, chờ xứ mệnh hoàn thành sẽ hợp thân song tu trở thành nữ nhân của ta”

“Tạ..chủ nhân”

Viên châu này bắn vào đầu nàng nhập vào thế giới linh hồn.

“Bạch Y nghe lệnh”

“Có nô tì..”

“Ban cho ngươi...quang minh giới, từ nay lấy xứ mệnh phục Bạch Dực làm chính, chờ xứ mệnh hoàn thành sẽ hợp thân song tu trở thành nữ nhân của ta”

Quang minh châu bắn thẳng vào tim nàng.

“Ngả kỳ nghe lệnh..”

“Có nô tì...”

“Ban cho ngươi...thiên mệnh giới, từ nay lấy xứ mệnh phục Tinh Linh làm chính, chờ xứ mệnh hoàn thành sẽ hợp thân song tu trở thành nữ nhân của ta”

Mệnh châu bắn vào đan điền nàng.

Trong phút chốc, một trình tự sắp xếp nào đó trong thiên địa liền khớp lại với nhau.

Thiên nhìn lên trời nhẹ nhếch lên một nụ cười. Khí chất trên thân dần biến mất, cẩm bào hóa thành thanh phục vải thô, tóc hóa đen, mắt hóa đen.

Thiên trở về là một Dương Tiêu bình thường nhất, chỉ là lúc này Doãn Kế Anh nhìn hắn thấy vui nhưng lại vui không nổi, trong lòng cứ như có cái gì bị lấy đi, có cái gì bị người ta cướp mất khó chịu vô cùng, nét xinh đẹp trên mặt liền rũ xuống như hoa tàn.

Dương Tiểu Thanh thấy vậy liền hí hửng đi tới chọc ghẹo.

“Sao vậy ah...hắn có người chăm sóc, tỷ phải vui chứ..”

“Vui...ngươi vui lắm hả...nha đầu khốn, chờ hắn có nữ nhân khác rồi sẽ không thèm đía tới nha đầu như muội nữa đâu” Doãn Kế Anh phụng phịu học mót được 1 câu của Thiên.

“Ah...ta biết rồi, thì ra tỷ là đang lo lắng hắn không quan tâm tỷ nữa...hihihi...ta hiểu được...”

“Nha đầu này...ngươi thật đáng gét...” Doãn Kế Anh liếc mắt nhìn Thiên một cái rồi ngượng ngùng rượt theo Dương Tiểu Thanh.

Ale, Bạch Y, Ngã Kỳ 3 cô gái từ khi nhận được tiểu tinh giới liền lặng người ở đó, trong cơ thể không ngừng bùng phát ra từng đợt hào quang lực lượng.

Ale là bộc phát ra vô sắc hào quang lấp lóe, tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ tràn ra.

Bạch Y lại phát ra ánh sáng trắng tinh khiết, đôi cánh nhỏ trên lưng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đang không ngừng lớn lên, bạch quang mạnh mẽ tán phát ra như hải dương.

Ngả Kỳ lại phát ra ánh sáng mầu xanh lá, nhánh cây Mệnh Thụ tiến vào Mệnh giới bắt đầu bị đại tạo hóa kích phát mà mọc rễ đâm mầm xanh, Ngả Kỳ phát ra lực lượng chính là đến từ sự phát triển của nó. Khí tức của nàng liên kết chặt chẽ với nó giống như nhất thể.

“Ầm...bành...” một âm thanh nổ vang trong đầu, Ale mở lớn mắt to bùng phát ra kinh người tinh thần lực không ngờ lại cao tới gần 1 vạn, sau đó nàng nhập vào châu biến mất, viên Tinh châu đó liền nhấp nháy ứng hợp với sao trên trời xoay tròn hấp thu tinh tú chi lực luyện hóa.

“Ầm...kinh....” vô tận bạch quang phóng lên trời chiếu rọi một mảnh trời đất sáng chưng. Bạch Y hóa thành một dực nhân chân chính với đôi bạch dực trắng tinh khiết phủ ra quang minh lực chiếu rọi Ngũ Kinh Thành sáng như ban ngày, sắc đẹp trên thân đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành.

Nàng nhập bào Quang châu quyển động xoay tròn hấp thu vô vàn quang minh lực từ khắp nơi.

“Vù...vù...xẹt...” khí vận lực bộc phát chiếu lên một góc trời xanh thẳm. Gốc mệnh thụ vừa đâm rễ vào mệnh giới liền nhận được một tia bản nguyên lực quý giá mà điên cuồng lớn lên, chẳng mấy chốc liền cao bằng đầu người, khí vận lực và sinh mệnh lực đều tràn đầy một mảnh không gian bên trong, thực lực của Ngả Kỳ cũng bị kéo căng lên đến nhân cảnh đỉnh thực lực mạnh không thua gì bán thánh.

Nàng thu mình vào trong mệnh châu tiến về phía Thiên.

Tinh châu, quang châu, mệnh châu 3 viên trở về trước mặt Thiên.

Thiên xòe bàn tay, một gốc cây Kình Thiên Thụ hiện ra sau đó bị hắn đẩy về phía Mệnh châu.

Kình Thiên Thụ này chính là huyết mạch cơ duyên của Thiên Vô Thiên vừa nãy, Thiên đã cố ý tha mạng cho nó bây giờ liền nhập vào Mệnh châu.

Mệnh thụ xưa nay không có bao nhiêu năng lực chiến đấu, nó thiên phú cực mạnh nằm ở khí vận và sinh mệnh lực, bây giờ Thiên trồng vào đây Kình Thiên Thụ lại là loại đại thụ chủ về phòng ngự và thiện tấn công.

2 loại cây này chính là sự bổ sung cho nhau rất hợp lý, Mệnh giới liên thông nhất thể với Ngả Kỳ, Kinh Thiên Thụ vào đây thì cũng trở thành lực lượng của nàng.

Tay Thiên lại vung lên, một giọt tinh huyết mầu bạch sắc liền rơi vào trong Quang châu.

Giọt máu này chính là hắn tinh lọc được từ Dực Nhân huyết mạch cơ duyên của Châu Hạ. Vốn định sẽ làm món quà cho Tiểu Thanh nhưng bây giờ hắn lại thấy nó phù hợp với việc khác hơn.

Quang châu bên trong có chứa 1 tia bổn nguyên lực đã sớm tấn cấp đến trình độ mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều nhưng Bạch Dực tộc đã bị phong ấn quá lâu, huyết mạch trong thân đã suy kiệt trầm trọng, dù bổn nguyên lực có thể phá tan mọi phong ấn nhưng không thể cứu hồi được huyết mạch cho nên bây giờ, giọt tinh huyết này chính là thứ Bạch Y nàng cần nhất.

Thiên lại trở tay lấy ra một nắm nhỏ Tinh Thần Sa thả vào trong Tinh châu.

Tinh thần sa này chính là hắn lấy được từ mảnh tàn phiến bảo tháp lấy từ chỗ Diêm lão.

Tinh thần sa, bản mạng thần thông của nó có thể hấp lấy tinh thần lực lượng từ ngoại Thiên Phù Giới, Hắc Đồng nhân lại cực kỳ mẫn cảm với tinh lực, có thể lấy tinh lực để tu luyện cho nên vật này khi vào Tinh Châu mới thật sự khiến nó trở thành đúng như cái tên của mình.

16 viên thế giới châu này Thiên đã rèn luyện để phù hợp với thiên đạo, bên trong lại càng có được siêu cấp trọng lực nguyên sa, chỉ cần bây giờ bỏ vào 1 cục đất cũng có thể khiến châu này nặng tới vạn tinh, làm một món ám khí giết người đoạt mạng là khỏi chê.

Có được vật này bảo vệ, 3 nàng cũng coi như tương đối yên tâm.

Thiên hướng tới 3 viên châu nói nhỏ.

“Mặc dù bây giờ các nàng hiện cần nhất là bế quan để củng cố thực lực nhưng tình hình trong tộc cấp bách....nếu các nàng muốn đi cứu họ, ta sẽ không ngăn cản”

Quả nhiên, lời hắn vừa nói ra, 3 viên châu này đã gấp gáp bay đi về một phía khác nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.