Đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nam, Hà Tất cảm thấy có chút không đứng đắn.
“Ông chủ….” Hôm nay lúc Hà Tất ăn dưa chuột, trong đầu đều tràn ngập thanh âm trên giường của ông chủ y, y không ngờ ông chủ mình cư nhiên lại là thụ.
Nhưng thật ra, tiếng mà y nghe được không phải của Cố Tuyên Duy, Hà Tất vẫn hơi ngốc, y đem tiếng GV nghĩ thành tiếng của Cố Tuyên Duy.
Cố Tuyên Duy bị doạ đến linh hồn nhỏ bé còn chưa kịp quay về, chậm chạp một lát mới hô to. “Hà Tất!”
Hà Tất lại hết hồn, cầm tay ông chủ cố gắng kéo hồn về. “Chỗ này chỗ này! Ông chủ tôi ở đây này!”
“Ngươi là ai? Hà Tất đâu!”
Cố Tuyên Duy đã hoàn toàn mất lý trí rồi. Đối với nam nhân cung Xử Nữ như hắn mà nói, thiên địch lớn nhất một là chứng quáng gà, hai là quỷ. Hắn cho rằng chuyện vừa xảy ra đúng là ma quái.
Hà Tất nhìn người trước mặt lên cơn điên, thực sự nhịn không nổi, lôi kéo mặt hắn hô to. “Hello! Nhìn tôi này! Anh sợ cái gì chứ?”