Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 350: Q.2 - Chương 350: THƯƠNG GIÁNG LÂM






Sự thật chứng minh, trong thời khắc phi thường,vũ lực cưỡng chế hiệu quả rõ ràng trội hơn hữu hảo hiệp thương.Chiêu vừa đánh vừa xoa đến giờ vẫn luôn hữu hiệu!

Dưới uy hiếp “trắng trợn”của Sở Vân Thăng, khiến hơn một ngàn người gầy yếu kia sợ run lên ,họ sao lại nghĩ được rằng trước tiên lại được một bữa ăn no nê. Đây đại khái là lần đầu được ăn nhiều thức ăn một lúc như thể kể từ lúc tiến vào Hắc Ám thời đại đến nay.

Ăn no rồi làm việc, cái này quan hệ đến đại sự phục thân của Sở Vân Thăng, nhiều đồ ăn hơn nữa, hắn cũng cam lòng.

Nhất là thi thể Xúc Tu quái, đã được chất đống cả một núi nhỏ.

Bạch Mạn Ni với tư cách xuất thân một cái phóng viên, tuy năng lực quản lý cũng vào cùng một cái cấp bậc mẫu giáo giống Sở Vân Thăng, nhưng năng lực "thổi phồng kích động" lại cao tay hơn Sở Vân Thăng bao nhiêu lần.

Dù cái tài bốc phét của cô khiến Vân Thăng cũng không tài nào chịu đựng nổi,.nhưng được cái lại giúp cho một ngàn người kia tìm được cớ cho cái hành vi “tiếp tay kẻ mạnh làm việc ác”phù hợp với tâm lý.

Sau khi Vân Thăng liều bọn trùng tử thuộc hạ tránh đi , thực hiện cam đoan an toàn cho con người, song phương người trùng, cuối cùngcũng tìm được một điểm thăng bằng yếu ớt.

Sở Vân Thăng bên đây gấp gáp sắp xếp kế hoạch, trận chiến người trùng bên kia bờ, một khắc vẫn không hề đình trệ.

Tống mật nắm lấy thiết bị đã không thể lại tiến lên nửa bước, tỉ lệ chết trận Sở Thuật môn nhân đã vượt quá một nửa, mà việc xâm nhập trùng phần một phần mười còn chưa đến.

Đây là một cuộcc chiến tranh thực lực hoàn toàn không đối xứng, cho dù đã ôm quyết tâm quyết tử, nhưng kết quả này vẫn khiến người ta nản lòng.

Thuật chủ vừa mới tự sáng "Khiếu chi nhất tiễn" , mặc cho uy lực cực lớn, thậm chí có thể bỏ qua cả lực xoáy của cự phần, nhưng tiêu hao vẫn cực lớn, nếu không nhờ bên cô bao quanh rất nhiều thuật sĩ, sớm đã lung lay.

Phòng tuyến của nhân loại Cảng Thành không thể không ngày càng co lại so với dự định, nhưng họ vẫn không từ bỏ hi vọng truy tìm trung tâm chỉ huy của trùng tử .

Mà giờ khắc này, Viêm lại đang gia tốc chế tạo "Tinh nhuệ trùng đoàn" của nó.

Trên thực tế, đối với vận chuyển năng lượng từ dưới đất thông qua công cụ, Sở Vân Thăng chỉ mới có phương hướng, cụ thể thao tác thì lại bắt đầu gặp đủ các khó khăn gian khổ.

Phương án lý tưởng lúc ban đầu của hắn bị buộc phải sửa chữa lần một lần hai, chuyển vận phương án đến cuối cùng được xác định, đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn bất đồng.

Ở phương diện này, Sở Vân Thăng không thể không thừa nhận thật sự là năng lực của hắn vẫn chưa đủ.

Mặc dù chỉ là những nhân loại già yếu chạy nạn, nhưng đối với việc vận dụng đặc tính trùng tử so với Sở Vân Thăng thì vẫn cao minh rất nhiều.

Bọn họ rất nhanh liền nghĩ đến một phương án nhanh nhất, đơn giản nhất, thậm chí không cần nhân loại tiến vào dưới mặt đất.

Những thông đạo thẳng đứng dẫn xuống lòng đất chẳng những nguy hiểm, hơn nữa càng tiếp cận vỏ trái đất, độ ấm càng cao, dưỡng khí càng ít, dùng nhân loại bình thường căn bản không cách nào sinh tồn.

Bọn họ đề xuất để Thanh Giáp trùng là lực lượng vận chuyển chủ yếu, thay thế cho cách nghĩ khung xe con bên trong, theo trình tự vận chuyển của Sở Vân Thăng trước đó.

Phương án rất đơn giản, lại thập phần hữu hiệu, càng dễ dàng cho Sở Vân Thăng hoả tốc kiến thiết.

Bởi vì vật tư tài nguyên có hạn, Vân Thăng chỉ có thể mở một thông đạo chuyển vận trong mỗi cự phần của hắn.

Dựa theo "bản vẽ bằng ván" mà đám người Bạch Mạn Ni triệu tập thương nghị ra, hắn sẽ phái ra hai mươi con Kim Giáp trùng, hai con lập thành một nhóm, hoả tốc đào một đường thông đạo thẳng to, sau dùng Hỏa năng lượng cố hóa để giữ vững đất tầng vách tường thông đạo.

Cứ mỗi 500m được xem là một cái"công đoạn" , dựng thành một trạm chu chuyển dây chuyền, mỗi công đoạn an bài ba con Thanh Giáp trùng, bình quân một thông đạo vận chuyển cần trạm, mười tám con Thanh Giáp trùng.

Mười tòa cự phần mười thông đạo, tổng cộng một trăm tám mươi con Thanh Giáp trùng, và cần chăng chỉ là Thanh Giáp trùng dạng nguyên thủy.

Như thế, số này lượng Sở Vân Thăng có khả năng cung cấp, chỉ thuộc hạ trực thuộc đã đủ xài, cả trùng tử của Đại Trùng cũng không phải động đến.

Nhân loại cũng không cần tiến vào dưới lòng đất, hoàn toàn dựa vào Sở Vân Thăng trực tiếp hạ lệnh với bọn Thanh Giáp trùng.

Mà nhân loại chỉ cần chế tạo phương tiện chuyên chở cho Thanh Giáp trùng, từng chiếc thùng hộp vuông to được trực tiếp làm từ vỏ xe bỏ hoang thành Hương Sơn, rồi lắp thêm lớp phòng hộ bằng giáp trùng tử mà Vân Thăng cung cấp, nếu không dưới sự hành hạ nóng bổng của Hỏa năng lượng, e rằng chắc mấy chốc sắt thép gì cũng tan chảy cả thôi!

Do thời gian vội vàng, kỹ thuật thô sơ, khiếm khuyết công cụ gia công, lớp bảo vệ của"thùng chứa vận chuyển" không cách nào làm được kín kẽ không hở.

Vì thế, một ngàn người này lại bị Sở Vân Thăng một lần nữa tập trung ra ngoài khu dịch chuyên môn chế tác cùng tu phục"thùng chứa" .

Cuối cùng, hắn lại cảm thấy phương án này đúng là phù hợp tình huống trước mắt của hắn nhất.

Thanh Giáp trùng có thể đưa Hỏa năng lương mà bọn Trùng Chỉ khai quật được đến các “thùng chứa” ở mỗi trạm truân chuyển theo dây chuyền, còn con người cũng không cần lưu lại tại khu dịch thể, đỡ mất sức hắn phải khống chế bọn trùng tử nổi loạn, càng tránh được nghi kỵ của Viêm.

Trong đó quan trọng nhất chính là tốc độ,

Sở Vân Thăng cấp bách nhất là thời gian, dựa theo biện pháp này cũng không cần tốn thời gian để xây hệ thống vận chuyển xe con, cũng không cần nhân công vận tác.

Tốc độ phi hành Thanh Giáp trùng tuy không so được Khủng Cự Chi Tử , nhưng so với các loại phi cơ trực thăng nhân loại thì ăn đứt.

Ba con Thanh Giáp trùng vác một "thùng chứa" qua lại trong các thông đạo chuyển vận cực lớn, mỗi cách 500m một công đoạn trao đổi, cực đại nâng cao tốc độ cùng hiệu suất chuyển vận.

Sau khi cả hệ thống bắt đầu vận chuyển, Sở Vân Thăng mới phát hiện đang số lượng trùng chỉ ở tầng dưới cùng lại không đủ, chùng đã hoàn toàn theo không kịp tốc độ vận chuyển của Thanh Giáp trùng.

Thế là, dưới sự yêu cầu của Vân Thăng, trùng ngố lại một lần phải noãn hóa trùng chỉ quy mô lớn.

Khuyết điểm trí mạng duy nhất của bộ này hệ thống này là “thùng chứa” tỉ lệ hư hao thật sự rất cao, lượng công việc của một ngàn người luôn không theo kịp hư hao tốc độ của chúng.

Vì vậy Sở Vân Thăng không thể không lần nữa cưỡng ép chiêu mộ"công nhân" tại Hương Sơn thành .

Một ngày sau khi hệ thống vận hành dưới lòng đất được vận hành, Lý Thái Đấu được Hoắc Gia Sơn phái đến thành bán đảo.

Lôi theo ống dẫn cung cấp Hỏa năng lượng cung cấp đường ống, Sở Vân Thăng đã đến ranh giới khu dịch thể gặp hắn.

"Hắn quả nhiên vẫn là phái ngươi làm đại biểu." Nghe xong Lý Thái Đấu tường thuật, Sở Vân Thăng tử thi được khống chế không mấy kinh ngạc nói.

"Trùng tiên sinh, Hoắc bộ trưởng lần này khiến ta đến đây, nhiệm vụ chủ yếu là hy vọng có thể cùng ngài thành lập phương hướng hợp tác cụ thể." Sau khi xem bức trùng đồ không biết xuất từ tay ai Hoắc Gia Sơn đưa, không biết trời xuôi đất khiến thế nào mà Lý Thái Đấu lại tin tưởng hắn.

Sở Vân Thăng ngẫm nghĩ thoảng qua một lát, cũng không trả lời ngay hắn, mà nhìn về chiến trường vẫn còn tử chiến phương xa, lạnh nhạt nói: "Trước tiên ta có một đề nghị cho các ngươi, kỳ thật lần trước ta đã từng nói qua rồi, là lập tức lui lại đến đảo Kinh Kích, trên đất liền, các ngươi căn bản không phải đối thủ của nó, ngươi nói cho Hoắc Gia Sơn biết, trọng binh tinh nhuệ của nó rất nhanh sẽ xuất hiện trên chiến trường, chúng sẽ như cơn đại hồng thủy nhẹ nhàng xé nát phòng tuyến của các ngươi thôi!"

"Nó? Nó?" Lý Thái Đấu kinh ngạc hỏi.

Sở Vân Thăng dừng một hồi lại tiếp: "Nói cho các ngươi biết cũng vô dụng, các ngươi vĩnh viễn cũng khó có khả năng tìm thấy nó.Nó chính là "trung tâm khống chế" các ngươi vất vả tìm kiếm bấy lâu. Đừng nói các ngươi, chính là ta đậy còn không biết nó ở nơi nào, hay nói cách khác trên từng con trùng tử tiến công các ngươi đều có sự hiện hữu của nó, nó ở khắp nơi trong khu dịch thể, chỉ cần nó muốn, nó có thể vĩnh viễn không dùng bổn thể xuất hiện, các ngươi có phá phần để làm gì? Giết trùng tử thì có tác dụng gì? Đều chỉ phí công mà thôi"

Lý Thái Đấu nghe vậy mà lập tức kinh hoàng toát mồ hôi lạnh, rung giọng nói: "Ta..ta thật sự không biết rõ…"

Sở Vân Thăng cười nhạt: "Ngươi không rõ không sao, Cảng Thành nhiều người thông minh như vậy, bọn hắn sẽ minh bạch. Ngươi chỉ cần mang tin này về cho Hoắc là được rồi, cũng nói cho hắn biết, tin tức không phải không có điều kiện, hắn cần cung cấp một ít công cụ cho ta để trao đổi. Ngươi không phải mới vừa nói nội dung hợp tác ấy ư, cái này là bắt đầu hợp tác đây."

Lý Thái Đấu chết lặng chỉ còn biết gật gật đầu, kỳ thật hắn còn có nghi vấn lớn hơn, nhưng bất luận thế nào cũng không dám hỏi, đó là vì sao hắn lại muốn giúp nhân loại? Vì sao hắn lại tiết lộ một thông tin mà bọn chuyên gia Viện khoa học có nghĩ nát óc cũng chả ra?

Sở Vân Thăng đưa mán ván gỗ đã khắc danh mục các công cụ cần mà Bạch Mạn Ni đề ra cho Lý Thái Đấu, và đuổi hắn về đảo Kinh Kích để phản hồi liền, dẫu sao Vân Thăng đang cấp bách cần những công cụ này để làm tốt “thùng chứa" .

Ba ngày sau, Hoắc Gia Sơn đã đúng hẹn địa phái người đưa bộ phận công cụ tới, tuy nhiên điều khiến Sở vân thăng không thốt lên lời là bọn họ vẫn không thèm nghe theo lời đề nghị của hắn, hay căn bản Hoắc Gia Sơn không làm gì lây động được bọn người bên quân đội?

Cảng thành từ đầu chí cuối vẫn cố cầm cự mà không cho rút quân mãi đến khi phòng tuyến của họ bị binh đoàn tinh nhuệ của Viêm xé nát thì mới không thể không thừa lúc ánh sáng biến mất hắc ám giá lâm rút về đảo Kinh Kích với thương vọng cực kỳ thảm thê.

Sở Vân Thăng đã không thể quản thêm cho họ được, Viêm vẫn còn đang ấp đại lượng phi chiến trùng, chuẩn bị vượt biển đột kích. Tin tức của hắn dù chuẩn xác đến đâu di chăng nữa, nếu như đối phương bỏ ngoài tai thì cũng là công cóc thôi!

Tiến độ chữa trị trùng thân của hắn đã đến khâu mấu chốt tính cuối cùng, thậm chí trùng thân của hắn cũng xuất hiện một chiếc xương sống như của Khủng Cự Chi Tử. Tuy vẫn chưa đủ cứng cáp, nhưng cũng giúp hắn có thể gần như đứng thẳng.

Cái này làm Sở vân thăng rất lấy làm khó hiểu, bởi vì bình thường côn trùng là không có xương sống. Những cũng chỉ một chốc thôi hắn cũng chả để ý gì đến cái xương sống từ trên trời rơi xuống này.

Phương pháp vận chuyển mới bổ sung lượng Hỏa năng lượng dồi dào giúp mười cự phần của trùng ngố lại nâng lên một sao, và đủ để cho Phong Thú phù trong người hắn lao nhao; dịch thể thúc sinh chất đầy, hắn như đã thấy được hi vọng hồi phục thân người của mình.

Tuy nhiên, trong thời điểm Vân Thăng hi vọng tràn trề này, "sáng sớm" ngày thứ tư , ánh sáng nhạt sơ hiện, trên bầu trời, bắt đầu lẻ tẻ xuất hiện hỏa điểm, thời gian dần qua lại càng ngày càng nhiều, càng ngày càng gấp, từ trời rơi xuống, giống như một hồi bạo hỏa vũ.

Viêm cho ngừng lại mọi công tác chuẩn bị vượt biển, trùng ngố cũng thò đầu ra khỏi cự phần, càng ngày càng nhiều trùng tử lớn nhỏ mạnh yếu các loại, tất cả cùng ngắm nhìn không trung.

Sở Vân Thăng trong lòng nhất kinh, hắn thử liên hệ Đại Trùng, nhưng không ngờ vừa mới tiếp xúc với phạm vi cảm ứng của nó, hắn liền lập tức bị lôi vào một chiếc thông đạo dài đằng đẵng.

Tiếp theo sau đó, trước mắt hắn liền xuất hiện một nơi quen thuộc, đó là một cái hố tròn khổng lồ với dòng nước ùng ục đổ ngược đang sôi sục rót vào, rất nhiều bọt nước không kịp bốc hơi, bắt đầu bay lên thành từng chuỗi từng chuỗi hạt quái gở để rồi cuối cùng khí hóa thành hư không.

Hỏa càng lúc càng lớn, mưa lửa càng ngày càng nhiều

Trước mắt hắn là bọn trùng tử gào rú điên cuồng, đều là Cẩm Thạch cũng được chiêu gọi đến như hắn, thậm chí trong đó còn có một tên hắn từng biết.

Khoảng không trên hố bắt đầu lấp lánh ánh lửa, một vòng xoáy như chiếc lỗ đen không đáy đang dần được hình thành.

Rất nhanh, dòng xoáy càng lúc càng lớn, cơ hồ che khắp toàn bộ bầu trời, cuồng phong gào thét, không khí vặn vẹo, lúc này, từng chiếc xích tu màu đỏ sẫm tựa máu đang cố xé tan trung tâm dòng xoáy để xuyên thấu mà ra.

Tiếp theo sau đó, chúng tựa hồ đang chống cự lại lực lượng nào đấy, giãy dụa như muốn đi đến thế giới này.

Vô số con Thanh Giáp trùng đã bay đi lên, ôm lấy những cái vòi xích tu này, chúng dùng hết thảy lực lượng kéo đám xích tu xuống.

Thiên địa nguyên khí bắt đầu trở nên hỗn loạn, lượng lớn Hỏa năng lượng ồn ạt ập đến, đám xích tu hút lấy năng lượng, khó khăn xuyên qua vòng xoáy.

Trong thế giới vũ hỏa ấy, chúng như quần ma phi vũ.

Từng giọt từng giọt…Thân ảnh của chúng dần dần xuất hiện ở cái thế giới này.

Một giờ, hai giờ… Không biết đã qua bao lâu, một vật thể máu me đỏ sẫm lớn tựa một khu thành thị nhỏ giãy dụa xuyên qua dòng xoáy, hoá thành khí thể khô giáng lâm đến phía trên chiếc hố to.

Nó đã phải trả cái giá thảm trọng, thân xác rã rụng, một thảm máu me như vừa bị được đi giải thể.

Khi nó hoàn toàn ra khỏi được dòng xoáy,máu thịt này lại bắt đầu dần dần động dính lại với nhau hình thành một cự thể như chiếc tổ chim khổng lồ, phía dưới là những chiếc xúc tu rậm rạp chằng chịt lắc lư theo gió.

Nó lẳng lặng treo lơ lửng trên không, dòng xoáy dần dần thu nhỏ lại, mưa lửa khắp trời nhường đã rơi xong không còn.

Hỏa năng lượng dồi dào, tinh thuần của loại mưa lửa này Vân Thăng chưa hề gặp bao giờ, hơn nữa hắn kỳ lạ cảm giac rằng mưa lửa này được sản sinh từ năng lượng to lớn của chiếc cự thể đấy, và mở ra cánh cửa của dòng xoáy cho nó.

Nó đã cực kỳ suy yếu, suy yếu đến cơ hồ không chịu nổi một kích.

Đồng thời, nó cũng tham lam cấp bách hấp thụ lấy Hỏa năng lượng chuyển vận lên từ khu dịch thể phía dưới, thậm chí nó còn hút một lượng lớn trùng tử vào như hút Hỏa năng lượng.

Lúc này, ánh mắt Sở Vân Thăng sau một hồi lắc lư, tựa thủy triều địa thối lui, dòng nước xoáy lại tan biến thành vô ảnh,.

"Phong, Thương đã giáng lâm" Rốt cuộc Viêm cũng lên tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.