Hắc Ám Nữ Đế

Chương 70: Chương 70: Phong Lãnh Nguyệt hồi phục




Hạ Diệp Ân không ngờ nụ cười của cậu lại đẹp đến vậy. Hoàng Tiểu Long không chỉ có một khuôn mặt điển trai đến yêu nghiệt mà còn có một nụ cười mê đắm lòng người, cho dù lạnh lùng như Hạ Diệp Ân hay Kiều Ngân Hy khi nhìn thấy nụ cười của Hoàng Tiểu Long thì cũng phải mê đắm nhìn cậu đến ngẩn ngơ.

Hoàng Tiểu Long ngây thơ hỏi:“tỷ có biết tên của ta không?”

Hạ Diệp Ân cười ngọt ngào nói:“đệ là Hoàng Tiểu Long, tướng công của ta”

Huyền Vũ tỉnh dậy đi ra ngoài sân thì trông thấy nụ cười ngoan hiền của Hoàng Tiểu Long, Huyền Vũ tưởng chưa tỉnh ngủ nên dụi dụi mắt nhưng dù có dụi mắt bao nhiêu lần thì hình ảnh đó cũng hiện trước mắt.

Huyền Vũ lo lắng hỏi:“Hoàng Tiểu Long, là cậu đúng không? cậu ổn không vậy?”

Hoàng Tiểu Long cười vui vẻ nói:“dạ vâng”

Huyền Vũ tức giận hỏi:“các cô đã làm gì cậu ấy?”

Hạ Diệp Ân phẫn nộ nói:“còn không phải do ngươi không bảo vệ tốt tướng công của ta”

Huyền Vũ ngơ ngác nói:“không lẽ là do cú ngã đó đã để lại di chứng cho Hoàng Tiểu Long?”

Hạ Diệp Ân gật đầu nói:“đúng vậy”

Huyền Vũ đưa nhẫn trữ đồ cho Hạ Diệp Ân nói:“trong chiếc nhẫn này có nguyên dược liệu để cứu Phong Lãnh Nguyệt mong cô giúp tôi điều chế”

Hạ Diệp Ân tức giận nói:“ta biết rồi, chỉ vì những đống dược liệu đó mà tướng công của ta trở thành như vậy”

Huyền Vũ bị Hạ Diệp Ân kéo vào phòng của Phong Lãnh Nguyệt đang nằm.

Hạ Diệp Ân lấy trong nhẫn ra những dược liệu chữa trị rồi sau đó thi triển một ngọn lửa lớn rồi đốt hết tất cả.

Huyền Vũ ngơ ngác nói:“đây là luyện đan sao?”

Từ trong ngọn lửa đó xuất hiện ra một viên đan dược màu vàng xung quanh được bao phủ bởi ngọn lửa nhỏ.

Hạ Diệp Ân điều khiển viên đan dược đó bay vào cơ thể của Phong Lãnh Nguyệt.

Huyền Vũ cũng bị ngọn lửa của Hạ Diệp Ân thiêu đốt.

Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“thiên địa hoán sinh”

Một luồng sức mạnh kinh thiên động địa khiến cả Ma Giới phải rung chuyển.

Huyền Vũ ngã xuống thổ huyết liên tục.

Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“ta đã lấy tất cả sức mạnh và sự sống của Phong Lãnh Nguyệt trong cơ thể ngươi hoàn trả lại tất cả cho cô ta rồi nhưng sức mạnh của ngươi bây giờ đã yếu đi rất nhiều đó”

Huyền Vũ thở hồng hộc nói:“không sao, tôi sẽ luyện tập để mạnh trở lại”

Hạ Diệp Ân cười nói:“Phong Lãnh Nguyệt lúc chỉ có một nửa sức mạnh đã có thể chĩa kiếm vào cổ ta, vậy bây giờ cô ta đã có tất cả sức mạnh thì sẽ mạnh như thế nào nhỉ?”

Huyền Vũ lắc đầu nói:“không biết”

Sau một lúc, Phong Lãnh Nguyệt cũng đã tỉnh dậy.

Hạ Diệp Ân cười nói:“cô đã có lại hết tất cả sức mạnh rồi đó”

Phong Lãnh Nguyệt lo lắng hỏi:“vậy Huyền Vũ huynh ấy đã thành công rồi sao? “

Hạ Diệp Ân gật đầu nói:“đúng vậy”

Phong Lãnh Nguyệt bước ra khỏi phòng cùng với Hạ Diệp Ân.

Hạ Diệp Ân cười nói:“Kiều Ngân Hy thử đấu với Phong Lãnh Nguyệt một trận đi”

Kiều Ngân Hy thở dài đáp:“vâng”

Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:“tôi có thể từ chối không?”

Hạ Diệp Ân cười nói:“cũng được nhưng Huyền Vũ sống hay chết thì ta không chắc đâu”

Phong Lãnh Nguyệt tức giận nói không nên lời:“cô...”

Huyền Vũ cùng với Hoàng Tiểu Long cũng tò mò đến xem trận đấu này.

Huyền Vũ tò mò hỏi:“không biết ai sẽ thắng nhỉ?”

Hoàng Tiểu Long cười lắc đầu nói:“đệ cũng không biết”

Huyền Vũ thở dài nói:“thật là...bao giờ cậu mới nhớ lại đây”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.