Mọi người ai cũng bận rộn lo cho việc công bố thân phận còn sang hôm sau là sinh nhật cô với Phi nữa chứ.
Nhân vật chính chỉ có thời gian đi làm đẹp thôi sáng sớm bị 2 mợ với mẹ bắt dậy sớm tập Gym, trưa tới chiều thì đi làm đẹp, tối thì phải đi mua sắm. Ôi khổ thân quá mà đẹp quá cũng là cái tội.
Thời gian trôi qua thật nhanh hôm nay là ngày công bố thân phận của cô còn ngày mai lại là sinh nhật cô nữa chứ. Sáng sớm mắt còn đang lim dim buồn ngủ thì đã bị bắt dậy thử đồ rồi.
Vì mợ cô Lan Nhã Hân là nhà thiết kế nên lựa chọn cả đống đồ cho cô. Mợ thấy bộ nào cũng hợp hết nên bắt cô đều mặc thử chúng cả 30 bộ chứ có ít gì. Còn cả đồ trang sức đi kèm nữa chứ.
“Được chưa mọi người con mệt quá rồi”
“Em thấy bộ này đẹp nè chị hai”
“Không mẹ thấy bộ này đẹp hơn”
“Không con thấy bộ này”
Chỉ có mấy bộ đồ thôi mà cả đám cãi nhau om sòm suốt cả buổi sáng. Chán quá nên cô đi ngủ tiếp kệ họ.
“Ai nha con bé này dậy đi mặc bộ này nè con”
“Để cho con ngủ đi “
“Nhanh lên trễ rồi còn trang điểm nữa chứ!”
“Rồi rôi từ từ” sau 2h hành hạ cuối cùng cũng xong rồi. Bữa tiệc này được tổ chức tại HAN CENTER là nơi chuyên tổ chức các sự kiện nổi tiếng.
Khách mời đã đến gần đầy đủ rồi chỉ còn lại tứ đại gia tộc là chưa có tới thôi.
“Woa hôm nay Lưu phu nhân mặc đồ đẹp quá!”
“Chồng tôi mới mua cho tôi lúc anh ấy đi công tác bên Pháp đó”
“Ý MỘ DUNG gia tới rồi kìa”
“ra chào ông bà ngoại với mẹ đi con” mẹ của LƯU THI THI kéo cô ta ra chỗ của MỘ DUNG GIA
“Ông bà ngoại khỏe, cậu mợ và mấy anh họ khỏe, THẢO NHI khỏe” cô ta đang đóng vai đứa con, đứa cháu ngoan hiền nên phải biểu hiện vô cùng lễ phép.
“CÚN con của bà, bà nhớ con quá sao dạo này con không tới thăm bà?” bà ngoại cô ta HỨA LỆ GIAI
“Dạ tại dạo này con bận quá ạ, mà với lại con sợ con qua có người không thích”
“ai dám chứ con nói đi bà ngoại sẽ làm chủ cho con.”
“Cô ta nói vậy chẳng khác nào nói nhà mình không hoan nghênh cô ta. Cũng biết điều đó chứ!” MỘ DUNG THẢO NHI nói nhỏ nhưng ai ngờ ai cũng nghe thây hết.
“Thảo NHI con nói gì cơ?” bà HỨA LỆ GIAI nghe được hết nhưng vẫn phải tỏ vẻ như mình không nghe thấy gì hêt. Bà ta đang cố gắng làm dịu cơn tức của mình một phần là sợ mất mặt còn phần là do chồng bà đang liếc bà. Bà ta cũng biết ông ta không ưa gì mình, ngày xưa ông ấy lấy bà là do bị ép thôi nên không ưa bà ta, cả con gái và cháu ngoại cũng thế. Với lại MỘ DUNG THIÊN và CỐ HẠO (GIA CHỦ CỐ GIA) là bận thân từ nhỏ của nhau.
Nên khi MỘ DUNG HUYỀN CHI CƯỚP LƯU AN thì MỘ DUNG THIÊN đã đuổi cô ta ra khỏi nhà.Chỉ cho phép cháu ngoại vô nhà thôi vì con nit không có lỗi.”Dạ thưa bà con nói là nhà NAM CUNG đã tới rồi ạ!”
:Thảo NHI ăn nói kiểu gì vậy con nên nhớ mình là tiểu thư khuê các chứ không phải kẻ đầu đường xó chợ đâu”người lên tiếng là mẹ của Thảo NHI. LAN NHÃ NGỌC
“Dạ con xin lỗi thưa mẹ”
“Các thiếu gia Nam Cung đẹp trai quá đi mất”
“Huyên Huyên”
“Thảo Nhi sao tới sớm vậy?”
“Thì tại tui đi theo ba mẹ thôi”
“Ê bà tui xin với mẹ tui mai dự tiệc xong rồi ngủ lại Cố gia luôn đó”
“Hương hương cũng vậy hả?”
“Um mẹ bọn này đồng ý ngay”
“Vậy hả để lát nữa tui xin mẹ tui”
“Ê nhà Âu dương tới rồi”
Thế là cả e gia tộc đã tới đang trò chuyện với nhau. Cả 4 gia tộc đều thân nhau. Toàn bộ thành viên trong 4 gia tộc đều học chung và chơi chung với nhau từ nhỏ tới lớn.
“A nhân vật chính đã tới rồi kìa mọi người ơi!” Nghe thấy tiếng la thì tất cả mọi người đều tập trung nhìn ra ngoài cửa. Phóng viên thì chen nhau chụp hình tới tấp luôn.
Thấy mấy người Cố gia đã đi tới 3 nhà kia nhưng lại không thấy Cố Trường Ninh đâu cả.
“Chị Ninh đâu rồi bà ngoại sao con không thấy” Lưu Thi thi
“Chắc nó sợ quá nên trốn rồi đó con”
“Hứ cháu gái tôi không có giống như ai kia đâu làm việc không biết liêm sỉ”
“Bà nói ai đó Cố phu nhân”
“Tui nói bậy bạ nhưng trúng ai thì trúng tui đâu có biết”
“Bà..... bà” lời nói của bà ta bị cắt đứt vì mọi người nhìn hết lên trên đài rồi.
“Mọi người xin hãy chú ý. Hôm nay là ngày chào mừng tiểu thư cố Trường Ninh về nước nên xin mời Cố gia chủ Cố Hạo lên có đôi lời “
“Cảm ơn mọi người đã tới tham dự buổi tiệc chào mừng cháu tôi về ngày hôm nay. Trong thời gian chờ đợi xin hãy nhìn trên màn hình quá trình lớn lên của con bé” trên màn hình chiếu hình cô từ nhỏ đến lớn.
Có cả một đoạn phim quay khúc cô bị té chảy máu đầu được đưa vào bệnh viện.
“Tôi không ngờ Lưu gia lại có thể như thế”
“Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con vậy mà....”
“Ôi tội nghiệp cho con bé quá đi mất!”
“Có người cha như vậy thà không có còn hơn!”
Khi xem tới khúc đó có nhiều vị phu nhân không kìm nén được sự phẫn nộ, lên tiếng chỉ trích Lưu gia không bằng cả con chó nữa.
Lưu giá quá mất mặt không thể chịu nổi chỉ có tìm cái lỗ chui xuống cho nhanh.
“Cái đĩa đó không phải thật đâu họ giả mạo đó “lưu phu nhân điên lên la lối om sòm.
“Lưu phu nhân xin hãy chú ý lời nói của mình nếu không chúng tôi sẽ kiện bà” Lan Nhã Hân
“Các người sợ nên mới kêu tôi im mồm chứ gì? “
“Bảo vệ mời Lưu Phu Nhân lên phòng khách nghỉ ngơi đi”
“Xin lỗi tôi thay mặt nhà tôi xin lỗi mọi người tôi sẽ trông chừng bà ấy” Lưu Minh ông ta còn thông minh không muốn đắc tội Cố Gia nên mới kéo vợ mình lại.
Ông ta biết dù có nói gì đi nữa thì lưu gia cũng mất hết mặt mũi rồi.
“Được rồi nếu Lưu gia chủ đã nói vậy thì thôi”
“Ông làm gì vậy hả? Không thấy họ làm gì sao còn kéo tui”
“Bà có điên không hả? Do con mình sai còn trách ai”
Còn mẹ con Mộ Dung Huyền Chi khi nhìn thấy cái đĩa đó vì khuôn mặt vặn vẹo, xấu xí.
Còn những người khácthì thấy tội nghiệp cho Cố Trường Ninh và khâm phuch cô bé kiên cường.