“Và bây giờ xin mọi người hãy nhìn về phía cầu thang” đèn tắt hết chỉ có chỗ cầu thang là sáng thôi. Hội trường bỗng dưng im ắng lại.
Cốp cốp tiếng giày vang lên một thiên thần đang bước xuống. “Woa đẹp quá!” Đây là tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây.
Vì trước đây muốn che dấu thân phận nên cô đã hóa tranh cho mình khác đi. Nhưng hôm nay cô cực kỳ giống Cố Trường Phi anh sinh đôi của mình có khuôn mặt cực kỳ yêu nghiệt.
ÂU DƯƠNG MINH NGUYỆT
ÂU DƯƠNG ÁNH NGUYỆT
MỘ DUNG THẢO NHI
NAM CUNG HUYÊN HUYÊN
NAM CUNG HƯƠNG HƯƠNG
CỐ TRƯỜNG NINH
LƯU THI THI
“Anh... anh sao vậy?” Mộ dung Huyền Chi thấy chồng mình nhìn chăm chú vào Cố Trường Ninh thì bà ta lộ ra vẻ ác độc.
“Ờ..... ờ có gì đâu em” lưu an
Đi đến cuối cầu thang cô đưa tay mình cho người anh trai sinh đôi. Còn tay kia thì đưa cho Cố Trường Hạo. Cả 3 người đưa nhau lên sân khấu.
“Cảm ơn mọi người đã chào đón tôi ngày hôm nay. Tôi tên là Cố Trường Ninh. Chúc mọi người có được buổi tối vui vẻ. Nhân dịp hôm nay tôi cũng mời mọi người mai có rảnh đến dự sinh nhật tôi cùng anh trai tôi”
Nói xong cô đi về phía nhà họ Lưu.
“Chào mọi người lâu quá không gặp ạ! Ông có khỏe không?”
“Lâu quá không gặp cháu càng lớn càng xinh đó”
“Dạ con cảm ơn ông. Con có quà cho mọi người đây” cô đưa quà cho họ nhất là bà nội cô cười tít cả mắt. Nhưng cô lại không đưa cho hai mẹ con kia.
“Chị ơi quà của em đâu ạ!” Lưu Thi Thi thấy mình không có quà nên kéo tay cô làn nũng. Nhưng lại bị cô tránh ra làm cô ta không chụp được.”Xin lỗi nhưng tôi không có em gái”
“Mày nói vậy là sao hả? Qua chào mẹ với em gái đi” ba cô chỉ mặt cô mắng.
“Xin lỗi nha tôi không thích”
“Ai dạy mày nói chuyện như vậy với ba mày hả? “
“Thôi mà anh con bé còn nhỏ mới như vậy chứ anh thấy con mình không ngoan hiền” Mộ Dung Huyền Chi không bỏ cơ hội sỉ nhục kẻ thù.
“Các người nãy giờ khồn thấy bọn tôi hay sao mà chỉ trích cháu tôi không có giáo dục hả? Hay là ý của mấy người là Cố gia không có giáo dục” mợ cô Lan Nhã Hân nói với họ.
“Bọn tôi không phải ý đó mà An mau xin lỗi con bé đi” lưu minh
“Con gái ba xin lỗi thôi để ngày mai ba cho con tiền mua đồ đẹp nha”
“Ông đang dụ dỗ con nit hả? Nhà tôi không có tiền hay sao mà cần ông cho” Cố Trường Phi khinh bỉ nhìn ông ta.
“Tao là ba mày đó”
“Nhưng tôi nhớ ông đòi cắt đứt rồi mà thì sao làm ba tôi được”
“Mày..... mày....”
“Ủa vậy hả anh thế thì em không có ba rồi. Mà không sao vì con sắp có ba mới rồi”
“Ý con là sao?” Ba cô hỏi
Cô kéo tay một người đàn ông trung niên ra chi mọi người thấy.
“Đây là ba mới của tôi Lam Tuấn Vũ. Còn có thêm người anh trai nữa nè.'
“Lam Tư woa không ngờ luôn đó nha!” Nam Cung Huyên Huyên
“Cố Ninh Tuyết cô sắp lấy anh ta sao?” Vì tin tức quá sốc nên ba cô ông ta kéo tay mẹ cô
“Anh bỏ tay ra nhanh lên chúng ta chia tay rồi” mẹ cô kéo tay ra nhưng không được.
Bốp một cú đấm bay vào măth ông ta. Người đánh là Lam Tuấn Vũ.
“Lam Tuấn Vũ anh dám đánh tôi”
“Thì sao chứ cô ấy đã chấp nhận lấy tôi rồi. Dù sao thì tôi cũng sẽ xem các con cô ấy là con tôi. Tôi sẽ yêu thương chúng nó bằng cách: con trai tôi sẽ có 40%, Còn 4 anh em Trường Hạo sẽ có 15% số cổ phần Tập đoàn Lam Thị”
“Vũ anh nói thật sao? Nhưng mẹ con em không thể nhận được đâu”
“Anh đã cho luật sư làm xong giấy tờ luôn rồi. Mẹ con em cứ nhận đi không sao đâu”
“Anh em trở thành phú bà rồi, ăn nửa đời cũng không sợ hết”
“Em đó ăn hết rồi ai nuôi em” Cố trường Phi
“Thì họ nuôi em chứ sao nữa” mọi người nhìn theo hướng cô thì thấy đó là các thiếu gia Nam Cung
“Được bọn anh sẽ nuôi em” Nam Cung Lãnh Thiên
“Ninh nhi giờ con chọn đi con chọn ba hay ông ta” lưu an thấy không ai để ý tới nhà mình nên kéo tay cô lại.
“Con chọn chú Tuấn Vũ”
“Vậy thì sau này đừng nhận ta là cha nữa, cũng đừng vào cửa Lưu gia nữa” ông ta tức giận la lên.
“Được thôi nếu vậy thì nơi nào có Lưu Gia thì sẽ không có Côa gia. Hai nhà sẽ cắt đứt từ đây, giờ nơi này không hoan nghênh các vị nữa xin mời” Cố Trường Hạo đuổi khách.
“Các người khinh người quá đáng. Hừ”
“Chị đừng vậy mà chị...”
“Cắt sao cô mặt dày quá vậy tôi nói tiếng người mà sao cô không hiểu. Hay là cô là con vật nên không hiểu tiếng người hả?”
“Chị.... chị thật quá đáng mà. Hic”
“Thôi con mình đi về đừng ở đây nữa” thấy cô ta khóc Lưu An kéo cô ta an ủi
“Huyền chi Cố gia các người.... mình về thôi anh” Mộ Dung phu nhân kéo tay chồng mình đòi đi về.
“Bà thích thì về đi đừng kéo tôi” bà ta tức quá bỏ về luôn.
“Lão Cố à ông có đứa cháu ngoan thật”
Mọi người nói chuyện rất vui vẻ không ai quan tâm tới chuyện hồi nãy hết. Cô cùng với mấy người kia đi khiêu vũ
“Ninh tối mai dự tiệc xong tụi này qua nhà cậu ngủ luôn nha!” Huyên huyên
“Được đó tụi mình sẽ nói chuyện thâu đêm” hương hương
“Ê mới có kiểu đồ ngủ mới về đó hay giờ mình đi mua đi. Ai đồng ý giơ tay” Ánh nguyệt
“Mọi người đều đồng ý tụi mình đi thôi”
“Mấy đứa đi đâu đấy !” Mộ Dung Khiêm( anh trai của Thảo Nhi mới đi du lịch nước ngoài về)
“Bọn em đi mua đồ mấy anh đi không?”
Thế là cả đám cùng nhau đi, tội nghiệp cô nhất đi chung với mấy ông anh bị bắt đi thử đồ liên tục. Vì họ bảo bộ này rất hợp với em mặc thử đi.
Đúng là đại gia không sợ hết tiền cứ quẹt thẻ liên tục không ngừng nghỉ. Đến nỗi mấy người kia nhìn cô với cặp mắt ghen tị.