“Nói thừa, ta đã liều cái mạng này…”
Âm thanh ríu rít mơ màng vang lên cùng với quả cầu lửa đang lao xuống biểu sâu.
“Ầm…” Không rõ là chỉ trong chớp mắt hay đã qua thiên trường địa cửu*.
(Thiên trường địa cửu: Đại khái nghĩa là “Rất lâu”.)
Một tiếng đập mạnh từ đáy biển truyền lên vang vọng khắp một vùng và tạo ra vô số đợt sóng.
“Cái gì thế?” Sâu trong đáy biển bỗng vang lên tiếng gầm giận dữ, tiếng gầm vang vọng tứ phương làm bọt biển sôi trào.
Bọt biển cuồn cuộn qua đi, đáy biển xinh đẹp lập tức hiện ra trong tầm mắt.
Dưới đáy biển xanh thẳm hiện ra một tòa cung điện màu lam tinh xảo
đẹp đẽ đứng sừng sững ở ngay giữa trung tâm. Một pho tượng mỹ nhân ngư
khổng lồ đặt ngay trên nóc. Từ xa nhìn lại, toàn cung điện màu lam này
trông thật giống như một mỹ nhân ngư vậy.
Xung quanh cung điện có vô số san hô, tảo biển, hải tinh… Những món
đồ trang sức tuyệt mỹ của thiên nhiên ban tặng càng làm toát lên vẻ xa
hoa của cung điện. Trông toàn cảnh cung điện giống y hệt một long cung
dưới đáy biển.
Mà lúc này, bên trong cung điện màu lam ầm ầm vang lên những âm thanh nổi trận lôi đình, tiếng đập vỡ liên tiếp vang lên phá vỡ vẻ xinh đẹp
yên bình vốn có của nơi đây.
“Thế tử, Thế tử? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“A, có kẻ định tấn công phải không?”
“Sao thế? Có chuyện gì…”
“Lại có kẻ dám tấn công chúng ta sao…”
Ngay sau khi tiếng hét tức giận vang lên, xung quanh cung điện màu
lam lập tức chen chúc vô số khí tức. Các luồng khí tức này đều vọt vào
bên trong cung điện.
Những âm thanh huyên náo lập tức vang dậy khắp đáy biển thâm sâu.