Hắc Thiếu, Vợ Anh Lại Đang Giả Ngốc

Chương 22: Chương 22: ĐM, sợ là con nai ngốc này muốn lên trời rồi!




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cửa thang máy dành riêng cho tổng giám đốc ở trụ sở chính Hắc thị mở ra, đoàn người Hắc Lăng Tu và Triệu Nhật Thiên đi ra khỏi thang máy, thư ký đang báo cáo hành trình tiếp theo với Hắc Lăng Tu.

Nhưng dường như hôm nay có nhiều người ở đại sảnh hơn.

Đặc biệt là ở trong góc nào đó, có đám người vây kín lấy.

Triệu Nhật Thiên thích hóng chuyện không khỏi liếc mắt nhìn về phía góc đó mấy lần.

Cũng từ mấy cái liếc nhìn này, Triệu Nhật Thiên nhìn thấy một bóng dáng màu hồng bị đám người vây ở chính giữa...

“ĐM, sợ là con nai ngốc này muốn lên trời rồi!”

Anh ta bị cô ngốc ở Thiên Cầm Cảng làm cho ám ảnh hay sao, mà tự dưng xuất hiện ảo giác thế này?

Nếu không, sao đến tòa tháp đôi này rồi, anh ta còn có thể nhìn thấy cô ngốc kia?

Triệu Nhật Thiên đột nhiên lẩm bẩm phàn nàn mấy câu, tự nhiên Hắc Lăng Tu cũng nghe thấy.

Có lẽ gần đây Hắc Lăng Tu cũng bị cô ngốc nào đó ngược đến để lại bóng ma tâm lý trong lòng giống Triệu Nhật Thiên, nên anh cực kỳ nhạy cảm với hai chữ “Nai ngốc”, vừa nghe thấy từ này, trong đầu đã tự động hiện lên bóng dáng của người nào đó. Theo đó, anh cũng vô thức nhìn sang theo hướng tầm mắt của Triệu Nhật Thiên...

Sau đó, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng thế này.

Cô gái đi chân trần mặc bộ đồ liên thân có đuôi gấu nhìn có vẻ rất buồn cười, bị bảo vệ chạy tới kéo đi.

“Hàm Hàm không đi, Hàm Hàm muốn tìm Hắc Hắc!”

Cô gái cố gắng tránh thoát, rúc người vào trong góc.

Có lẽ là do sợ hãi, cô gái bắt đầu khóc nghẹn ngào.

Nếu là vừa nãy, Hắc Lăng Tu và Triệu Nhật Thiên còn có thể nghĩ rằng mình xuất hiện ảo giác nên mới nhìn thấy Cảnh Ngữ Hàm, nhưng giờ này...

Bọn họ không thể nào tự lừa dối mình được nữa!

Triệu Nhật Thiên không muốn biết tại sao con nai ngốc này lại chạy đến tòa tháp đôi tìm Hắc Lăng Tu.

Anh ta chỉ lo là, Hắc Lăng Tu vừa nhìn thấy con nai ngốc kia khóc là đã bước tới hỗ trợ giống mọi lần ở Thiên Cầm Cảng.

Về mặt riêng tư, Hắc Lăng Tu đối xử với cô ngốc kia thế nào đều là vấn đề cá nhân.

Nhưng giờ bọn họ đang ở trụ sở chính của Hắc thị...

Một khi bị người trong công ty biết được tổng giám đốc của bọn họ cưới một đồ ngốc về nhà, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?

Ngoài ra, trong đại sảnh tập đoàn Hắc thị có rất nhiều người được bên đối tác cử tới ra ra vào vào.

Nếu Hắc Lăng Tu tiếp cận cô ngốc này trong tình cảnh này, đoán chắc chưa đầy mấy phút sau, tất cả mọi người đều sẽ biết chuyện người điều hành tập đoàn Hắc thị cưới một đồ ngốc về.

Đến lúc đó, tự nhiên giá cổ phiếu của Hắc thị sẽ bị liên lụy...

Triệu Nhật Thiên càng nghĩ càng thấy lo lắng, vội vàng đưa mắt nhìn Hắc Lăng Tu.

Lúc này, Hắc Lăng Tu vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái trốn ở góc phòng khóc nức nở, mi tâm nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi!

Nhưng cũng may, những gì Triệu Nhật Thiên lo lắng đều không diễn ra.

Sau khi chăm chú nhìn về phía đó mấy giây, Hắc Lăng Tu lại nhấc chân...

Triệu Nhật Thiên thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ Hắc Lăng Tu cũng đã cân nhắc đến những gì anh ta lo lắng.

Nhưng ngay khi đoàn người của bọn họ chuẩn bị đi tới cửa chính, bảo vệ quơ quơ dùi cui điện lên giữa không trung, nói với người trốn ở trong góc: “Cô còn không chịu cút ra ngoài nữa, thì đừng trách tôi không khách khí!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.