“ A.... “ tiếng hét đầy thê thảm của Tô Hiển Nhiên vang lên.
Hai củ khoai to của hai anh chưa vào trong cô nhưng ngón tay của cả hai đang giúp cô mở rộng hai bên trước sau.
Một ngón... Hai ngón... và Ba ngón...
Đau... thật sự rất đau, Tô Hiển Nhiên lần đầu cảm nhận được cái cảm giác đau đớn nhưng lại sung sướng này, nên bản thân cô càng không thể nhịn được tiếng rên rỉ của bản thân.
“ Ưm... ư... “
“ Hai chồng... đừng vào sâu thêm nữa... “ cô cảm giác được ba ngón tay phía cửa hang đang tiến sâu hơn, ngay cả phía sau hoa huy*t cũng vậy... tiến vào một chút, Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh không vào nữa mà cả hai cùng dừng, người xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô, còn một người cúi xuống hôn lấy môi cô.
“ Ưm... ư... “ tiếng rên rỉ cứ thế vang lên, Tô Hiển Nhiên ưỡn cổ lên rên rỉ.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn nhau, bên môi cả hai cùng treo nụ cười giảo hoạt, không nhanh không chậm khẽ thủ thỉ bên tai Tô Hiển Nhiên.
“ Anh vào nha. “
“ Anh vào nha. “
Tô Hiên Nhiên mím môi gật đầu, trong lòng không ngừng oán.
“ Còn không vào nữa là muốn cô bị nghẹn hay sao? “
Bên môi hai anh treo một nụ cười, rất nhanh, vật nam tính của cả hai sớm đã cương cứng to tướng từ lúc đầu được giải thoát khỏi sự kiềm nén của bản thân hai anh.
Đỗ Đức Trí nhìn nhìn vật nam tính chính mình, nhẹ nhàng vuốt lên vuốt xuống vài cái để nó cương cứng hơn, tay đang ở cửa hang ra vào cũng dần dần rút ra, theo ba ngón tay anh là một mảnh dịch trơn trơn dính dính, anh xoa xoa miệng hang.
Tô Hiển Nhiên mím chặt môi, hai mắt mờ mịt mê ly, gương mặt cô vì dục tính mà làm làn da vốn trắng nõn, càng hồng thuận cuốn hút hơn.
Vật nam tính của Đỗ Đức Trí nhẹ nhàng cọ cọ bên ngoài miệng hang.
Tiếng rên rỉ vốn đang nhịn xuống cũng phải bật lên.
“ Ư... “ chết tiệt... vào... sao không nhanh vào còn cọ.
Đỗ Đức Trí như đang cố tình, anh dùng đỉnh đầu vật nam tính cọ lên cọ xuống miệng hang, d*m thủy từ sâu trong hang động nhiễu xuống dính trên đỉnh đầu vật nam tính.
“ Trí... Trí... đừng như vậy... mau vào... ư... ưm... chồng... “ bên trong đang không ngừng khao khát có thứ gì đó thật to chen vào, che lấp đi chỗ trống rỗng sâu bên trong.
Tô Hiển Nhiên khó chịu đến ưỡn ẹo mông vào eo, ba ngón tay phía sau hoa huy*t còn chưa kịp rút thì cũng theo độ ưỡn ẹo của cô càng vào sâu hơn.
“ Ưm... “ khoái cảm từ phía sau truyền đến...