Khi tiếng vỗ tay và những lời chúc phúc không ngừng vang lên thì từ phía ngoài cửa có hai người đàn ông cao to tuấn tú bước vào, không những thế trên tay của người đàn ông tóc đen còn có một người phụ nữ.
Tiếng vỗ tay và những lời chúc phúa dần dần thưa thớt đi, thay vào đó là tiếng nghị luận xôn xao.
“ Nhìn kia, ba người đó là ai mà đẹp vậy? “
“ Nhìncô gái kia kìa, thật xinh đẹp. “
“ Nhìn quen quen... “
“ A... “ có một người nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên liền kinh hô thành tiếng.
“ Là Tô đại tiểu thư... “
“ Tô đại tiểu thư tới bắt tiểu tam... “
“ Tiểu tam cái gì người ta đã đính hôn nha. “
“... “ những lời bàn tán này không nhỏ nên rất nhanh người của Tô Gia và Kiều Gia liền chú ý đến.
Người đầu tiên khó chịu là Kiều Hà Quang, tuy anh bất ngờ khi nhìn người bị mình ghét bỏ vậy mà xinh đẹp hơn nhưng anh lại cực chán ghét loại đàn bà không có não như Tô Hiển Nhiên, trong lòng không khỏi mắng “ Đẹp cũng không làm được gì, loại ngu suy đần độn như cô có cho tôi chục tỷ tôi cũng không thèm cho xách giày. “
Tô Hiển Nhiên quét một vòng đại sảnh, môi vẫn câu lên đầy tự tin không bị những lời nói bàn tán kia ảnh hưởng, cô ngồi vững chắc trên tay của Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Trí bước vào đến chính giữa đại sảnh thì dừng lại. Tô Hiển Nhiên nhìn thẳng vào người mẹ Tô Hiển Như giả vờ trách cứ.
“ Sao mẹ lại không mời con đến dự tiệc của EM GÁI NUÔI. “ Tô Hiển Nhiên nhấn mạnh “ EM GÁI NUÔI “ để vạch rõ quan hệ của cô và Tô Tú Vi.
Tô Hiển Như thấy Tô Hiển Nhiên trong lòng không khỏi vui mừng, vốn còn áy náy chuyện tự ý quyết định hôn ước của Tô Gia và Kiều Gia, thay đổi người đính hôn không bàn bạc với cô một tiếng, chính là lại nghe Tô Hiển Nhiên nói như vậy, mày hơi hơi nhíu lại trong lòng cực khó chịu, từ bao giờ con gái bà lại thành người như vậy? Mặc dù lúc trước nó có hơi khó ở nhưng cũng không bao giờ vạch rõ quan hệ với Tô Tú Vi, có ăn hiếp Tô Tú Vi cũng trong tối chứ không như bây giờ, huống chi đây là tiệc sinh nhật của Tô Tú Vi, biết bao nhiêu cặp mắt đang nhìn chằm chằm nó.
Tô Tú Vi nhìn Tô Hiển Nhiên vẫn còn khỏe mạnh thế kia hai trừng to kinh ngạc, miệng cô đã há to không ngậm lại được, nhưng kinh ngạc hơn chính là bộ dáng hiện tại của Tô Hiển Nhiên thật khiến cô ghen tị. Tại sao một người sắp chết lại có thể xinh đẹp như vậy chứ?
Nhìn quanh một vòng, thấy tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên, Tô Tú Vi không khỏi nghiến răng nghiến lợi tức tối.
Vì sợ chuyện bại lộ, Tô Tú Vi liền trưng ra bộ dạng đáng thương ủy khuất nói.
“ Chị Hai, em... em xin lỗi... “
Một câu xin lỗi của Tô Tú Vi, ai nấy đều nhận câu này là xin lỗi chuyện gì, môi Tô Hiển Nhiên vẫn câu lên cười như không cười nhìn Tô Tú Vi diễn kịch thì Kiều Hà Quang vội vàng ôm Tô Tú Vi vào lòng, mày nhíu chặt hung hăng nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên nói.
“ Tô Hiển Nhiên! Cô đừng có quá phận! Cho dù hiện tại tôi và Tô Tú Vi có không đính hôn thì Kiều Hà Quang tôi cũng tuyệt đối không chấp nhận một người vợ như cô. “