Kiều Hà Quang ôm lấy Tô Tú Vi không ngại gì mà xưng to gọi lớn, Kiều Phu Nhân và Kiều Lão Gia mày không khỏi nhíu lại, Lưu Khắc Thy mím môi lại nhìn chằm chằm đứa con trai của ông, chỉ hận không thể hung hăng đánh nó.
Trên đời này làm gì có chuyện em rể nói năng như vậy với chị vợ, huống chi nó còn từng là hôn phu của người ta.
Kiều Hà Ly vỗ nhẹ tay chồng bà, an ủi. Cho dù bà thật sự cưng chiều Kiều Hà Quang nhưng thật sự không thể nào chấp nhận cái tính thô lỗ của một thằng đàn ông như vậy.
Ai nấy trong đại sảnh, nhất là các vị phu nhân từng rất ưng Kiều Hà Quang nghe thấy câu nói thiếu lịch sự của anh, càng không thể nào không nghi ngờ mắt họ lúc trước bị mờ.
Chính là người trong cuộc như Tô Tú Vi và Kiều Hà Quang thì không nghĩ vậy, Kiều Hà Quang cảm thấy tự hào đắc ý khi bản thân anh dám hung hăng nói như vậy với Tô Hiển Nhiên, còn có thể bảo vệ vợ tương lai của mình.
Tô Tú Vi môi khẽ câu lên nham hiểm, trong lòng không khỏi đắc ý.
“ Chị thấy chưa, chị hai yêu dấu, người mà chị yêu thương từ nhỏ thế mà lại bảo vệ tôi trước mặt mọi người, đâu như chị. “
Nhưng chỉ tiếc thay, cái đắc ý của Tô Tú Vi không bao lâu, và cái hung hăng của Kiều Hà Quang cũng không mấy phút liền bị bác bỏ bởi câu nói cực bén nhọn nhưng không nhìn ra bất kỳ thiếu lịch sự của Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên mày khẽ nhíu chặt, nhìn chằm chằm Kiều Hà Quang, môi cô câu lên cười như không cười nói.
“ Từ bao giờ, Lavin lại có chuyện nhà chồng chọn nhà vợ? Lại gia đình nhà ai lại có thể dạy ra một tên đàn ông nam không ra nam nữ không ra nữ thô lỗ như vậy? “
Câu nói của Tô Hiển Nhiên vừa dứt, Kiều Hà Quang hai mắt trừng to tức giận đang định nói gì đó, thì Tô Hiển Nhiên lại nhìn chằm chằm vào Tô Hiển Như đang cứng đờ người ở đó nói.
“ Thật may quá phải không mẹ, Tô Gia chúng ta không có loại con rể thô lỗ như vậy! “ dừng một chút, Tô Hiển Nhiên lại nhìn về Kiều Gia, gật đầu với Kiều Phu Nhân Kiều Hà Ly lại nói tiếp.
“ Phu nhân có yêu thương con, cũng phải để người dạy tốt lễ nghi chứ! Kiều Hà Quang thật làm mất mặt gia phong. “
Kiều Hà Quang không tin vào tai anh, hai mắt trừng to nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên trên cánh tay rắn chắc của Đỗ Đức Trí, buông Tô Tú Vi ra chỉ thẳng mặt Tô Hiển Nhiên.
“ Cô... cô... sao cô dám Tô Hiển Nhiên, con đàn bà điên này... “ lời nói của Kiều Hà Quang vừa dứt, thì một tiếng “ CHÁT “ vang vội lên.
Quản gia của Tô Gia hai mắt trừng to nhìn chằm chằm Kiều Hà Quang không khách khí tát mạnh vào mặt anh khẽ gầm.
“ Một thằng đàn ông vô giáo dưỡng như thế này từ bao giờ lại được lấy vợ? “
Bà làm quản gia trong Tô Gia hơn bốn mươi năm, so về Tô Hiển Như, bà vẫn sáng suốt hơn, mặc dù phận làm đầy tớ nhưng bà tuyệt đối không để thứ cấp thấp của tinh cầu sỉ nhục phụ nữ, huống chi người đó là Tô đại tiểu thư...