Hai Thế Giới

Chương 51: Chương 51: Chia tay (P1)




*.*

Trong một căn phòng tối đen ma mị, máu me tung tóe, bà ta bước ra, có vẻ rất tức giận:

-Sao rồi? Vẫn chưa được?

-Tôi xin lỗi.( Tidy )

-Ngươi định để ta đợi đến khi nào hả???

-Tôi xin lỗi, có thể cho tôi một thời gian nữa được ko?

-Gì cơ?

-Cho tôi một thời gian để suy nghĩ….

-Ngươi mà cũng cần thời gian để suy nghĩ sao?

-…..

-3 tháng! 3 tháng nữa, RÕ CHƯA???

-V…..vâng.( Tidy đổ mồ hôi hột )

*Hơn một tuần sau….

Mấy hôm nay Tú Anh có vẻ im hơi lặng tiếng thấy lạ.

Khánh Hà vừa ra viện thì liền bị cảm, đang phải dưỡng sức ở nhà Hoàng Nam….*Ra viện xong nhập cư vô nhà H.Nam luôn mà -_-*

Mai Linh từ trong nhà Hoàng Nam đi ra, thăm Khánh Hà xong cô có hẹn với Quốc Bảo đi công viên giải trí ^^ Với lại bây giờ Khánh Hà “về nhà chồng” rồi nên khó tới chơi lắm á ^^

Quốc Bảo vừa lấy xe ra khỏi gara thì bị đám vệ sĩ của mình chặn lại, có chuyện gì nữa đây?

Anh mở cửa kính xe và hét lớn:

-Mấy người bị điên à?

Bỗng ông quản gia tiến tới cung kính nói:

-Thưa cậu chủ, bây giờ cậu chủ cần phải đến một nơi…

-S….sao cơ? Đến đâu?

-Cậu chủ vào nhà ăn mặc chỉnh tề chút, lát ông bà chủ sẽ đi cùng…

-Nhưng tôi hỏi là đi đâu?

-Xin lỗi, ông chủ đã dặn phải giữ bí mật với cậu chủ…cho nên….

-Khốn nạn, đi đâu mới dược chứ!( QB nóng giận, anh đành phải nhắn tin cho Mai Linh rời buổi hẹn sang hôm khác )

*.*

Thì ra là tới đám tang nhà Tú Anh…

Mẹ cô ta đã mất năm cô 10 tuổi, một mình ba nuôi cô trưởng thành, giờ ba cũng mất *do ung thư phổi, do ba giấu nên cô ko hề biết ông bị bệnh nặng đến như vậy*, cô đành phải lên tiếp quản tập đoàn, thời gian sắp tới có lẽ sẽ khó khăn cho cô ta rồi.

Quốc Bảo cũng khá ngạc nhiên vì anh được đưa tới đây, Tú Anh cùng lắm chỉ có quan hệ bạn gái cũ, sao nhất thiết phải tới đám tang ba cô ta chứ, nhưng anh lại có một cám giác thương cảm với cô, có lẽ cũng vì từng yêu sao?

Sau tổ chức lễ tang 5 tiếng, là tới phần công bố di chúc, đương nhiên, 70% cổ phần công ty sẽ được giao cho Tú Anh, nhưng…..!!!

Đến phần cuối di chúc, lại có lời nhắn nhủ khiến Quốc Bảo bàng hoàng: “ Còn một điều nữa, về đứa con gái bé bỏng của tôi, xin giao cho gia đình chủ tịch Phan *gia đình nhà Quốc Bảo*, tôi mong rằng, sau khi gả con bé về bên đó, con bé sẽ có những ngày tháng tốt đẹp hơn, 2 bên gia đình đã ngầm đồng ý, tôi tin con bé sẽ được hạnh phúc”

“Rầm!!!!!”

Như có búa đập vào đầu, Quốc Bảo đơ luôn, cái gì vậy? Anh vừa nghe cái gì vậy? Cô ta…..à ko…..cả ba cô ta….tại sao đều ko buông tha cho anh? Tại sao???

Kết thúc đám tang, Quốc Bảo đi tới kéo tay Tú Anh đi tới sau nơi tổ chức, trận vào tường:

-Chuyện này là sao hả?

-…..

-Tôi hỏi cô chuyện này là sao?

-E….Em thực sự ko biết!

-Cô ko biết?

-Là ba em viết, làm sao e biết được!

-Đừng có giả vờ nữa, là cô cố tình chỉnh sửa bản di chúc đúng ko?

-Anh điên rồi, 2 bên gia đình đã đồng ý từ lúc nào, tôi còn ko biết, thì làm sao có thể……Mà hôm nay là đám tang ba tôi, anh ko thể nói chuyện tử tế hơn được à?( Tú Anh mệt mỏi nói )

-Cô…..

Quốc Bảo thả cô ta ra, cô rời đi…..

Nhưng!!

Đi được vài bước cô ta bỗng cảm thấy choáng váng, đầu óc quay cuồng, chắc do mấy ngày hôm nay mệt mỏi quá…..

Loạng choạng……..loạng choạng…..cô ta ngất đi, ngã vào vòng tay của Quốc Bảo.

Nghe theo lời ba mẹ mình, Quốc Bảo đưa Tú Anh về nhà *nhà của cô ta nha* và gọi bác sĩ tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.