Hai Thế Giới

Chương 52: Chương 52: Chia tay (P2)




*Trong phòng Tú Anh*

Quốc Bảo bế Tú Anh lên giường và đắp chăn cẩn thận, anh vừa quay ra thì bị bàn tay của Tú Anh kéo lại...

-Ở lại với em......

Quốc Bảo làm lơ đi, vẫn bỏ đi, Tú Anh kéo mạnh hơn một chút....

-Ở lại đi mà......

Quốc Bảo chịu hết nổi, anh đưa tay đẩy tay cô ra và lạnh lùng đi ra....

Anh gọi điện cho Mai Linh hẹn gặp cô ở quán cafe quen thuộc của 2 người, nói là có chuyện quan trọng muốn nói....

*

Tú Anh trong phòng, cô đơn hiu quạnh, Quốc Bảo cũng đã bỏ đi rồi, giờ trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh của Hoàng Nam, cô ta quyết định gọi cho anh.

-Tôi vừa tới thắp hương cho ba cô.( Giọng Hoàng Nam đều đều )

-Cậu có thể tới đây ko?( Tú Anh nói với giọng mệt mỏi )

-.....

-Tới đây đi, tớ cô đơn lắm, làm ơn....

-Cô.....

-...(có tiếng khóc) Tớ sợ lắm.....

-Được rồi, tôi sẽ tới, nhưng tôi sẽ ko ở lại lâu đâu!( Hoàng Nam )

....

Quán cafe. Mai Linh vừa tới, nhìn thấy Quốc Bảo cô bất giác mỉm cười....

-Anh đợi em lâu chưa?( Thay đổi cách xưng hô nha )

Quốc Bảo mặt âu sầu ngước lên nhìn cô đăm chiêu, vội đứng dậy ôm chầm lấy cô, ko nói gì cả.

-Anh sao vậy? Nhớ em quá hả?

-......

-Thôi, bỏ ra đi, mới có 1 ngày ko gặp thôi mà....

-Anh xin lỗi.

-Vì điều gì?

-Anh xin lỗi.....

Quốc Bảo giọng trầm xuống, đẩy Mai Linh ra và nói:

-Chúng mình chia tay đi!!!

Cái gì? Anh ấy vừa nói cái gì? Cô ko nghe lầm đấy chứ? Chia tay ư? Vì sao chứ? Anh ko còn yêu cô sao? Tại sao.....

Mai Linh như chết lặng sau câu nói ấy, cô cố cho đó là trò đùa của Quốc Bảo...

-Anh đừng đùa ác như thế chứ!?

-Anh hoàn toàn nghiêm túc đấy!

-Anh.....( Mai Linh nghẹn luôn )

-.....Anh xin lỗi...

-Vì sao chứ?

-Anh nhận ra mình đã hết yêu em rồi, anh nhận ra.......quan hệ giữa chúng ta vẫn chỉ là tình yêu trẻ con thôi, anh thấy..........nó chưa đủ sâu đậm để đi xa hơn, anh nhận ra...........anh ......yêu Tú Anh hơn em....

Yêu Tú Anh hơn cô? Tú Anh sao? Thì ra......anh vẫn còn vấn vương tình cũ....

-Thì ra là vậy, là em ko đủ tốt, em ko bằng cô ấy, là tình yêu em trao anh ko đủ.....đáng ra em nên xin lỗi chứ, lẽ ra ngay từ đầu em ko nên chen vào giữa anh và cô ấy, em nên hiểu anh và cô ấy còn tình cảm, là em sai, xin lỗi vì quãng thời gian qua, đã làm anh mệt mỏi rồi.( Mai Linh can đảm nói )

Sau những lời nói dứt khoát ấy cô quay lưng chạy đi, nhưng..........nước mắt bấy giờ mới tuôn tràn, ướt đẫm gò má, rơi tí tách xuống mặt đường cùng lúc đang mưa xối xả..... Anh – Quốc Bảo, vẫn đứng đó, nhìn theo cô, bất lực mà gào thét, có lẽ họ ko có duyên đến với nhau, từ đây là chấm dứt sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.