*Tại bệnh viện*
Sáng nay, Mai Linh đến từ rất rất sớm và mang cháo gà để ở đầu giường bệnh cho Quốc Bảo rồi lặng lẽ rời đi…
Một lúc sau bố mẹ Quốc Bảo đi vào, thấy chiếc hộp cháo ko biết từ đâu tới….nhưng mẹ Quốc Bảo vẫn đem đổ đi….
-Ko biết ai đưa cái hộp cháo này tới nữa, QB nó có bao giờ ăn thứ “rẻ tiền” này đâu.....( Mẹ QB thở dài )
Tới nay là ngày thứ 2, Quốc Bảo vẫn chưa tỉnh lại…
Nhà Mai Linh cũng ko còn (do bị mẹ QB sai người đến gỡ bỏ), giờ cô và mẹ phải chuyển tới một khu trọ rẻ tiền ở một nơi rất xa…Thế nhưng cô vẫn bắt xe bus đến đưa cháo cho Quốc Bảo, nhưng anh ko nhận được rồi…
*Tại lễ cưới*
Tidy quá ngạc nhiên, nếu làm như vậy hắn sẽ k điều khiển được Khánh Hà nữa….Làm sao? Làm sao mà cô ta biết được cách giải trừ khống chế cơ chứ!?
Hoàng Nam và Khánh Hà tách môi nhau ra…. Bây giờ, cô có thể cảm nhận thực sự thân thể đã thuộc về mình…..Cô có thể nói ra….Cô có thể, làm được điều mình muốn nhưng….thực sự….do uống quá nhiều rượu, cô ko thể đứng vững và nói hẳn hoi được:
-Cậu…..cậu có tin tôi ….ko?
Hoàng Nam lặng người, anh ko đáp.
-Thực ra tôi….tôi chưa hề ngủ với hắn, là hắn đã…..đã…..
Cô chưa kịp nói hết, Tidy bước lên đẩy Hoàng Nam ra bên cạnh, ôm lấy vai Khánh Hà:
-Làm tốt lễ cưới của mình đi, cậu dám hôn một cô gái khác trước vợ tương lai của mình sao? ( Tidy to tiếng )
Khánh Hà dùng lực thoát ra khỏi vòng tay Tidy, loạng choạng thế nào lại rơi vào vòng tay Hoàng Nam….
Cô cố gắng nói:
-Tôi bị……hắn ( chỉ tay vào Tidy ) khống chế….tôi…..ko hề có ý…phản bội anh…( Nói đến đây, Khánh Hà vì quá say nên ngủ luôn )
Hoàng Nam ra hiệu cho vệ sĩ đỡ lấy cô và lao lên, đấm thẳng vào mặt Tidy!!!
-Thằng khốn !!( Hoàng Nam hét lên )
Tidy đứng dậy, lau lau máu rồi nói:
-Khốn!? Mày còn khốn hơn đấy, mày có bao giờ tin cô ấy chưa?
Hoàng Nam thấy chạnh lòng, anh ta định giơ nắm đấm thì Tú Anh hét lên:
-DỪNG LẠI!!! Mấy người coi tôi là cái gì hả? Hôm nay là ngày thành hôn của tôi cơ mà! Làm ơn biến đi, cả anh và cái cô tiểu thư hư hỏng kia, biến hết !!!!!
Nói rồi cô ta chạy bỏ đi dưới sự ngỡ ngàng của hàng trăm quan khách…
Hoàng Nam đang dần bình tĩnh thì Tidy lại khiêu khích thêm:
-Hahahaha…..Mày cũng chỉ dùng lại đồ mà tao đã nếm qua thôi!!
Hoàng Nam tối sầm mặt mũi:
-Chán sống rồi!?
Nhưng!! Bất cứ chiêu thức nào của anh đều bị hắn né nhẹ như không khí….
Hắn để lại lời nói trước khi sang thế giới thứ hai:
-Honey, hẹn em vào lần gặp sau!
…………..Cả lễ cưới im re….
Ba mẹ Hoàng Nam chạy tới trách móc vì đã để Tú Anh rời đi nhưng bị Hoàng Nam bơ sạch, anh chỉ quan tâm điều duy nhất là cô gái đang nằm trong vòng tay của anh, cô ấy đã chịu nhiều bất công rồi!
*Về phòng*
Hoàng Nam đặt cô xuống giường và đắp chăn cẩn thận ( hình như cảnh này có hơi quen quen :v )
Bỗng cô nắm lấy cổ tay anh, kéo anh ngồi xuống, khẽ nói:
-Cuối cùng anh cũng tin tôi?
-Tôi ko tin cô…
Thì ra, đến cuối cùng anh vẫn ko tin cô!?
-Thế phải làm như thế nào thì anh mới….
Cô chưa kịp nói hết, anh đã cúi xuống hôn lên môi cô và nói:
-Đó là trước kia….bây giờ, tôi tin cô!!
Khánh Hà thực sự cảm động, tim cô đang đập rất nhanh, vì sao? Không phải là vì Hoàng Nam đấy chứ :v
Cô lại nhướn người lên hôn lại, anh khá bất ngờ nhưng cũng phản công và….Anh thì thầm vào tai cô “Hôm nay cô đã chủ động tới 2 lần rồi, thật khó tin là hôm nay tôi có thể cưỡng lại cô đấy….”
P.s: Hạnh phúc k kéo dài đâu(muahaha) *xạo*