*Thế giới thứ 2*
U ám u ám….
Tiếng gió rítttttt lên từng cơn…..
Người đàn bà kia đẹp đấy, ả rất đẹp, có thể nói đẹp trong gian tà, đẹp trong hiểm ác và đẹp trên máu của người khác….
Nói là mụ già chỉ là hình dạng trước kia của ả ta…..nhưng sau khi uống máu phụ nữ, đặc biệt là những cô nàng xử nữ, ả đẹp lên rất rất nhiều và còn sống lâu nữa….
Tidy về, và báo cáo rằng vẫn chưa bắt được con gái của thiên sứ…..làm ả ta hết sức, hết sức tức giận….
Ả trầm ngâm một lát rồi tiến tới bóp nghẹt cổ Tidy, hét lớn:
-Nuôi mày tốn cơm gạo hả!? Mày tốn biết bao máu của tao rồi!? Vậy mà giao cho cái nhiệm vụ dễ dàng như thế 3 năm cũng ko xong?
-….Tôi…..tôi xin lỗi….tôi….cho t thêm 1 ngày nữa….nhất định….nhất định t sẽ….
Ả thả hắn ra và “bốp” một nhát vào mặt hắn!!!
-Mày chán sống rồi à? Bao nhiêu cái ngày của mày rồi, hả???
-Nhất định sẽ mang cô ta về cho bà, đúng 1 ngày, tôi đánh cược bằng chính mạng sống của mình!!!!
____Tại bệnh viện____
Ngày thứ 2, Mai Linh lại mang cháo tới….
Cô mở thùng rác ở trong phòng bệnh QB để vứt túi đựng ngoài thì bất ngờ khi thấy hộp đựng cháo của cô ngày hôm qua…..
Đóng lại, cô ngồi thẫn thờ….
Tại sao vậy? Bao nhiêu công sức đổ dồn vào nó, 4h sáng dậy cô làm, chạy xe bus tới, hơn thế nữa là tình yêu cô gửi gắm vào nó, tại sao, tại sao hả????
Cô chợt nảy ra một ý tưởng, cô lấy giấy nhớ trong túi mình, viết lên dòng chữ “Ăn ngon miệng và mau mau khỏe lại nha – Tú Anh”
Chỉ có cách này, mới khiến nó trao tới anh mà thôi….
Nhẹ nhàng hôn lên trán Quốc Bảo, cô rời phòng….
…..Vài giờ sau…..
Mẹ Quốc Bảo đến, thấy hộp cháo giống giống hôm qua, lại tiện định đổ đi nhưng vì thấy có dòng chữ Tú Anh nên đành giữ lại….
Tay Quốc Bảo khẽ động đậy…..một lúc sau anh từ từ mở mắt….Mẹ anh nhào tới khóc lóc vì vui sướng, rằng anh đã tỉnh lại….
Như dự đoán, anh đã tưởng Tú Anh mang cháo đến cho anh, và sai người giúp việc đổ đi!!!
Ôi, thật nghiệt ngã Mai Linh à…..
*Phòng Hoàng Nam*
Tối qua 2 người đã có một nụ hôn sâu
Nhưng chưa có làm gì đâu nhen :v
Họ chỉ ôm nhau ngủ, chỉ ngủ mà thôi :v
Khánh Hà dậy sớm hơn Hoàng Nam một chút, cô như đã nhớ ra hết mọi chuyện ngày hôm qua, đỏ ửng mặt, cô đứng phắt dậy chạy ra ngoài….
“Ôi mẹ ơi, mình đã làm gì thế này, mình hôn hắn sao!? AAAAAAAAA!!!!”
Hoàng Nam cũng vừa lúc ấy mở mắt dậy, anh túm lấy tay cô kéo lại, cô ngã lên người anh@@@
-Định trốn!?( Anh nói )
Cô ấp úng:
-Ko….tôi chỉ định đi VSCN….
-Sao mặt cô đỏ vậy?
-Ờ…thì….thì…..nóng quá hahaha…
-Cô ko nhớ vụ tối qua à?
-Tối qua làm sao? Tôi quên rồi!
-Thật ko?
-Thật !!! ( Cô quả quyết )
Hoàng Nam xoay người, biến mình thành thế chủ động, giữ chặt 2 cổ tay cô và hôn nhẹ lên môi cô…..AAAAAA (t/g phấn khích quá )
-Đã nhớ ra chưa ? ( Hoàng Nam khẽ hỏi )
(chap này hơi ấy tí :v)