Hãn Thích

Chương 144: Q.1 - Chương 144: Hổ si, Hổ si (2)




Người đàn ông vạm vỡ hưng phấn kêu to lên, bước nhanh về phía trước, một tay ôm lấy Lưu Sấm. Nhưng xem ra y cũng có chút khó nhọc.

- Thật không ngờ, gấu con bé tí hồi đó, giờ đã cao to như thế này rồi.. Nhớ hồi đó, người mới cao tầm chừng này, ngày nào cũng gọi ta là Nhị ca, để ta cho ngươi đi săn thú.

Hứa nhị ca

Chỉ nghe nói đến Quan Nhị ca, thật đúng là chưa nghe đến Hứa Nhị ca.

Lưu Sấm có thể khẳng định, người đàn ông vạm vỡ đứng trước mặt mình bây giờ chính là Hứa Chử, đại danh đỉnh đỉnh Hổ Si trong lịch sử.- Tốt rồi, tốt rồi, vừa nãy chỉ là hiểu nhầm, đều là người một nhà cả, đừng có lo lắng.

Lưu Dũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhìn Lưu Sấm và Hứa Chử, không kìm nổi liền nói:

- Trọng Khang, mười năm trước ngươi bởi vì cướp khóa trường mệnh của Mạnh Ngạn, thế cho nên mới quen biết nó. Không ngờ rằng mười năm sau các ngươi lại là... Tuy nhiên bây giờ Mạnh Ngạn cũng không phải là gấu con của mười năm trước rồi.

- Đúng vậy, vừa rồi một côn đó của Gấu con thật là đẹp.

Hứa Chử liên tục gật đầu, dùng sức đánh Lưu Sấm:

- Thêm mười năm nữa, ta e ta không phải là đối thủ của ngươi rồi.Người sáng suốt đều đó có thể thấy được, côn vừa rồi của Lưu Sấm đã ngưng tụ “Thế” của hắn, chính là đã đạt tới cảnh giới Luyện Thần

Tuy nhiên, muốn đạt được hiệu quả đột phá của Luyện Thần, Lưu Sấm còn cần luyện tập thêm nữa.

Sau khi tiến vào Luyện Thần, chính là công phu mài nước, một bước một dấu chân, không có bất kỳ đường tắt nào có thể đi.

Đương nhiên, hắn tuy rằng đột phá cảnh giới Luyện Thần, nếu muốn chiến thắng Hứa Chử lại rất khó. Cấp cho Hứa Chử một con ngựa tốt, trận chiến hôm nay thắng bại còn chưa phân được. Tuy nhiên, Hứa Chử nếu muốn thắng Lưu Sấm, nếu không đấu một trăm tám mươi hiệp, chỉ sợ cũng không thể nhìn thấy kết quả.Mới vào Luyện Thần, Lưu Sấm còn cần nghỉ ngơi.

Hứa Chử lập tức dẫn bọn hắn vượt qua mô đất, đi vào một tòa doanh trại.

Sau khi ngồi xuống, Lưu Dũng lúc này mới kể lại chuyện đã trải qua... Hoá ra, ông mang theo đám người Mi Hoán đi vào Cát Pha thì gặp Cát Pha tặc đang vây quanh Hứa gia trang. Cát Pha tặc là kẻ tặc nổi tiếng ở nơi đó, nhân số hơn vạn. Hứa gia trang dưới sự chỉ huy của Hứa Chử, liều chết chống đỡ đối phương, nhưng người ít không đánh lại được số đông, cuối cùng binh lực hao tổn gần hết, rơi vào vòng nguy hiểm.

Lưu Dũng vừa lúc tới Cát Pha, thấy tình hình như thế, liền giết nhập vào trong tặc quân.Tặc quân tuy nhân số nhiều nhưng đều là đám ô hợp.

Cộng thêm với việc Lưu Dũng xuất hiện đột ngột, chém giết sáu tướng tặc trong loạn quân, hơn nữa còn thẳng tiến vào giữa trung quân, lấy đầu tên chủ soái.

Thủ lãnh đạo tặc chết, kẻ tặc lập tức như rắn mất đầu, bốn phía chạy trốn toán loạn.

Lưu Dũng mang theo đoàn xe đi vào Hứa gia trang ngoại, sau khi nhắc tới chuyện năm đó, Hứa Chử hồi tưởng lại, vội vàng đón hắn vào trong trại.

Hứa lão thái công vào ba năm trước đây đã qua đời, hiện giờ này Hứa gia trang đã thay đổi tộc trưởng.Cũng may, Hứa Chử võ nghệ cao cường, rất có uy danh, cho nên địa vị ở Hứa gia trang cũng rất cao.

Nhắc tới chuyện cũ, Hứa Chử xúc động thật lâu.

Hỏi tình trạng hiện giờ của Lưu Dũng, còn cả gấu nhỏ ở cùng Lưu Dũng năm đó. Lưu Dũng lúc này mới lấy ra gia phả trong nhà đưa tới trước mặt Hứa Chử.

- Mạnh Ngạn vốn là hoàng thân quốc thích, là con trai độc nhất của Trung Lăng Hầu

Năm đó Trung Lăng Hầu bị Thập Thường Thị làm hại, cả nhà gặp nạn... Ta lúc ấy che chở Mạnh Ngạn một đường chạy nạn, đi vào Hứa gia trang. Chỉ là bởi vì Thập Thường Thị uy thế lớn, ta không dám để lộ thân phận của Mạnh Ngạn, cho nên liềnche giấu lai lịch. Nay Mạnh Ngạn có ý muốn quy tông nhận tổ, lại bị tiểu nhân làm hại. Nó cướp lấy Nhữ Âm, vừa gặp phải Tào Tháo và Lưu Bị giáp công. Ta càng nghĩ, chỉ có Trọng Khang ngươi mới có thể trợ giúp ta.

Nhớ ngày đó, Lưu Dũng cũng có ân truyền thụ võ nghệ cho Hứa Chử, cho nên Hứa Chử nghe vậy, không nói hai lời liền đáp ứng...

Chỉ có điều, Hứa gia trang dù sao không phải Hứa lão thái công làm chủ, tộc trưởng mới nhận chức nghe nói Hứa Chử muốn đối địch với Tào Tháo, lập tức tỏ vẻ phản đối.

Dù sao, sự sung túc tại quận này cũng là do Tào Tháo ban cho mà có.Lại nói tiếp Tào Tháo và Hứa Chử vẫn là đồng hương, Tộc trưởng Hứa gia đương nhiên không muốn đắc tội Tào Tháo.

Nhưng Hứa Chử lại không theo, y đã đáp ứng với Lưu Dũng giúp Lưu Sấm, đương nhiên không thể đổi ý. Vì thế sau khi tranh chấp với tộc trưởng, Hứa Định, ca ca của Hứa Chử cũng đứng ra tỏ vẻ phản đối, khiến cho Hứa Chử nổi lên tính tình bướng bỉnh, triệu tập hơn ngàn thanh niên cường tráng của Hứa gia, theo Lưu Dũng phản ra Hứa gia trang, cũng tỏ vẻ từ nay về sau, y làm gì chuyện gì, cũng không quan hệ đến Hứa gia nữa.

Tộc trưởng Hứa gia rất không cao hứng, nhưng cuối cùng bị Hứa Định thuyết phục.

Hứa Chử phải đi, Hứa gia trang không ai có thể ngăn trở được.Y lần này chỉ mang đi hơn ngàn người, cũng không có gì là quá đáng... Nếu y đã quyết định muốn chọn con đường của mình đi, cần gì phải ngăn trở?

Cứ như vậy, Hứa Chử và đám người Lưu Dũng liền rời Hứa gia trang.

Chỉ có điều Hứa Chử cũng không cam lòng rời khỏi như vậy, mà là mang theo người lao thẳng tới sào huyệt Cát Pha, giết cho Cát pha tặc chật vật bỏ chạy.

- Ta mặc dù phản Hứa gia Trang, nhưng vẫn là con cháu Hứa gia.

Nay ta rời khỏi, cũng vì Hứa gia trang trừ hậu hoạn sau này, phòng khi kẻ tặc lại đến sinh sự. Cái này, Lưu Dũng rất tán thành.Ông cùng Hứa Chử đóng quân ở Phí Đình, bởi vì lúc Cát Pha tặc bỏ đi nói phải mời đến Đãng Sơn tặc để huyết tẩy Hứa gia trang, cho nên bọn họ ở Phí Đình đến hiện tại.

- Đãng sơn tặc?

Hoàng Thiệu hạ giọng nói

- Chỉ sợ sẽ không trở lại.

- Chỉ giáo cho

- Ta nghe nói, Lưu Bị theo Tào Tháo nơi đó mượn tới ba nghìn binh mã, liền sai người quét sạch Đãng sơn rồi.Thứ nhất có thể luyện binh, mà đến Đãng sơn khoảng cách cũng không xa, hành động này của Lưu Bị cũng là vì diệt trừ tai họa ngầm cho chính hắn, còn có thể thâu tóm cường đạo, tăng thêm binh mã. Cho nên ta phỏng chừng cho dù Cát Pha tặc đã tới Đãng Sơn, cũng tìm không thấy tung tích của Đãng sơn tăc, gây chuyện không tốt còn có thể bị Lưu Bị thâu tóm.

Hứa Chử được nghe, lập tức mừng rỡ.

Nếu Cát Pha tặc đã bị tiêu diệt, Hứa gia trang cũng có thể không phải lo lắng gì nữa.

Làm con cháu Hứa gia trang, y muốn đi cũng không còn vướng bận gì nữa rồi...

- Mạnh Ngạn, tình hình bên kia thế nào?Lưu Dũng hỏi tình hình chiến đấu Nhữ Âm, Hoàng Thiệu lập tức đứng dậy bẩm báo.

Y ngày thường là người có tài ăn nói, lại ý định khoe khoang, tự nhiên nói phóng đại lên một chút, khiến Hứa Chử liên tục gật đầu tán thưởng.

- Gâu con quả nhiên thành tài, khiến cho Trường Nô và Lý Thông lưỡng bại câu thương.

Lưu Sấm lộ ra vẻ thẹn thùng:

- Trận chiến này ta đâu có công lao, cũng nhờ Tử Nghĩa, Văn Hướng, Tử Thăng anh dũng giết địch, cùng sự giúp đỡ của huynh đệ Nguyên Thiệu, Nguyên Phúc, nếu không có các huynh đệ, ta dù có bản lĩnh đến mấy cũng không thể địch nổi Trường Nô và Lý ThôngVừa nói, tất cả mọi người đều tươi cười

Hứa Chử lại khen không dứt miệng, tỏ ra hứng thú vô cùng.

Nếu phải tranh giành một con đường sống, cũng không nhất thiết phải giành tất cả công lao về mình.

Lưu Sấm biết khen ngợi thích hợp, sẽ đem lại cho mọi người động lực.

Hứa Chử hỏi:

- Nếu Công tử quyết định thay chỗ ở, nhưng lại không biết có phải là lựa chọn thích hợp hay không?

Lưu Sấm và Bộ Chất nhìn nhau, Bộ Chất đứng dậy, trầm giọng nói- Không dối gạt Trọng Khang, chúng ta đã lựa chọn được một chỗ thích hợp.

- Ở đâu?

- Chính là Thanh Châu, ở nước Bắc Hải

- Thanh Châu Bắc Hải?

Hứa Chử lộ ra vẻ kinh ngạc, hạ giọng nói:

- Dựa vào cái gì mà chọn nơi này.

Lưu Sấm giải thích

- Thứ sử Thanh Châu Điền Giai, danh bất chính ngôn bất thuận, là Công Tôn Toản đảm nhiệm.Tên khốn này này chiếm đoạt Thanh Châu, không theo đại nghĩa, cho nên khi nắm Thanh Châu trong tay, không hề củng cố. Hắn phía bắc là Viên Thiệu, phía tây là Tào Tháo, chúng ta chiếm giữ Bắc Hải, hắn cũng chẳng có sức đâu mà bận tâm; mà phía nam Bắc Hải gần Lang Gia, cũng không phải là bền như sắt thép. Lang Gia quận nam có Tang Bá đóng quân, phía bắc cũng là Lang Gia nắm trong tay Tương Tiêu Kiến. Cho nên chúng ta đi Bắc Hải, có thể cùng liên minh Tiêu Kiến, thế thì phía Nam không lo.

Có một thứ duy nhất để uy hiếp chính là quận Thái sơn

Lúc Lưu Sấm nhắc tới quận Thái Sơn, thấy sắc mặt Quản Hợi hơi khác.

- Tuy nhiên như vậy cũng tốt, quận Thái Sơn là Tào Tháo cai trị, mà Tào Tháo đang phải toàn lực đối phó Uyển Thành Trương Tú. Chờ hắn thu thập Trương Túxong, quay lại đối phó chúng ta, chúng ta đã đứng vững gót chân rồi. Đương nhiên, lựa chọn Bắc Hải, còn có một nguyên nhân, chính là trong tay ta còn có một quân át chủ bài. Chỉ cần có thể thuyết phục Tiết Châu, mà Úc Châu sơn có ba vạn hải tặc, đủ để giúp ta khống chế Đông Lai...

Hứa Chử giữ im lặng, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Sau một lúc lâu, y ngẩng đầu lên nói: - Không nói đến việc đến Bắc Hải đường xá xa xôi, cho dù chúng ta có thể đi vào Từ Châu, đi tới Thanh Châu cần phải trải qua Bành thành, công tử có thể có nắm chắc không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.