Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 65: Chương 65: Bỏ Trốn




Những tia nắng đầu tiên của một ngày mới nhẹ nhàng luồn qua khe cửa kính chiếu vào căn phòng rộng lớn. Ánh sáng chói chang rọi thẳng đến võng mạc khiến cô gái đã thức giấc trên giường có chút chưa thích nghi khẽ nheo mắt lại. Bờ mi nặng trĩu như có sức nặng nghìn cân đang đè lên. Toàn thân đau nhức ê ẩm nhưng Misa vẫn cố hết sức gắn gượng ngồi dậy.

Mệt mỏi tựa lưng ra thành giường phía sau, ngón tay trắng sứ bất giác đưa lên xoa xoa huyệt thái dương, Misa cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, tiếng ong ong cứ vang bên tai minh chứng cho dư âm của cơn sốt vài tiếng đồng hồ trước để lại.

Đôi mắt đờ đẫn quét tầm nhìn một lượt khắp căn phòng. Trời đã sáng, cô vẫn ở trong căn phòng quen thuộc của mình, có điều xung quanh không gian vắng lặng tràn ngập nét tĩnh mịch, ngay cả một bóng người cũng không có.

Linh cảm mơ hồ gợi cho Misa nhớ về những chuyện đã trải qua đêm qua. Hàng xóm đáng ghét từng xuất hiện bên cạnh cô sao? Hai người còn nói với nhau rất nhiều chuyện, cứ như vậy chiến tranh lạnh có phải đã chính thức kết thúc? Tất cả những thứ đó là sự thật hay chỉ là cô đang nằm mơ?

Misa khổ sở vò đầu bứt tóc cố gắng lục tìm lại trí nhớ.

Không đúng! Làm thế nào hàng xóm đáng ghét lại đột nhập vào nhà cô mà thần không biết quỷ không hay chứ! Còn nữa, hôm qua Eunhee có nói sẽ ngủ ở đây một đêm với Misa, thế thì Eunhee đâu rồi? Người đỡ cô lúc ngất xỉu trong phòng khách rốt cuộc là Chanyeol hay Eunhee? Hàng loạt câu hỏi ồ ạt kéo đến tấn công thỏ trắng. Giữa lúc bức bách bởi bao nhiêu rối bời không ai giải đáp, ánh sáng lấp lánh từ cổ tay trắng nõn phản chiếu vào đôi đồng tử đẹp đẽ liền nhanh chóng khiến cô sững người, nhất thời mất đi phản ứng trong giây lát.

Misa có thể nghi ngờ trực giác và cảm nhận của mình, nhưng chiếc lắc tay hoạ tiết hoa anh đào chân thật như vậy, kiêu hãnh hiện hữu trên tay cô tựa hồ một giấc mơ, mà cô là nữ chính bước ra từ giấc mơ ấy,thế thì làm sao cô có thể chối bỏ được sự thật. Xúc cảm vui mừng, háo hức xen lẫn chút mong chờ vô thức kéo đến mà ngay cả tiểu bạch thỏ cũng không hiểu nổi mức độ mãnh liệt của nó. Cô chẳng thể lý giải được nguyên nhân phát sinh, vậy nên cô cho rằng đó là sự cảm kích.

Rõ ràng tối qua, dù Misa đang trong cơn sốt mê man, Chanyeol vẫn không ngại vất vả, chu đáo ở bên cạnh chăm sóc tận tình, chỉ cần bấy nhiêu thôi cô đã nợ anh một lời cảm ơn rồi.

Bất quá ngay tại thời điểm này, điều khiến Misa băng khoăng nhất chính là hiện trạng im lìm của cả căn phòng, không gian yên ắng, tĩnh lặng giống như người đàn ông đó đêm qua chưa từng đến đây, nếu không có mùi hoắc hương nam tính thoang thoảng đọng lại trên chóp mũi như một dấu tích duy nhất nói lên sự tồn tại của anh, Misa đã ấu trĩ đem tất cả mọi chuyện xảy ra quy chúng thuộc về một giấc mơ nào đó.

Khoé mi cong dày khẽ chớp nhẹ, nụ cười ấm áp ngưng đọng trên khoé môi đầy đặn của Chanyeol một lần nữa in hằn trong đồng tử đen thẳm, cử chỉ dịu dàng, đầy ôn nhu khoảnh khắc anh đeo chiếc vòng lên cổ tay không ngừng dâng trào cuốn lấy tâm trí, Misa đột ngột hoá thẫn thờ, ngây dại trước nụ cười quá mức đẹp đẽ nơi anh. Cô có phần buồn bực lắc lắc cái đầu nhỏ, tự mình bài xích loại cảm xúc bản thân không mong đợi, suy nghĩ cô đang trôi dạt đến chốn nào thế, không phải bị sốt đến phát ngốc rồi chứ!

Misa thở dài đầy bất lực, hàng xóm phúc hắc có lẽ bận việc nên đã ra ngoài hoặc sớm chán ngấm bỏ về nhà rồi cũng nên. Nghĩ đi nghĩ lại, anh âm thầm rời khỏi đây xem vậy mà tốt, sự thật thì đối mặt với anh, cô cũng chẳng biết phải mở lời thế nào. Bởi vì dù chưa từng nói ra nhưng Misa vẫn mơ hồ cảm nhận mối quan hệ giữa hai người đã không còn giống như trước đây.

Ngẫm nghĩ mãi chả có ích gì, Misa quyết định xuống giường vệ sinh cá nhân. Đầu vẫn còn hơi choáng, đôi chân khập khiễng bước đi khó khăn về hướng phòng tắm. Lúc vô tình ngước nhìn lên tấm gương trong suốt gắn trên tường, cô mới phát hiện ra bản thân mình tàn tạ hơn bao giờ hết. Khuôn mặt phản chiếu trong gương là cô đây sao? Thật là trêu ngươi, chỉ mới qua một đêm, cô đã biến thành bộ dạng vô cùng thảm hại. Đầu tóc rũ rượi nhếch nhác mồ hôi, hai mắt sưng vù đờ đẫn, sắc mặt tái nhợt chẳng còn chút sinh khí. Thần sắc thế này làm sao xuất hiện trước ống kính được chứ. Tiểu bạch thỏ càng ngắm nghía lại càng thêm não nề. Sớm biết, cô đã không dại dột đến nỗi dung túng sở thích cá nhân mà bỏ quên sức khoẻ.

Tiếng vặn tay nắm cửa phát ra từ bên ngoài làm cô giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ vẩn vơ. Vài giây đầu đúng là có hơi bất ngờ nhưng rất nhanh sau đó, Misa đã nhạy bén phản ứng. Nhằm che dấu đi sự lúng túng không rõ nguyên nhân, cô vội vàng đưa tay hất nước lên rửa mặt cho tỉnh táo, lại dùng mấy ngón tay thon dài tùy tiện vuốt những sợi tóc hỗn loạn trước trán, mắt không ngừng ngoái nhìn ra bên ngoài dè chừng.

Quy luật tự nhiên luôn luôn trái ngược với mong muốn của con người. Càng là đối tượng ta không muốn nhìn thấy, lại càng phát sinh nhiều tình huống bắt buộc ta phải gặp mặt. Thời khắc Misa quay trở lại phòng ngủ, đập vào tầm mắt cô chính là chàng trai diện áo phông phối thoải mái, ngũ quan sắc sảo, nét mặt lạnh lùng cùng với đôi mắt toát lên nét dịu dàng khó thấy, anh đứng trước tấm ván cửa, tiêu sái để ánh nắng buổi ban mai phủ lên thân thể một tầng hào quang huyền ảo trông chẳng khác gì thiên thần hạ giới, mà nụ cười tươi tắn trên khoé môi quyến rũ mang theo chút yêu mị nơi anh dường như đã thu gọn cả vào trong đôi đồng tử xinh đẹp đối diện.

Thức dậy rồi à? Tôi mới đi mua đồ ăn sáng và ít trái cây. Em phải ăn hết tất cả rồi uống thuốc. Giọng nói trầm ấm mang theo chút nghiêm nghị, Chanyeol chậm rãi đặt hai túi thức ăn lên bàn, cặp con ngươi hổ phách âm thầm lướt qua sắc mặt tiểu bạch, bất ngờ nhíu chặt đôi lông mày. Nếu em còn mệt thì bay chuyến buổi chiều đến Jeju cũng được, tôi đã dặn dò quản lý Ahn thu xếp ổn thoả. Cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, không cần lo lắng. Về phần giám đốc Kim, tôi sẽ thay em nói một tiếng.

Cô ngạc nhiên nhìn chàng trai tuấn tú điềm tĩnh bày thức ăn ra trước mặt, trong lòng không khỏi dâng lên một tia cảm động.

Cảm ơn anh từ hôm qua đến giờ đã chăm sóc tôi.

Misa hơi mất tự nhiên khẽ khàng quay đi. Không hiểu sao động tác nghiêng người bày biện điểm tâm của Chanyeol cứ khiến cô liên tưởng đến khoảng khắc anh đeo chiếc vòng lên cổ tay mình. Còn cả nụ cười dịu dàng đầy ẩn ý đó nữa, dường như chúng đã đeo bám, ám ảnh thần trí cô mất rồi.

Chanyeol thổi thổi bát súp nóng hổi, tầm nhìn không ngừng đem biểu cảm ngẩn ngơ của thỏ trắng ngưng tụ trong đôi mắt. Tiếp liền lời cảm ơn khách khí, anh lập tức nâng khoé môi, thẳng thừng từ chối.

Không cần cảm ơn. Thay vào đấy, tôi sẽ ghi nợ cho em.

Ghi nợ?

Phải! Hôm qua đến giờ, chăm sóc em lúc bị sốt, thay em dời lịch quay, tổng cộng là hai lần. Chanyeol bỏ qua trạng thái ngạc nhiên quá mức của Misa, viền môi vẽ thành đường vòng cung đầy ẩn ý, ánh nhìn trở nên đen tối biết nhường nào. Có cơ hội thích hợp, trả cho tôi hai lần là được.

Ý tứ này của anh, tiểu bạch thỏ vắt óc suy nghĩ cả nửa ngày cũng không hiểu, khi cô mất hết kiên nhẫn, định hỏi thời hạn làm con sen tính bằng ngày cơ mà, sao lại có trả nợ hai lần thì Chanyeol liền nhanh chóng đổi chủ đề cho cô biết một thông tin quan trọng khác. Đó là còn hai tiếng nữa anh đã phải bay cùng tổ sản xuất đến Jeju.

Nghe tin mọi người trong ê kíp đều đã lên máy bay theo đúng lịch trình, tính khí cố chấp ngang bướng của cô liền trỗi dậy, nằng nặc muốn đi Jeju ngay trong buổi sáng hôm nay, cô nói không thể để bản thân làm ảnh hưởng đến công việc chung, bắt mọi người phải chờ đợi. Đương nhiên Chanyeol lập tức phản đối, anh rất để ý ưu tiên đặt sức khoẻ cô lên hàng đầu. Hôm nay ghi hình không được có thể sắp xếp để ghi hình vào ngày mai, nhưng Đầu Heo ngốc của anh thì chỉ một mà thôi, sức khoẻ cô, anh nhất quyết không thể lơ là.

Anh chàng Chanyeol bày ra vẻ mặt phúc hắc, ngồi quan sát Misa ăn hết bát súp. Thái độ đại boss cứng rắn như vậy, cho nên thỏ trắng rất biết nghe lời, ngoan ngoãn dùng điểm tâm ngon lành, còn uống thêm ly sữa nóng hổi tăng cường sức khoẻ. Sau khi quan sát cô uống thuốc xong xuôi, Chanyeol mới yên tâm về nhà chuẩn bị hành lý.

Trước lúc đi, anh vẫn không quên tỉ mỉ dặn dò cô từng chút từng chút một, ánh mắt đầy hài lòng nhìn cô gái trước mặt y như chú mèo nhỏ gật đật liên tục. Còn về nội dung lời dặn hầu hết tất cả đều liên quan đến vấn đề sức khoẻ.

Nhưng có một điều Chanyeol không hề biết, Misa vốn là cô gái bướng bĩnh và cũng rất lắm chiêu. Lời nói của anh tuy trước mặt cô tán thưởng, bất quá lúc hàng xóm đáng ghét rời khỏi, cô liền nổi loạn cố tình quên hết sạch. Hiện tại trong người đã khá hơn, hơn nữa ở nhà đối diện với bốn bức tường quả thật chán chết đi, thay vì bắt đoàn quay phim chờ đợi, chi bằng cứ đặt vé chuyến tiếp theo mà đến đó. Misa đã tính toán kỹ lưỡng rồi, chuyện này dù tên hàng xóm phát hiện thì làm được gì nào, ít nhất anh chẳng thể đứng giữa ê kíp cằn nhằn cô. Vậy là chỉ với cuộc điện thoại chóng váng đổi vé máy bay, Misa hoàn toàn có đủ động lực sắp xếp hành lý, kéo vali thẳng tiến sân bay Gimpo.

..........

Quang cảnh non xanh nước biếc trải dài ra trước mắt như vô tận, đảo ngọc Jeju - hòn đảo xinh đẹp được mệnh danh là thiên đường của tình yêu với màu sắc hài hoà chẳng khác nào bức tranh thủy mặc hoàn hảo khắc họa qua bàn tay tài hoa của mẹ thiên nhiên hùng vĩ.

Hiếm có nơi nào giống như nơi này, có rừng núi lại có biển cả. Những bãi cát vàng chạy dọc theo bờ biển sóng vỗ dạt dào, sóng tung bọt trắng xoá từng đợt xô vào đất liền, làm nổi bật hình ảnh những du khách đang đi dạo trên bờ cát. Cánh chim hải âu tung cánh bay lượn trên khoảng trời bao la tạo cho con người ta cái cảm giác yên bình, thanh tĩnh đến lạ thường.

Bên kia bầu trời là những dãy núi sừng sững được bao phủ bởi những cánh rừng xanh bát ngát. Không gian thơ mộng, hữu tình như thế thực sự rất thích hợp cho chuyến du lịch khám phá với người yêu hoặc gia đình bạn bè. Tuy nhiên, nơi đây cũng là địa điểm lý tưởng mà nhiều nhà hoạt động trong giới showbiz lựa chọn để ghi hình phụ vụ lĩnh vực điện ảnh, giải trí.

Ví như sâu tận khu rừng cổ thụ Bijarim, không khí khẩn trương tấp nập bởi tiến độ làm việc chăm chỉ từ đội ngũ nhân viên, stylist S.M. chẳng hề thua kém bên kia bãi biển. Dưới tiết trời mát mẻ cuối thu, bóng người qua lại thấp thoáng, những chiếc giá treo đồ mắc đầy trang phục diễn sặc sỡ được đẩy đến. Đường ray phục vụ quay phim cùng với máy móc đang được nhân viên cẩn thận lắp đặt.

Nào! Nào! Mọi người nhanh tay một chút nhé! Sắp đến giờ ghi hình rồi. Giọng nói đều đều của quản lý Jeon Kihyun vẫn không ngừng vang lên thúc giục.

Sáng sớm nay sau khi đặt chân đến đảo Jeju, mọi người đã về khách sạn sắp xếp hành lý. Chỗ ở vừa phân chia ổn định, họ liền nhanh chóng di chuyển đến khu rừng Bijarim nổi tiếng có diện tích lớn nhất trên hòn đảo chuẩn ghi hình cho MV.

Các stylist, các chuyên gia trang điểm cùng đội ngũ nhân kỹ thuật đều không ngừng bận rộn làm việc chăm chỉ, họ đang cố gắng chỉnh sửa trang phục, make up cho các diễn viên để quay những phân cảnh phụ trước khi nữ nhân vật chính đến vào đầu giờ chiều.

Hôm nay, cô siêu mẫu Nana thuộc Sweet Dream Entertainment được các stylist đặc biệt chọn riêng cho cô ta một váy hồng nhạt có đính kim cương ở ngực áo, phần eo thắt nơ vô cùng xinh đẹp lộng lẫy.

Bộ váy được khoác lên người cô ta càng thêm phần quý phái, tao nhã, để lộ đôi chân dài miên man sóng tình vời vợi.

Từ trước tới giờ, mỗi lần Nana tham gia bất cứ sự kiện hay dự án gì, cô ta cũng được chuyên viên trang điểm và stylist cực kỳ để tâm ưu tiên trước, bao gồm cả vấn đề trang phục, make up, hay những đặc quyền về thức ăn, nước uống, địa điểm cho cô ta ngồi đợi bấm máy. Thậm chí có nhiều công ty còn không ngần ngại cử ra vài nhân viên của mình cho cô ta sai vặt hoặc là hầu hạ, cung phụng thực hiện theo những yêu cầu rất đỗi vô lý từ cô ta. Thái độ xem bản thân như là nữ hoàng của Nana tất nhiên những người bị cô ta sai khiến đều rất khó chịu, tuy nhiên, phận là nhân viên quèn họ cũng chỉ biết im lặng âm thầm cam chịu chứ chẳng dám lên tiếng.

Chỉ có điều trong lần hợp tác này nhân viên của S.M. quả nhiên may mắn hiếm thấy, bởi vì Nana đang ra sức ghi điểm tạo dựng hình tượng thục nữ ngoan hiền trước mặt nam thần cô ta muốn mồi chài cho nên bao nhiên ngang ngược, hống hách cũng theo đó mà giảm đi phân nữa. Dù là vậy, mấy chuyên gia trang điểm vẫn vì hâm mộ nhan sắc động lòng người của Nana mà ưu ái make up cho cô ta đầu tiên.

Nana thuận lợi hoàn thành khâu chuẩn bị xong liền đảo đôi mắt sắc bén láo lia một vòng tìm Chanyeol, bất quá anh đã vào trong thay đổi trang phục. Không nhìn thấy con mồi trong phạm vi gần đây, tâm tình Nana quả có hơi chán nản, cô ta khẽ bĩu môi rồi đứng phắt dậy, sải bước tự tin đi trên con đường mòn nhỏ hẹp phía trước.

Lần đầu tiên đặt chân đến khu rừng cổ thụ huyền bí này, cô ta muốn đóng vai công chúa dạo chơi, khám phá nơi này một chút thay vì ngồi ì một chỗ trong thời gian chờ đợi bấm máy.

Thư thả đi dạo, ngắm cảnh quan tươi đẹp ở trước mắt, hít thở bầu không khí trong lành, lắng nghe tiếng chim hót ríu rít. Nana thật tình không ngờ đến nơi hoang vu, hoang dã thế này lại có tạp âm phát ra từ tiếng giày cao gót quấy nhiễu thính giác cô ta. Cảm xúc hốt hoảng đến giật thót cả tim là chẳng thể tránh khỏi, theo phản xạ Nana lập tức quay lại đằng sau.

Cô ta kinh ngạc nhìn trân trân vào người con gái xuất hiện phía đối diện. Khuôn mặt trang điểm đậm, phấn son loè loẹt rất chi là lố lăng. Trong lòng thầm cảm thán cũng không biết người này đã đổ bao nhiêu lớp phấn lên mặt nữa.

Mà người con gái nọ một giây sau khi bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Nana, bèn cố tìng trưng ra điệu bộ cợt nhả, đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc uốn xoăn, chiếc váy ngắn cũn cỡn hở ngực trên cơ thể cô ta toát lên mùi nước hoa nồng nặc càng làm người đối diện thêm thập phần khó chịu.

Nana bỗng nhiên cười nhếch mép, ban phát cho cô gái này cái nhìn đầy mỉa mai, hất mặt khinh thường hỏi một câu khiến cô ta chấn động.

Kim tiểu thư! Vất vả cho cô từ Seoul mò đến tận đây. Cô cũng tham gia đóng MV hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.