Bàn tay cô lạnh ngắt không tự chủ được cuộn lại xiết chặt, dọc theo sống lưng hơi lạnh bắt đầu tràn về xâm chiếm. Chàng trai đối diện qua một hồi ngạc nhiên cuối cùng cũng mất kiên nhẫn lên tiếng.
Misa, hoá ra em đang ở nhà của Chanyeol hyung sao? Nghe tin em bị ốm, anh và Yoona còn định đến rủ anh ấy sang nhà thăm em đấy! Sehun cúi đầu chỉ tay vào cô gái có dáng người khảnh mảnh, ngũ quan sắc sảo, xách theo giỏ quà to tướng khoác lấy tay anh.
Khoé môi mỏng cong lên ẩn hiện nụ cười dịu dàng, so với lần đầu tiên cô gặp anh vẫn không hề thay đổi. Có điều tình hình hiện tại đã thay đổi rồi, bên cạnh anh bây giờ còn có một người con gái khác, mà hai chữ Yoona được anh thốt lên quá đỗi yêu thương, ngọt ngào đi, cho nên Misa làm sao tránh được rối loạn trong lòng. Cô nhất thời sừng sờ, phản ứng chậm mất vài giây, ngây người không trả lời.
Vào đúng thời điểm đó, bàn tay nam giới to dày vừa vặn đặt lên vai liền dứt khoát lôi cô trở về thực tại. Lúc Misa kịp ý thức được chuyện gì đang xảy ra, giọng nói ồm ồm của đàn ông đã từ trên đỉnh đầu truyền xuống. Cô vội ngoảnh mặt về phía sau, hàng xóm đáng ghét đứng kề sát cô không biết đã bao lâu rồi.
Thật vậy à? Misa vốn luôn ở nhà anh mà! Luôn luôn!
Cái gì mà luôn luôn chứ! Tên này biến thái cực độ chăng? Loại trạng từ chỉ tần suất anh cố ý nhấn mạnh không biết rất dễ khiến cho người ta nghe thấy hiểu lầm sao? Hơn nữa như vậy là phóng đại quá mức sự thật, cô chỉ sang nhà anh làm con sen thôi, chính xác thì sau chín giờ tối sẽ tan tầm. Lấy đâu ra thông tin xuyên tạc giống như lời anh nói vậy!
Hàng xóm này! Tổng cộng số lần nợ thì còn khoảng một tháng nữa thôi là thanh toán hết. Đến lúc đó tôi đây không cần phải lui tới nhà anh cực khổ làm con sen nữa. Đây người ta gọi là một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa khéo léo đính chính sự thật trước hai vị khách nọ, lại vừa nhẹ nhàng cảnh cáo người nào đó không được đồn thổi sai sự thật.
Ngay cả chủ nhân câu nói trên cũng không kìm được thầm tuyên dương bản thân một phen. Nhưng không ngờ màn đấu võ mồm lọt vào mắt đôi tình nhân trước mặt liền biến thành cảm xúc giận dỗi của những người đang yêu nhau.
Kết quả là hàng xóm đáng ghét không mấy quan tâm tới, còn Sehun và Yoona lại bắt đầu bàn luận nổi hứng trêu chọc.
Chanyeol hyung thật là, lại bắt nạt Misa rồi phải không? Cũng đã hơn nửa năm, xí xoá nợ cho người ta đi chứ!
Mặt mũi Misa càng ngày càng khô nóng, thiếu điều muốn hoá hoang mạc Sahara, cô nàng buồn bực định lên tiếng phủ định, đáng tiếc bị chậm mất một bước, vì Chanyeol cảm nhận cái ống khói di động đang hừng hực xả khí nên anh vô cùng nhanh nhạy mà hồi đáp trước.
Được rồi Sehunnie! Em định ở ngoài này đoán già đoán non hay muốn vào trong? Mắt phượng nhướng mi, rất biết nắm điểm yếu bên đối phương để trả đũa lại, Nhanh chân lên, tiền bối Yoona đứng nãy giờ bắt đầu sốt ruột rồi kìa!
Vâng! Vâng! Tuân lệnh hyung! Sehun khôi phục sự vui vẻ ban đầu, mang theo tâm trạng phấn khởi nắm tay Yoona bước vào.
Cơn giận trong lòng Misa cứ như thế mà lắng xuống.
Màn chào hỏi vừa xong cũng là lúc hàng xóm Park nhiệt tình mời mọc khách quý cùng dùng cơm cho vui. Dạo này bận lịch trình hiếm khi đồng bọn có dịp đến nhà anh chơi, Chanyeol dĩ nhiên sống chết đòi giữ hai người họ ở lại ăn ké. Vậy là sau một hồi giằng co, Sehun quyết định cùng với bạn gái treo cờ trắng.
Bàn ăn bày biện đủ loại món ngon hấp dẫn, còn có cả mì hải sản và bò bít tết theo thực đơn yêu thích của Chanyeol ban chiều. Misa chu đáo liên tục gấp thức ăn cho mọi người, lại điềm tĩnh thúc giục ăn nhiều một chút nhé.
Cậu maeknae họ Oh hết nếm thử món súp nấm, lại quay sang gắp một ít mỳ hải sản, luôn miệng trầm trồ khen ngon.
Misa, tài nấu nướng của em ngày càng tiến bộ đấy! Món nào cũng ngon hết! Chanyeol hyung thật may mắn nha!
Được khen ngợi ai mà chả thích, chỉ là ở vế trước Misa còn nở hoa trong lòng định nói cảm ơn, qua đến vế sau, cô liền méo mặt khi thu gọn cái nháy mắt đầy ẩn ý từ người khen, anh xứng đáng được xếp vào loại cứng đầu khi không từ bỏ việc nhắm đến chủ nhà trêu chọc.
Chanyeol không hài lòng lườm cậu em út, ưu nhã nâng ly rượu đế cao lên ngang khoé môi lắc lắc vài vòng. Dáng vẻ nguy hiểm này của anh khiến Misa cũng không tránh khỏi chột dạ giật mình.
Smartphone của anh vẫn còn chứa 'ảnh đen' của em nhé. Nếu tiếp tục nhiều chuyện, có khi sẽ thành công khơi gợi nguồn cảm hứng, thôi thúc chủ sở hữu đăng tải lên web.
Misa ngốc nghe xong lời uy hiếp khéo vừa rồi, có chút ngây ngốc sinh ra cảnh giác ngưỡng mộ, cô lén lút liếc nhìn Chanyeol một cái, cái tên này xem ra thâm hơn cô tưởng nhiều. Thỏ trắng còn chưa kịp tán dương xong đã bắt gặp cô gái trước mặt đang lúc dồn ngụm mì vào miệng suýt nữa thì phụt ra. Mỹ nữ Yoona khẽ quay sang quan sát kẻ ngồi bên, lại phát hiện da mặt hắn còn đỏ hơn cả lòng trứng gà.
Sehun, rốt cuộc anh có bao nhiêu bí mật giấu em vậy? Vụ 'ảnh đen' là sao? Giọng Yoona bắt đầu nâng cao một cách bất thường, báo hiệu cô nàng đã nổi giận.
Park chủ nhà phản công thuận lợi, hài lòng nhấm nháp rượu vang đỏ, vô cùng thích thú chiêm ngưỡng vẻ mặt nhăn nhó khổ sở của Sehun, viền môi kéo giãn mỉm cười trên sự vật vã của cậu em vì phải ngừng ăn mười phút giải thích rõ ràng câu chuyện truyền thuyết tấm ảnh nude.
Đã bảo đừng đấu với anh rồi còn gì.
Mọi người ai nấy đều cao hứng nói cười rôm rả. Mà cũng không phải, thực sự chỉ có mỗi ba người vui vẻ thôi, còn Misa thì bỗng dưng trầm mặc một cách lạ thường, từ đầu đến cuối cô cúi đầu thuỷ chung với món bò bít tết trong đĩa, cặm cụi tỉ mỉ dùng dao cắt mà không biết mình đang cắt cái gì và muốn cắt tới bao giờ.
Cõi lòng cô dâng lên cỗ chua xót. Dù Misa biết rằng giữa cô và bạch mã hoàng tử là không thể, cô cũng biết anh đã có bạn gái, cô gái ngồi trước mặt thật rất xinh đẹp, rất có khí chất, một vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng như nước, vừa nhìn qua đã biết nếu so sánh với cô ấy, bất kể ở khía cạnh nào Misa đều thua thảm hại, nhưng việc anh đột ngột cùng cô ấy đến đây, bốn người lại ngồi cùng nhau thế này, khiến cho Misa có chút chưa thể thích nghi mà buồn rầu.
Chiếc nĩa lạnh lẽo chạm vào đầu lưỡi, miếng thịt bò vô vị trôi vào cổ họng, Misa thoáng nghĩ vào những mộng tưởng ngày trước cô từng đối với Sehun, bất chợt thấy hổ thẹn vô cùng, lại có chút tự ti ẩn hiện trong đáy mắt. Cô gượng gạo mỉm cười như cái máy mỗi khi mọi người nói tới chủ đề vui hoặc kể chuyện cười. Nếu có ai hỏi han, cô bèn giả vờ hứng thú trả lời ngắn gọn theo phép lịch sự.
Biểu hiện khác lạ lùng này vô tình lọt vào đôi mắt nhạy bén của Chanyeol, có lẽ anh đã phần nào đoán ra nguyên nhân, nên rất khéo léo cúi đầu gắp rau xanh và những món ăn Đầu Heo ngốc yêu thích vào đĩa của cô, sau đó âm thầm chuyển hết bít tế khô cứng vào đĩa mình. Sehun tinh quái bắt được hành động chăm sóc vừa rồi, đâu có dễ bỏ qua, bèn đem ra bàn luận trêu chọc. Trêu tới da mặt Misa đỏ ửng lên mới thôi, hại cô xấu hổ không biết chui vào đâu.
Cục diện xem chừng chưa kết thúc ở đó, cho đến khi trái cây tráng miệng được dọn ra, chủ nhà Park lại lần nữa nhận được câu hỏi trong lúc cao hứng từ cậu em thích gây chuyện. Đại khái hỏi rằng cái hôm anh lạc trong rừng với Misa có chuyện gì kinh thiên động địa xảy ra không?
Câu hỏi ngẫu hứng này, Chanyeol thừa biết người hỏi hoàn toàn không có tà ý gì, đơn giản là muốn nghe anh kể về công cuộc đấu tranh sinh tồn giữa rừng sâu ly kì thế nào chứ gì. Nhưng cốt lõi là Chanyeol muốn nhân cơ hội này trêu Đầu Heo ngốc để thay đổi không khí. Anh thong thả ngắt một trái nho xoay tròn bỏ vào miệng, đồng tử hổ phách hữu ý quét sang mục tiêu, chậm rãi nhấc nhẹ lông mày, môi vẽ một hình vòng cung.
Cũng không có gì hay ho, ngoài việc bị 'đồng đội' cưỡng hôn.
Tiếp theo sau đó là cú huých bất ngờ ập tới bắp tay chủ nhà giữa một tràng cười sảng khoái từ hai vị khách. Bởi vì hai vị đùa dai quá, thay nhau buông lời trêu chọc, gán ghép thỏ trắng và hàng xóm khắc tinh nên cô nàng thỏ chẳng ngại gì không bonus thêm mấy cú đấm túi bụi nữa lên cánh tay kẻ đầu têu. Cả căn hộ tự dưng biến thành sân khấu tấu hài.
Nhộn nhịp mãi tận mười giờ tối, Sehun mới chịu nắm tay Yoona luyến tiếc ra về. Trước khi đi, Misa còn được Yoona tận tình một lần nữa trao tận tay túi quà, kèm theo những lời dặn dò kĩ lưỡng phải nhớ giữ gìn sức khoẻ, mau khoẻ lại để quảng bá cho sản phẩm âm nhạc mới. Misa mỉm cười đón lấy túi quà, nói cảm ơn tiền bối rồi cúi chào họ.
Khách khứa vừa đi khỏi, căn hộ liền trở nên yên tĩnh lạ thường, Misa đưa mắt nhìn chàng trai bên cạnh, anh tuỳ tiện tiến đến bộ sofa gần đấy, thản nhiên nằm bò ra.
Kim phút đồng hồ treo tường lệch qua khỏi số mười hai hơn ba con số, đã hết giờ hành chính hơn một tiếng rưỡi, đáng lý Misa có thể an tâm rời đi được rồi, nhưng sao trong lòng cứ tồn tại một khoảng trống vô hình, sự cô đơn cơ hồ đám mây trắng phảng phất chiếm giữ trái tim. Siết chặt bày tay bước ra ngoài, kéo nhẹ cánh cửa, rồi chính cô cũng không hiểu sao bản thân lại đột ngột mở nó ra một lần nữa.
Dùng vận tốc ca nô chạy ùa vào bên trong, khi bước chân dừng trước bộ ghế sofa, Misa cúi mặt, hấp tấp thốt lên một câu.
Đêm nay, tôi không về nhà được không?