Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 78: Chương 78: Đêm Đầy Sao (1)




Được! Em không sợ lạnh cũng giữ nguyên tư thế này đi! Bởi vì... tôi lạnh.

Con ngươi đen láy tròn xoe nhìn Chanyeol, sau đó tầm mắt dịch chuyển lên chiếc áo phông mỏng tanh trên người anh, thầm nghĩ gió rét thế này, nhiệt độ thì ngày càng xuống thấp, chiếc áo sơ mi khoác ngoài cũng đã nhường nốt cho cô, anh mặc phông phanh như vậy không cảm thấy lạnh mới là chuyện lạ.

Chanyeol lúc này vẫn giữ nguyên tư thế ngồi co người, anh gần như cuộn tròn ôm lấy cô, mái tóc trước trán thấm đẫm sương đêm mà ươn ướt.

Cảm giác man mác đau lòng ập đến, trong xúc động dâng trào, suýt nữa Misa đã choàng tay ôm lấy người anh để sưởi ấm, nhưng cuối cùng cô đã đổi sang mím môi rút đầu vào khuôn ngực vạm vỡ, yên lặng lắng nghe từng nhịp đập đều đều, không nhanh không chậm từ trái tim anh.

Lúc nãy làm em sợ lắm phải không? Tựa cầm vào đỉnh đầu cô, anh thì thầm khe khẽ, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chuyển động, vô cùng điềm tĩnh giúp Đầu Heo ngốc nhặt những cánh hoa quế vươn trên vai.

Chỉ cần ngoảnh lên một tí, Misa đã bắt gặp đôi mắt sâu lắng, thần bí y hệt nghệ nhân điêu khắc tập trung đặt toàn bộ tâm tư vào tác phẩm của mình, chuyên tâm nhặt hết hoa rơi ở đôi vai nhỏ nhắn, ở cả mái tóc nâu xoã dài trong gió.

Là tôi vô dụng, không bảo vệ tốt cho em! Chanyeol bất chợt trầm ngâm, xen lẫn trong xót xa là sự áy náy nồng đậm, giọng nói chậm rãi cất lên một cách khó khăn.

Đôi mắt phượng sắc bén trở nên u thẳm, mờ mịt đến lạnh lẽo.

Khi nãy tôi đã nghĩ... nếu như chúng ta không gặp may mắn, nếu như bản thân tôi không làm được, nếu như con gấu đó tổn hại đến em, tôi dù có chết... cũng không bao giờ tha thứ cho chính mình.

Anh đừng nói như thế! Người đáng lẽ xin lỗi là tôi mới đúng. Chỉ vì tôi gây ra rắc rối, tự dưng lại chạy vào rừng tìm chiếc lắc tay, hại anh vì cứu tôi mà phải chịu cực khổ... Suýt nữa thôi... đã bị gấu tấn công rồi.

Bỗng dưng mí mắt dần dần nặng trĩu, khi Chanyeol cúi đầu nhìn cô gái nhỏ ngốc nghếch, gò má cô có giọt nước mắt trong veo rơi xuống.

Đầu Heo, lúc nãy tôi nên lựa chọn ở lại phim trường thay vì bỏ đi vì người phụ nữ giả tạo đó. Em luôn ngốc như vậy, đến bản thân mình cũng không chăm sóc tốt... Ngón tay to dày chầm chậm chạm vào chất lỏng lành lạnh trên khuôn mặt non mềm, viền môi kéo nhẹ muốn trêu chọc cô xua đi sự căng thẳng đặc quánh.

... em ốm yếu như vậy, sáng mai ra khỏi khu rừng rồi, làm sao đủ sức sang nhà tôi tiếp tục trừ nợ?

Chúng ta liệu rằng có cơ hội rời khỏi đây? Cặp đồng tử sâu thẳm lay động dưới hàng mi ươn ướt, Misa nâng người ngồi dậy, cố tìm kiếm chút hi vọng mong manh, Tôi chỉ mới hai mươi mốt tuổi, còn rất nhiều, rất nhiều chuyện chưa làm được. MV còn chưa phát hành mà, tôi muốn được đứng trên sân khấu, mang những giai điệu ngọt ngào đến bên khán giả, tôi muốn mọi người thấy tôi toả sáng, tôi cũng muốn chăm sóc tốt cho mẹ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền, trả khoản chi phí mua căn hộ cho ông ấy, Giọng cô nhỏ dần, nhỏ dần chìm vào khoảng không vô tận, ước mơ đong đầy, lấp lánh giống y như sao trên trời.

Còn cả chuyến đi Nhật Bản trong mơ nữa, ngắm hoa anh đào nở vào mùa xuân, sau đó, nếm thử rượu sake, vị của nó chắc chắn rất cay nồng. Anh nói xem... Đầu nhỏ đột ngột ngẩng lên, từ cửa miệng thốt ra một câu hỏi. ...trăng trên núi Phũ Sĩ rất tròn, rất sáng có phải không?

Chanyeol gửi đến cô ánh mắt ấm áp, nhu tình, viềm môi anh cong cong, cặp chân mày đẹp đẽ giãn ra, cái nhìn chất chứa đầy hi vọng.

Đúng vậy! Rất tròn, rất sáng, bởi vì nó đang chờ em đến ngắm!

Có thật không?

Đầu Heo ngốc, tôi sẽ đưa em ra khỏi đây! Người ta nói đàn ông sở hữu chất giọng trầm ấm thường tạo cho đối phương cảm giác tin tưởng, Misa đến tận bây giờ mới hiểu thấu mị lực mãnh liệt của nó.

Đừng có ngây ngốc nhìn tôi như vậy? Muốn cảm ơn thì gọi tôi một tiếng oppa đi!

Chanyeol nhốt gọn đôi mắt không hài lòng của Misa lại, anh có thể thấy hai đầu chân mày thanh mảnh phía dưới vầng trán nhẵn nhụi nơi cô lập tức nhíu chặt.

Anh lại trêu tôi rồi!

Tôi nói thật đấy! Nên gọi là Chanyeol oppa Anh cười mà như không cười, môi gợi cảm vén nhẹ mê người, cố ý đùa cợt bạch thỏ. Đáng tiếc là ngay tiếp theo, anh chàng đã nhận được lời từ chối thẳng thừng từ cô.

Không gọi!

Người nào đó có hơi hụt hẫng, khoé miệng đầy đặn đột ngột hạ xuống, khuôn mặt co rút trưng ra vẻ buồn bực, anh không cam tâm, cho nên liền quay sang, bắt bẻ cô gái cứng đầu ở đối diện.

Cái này có xem là phân biệt đối xử không? Lần trước ở bệnh viện, em thân mật gọi Baekhyun bằng 'oppa', sao bây giờ không thể gọi tôi như thế? Công bằng để ở đâu chứ? Cậu ta được, ít ra tôi cũng phải được một lần.

Ánh lửa đỏ vàng gần đó y như đang giễu cợt khi chứng kiến màn cãi nhau giữa hai người, vươn lên không ngừng nhảy múa, bao trùm một không gian đen mịt. Misa cũng rời khỏi lồng ngực ấm áp cô đã ký sinh cả tiếng đồng hồ qua, khí lạnh từ bên ngoài tràn vào làm cô có phần chưa kịp thích nghi, tầm mắt quét theo bóng lưng mạnh mẽ của Chanyeol, vì anh xoay lưng ngược lại với Misa nên cơ bản cô không nhìn thấy đôi mắt anh đã cụp xuống.

Nhớ đến nội dung trong lời nói vừa nãy, cô lập tức trợn tròn mắt ngạc nhiên.

Cái gì cơ?Thì ra hôm ấy anh nghe trộm chúng tôi nói chuyện?

Không dùng từ nghe trộm được! Lần đó tôi vốn định vào thăm Baekhyun, ai ngờ có người nhanh chân quá, đã vào trước, nắm tay nắm chân người bệnh, tôi ngứa mắt nên mới đứng xem hai người định làm trò gì thôi.

Chanyeol cuối cùng cũng thoả hiệp ngoảnh mặt về hướng Misa, càng nói càng hăng say, chất giọng khàn khàn cứ lên cao không có điểm dừng, cố tình nhấn mạnh từng chữ nhưng lại vô tình để lộ ý ghen tuông rõ ràng.

Cô gái nhỏ không kìm nổi ngỡ ngàng tròn xoe mắt nhìn anh chằm chằm. Rốt cuộc thái độ này được gọi là gì vậy? Người đàn ông đối diện cô có cần phải lớn giọng, phản ứng thái quá đến thế không?

Giọng điệu chẳng khác nào đôi tình nhân vì hờn ghen nên tranh cãi, mà anh lại giống như chàng trai đang ngờ vực chấp vấn bạn gái của mình.

Cảm xúc trong lồng ngực đường đột hỗn loạn, cô bỗng thấy trái tim đập mạnh, dùng dằn muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, vừa hân hoan, vừa hồi hộp, sau đó lại ỉu xìu như quả bóng xì hơi, rồi trở nên ũ rũ, bẹp lép tựa hồ đám cỏ non bị giẫm dưới chân.

Tất nhiên, phải trải qua chuỗi cảm xúc rối rắm chằn chịt đó thật không dễ chịu.

Tôi muốn làm gì, với ai là việc của tôi. Không có liên quan tới anh.

Sao lại không liên quan?Chanyeol nhíu mày hỏi lại.

Trăng đêm vằng vặc len qua tán bạch dương đổ xuống cơ thể rắn rỏi nơi anh một tầng nhũ vàng thực thực hư hư, áo phông màu trắng phất phới bay bay theo cơn cơn gió để lộ đường viền cơ thể hoàn mỹ, lồng ngực săn chắc, bắp tay cuồn cuộn ẩn hiện dưới lớp áo mỏng, vô cùng mạnh mẽ, vô cùng nam tính.

Bóng tối như thôi miên trí óc, Misa không tự chủ được, đôi mắt mơ màng bị thu hút bởi yếu hầu gợi cảm trên chiếc cổ cao ngạo chuyển động lên xuống theo từng nhịp điệu của câu nói.

Ngoại trừ tôi, cô tuyệt đối không được gần gũi, thân thiết quá mức với bất kỳ người khác giới nào. Bây giờ đàn ông xấu rất nhiều. Tốt nhất nên tránh xa tất cả những thứ thuộc về giống đực, có biết không?

Khi một người đàn ông đã yêu một người phụ nữ đến mức sâu đậm, anh ta đương nhiên sẽ không để người phụ nữ của mình ở gần đàn ông khác. Đó được gọi là sự chiếm hữu.

Chỉ là Chanyeol còn chưa dứt lời, cô đã vội chồm lên phía trước, lấy tay đặt lên trán anh cẩn thận ghi nhớ mức nhiệt độ rồi lại đặt lên trán mình kiểm tra để làm phép so sánh.

Mức độ nóng vẫn chưa quá ba mươi bảy độ C...

Cô nhấc mày, biểu cảm dửng dưng không nóng không lạnh, làm bộ uyên thâm.

Cốc!

Một cái gõ vào trán rõ đau làm Misa giật cả mình, cô xuýt xoa đưa tay ôm lấy vầng trán trọng thương của mình, tuy không nhìn thấy vẫn có thể tưởng tượng chỗ ấy đang đỏ lựng lên, chắc chắc trông rất bắt mắt.

Đau quá hoá giận, Misa liền quay lại lườm kẻ to gan đám đánh cô bằng ánh mắt lẹm.

Khuôn mặt xinh đẹp, thuần khiết tựa đoá hoa sương lại pha thêm sắc ửng hồng vì phẫn nộ thu gọn trong đôi đồng tử hổ phách, Chanyeol vừa bất lực vừa buồn cười, nhẹ nhàng bẻ đôi môi tà mị cong vểnh lên, ngón tay thon dài nhàn rỗi đan vào nhau, anh hờ hững buông câu trả đũa.

Người bị ốm là em đấy! Ốm đến ngốc ra rồi. Hôm nay em không chịu gọi, nhưng tôi dám chắc chắn có một ngày em sẽ ở trước mặt tôi tự nguyện gọi.

Được! Tôi cố chờ xem, có ngày đó không?

Chọc ghẹo một lúc cho thỏ trắng vui lên là được, xem dáng vẻ tức tối mặt mũi đen sì thế này, có lẽ nỗi lo lắng trong lòng người con gái anh yêu đã vơi đi phần nào. Anh cũng hoàn toàn yên tâm rồi.

Sau đó Chanyeol không thèm quan tâm bộ dạng hậm hực của cô nữa, anh bỏ sang bãi cỏ bên kia ngồi một mình, ánh mắt bờ môi chẳng hiểu đang nghĩ gì mà đăm chiêu ra trông thấy.

Chỉ còn Misa thủy chung ở lại với đống lửa, cô chu miệng thè lưỡi, y như chú mèo nhỏ giơ nang vuốt công kích anh, bất quá bị người ta lờ đi một cách thảm thương nên cũng đành chịu.

Đêm nay, phong cảnh hữu tình có trăng có gió, ngước mặt nhìn trời ngắm mây, cô bất giác phát hiện những lúc tâm trạng không tốt, nhờ vào mấy trận cãi nhau bất phân thắng bại với anh chàng hàng xóm băng lãnh mà tâm tình cảm thấy thoải mái hơn.

Chanyeol tiêu sái nằm xuống bãi cỏ non xanh mướt y hệt tấm thảm màu ngọc bích, điệu bộ lười biếng gập hai tay gối đầu, mũi khịt khịt tranh thủ gom lấy mùi thơm nhè nhẹ toả ra từ lớp cỏ non, đôi chân thon rắn chắc thong thả vắt lên thành hình chữ ngũ, cặp mắt phượng đẹp đẽ vô cùng nghiêm túc ấn định hướng về phía chòm sao Bắc Đẩu may mắn không bị tán cây che khuất, lộ ra giữa mảnh trời con con.

Dù rằng ở giữa chốn đào nguyên, núi cao rừng thằm rời xa sự tranh đấu, xa hoa, hào nhoáng, nét quyến rũ, tuấn mỹ vốn có trên người Chanyeol vẫn không hề thuyên giảm, hàng lông mày nam tính, đen rậm rất rỗi kiên nghị, đôi đồng tử sâu thẳm như màn đêm vô tận, mị hoặc nhưng không kém phần hấp dẫn, bất chấp ánh sáng chiếu ngược, chiếc cằm góc cạnh và quai hàm nam tính vẫn hiện lên từng đường nét ưu tú.

Anh nằm yên, tầm nhìn chăm chú giống như tâm tư muốn bắt gọn cả tấm thảm ngân hà trải dài đến tận đường chân trời, vạt áo phông mỏng manh bởi vì làn gió lạnh tinh nghịch thổi vào mà bay bay, kéo lệch qua một bên để lộ múi bụng săn chắc với làn da trắng mịn.

Trùng hợp thay, đúng vào thời điểm cô nàng Misa làm bạn với đống lửa đằng kia gần nửa giờ đồng hồ đã bắt đầu cảm thấy chân tay mỏi rã rời, khắp người uể oải, bỏ qua hình tượng bất chấp dang tay vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài, đôi mắt trong veo không cố ý khẽ lướt qua chàng hàng xóm lấy thảm cỏ làm nệm nằm dài ngắm sao phía trước, thế là mỹ cảnh đầy sắc hương nổi bật trên phần bụng trần trụi liền phản chiếu rõ ràng, sinh động trong con ngươi đen nhánh.

Misa bất giác giật mình, sắc hồng không hẹn lại đột ngột kéo tới tràn lan khắp gò má hây hây của cô. Máu nóng đương nhiên chạy rần rật như bị truy đuổi, tim đập loạn xạ khiến chủ nhân nó xém chút nữa đã quên mất cách hô hấp thông thường nhất.

Một giây sau đó, Misa lập tức quay mặt không điều kiện, trong lòng cảm thấy thật may mắn vì phút giây mất tự chủ này không bị hàng xóm băng lãnh bắt gặp, nếu không, anh nhất định cười nhạo rồi trêu Misa đến khi nhìn thấy cô đào cái lỗ to tướng chui vào mới thôi.

Misa thừa nhận khoảnh khắc vừa rồi cô đúng là đã bị anh làm cho tim đập chân run một phen, cũng không phải chưa từng thấy người khác giới cởi trần, có điều chẳng hiểu sao, lúc đối diện với hàng xóm đáng ghét trong tình trạng áo quần không chỉnh tề, cô lại rơi vào khẩn trương quá mức, ngượng ngùng đến đỏ mặt tía tai như vậy.

Phản ứng này, có phải được xếp vào hạng khác thường rồi không?

Trước đây, Misa đã từng nghe quân sư Eunhee đọc sách tâm lý tình yêu mà diễn giải, rung động là khởi nguồn của tiếng sét ái tình.

Dấu hiệu nhận biết rung động lại là tim đập loạn nhịp, nửa muốn xán lại gần nửa muốn chạy trốn, cộng thêm xuất hiện cảm giác tê dại như điện giật khi đối diện với người mình thích.

Bấy giờ ngẫm nghĩ mới thấy, đây chẳng phải miêu tả tâm tình cô khi đứng trước mặt hàng xóm khắc tinh hay sao.

Nếu đúng như sách nói, cô thật sự nảy sinh tình cảm nam nữ với anh thì quả thật nguy to. Mối quan hệ hai người xưa nay nếu không ví như nước với lửa, cũng ví như chó với mèo. Anh là khắc tinh chẳng đội trời chung, đồng thời là ông chủ phúc hắc đang nắm giữ đoạn video thần thánh chuyên môn uy hiếp cô.

Chăm chước bỏ qua ân oán ngày xưa, lại kể đến việc tốt và những lần anh đã cứu cô, cùng lắm Misa chỉ có thể xem anh như một người bạn. Còn những chuyện khác, cô không cho phép bản thân đi quá xa, cô không muốn sống trong ảo mộng, tiếp tục tự mình đa tình. Biết đâu, tình cảm mà anh dành cho cô cũng chỉ là trò đùa ác ý, là cảm xúc mới mẻ nhất thời cũng nên. Cô không có lòng tin, cũng không đủ can đảm. Một khi bị đứt tay, đương nhiên sẽ không dám đụng tới dao nữa. Cô của bây giờ chính là như vậy.

Hàng mi cong vút cụp xuống, Misa không tự nhiên bèn quay đầu đi trốn tránh. Thật may vài phút sau đó, chàng trai thư thả học làm nhà thiên văn vì khí trời quá lạnh đã chỉnh lại vạt áo ngay ngắn.

Anh không có để ý đến cô gái ngốc nghếch bên đống lửa thời khắc ấy liền nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt long lanh cũng tự tin hẳn lên, đầy ý dò xét chuyển dời sang thảm cỏ.

Vồ lấy trạng thái điềm tĩnh say sưa chăm chú của anh, tia sáng hiếu kỳ lập tức thoáng hiện trong đầu, Misa quyết định đứng dậy, rón rén bước lại gần chỗ Chanyeol, cặp mắt to tròn hơi dè chừng, cố gắng đến mức không phát ra tiếng động, rốt cuộc cô đã thành công, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh.

...



Đêm khuya tĩnh mịch, bờ biển chỉ còn những con sóng lăn tăn xô vào đất liền, bãi cát mênh mông đổ xuống bóng nam giới cao gầy, bàn chân mang giày thể thao trắng toát vội vã chạy về đằng trước, lưng áo thấm ướt mồ hôi thành một mảng lớn.

Vài phút trước vừa xuống phi trường, anh liền hối hả chạy thẳng một mạch đến đây.

Dọc theo bìa rừng, khách du lịch đã rời đi từ sớm, chỉ còn vài nhân viên cứu hộ, đoàn quay phim của S.M. vài cánh truyền thông nán lại.

Dùng vận tốc nhanh nhất có thể, Baekhyun lao tới như một cơn gió. Trước sự ngạc nhiên của mọi người, anh nắm lấy khuỷ tay quản lý Jeon, giọng nói gấp gáp vang lên đứt quãng.

Kihyun hyung... Misa... Chanyeol... đã tìm thấy hai người họ chưa?

...

Sự xuất hiện đột ngột của Baekhyun không khỏi khiến nhân viên trong công ty trầm trồ bàn tán, vài phóng viên đứng gần ngơ ngác nhìn nhau, chẳng nói chẳng rằng vội vã đưa máy ảnh lên ấn chụp liên tục.

EXO Baekhyun! EXO Baekhyun đặt chân đến Jeju rồi!

Byun Baekhyun! Xin nán lại một chút!

Anh đi đâu thế! Trả lời vài câu hỏi của chúng tôi đi! Anh có cảm nghĩ như thế nào về việc thành viên Chanyeol bị mất tích trong rừng lúc quay MV?

Nghe nói người cố tình dàn xếp vụ này là cô Jin Misa hả? Là cô ấy muốn hại EXO Chanyeol phải không?

Baekhyun, anh nghĩ thế nào về cô Jin Misa? Cô ta trước đây có phải người vụ lợi, chọn cách đi lên bằng đường tắc?

Cô ta muốn tạo scandal để được chú ý phải không?

Nhờ vào trợ giúp của quản lý cùng với nhân viên kỹ thuật, Baekhyun mới thuận lợi thoát khỏi hàng chục phóng viên vây bủa, chen lấn đòi trả lời phỏng vấn.

Lúc đã tất cả đều an toàn trở lại bãi đậu xe, Kihyun bèn ái ngại nâng mày, con ngươi hiện hữu lo lắng nồng đậm lướt qua khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của Baekhyun.

Sao cậu lại đến tận đây? Ngày mai EXO có lịch trình, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc chung.

Vấn đề này anh không cần bận tâm! Tôi không phải người thiếu trách nhiệm trong công việc. Đồng tử lắng đọng một tia cương quyết, Baekhyun dứt khoát khẳng định. Cặp mắt lá răm hơi nheo lại mất kiên nhẫn. Anh vẫn chưa trả lời tôi.

Trời tối gặp rất nhiều khó khăn. Có lẽ công tác cứu hộ phải dời lại, sáng mai chúng ta sẽ cùng nhân viên trở vào tìm kiếm.

Không đợi Kihyun kịp nói hết câu, thân ảnh nam giới cao lớn đã xoay người quay đi, nhằm về hướng rừng rậm mà sải dài cước bộ, bỏ mặc những lời ngăn cản phía sau, bỏ qua luôn anh quản lý Kihyun vẻ mặt sững sốt, nhanh chóng đuổi theo khuyên giải.

Nhưng điều mà Baekhyun không thể ngờ chính là một giây sau đó, bàn chân anh quả thật đã chùn lại trong nháy mắt.

Người bất ngờ chắn ngang lối đi, vốn dĩ chẳng phải quản lý thân cận Jeon Kihyun, mà lại là cô tiểu thư ỏng ẹo Sanbyul.

Thở dài đầy mệt mỏi, Baekhyun lộ rõ vẻ chán ghét, đưa mắt nhìn điệu bộ phong tình lả lơi của một thân váy đỏ loè loẹt.

Người phụ nữ đáng ghét yểu điệu gõ gót giày tiến đến gần anh, ngón tay vô cùng trơ trẽn thản nhiên nắm lấy bàn tay thon dài đẹp đẽ.

Baekhyun oppa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.