Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 77: Chương 77: Nguy Hiểm (2)




Căn phòng phút chốc im ắng như tờ, chẳng người nào có mặt dám lên tiếng trả lời. Thực sự không phải giám đốc Kim phản ứng thái quá hay lo xa quá mức, tức giận của anh lúc này là hoàn toàn có cơ sở.

Trước đây Misa và Chanyeol đã từng vướng phải nhiều tin đồn không hay. Thời điểm vụ việc lắng xuống chưa bao lâu, cô lại một lần nữa trở thành nguyên nhân khiến Chanyeol dấn thân vào tử địa nguy hiểm.

Đối với thần tượng trẻ tuổi có sức ảnh hưởng lớn như giọng rap của EXO, việc người hâm mộ của anh bỏ qua cho Misa là rất hy hữu. Mà tin tức nam thần tượng mất tích vừa đăng tải lên mạng xã hội, một góc thành phố Seoul lập tức trở nên náo loạn. Ngoài đường giao thông ùn tắc, cổng S.M. entertainment phút chốc biến thành địa điểm tụ tập hơn hai nghìn fan hâm mộ, hầu hết là nữ giới ở độ tuổi trung bình từ mười ba đến hai mươi.

Điểm chung của họ đến đây đều cùng mục đích duy nhất, biểu tình đòi S.M. xác nhận thông tin liên quan đến vụ mất tích ở Jeju và lập hội tẩy chay cô ca sĩ tân binh Misa. Không chỉ có vậy, trên các diễn đàn bàn luận showbiz hiện tại đã ngập tràn những lời lẽ ác ý, chửi mắng, thậm chí xúc phạm bạn gái tin đồn của thành viên EXO.

Sự xoa dịu cộng thêm việc đính chính sự thật từ ban quản lý công ty đại diện vào lúc này hình như không đủ độ tin cậy làm dư luận lắng xuống.

Cũng có thể nguyên nhân nằm ở vấn đề trước đó phần lớn EXO-L đã ác cảm với Misa và sức lan truyền của tin đồn quá rộng rãi, gây nên làn sóng tiêu cực cho chính cô gái này.

Khả năng nắm bắt thông tin của phóng viên, ký giả toà soạn cũng rất thần tốc. Chẳng cần quá nhiều thời gian, khung cảnh náo nhiệt như sở thú đã được ra mắt khán giả trên TV.

Máy quay ưu ái đặc biệt nán lại lâu hơn trên khuôn mặt cô nữ sinh trung học có mái tóc ngắn ngang vai - người đứng đầu đại diện cho hội fanclub của EXO Chanyeol.

Cô bé chừng cỡ mười bảy, mười tám tuổi trên người một thân đồng phục, khăn choàng cổ bay bay trong gió, đứng ở vị trí trung tâm chỉ huy các thành viên thuộc câu lạc bộ hô cao khẩu hiệu.

Chanyeol oppa! Chanyeol oppa! Trả Chanyeol oppa lại cho chúng tôi!

Kết thúc tràng biểu tình là hành động giơ cao ruy băng khẩu hiệu. Biểu lộ của mọi người bên dưới không hề lưu lại chút thiện ý nào, một vài fan bắt đầu sụt sịt với đôi mắt đỏ hoe.

Chanyeol oppa! Hu... hu... đừng bỏ chúng em lại một mình. Tất cả là tại Jin Misa đáng ghét.

Đúng thế! Nếu không có con nhỏ đó, oppa của chúng ta đã chẳng đi lạc trong rừng đến nỗi biệt tăm tung tích.

Ở gần nó, anh ấy toàn gặp những điều xui xẻo! Jin Misa hãy cút khỏi S.M.!

Chúng tôi là anti-fan của Jin Misa! Yêu cầu S.M. hãy sa thải Jin Misa! Tránh xa Chanyeol oppa ra! Tránh xa Chanyeol oppa ra!

Tay cầm chiếc điều khiển bất giác run rẩy, người phụ nữ trung niên đang đắp mặt nạ dưỡng da bằng dưa leo phút chốc không kìm nổi bàng hoàng nâng người ngồi dậy, tựa hẳn vào lưng ghế sofa. Một vài lát dưa leo trên mặt rơi xuống vạt áo để lộ rõ nét thản thốt, kinh ngạc khó tả.

Misa con gái, con rể Park của tôi! Ôi không! Sao mọi thứ lại ra nông nổi này?

Nếu biểu hiện của mẹ Jin khi nghe được tin tức chấn động về vụ mất tích ở đảo Jeju là ngỡ ngàng, căng thẳng tột độ thì tâm tình của cô gái xinh đẹp tại khu khách sạn cao cấp toạ lạc bên bãi biển Jeju thơ mộng lại vô cùng bình thản.

Vạt áo choàng tắm hờ hững nương theo động tác ngồi bị vén lên quá nửa cơ bản không thể che chắn hết đôi chân dài trắng nõn của cô ta. Ngón tay ưu nhã miết nhẹ xung quanh miệng ly đế cao sau đó nhàn rỗi lắt vài vòng, rượu vang đỏ sóng sánh dưới ánh đèn chùm lấp lánh, hàng mi luôn luôn có sự hiện hữu của mascara đen đậm lướt qua điều gì đó thâm sâu khó đoán, nụ cười vương trên khoé môi đỏ rực đậm mùi nguy hiểm.

Biểu lộ quá đỗi kì lạ này khiến người quản lý ngồi cạnh không giấu được hiếu kỳ phải đánh bạo quay sang hỏi. Thực ra cô ta không tài nào hiểu nổi chương trình phát sóng trên TV kia có điểm gì thú vị mà idol công ty mình lại đắt ý đến thế.

Cô Nana, cậu Park Chanyeol đi lạc rồi, cô không thấy lo sao?

Ngón tay vân vê ly rượu đột ngột ngừng lại, ánh mắt cô gái bên cạnh giữ nguyên trạng thái ban đầu, tiếp tục chăm chú lên cuộc biểu tình náo loạn trên TV.

Cô ả Kim Sanbyul đó xem ra làm rất tốt, chỉ cần đứng đằng sau âm thầm lợi dụng, không bao lâu nữa, ba chữ Jin Misa, chắc chắn sẽ biến khỏi Kbiz.

Câu trả lời chẳng có chút liên quan gì tới chủ đề cuộc nói chuyện, đối phương đương nhiên thêm phần mờ mịt, càng nghĩ đầu óc càng rối tung, nữ quản lý đắn đo quyết định thắc mắc thêm lần nữa.

Ý của cô là...

Ha... ha... ha... Cô vẫn chưa nghĩ ra? Nana bất ngờ đặt ly rượu xuống mặt bàn, quét tầm nhìn về phía người quản lý thân cận.

Đường nét ngũ quan diễm lệ như đoá hồng nở rộ, nụ cười cũng quá mức quyến rũ, mê hoặc lòng người rồi. Chỉ là những lời tiếp theo mà cô ta sắp thốt ra thật gian xảo, thâm độc biết bao nhiêu.

Sở dĩ giới truyền thông nhanh như vậy đã biết được mục đích Park Chanyeol trở lại Bijarim là vì Jin Misa chính là do tôi sắp xếp sai người đưa tin đấy. Kết quả hiện nay mang lại hiệu ứng rất tốt, Jin Misa còn chưa chính thức ra mắt, liền nhận được cả khối gạch đá từ fan của Chanyeol. Chất giọng đột ngột hạ thấp, người phụ nữ đối diện nâng mày, bản chất nham hiểm bộc lộ không che đậy. ... Cô căng thẳng làm gì? Bọn chúng sẽ chẳng đủ khả năng đánh hơi ra chúng ta đâu. Tôi đã chuẩn bị sẵn một con cờ thế mạng... rất hoàn hảo.

...

Gió đêm giống như con mãnh thú dữ tợn nhe nanh vuốt vờn lấy tán cây, sương lạnh đông đặc toả hơi che kín tần nhìn, thời khắc bàn tay giữ lấy eo Misa dần dần siết lại thành quyền, ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay rỉ máu, Chanyeol đã đinh ninh trong đầu rằng anh và cô không còn cơ hội thoát chết nữa, cho nên thay vì nằm yên chờ chết, anh quyết định đọ sức với loài vật hoang dã đe doạ tới tính mạng.

Dù có nằm mơ Chanyeol cũng không dám tưởng tượng, khi còn đúng một giây, một giây nữa thôi anh sẽ bất ngờ tung cú đấm chí mạng vào giữa mũi con gấu thì con mãnh thú lại đột ngột ngẩng đầu lên trời, gầm rú, phì phò mấy tiếng, hung hăng nhấc cái chân to khoẻ lên, từ bước lầm lũi đi thẳng về những tán cây um tùm.

Giây phút bộ lông xù xì đen thùi rời khỏi khuôn mặt, Chanyeol tựa hồ muốn ngừng thở, quả tim đập nhanh bỗng chốc tê liệt ngay sau đó.

Thời gian vĩnh viễn dừng trôi...

Không rõ trải qua bao lâu, tận lúc tiếng thút thít phát ra từ cuống họng của cô gái nhỏ anh ôm vào lòng bắt đầu vang lên khe khẽ, Chanyeol mới mơ hồ có phản ứng, anh mới lỏng vòng tay, quay lưng lại ôm chầm lấy thân thể run rẩy bên cạnh.

Áp lực quá lớn mang đến cảm giác kinh hãi cùng bất ngờ khiến Misa không chịu nổi. Cô không thể tin bản thân và hàng xóm đáng ghét vừa mới trở về từ cõi chết, uỷ khuất trong lòng trào dâng như thác lũ chẳng kìm nén được nữa cứ thế mà vỡ oà.

Chanyeol vươn tay vuốt mái tóc dài xoã tung trên lớp lá khô, nghiêng đầu để chóp mũi cả hai chạm vào nhau.

Lần đầu tiên kể từ khi quen biết Misa thấy anh khóc, những giọt lệ sợ hãi và vui mừng lấp lánh lăn xuống gò má anh rồi hoà quyện cùng nước mắt của cô.

Dưới bóng cây dẻ vấn vít hương thơm quả chín, chàng hàng xóm mỹ nam ôm cô gái nhỏ bật khóc, quên đi vạn vật xung quanh, mặc cho nỗi lòng tuôn chảy. Giống như họ đang ở một phía khác của vũ trụ, nơi có cơn gió cuối thu se lạnh lặng lẽ thổi qua, nơi mà chỉ cần vươn tay đã chạm đến bầu trời.

...

Cuối tháng mười trời bắt đầu se lạnh, dù rằng tiết thu trong trẻo không có tuyết rơi như mùa đông băng giá nhưng cảm giác của chàng trai mặc áo sơ mi xanh nhạt phối cùng quần jean xắn gấu đứng giữa căn phòng rộng lớn, trang nhã lại gần như lâm vào tình trạng tứ chi tê cứng, sắc mặt biến đổi sang màu trắng bệch. Mỗi một phút trôi qua trái tim anh càng thêm lo lắng, xót xa.

Không khí trong ký túc xá ảm đạm bao trùm mây đen, tám thành viên EXO đều có mặt trước màn hình TV theo dõi tin tức từ đầu đến cuối, có điều tất cả đều trong trạng thái trầm mặc đến não nề, căn phòng sang trọng ngột ngạt khó tả.

Một giây tiếp theo, chàng trai tuấn tú mặc áo sơ mi xanh đã ở trước mặt mọi người làm một hành động mà không ai ngờ tới, anh vươn chạm lấy remote chọn lệnh tắt TV, rồi nhanh như tia chớp xoay người, vơ vội áo vest vắt trên lưng ghế, cầm chặt chìa khoá ô tô trên tay cất bước ra khỏi phòng.

Giữa lúc những đôi mắt kinh ngạc chưa thể định thần nhìn theo cái bóng đen vừa lướt qua, trưởng nhóm Suho ở đằng sau đã tập tức đuổi theo, may mắn bắt kịp tốc độ của cậu em tại hành lang, bàn tay linh hoạt giữ lấy khuỷu tay chàng trai nọ, anh nhíu mày, cất lời bằng giọng khó hiểu.

Baekhyunnie, em định đi đâu?

Con ngươi lá răm mờ mịt tựa hồ có sương trắng bao phủ nhưng vô cùng kiên định, người con trai đối diện hơi cúi đầu, nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay ép trên góc áo sơ mi của mình.

Em phải đi Jeju! Em rất lo cho Chanyeol và Misa! Hai người họ bị lạc trong rừng đến bây giờ còn chưa thấy tung tích. Lông mày Baekhyun nhíu chặt, tiếng thở dài trong lòng bật ra não nề.

Anh bỏ qua ánh mắt ái ngại muốn khuyên ngăn của Suho, nhấc chân toan rời đi.

Em yêu cô bé đó rồi phải không?

Câu nói mang tính chất khẳng định bất ngờ vang lên đã thành công khiến cho thân ảnh nam giới cao gầy sững lại.

Đôi chân y hệt bị chôn chặt xuống sàn gạch trắng toát, bàn tay cuộn thành nắm đấm, nhưng Baekhyun cương quyết không quay trở về, anh chỉ trầm ngâm, nghiêm túc hứa với Suho.

Em sẽ có mặt tại Seoul vào ngày mai trước khi You Hee-yeol's Sketchbook bắt đầu.

...

Lúc Misa được Chanyeol dìu về nơi tạm trú bên dưới gốc cổ thụ, cô vẫn bàng hoàng chưa thể tin chính mình và hàng xóm đáng ghét vừa mới thoát chết trở về từ miệng gấu.

Thật may mắn khi anh và cô chỉ có vài vết thương xây xát ngoài da, cơ bản không đáng ngại. Có điều chiến lợi phẩm thu được đã bị chân gấu giẫm nát, mà hai người cũng chẳng đủ can đảm mò vào lãnh địa của gấu nhặt tiếp, cho nên đành chấp nhận trở về tay không.

Làn gió đêm day dứt kéo đến, cuốn lớp lá khô dưới thảm cỏ mơn mởn bay hỗn loạn, đồng thời thổi bùng ngọn lửa hùng hụt ngày càng cháy mãnh liệt, chàng trai bên cạnh vươn tay bỏ thêm cành khô và mớ lá vàng úa vào làm củi.

Ngọn lửa dữ tợn háo ăn lập tức bùng lên, nhè nhẹ lấp liếm rồi bất thình lình táp mạnh một cái, bàn tay to dày cùng lúc mở đốt ngón tay, củi khô rơi xuống bén lửa, tạo ra những tiếng nổ tách tách giòn tan.

Âm hưởng bởi ngọn lửa giúp nhiệt độ tăng lên không ít, không khí xung quanh nhờ vậy cũng ấm áp hơn phần nào, xua đi cái buốt giá của đêm khuya giữa chốn núi rừng hoang vắng.

Đôi đồng tử màu hổ phách bắt lấy sắc mặt tái nhợt cùng với hình ảnh thân thể nhỏ gầy run rẩy từng đợt, trái tim anh bất giác thoáng qua cảm giác đau nhói.

Cô gái dáng người mảnh mai cuộn tròn như chú mèo con giữa đêm đông giá rét, co ro ngồi thả ánh mắt vào khoảng không vô định, chất giọng trầm khàn ôn nhu bỗng vang lên, trong sự ân cần lắng động một tia dịu dàng, ấm áp hiếm thấy.

Còn lạnh không?

Chanyeol khe khẽ cất tiếng hỏi, dường như đó chỉ là lời thì thầm vọng về từ giấc mơ xa xăm nào đó, đưa bàn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô, ngón tay anh tỉ mỉ chạm vào lớp da đầu mẫn cảm, vuốt ve từng sợi tóc vương trên đôi gò má ửng hồng.

Misa hơi ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn người đàn ông đối diện, đổi lại ánh mắt tròn xoe không chớp hơi nhướng lên ý muốn phủ định của cô là hành động vươn cánh tay vững chắc, dùng lực kéo thân thể bé nhỏ ngược vào lồng ngực.

Phản xạ tự nhiên kêu gọi cô phải tách ra khỏi người anh, nhưng ngay giây phút ấy, khoé môi trên đỉnh đầu cô hé mở lần thứ hai buông lời lẽ không chấp nhận mọi chối từ đã triệt để dập tắt suy nghĩ bài xích.

Đừng cử động! Cứ ở yên thế này sẽ không còn thấy lạnh nữa.

Cơ thể mềm mại bắt đầu cựa quẩy, tuy nhiên lực đạo rất nhỏ, dường như dư âm cơn hãi hùng vài phút trước lẫn sự run sợ nơi cô nương theo tiếp xúc đã truyền hết sang cho anh.

Chanyeol có thể cảm nhận rõ ràng nỗi lòng người con gái mình yêu, hàng lông mày khẽ nhíu lại bởi nghe thấy âm thanh yếu ớt giả vờ tỏ ra mạnh mẽ.

Tôi... tôi không sao! Misa nhỏ giọng trả lời, nhưng cô không thể thoát khỏi vòng tay rắn rỏi của Chanyeol, ngược lại còn bị anh dí một cái vào giữa trán.

Đồ ngốc! Run như cầy sấy thế này mà bảo không sao à?

Được! Em không sợ lạnh cũng giữ nguyên tư thế này đi! Bởi vì... tôi lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.