Misa bị người đàn ông không kiêng dè ném lên chiếc giường trải ga trắng tinh. Ánh mắt run rẩy thu gọn hình ảnh áo vest và sơ mi đen lần lượt rơi vãi dưới sàn. Như một cơn gió, thân hình cuồn cuộn cơ bắp đã nằm đè phủ phục trên người cô.
Đúng thời khắc ấy, đoạn ký ức tưởng chừng đã đánh mất đột ngột quay trở về, từng mảnh, từng mảnh ghép dần dần lướt qua trí nhớ Misa. Tuy không rõ ràng nhưng rất đỗi chân thật.
Sự trùng lặp khắc hoạ sống động khung cảnh đêm hôm đó. Cũng chính trên chiếc giường này, khi cả hai đều choáng ngợp trong men rượu, khi nụ hôn ngọt ngào chảy khắp da thịt trắng nõn, cô gái nhỏ đã ôm chặt lấy người cô yêu, ở thời khắc quan trọng nhất liền thì thầm vào tai anh:
Hàng xóm... chúc ngủ ngon...
Sau đó...
Không còn có sau đó nữa, người đàn ông hụt hẫn ngây ngẩn nhìn cô. Đầu Heo ngốc nghếch của anh bỗng dưng lăn ra ngủ mất rồi, tiếng ngáy đều đều vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng. Cô gái này đúng là lợn thật mà, sao lại xấu xa chủ động khiêu khích rồi một mình hưởng thụ, bỏ mặc anh bức bối muốn nổ tung như thế?
Chanyeol nổi giận đùng đùng cúi đầu gặm gặm vành tai cô, đáy mắt anh chợt bị chất lỏng lấp lánh chảy ra từ đôi môi nhỏ xinh thu hút.
Anh chàng khẽ mỉm cười, không hề ngại bẩn dùng ngón cái lau đi vệt nước. Hàng mày đen rậm nhíu lại, bóng lưng to lớn nhẹ nhàng rời khỏi, còn không quên chu đáo mặc lại từng món trang phục cho cô trước khi đi tắm nước lạnh.
...
Gió thổi bay bức rèm cửa nhè nhẹ, Misa tròn xoe đôi mắt nhìn lên trần nhà.
Đúng vậy! Ngày ấy, cô chưa từng phát sinh quan hệ với anh. Cô hiện vẫn đường đường một thân xử nữ. Chả trách khi anh chạm vào người, cô luôn có cảm giác sợ sệt muốn bài xích. Thì ra suốt thời gian qua cả hai vẫn duy trì được sự trong sạch.
Đương nhiên đấy là chuyện của thời gian qua, còn hiện tại tình thế diễn biến khác rồi. Hàng xóm mỹ nam dưới tác dụng xuân dược đang không ngừng mơn trớn, giày vò hôn lên xương quai xanh của cô. Một khoảng trên gò ngực chi chít dấu hôn y hệt hoa hồng nở rộ.
Hồi tưởng đã giúp Misa tỉnh táo hơn, cô bắt đầu thầm rủa loại thuốc cấm độc hại đúng là có tác dụng thật vi diệu. Nháy mắt một cái liền biến người đàng hoàng, băng lãnh thành một tên sắc lang không hơn không kém. Được! Bị dồn ép tới đường cùng, Misa cũng không chịu thua, cô nhất định tìm ra cách cứu lấy bản thân.
Cô cúi đầu vắt óc suy nghĩ phương hướng hành động. Dường như cảm nhận được ánh mắt đẹp đẽ chăm chú nhìn mình, Chanyeol lưu luyến rơi khỏi cần cổ quyến rũ, con ngươi tà mị đảo nhẹ dò xét biểu hiện cô gái bên dưới, sau đó bàn tay chầm chậm dịch chuyển luồn vào trong gấu váy.
Nhanh như chớp, bàn tay nhỏ bé vươn theo, ngăn chặn sự xâm nhập không mong đợi kia.
Người đàn ông có chút sững sờ, nhưng qua vài giây, khoé môi nhếch lên yêu mị, từ cổ họng toát ra tiếng cười khẽ, khớp ngón tay xoay mạnh, đem hai cánh tay Misa giơ cao khỏi đầu. Tiểu bạch thỏ triệt để bị anh chế ngự.
Nhưng Misa đâu dễ dàng bỏ cuộc, cô mím môi buồn bực, nhăn nhó bởi cánh tay kẹt cứng không thể cử động. Thân thể mềm mại âm thầm oằn lại, thủ pháp điêu luyện lật người lên trên chiếm thế chủ động.
Chanyeol đột ngột bị ép nằm dưới, lúc đầu quả không tránh khỏi bất ngờ. Có điều chưa được bao lâu, anh bèn thay đổi cục diện, dứt khoát lật người trở lên. Mà đơn giản thể lực phụ nữ đâu so sánh được với đàn ông, Misa chẳng mấy chốc đã thua cuộc.
Cô nàng không cam tâm thử lật thêm mấy vòng nữa. Bãi chiến trường rất chi là lộn xộn, ga trải giường nhăn nhúm dồn cục, góc chăn đạp rơi xuống sàn. Ấy vậy kết quả sau một lúc vật lộn vẫn không có thay đổi, cô gái nhỏ toàn bộ hạ gục dưới thân anh, tứ chi và thắt lưng mỏi nhừ, xem chừng không nhấc dậy nổi, bộ dạng thảm hại vô cùng.
Điều xấu hổ nhất là khi chiếc lưỡi ẩm ướt của anh đùa giỡn trên bầu ngực nhạy cảm, cơ thể cô lại xuất hiện phản ứng mãnh liệt, âm thanh rên rỉ không kiểm soát trôi vụt qua cổ họng. Người đàn ông kéo cong viền môi đầy hài lòng. Ánh nhìn tràn ngập yêu thương và trìu mến của anh vô tình hút giọt lệ dùng dằng trào ra hốc mắt, Misa thực sự muốn dang tay ôm chặt người đàn ông này vào lòng. Nhưng cô phải làm thế nào đây? Chanyeol không hề yêu cô. Misa cũng là con người, cô có lòng tự trọng và chính kiến của riêng mình. Cô không thể chấp nhận bản thân bị xem như một món đồ chơi.
Trí óc cùng quẫn ùa về hàng loạt hình ảnh, Misa nghĩ đến nhiều chuyện lắm. Cô bất giác nhớ lại trận ẩu đả với vị tiểu thư họ Kim ở Paris Night. Ừ nhỉ! Nếu mà Sanbyul biết được hiện giờ Misa và bạn trai cũ cô ta đang làm cái gì, cô ta nhất định sẽ lật tung cả thành phố này lên trút giận. Còn Chanyeol nữa, ngày mai khi tỉnh táo rồi, liệu anh có hối hận vì đã cùng với cô không? Có khinh bỉ quăng cho cô một sấp tiền rồi nói: Tốt nhất nên quên hết việc tối qua đi! hay không?
Đầu Heo ngốc, cơ thể em vẫn thành thật hơn hành động của em nhiều. Bàn tay to dày lướt thẳng một đường từ phần cổ trắng ngần đến tận chiếc rốn nhỏ xinh, Chanyeol nghiêng đầu trườn xuống, nhưng anh không vội hôn cô, cánh môi mở nhẹ như có như không di chuyển xung quanh rốn.
Cảm giác buồn buồn truyền tới, Misa co quắp người, hai chân quẫy đạp, vùng lên kháng cự.
Park Chanyeol, cái tên đáng ghét này! Anh không hề yêu tôi, tại sao cứ muốn làm chuyện đó với tôi?
Dù có giở hết võ nghệ ra đối phó, thân hình vạm vỡ đầy sức mạnh cũng chẳng chút lay động, cô chỉ còn biết chực khóc, khàn giọng hét lớn.
Nụ hôn ở eo lập tức dừng lại, Chanyeol ngẩng mặt, ngón tay âu yếm vẽ vời lên đôi môi sưng đỏ, âm điệu dễ nghe tựa hồ tiếng gió.
Đồ ngốc... tôi yêu em.
Anh nói dối. Đôi mắt sâu thẳm phẫn nộ mở to nhìn Chanyeol, giống như chủ toạ vạch trần nghi phạm trước toà, Bởi vì uống nhầm chất kích dục, anh mới ngộ nhận lời yêu.
Thứ tình yêu mà anh nói thật ra hoàn toàn không tồn tại. Loại thuốc này đã ngấm sâu vào bên trong cơ thể, cái mà anh yêu vốn dĩ không phải con người tôi mà chỉ là thân xác tôi. Nếu như bây giờ nằm dưới thân anh là một người khác thì anh cũng sẽ nói yêu cô ta.
Cho dù không uống nhầm thuốc. Tôi vẫn yêu em. Anh thản nhiên đáp lại bằng câu nói hết sức ngắn gọn, xúc tích.
Ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua rèm cửa rọi lên nửa khuôn mặt Chanyeol, xương hàm góc cạnh nổi bật, đáy mắt dạt dào sóng tình lúc nào cũng lắng đọng tia sáng lấp lánh. Tia sáng của sự chân thật. Mặc cho anh có bộc lộ thú tính, nét hấp dẫn ma mị vẫn không hề thuyên giảm.
Misa mất vài giây ngẩn ngơ, lạc bước vào ánh mắt ấy. Đến khi cô kịp định thần, mảnh vải giữa hai chân đã bị ai đó lôi tụt ra. Cô thực sự không còn lời nào để nói nữa rồi.
Đàn ông ai cũng giống như ai, lúc cần phụ nữ thì ngọt ngào, ong bướm. Đến khi xong việc ngay cả cái tên cũng chẳng nhớ được. Vậy nên lời yêu chiều ở trên giường làm sao tạo cho cô sự tin tưởng.
Chanyeol, tôi biết bây giờ trong người anh rất khó chịu. Tôi cũng hiểu anh đang phải đấu tranh tư tưởng dữ dội. Nhưng anh cần cố gắng giữ bình tĩnh.
Hãy nhớ rõ bản thân là ai, một ngôi sao hạng A hàng triệu người theo dõi, chẳng lẽ chút ham muốn tầm thường cũng không thể vượt qua. Chanyeol nghe tôi! Một tí... một tí nữa thuốc hết công hiệu sẽ ổn thôi.
Đây là sử dụng kế sách đàm phán kéo dài thời gian.
Có vẻ như Misa rất tự tin với khả năng phân tích hợp lý của mình, cho đến khi nhận được phản hồi từ hàng xóm khắc tinh, bao nhiêu kiêu hãnh lập tức tiêu tan.
Người đàn ông tuấn tú nét mặt không đổi, hung hăng nắm lấy hông quyến rũ kéo lại gần mình, anh nửa quỳ nửa ngồi cắn yêu phần đùi trong của cô. Quan sát dáng vẻ uốn éo vì khoái cảm, đuôi mắt vụt qua ý cười nhàn nhạt.
Không cần chờ đến khi thuốc hết công hiệu. Vì ngay bây giờ... tôi muốn em.
Cánh môi hờ hững cuồng dã chiếm đoạt từng tất da thịt, tay anh không ngừng làm loạn, chọc phá nơi mẫn cảm. Đau đớn hoà lẫn cảm giác khoái lạc thiêu đốt cơ thể nhỏ bé. Kích thích mãnh liệt như thế cô chưa từng trải qua cũng không đủ sức chịu đựng nó. Một đợt co thắt dồn dập từ bụng dưới truyền tới, Misa nấc lên từng hồi, vô thức đem tiếng rên rỉ nỉ non giải phóng.
Ah... Đừng chạm vào... Người con gái tuyệt vọng la lớn, Park Chanyeol, anh hãy nghĩ đến fan của mình, phải cố gắng giữ gìn. Anh từng nói với tôi anh còn là xử nam mà đúng không?
Nhưng bây giờ tôi không muốn giữ nữa... Tôi muốn có được em... Đầu Heo ngốc.
Chanyeol nhíu mày thở dốc, mồ hôi trên ngực anh nhỏ từng giọt xuống phần bụng bằng phẳng Misa. Ham muốn đạt đến giới hạn cuối cùng, bắp tay cường tráng giơ cao xé toạt chiếc váy vướng víu trên eo cô.
Misa cứng đờ như hoá đá, nằm bất động nhìn mảnh vải vụn bay lả tả trước mắt. Người đàn ông đầy khao khát cũng chẵng còn kiên nhẫn chờ đợi thêm, anh dùng tay tách chân cô ra theo hình chữ đại, khuôn mặt hoàn mỹ hạ thấp chôn vùi vào hoa viên bí ẩn.
Thời gian đột ngột ngưng tụ, khoảnh khắc bờ môi yêu mị còn chưa đầy vài centimet nữa là chạm tới nơi tư mật ẩm ướt, bằng thứ sức mạnh thần kỳ nào đó, não bộ Misa hiện rõ mồm một đòn tấn công trong bộ phim hành động Hollywood cô đã từng xem qua.
Mi mắt nhắm chặt, hai bàn tay đan thành quả đấm, Misa run run giơ lên không trung, thuận thế giáng trực diện xuống gáy Chanyeol.
Một tiếng 'rầm...' chói tai vang vọng trong căn phòng tĩnh mịch.
Có lẽ người đàn ông lênh đênh giữa biển dục vọng nằm mơ cũng không đoán trước được cô gái ngốc dưới thân mình lại bất ngờ động thủ ngay tại thời điểm này. Dĩ nhiên anh một chút đề phòng cũng không có. Cú đánh vừa vặn trúng ngay huyệt phong trì, Chanyeol nhanh chóng rơi vào tình trạng bất tỉnh.
Kết thúc rồi! Mọi nguy hiểm đã qua đi, Misa chầm chậm nâng thân thể đau nhức ngồi dậy, cô thở phào nhẹ nhõm dựa lưng ra sau gối, ngây ngốc nhìn một nửa khuôn mặt điển trai áp lên vòng eo nhỏ gầy.
Vừa nãy thật may mắn khi sử dụng ngón võ cuối cùng, cô có thể thành công đánh bại anh. Nói thật, Misa chỉ học lỏm vỏn vẹn độc mỗi chiêu thức ấy. Nếu chẳng may Chanyeol không ngất đi, cô cũng không biết phải làm sao để thoát thân, cứu lấy mình, cứu lấy người cô muốn bảo vệ.
Đồng tử đen long lanh trở nên dịu dàng, trìu mến khó thấy, Misa nghiêng người, lật thân ảnh to lớn nằm ngửa trở lại.
Đôi tay mềm mại chầm chậm chạm vào gương mặt tuấn tú, nhẹ nhàng vuốt ve, khắc hoạ từng đường nét quen thuộc. Giọng nói thì thầm rất khẽ, cơ hồ chỉ có mình cô mới nghe thấy.
Xin lỗi... tôi bất đắc dĩ nên mới làm vậy. Thế cũng tốt. Anh ngất đi rồi sẽ không phải vật vã chịu đựng tác dụng của xuân dược.
Ngủ đi... Ngủ một giấc dài, ngày mai khi tỉnh dậy... sẽ không sao nữa.