Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 96: Chương 96: Em Thua Rồi




Trời lập đông, nắng nhạt màu phủ xuống những toà nhà cao tầng, căn phòng trang nhã cách biệt với thế giới khắc nghiệt bên ngoài, không khí ấm áp toát ra từ điều hoà dường như khiến người ta cảm thấy dễ chịu hơn.

Trên chiếc giường trắng toát, thân thể nam giới cường tráng bắt đầu cử động, mí mắt nheo nheo có chút chưa thích nghi, Chanyeol đưa tay lên dụi dụi. Bất giác một đợt tê cứng truyền tới, anh hoảng hốt dời mắt về vị trí đau nhức. Quả nhiên phía trên cổ tay nổi bật sợi dây nilon đỏ chói. Cả cổ chân của anh cũng không ngoại lệ, bị một sợi giây tương tự buộc chặt.

Tầm nhìn hạ xuống thêm tí nữa, Chanyeol thu gọn bóng lưng quen thuộc nửa nằm nửa ngồi bên mép giường. Đầu tóc cô bù xù, trên người mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của anh, một bên vai áo vì quá rộng mà trễ xuống, để lộ bờ vai trắng nõn chi chít dấu hôn. Ấn kí đỏ nhạt giúp anh gợi nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm hôm qua.

Tâm trạng người đàn ông đột ngột chùm xuống, tối qua chắc anh đã làm Misa sợ nhiều lắm. Thật may cô nhanh trí đánh ngất anh. Nếu không, anh thật sự chẳng biết mình sẽ làm ra chuyện tày trời gì. Mà kết quả, e rằng anh sẽ không bao giờ nhận được sự tha thứ.

Yêu một người phụ nữ, anh đương nhiên vô cùng mong muốn cùng cô hoà hợp, trải qua khoảnh khắc mãnh liệt nhất thuộc về tình yêu. Nhưng anh chưa từng hi vọng bản thân chiếm đoạt cô trong hoàn cảnh ép buộc. Đơn giản vì anh yêu cô, mà vì yêu nên không thể khiến Đầu Heo cảm thấy tổn thương.

Chanyeol thở dài thườn thượt, gạt bỏ suy tư, anh một động tác dùng lực vùng mạnh, dễ dàng biến vật kìm kẹp cổ tay thành nhiều mảnh vụn.

Sau khi cởi dây trói dưới chân, người đàn ông nhấc người tới gần, lặng lẽ chiêm ngưỡng dáng vẻ của cô gái ngốc nghếch nào đó.

Misa khi ngủ rất đáng yêu. Khoé mi cong dày khép hờ hững, hai má đỏ hồng căng mịn, đôi môi nhỏ nhắn hé mở thoang thoảng hương hoa anh đào. Trong phút chốc, tà ý cắn vào cánh môi ngọt ngào một cái bỗng dưng khơi gợi, có điều sau cùng lại bị Chanyeol đổi thành cử chỉ vuốt ve cưng chiều.

Dùng sự nhạy cảm của xúc giác mân mê làn da thiếu nữ mềm mại đối với anh đúng là ưu đãi. Ngón tay thon dài tỉ mỉ lướt qua hàng mày thanh mảnh, đi ngang sống mũi rồi hữu ý đừng lại lâu quá mức cần thiết trên làn môi đỏ hồng.

Mơ hồ cảm nhận sự đụng chạm gần gũi, cô gái bên dưới chớp nhẹ khoé mi tỉnh giấc. Đồng tử đen thẳm khi nhìn thấy khuôn mặt nam giới kề sát, tâm tình liền chẳng khác nào gặp phải thiên lôi.

Ahhh... Cô gái nhỏ vận nội công hét lớn, sợ hãi tới đầu gối sắp nhũng ra. Cô lập tức đứng dậy nhanh nhất có thể, ánh mắt chạm người đối diện đầy kinh ngạc, Chan... Yeol... làm sao anh... anh lại...

Misa há hốc mồm nhìn đống bùi nhùi trên giường. Không thể nào! Hôm qua sợ anh nửa đêm tỉnh giấc, cô đã cẩn thận dùng dây nilon trói hai tay hai chân anh. Nếu nhớ không lầm cô còn quấn đi quấn lại cả chục vòng, nút thắt cũng rất chắc chắn rồi, làm thế nào, anh dễ dàng tháo bỏ như vậy?

Người đàn ông im lặng quan sát biểu hiện lúng túng, quơ tay múa chân của Misa, đáy mắt sượt qua tia thú vị.

Mãi lâu sau, đợi cho cô hoàn tình bình tĩnh, viền môi băng lãnh mới uốn cong.

Đầu Heo ngốc, em nghĩ chất kích thích bây giờ còn tác dụng sao?

Misa rơi vào trạng thái nửa tin nửa ngờ, nghi hoặc trong lòng chưa tháo gỡ hết càng dâng cao khi cô phát hiện bước chân hàng xóm ngày một tiến lại gần mình.

Này này... đứng đó nói chuyện được rồi... Đôi tay nhỏ bắt chéo hình dấu X, Misa cảnh giác thụi lùi đến tận cửa kính, Nghe lời tôi... tạm thời anh hãy giữ tỉnh táo, kìm chế ham muốn, suy nghĩ thấu đáo, lấy đại cuộc làm trọng. Đừng hành động nông nổi để bản thân sao này phải hối hận. Ahh...

Câu nói lưng chừng nhanh chóng bị cắt đứt bằng vòng tay ấm áp, cô gái nhỏ theo phản xạ rụt vai muốn chạy trốn. Vỗn dĩ cô định vùng vẫy chống cự, nhưng cái ôm của anh thực sự quá ôn nhu, quá sủng nịnh, cho nên bàn tay giơ cao lên không trung có chút khựng lại, sau cùng là hạ thấp thoả hiệp.

Chanyeol tựa hồ cảm giác người con gái trong lòng ngực khẽ run lên. Anh tựa cằm lên bờ vai nhỏ gầy, thì thầm bằng giọng rất trầm.

Xin lỗi... tối qua tôi đã làm em sợ.

Thân thể mềm mại nhẹ chuyển động, cô ngước đầu, ngờ vực hỏi anh.

Anh thực sự tỉnh táo rồi sao?

Câu hỏi quá mức cẩn thận khiến Chanyeol nhíu mày không hài lòng. Anh không trả lời vội, con ngươi sâu thẳm thấp thoáng ý đùa cợt.

Misa ngỡ ngàng nhìn bàn tay trắng nõn bị anh nắm lấy, cho đến khi thanh âm khàn khàn truyền xuống đỉnh đầu, cô liền trực tiếp tỉnh mộng.

Nếu không tin, em có thể kiểm tra giúp tôi. Anh bắt đầu kéo tay Misa di chuyển xuống vùng hạ phú.

Sớm nhận ra bản thân bị người ta trêu chọc, cô phẫn nộ giật ngay bàn tay lại. Hắc tuyến lòng vòng trong đầu điểm thêm vài chấm đom đóm, còn lỗ tai lùng bùng kêu lên mấy tiếng 'grừ grừ'.

Đồ hàng xóm đáng ghét! Tuyệt giao đi! Đầu Heo ngốc nổi giận đùng đùng, bỏ qua mép giường ngồi xuống.

Park tổng tài biết mình bị lố rồi, chỉ là vẫn tự cao vuốt cằm, mắt phượng đảo nhẹ suy nghĩ sâu xa về chuyện gì đó.

Hình như em đã quên mất lời hâm doạ này cơ bản không có hiệu lực.

Tại sao? Cô gái nhỏ ngạc nhiên truy vấn.

Bởi vì em đã thua cuộc. Người đàn ông uốn cong viền môi, nhàn rỗi cúi người nhặt lấy chiếc áo sơ mi dưới sàn nhà mặc vào. Tùy tiện xoắn tay áo lên khuỷu tay, anh vẫn chưa từng bỏ qua cơ hội chiêm ngưỡng đôi mắt long lanh ngây ra nhìn mình, Trận cá cược trò chơi im lặng, em chính là người lên tiếng trước.

Tôi chủ động lên tiếng khi nào?

Lúc trong toilet nam.

Khuôn mặt đẹp trai chồm tới kề sát vành tai Misa thì thầm mờ ám.

Đầu Heo ngốc thua cuộc!

Dù không thấy rõ biểu lộ Chanyeol khi đưa ra khẳng định như thế nào, Misa vẫn thừa sức tưởng tượng một bên chân mày đen rậm của anh đang nhấc lên đắc ý ra sao.

Cô không cam lòng bĩu môi, âm thầm rà soát từng chi tiết trong trí nhớ. Hôm qua đi tìm Chanyeol ở khu vệ sinh nam, đúng là lúc tình thế cấp bách cô đã nhất thời buột miệng hỏi anh một câu. Thật không ngờ chỉ trong tích tắc sơ suất cô liền biến thành kẻ bại trận. Nghĩ lại khẩu khí hừng hực khiêu chiến ở vườn hoa hồng, Misa mất hết mặt mũi chứ còn đâu. Mà hàng xóm đáng ghét, nhất định bây giờ đang cười nhạo cô.

Misa tự cho suy đoán của mình đúng. Bằng chứng là người đàn ông bắt đầu dửng dưng ngồi xuống giường ngay bên cạnh cô, dáng vẻ tà mị có mấy phần đắc ý. Anh xoay nhẹ đồng hồ rolex đeo trên cổ tay trái, tiếp tục cất lời.

Jin Misa, còn nhớ khi điều kiện thua cược không? Kể từ hôm nay em phải ngoan ngoãn ở bên tôi, không được tùy tiện giận dỗi. Đặc biệt... Anh ngừng lại một chút, nghiêng mặt đối diện với cô, nhấn mạnh, Loại bỏ hai chữ 'tuyệt giao' ra khỏi từ điển của em.

Được thôi! Loại bỏ thì loại bỏ. Ai bảo cô thua anh làm gì. Nhưng 'phải ngoan ngoãn ở bên tôi' nghĩa là sao chứ? Misa lầm bầm một mình rồi xoè ngón tay ra đếm đếm. Còn chưa đầy một tuần lễ nữa, thời hạn làm con sen không công trong hợp đồng đã kết thúc, Park đại boss tính toán nhầm lẫn chăng.

Misa bất giác nghĩ về những ngày tháng sống với thân phận hầu gái bất đắc dĩ, nhớ lại khoảng thời gian sống chết đấu võ mồm với Chanyeol, trong ngực bỗng xuất hiện cảm xúc khó tả. Sau này, không còn đến dọn dẹp căn hộ quen thuộc này nữa, liệu cô có duy trì mối quan hệ cùng anh, cô có tiếp tục những buổi gặp gỡ. Nếu không, cô chắc chắn mình sẽ chịu nổi? Còn nếu có, vậy thì lấy lý do gì đây?

Cô gái nhỏ bỗng dưng rơi vào trầm tư, thở dài ão não. Chanyeol cau mày khó hiểu, thầm đoán có lẽ ai kia thua cuộc nên rầu rì, vậy nên anh tâm lý an ủi.

Sao đột nhiên ỉu xìu thế kia? Em không thích thì thôi, cứ xem như tôi xí xoá lần này cũng được.

Không phải! Misa đang trôi nổi giữa dòng tâm sự, liền bị hàng xóm phúc hắc kéo về hiện tại. Ngôn từ sắp xếp có phần lộn xộn, nhưng cô vẫn kiên quyết đem câu chuyện rẽ sang hướng khác, Tôi đang thắc mắc, chẳng biết có phải anh đã hiểu lầm chuyện tối qua không. Thật ra lúc đó biểu hiện của anh đáng sợ lắm. Tôi sợ nửa đêm anh tỉnh giấc sẽ xảy ra chuyện, không yên tâm chút nào nên mới bất đắt dĩ ở lại. Dù rằng không tiện cho lắm nhưng hy vọng anh đừng giận tôi.

Chất giọng trong trẻo nhỏ dần, nhỏ dần, đến vế cuối gần như là ngượng ngùng lí nhí, có điều nó vẫn đủ ma lực lắng đọng nụ cười trên môi Chanyeol. Trái tim người đàn ông lúc này cơ hồ lướt qua cơn mưa xuân tươi mát. Đầu Heo ngốc, hoá ra cô vẫn lo lắng cho anh.

Em đang quan tâm tôi?

Tất nhiên! Đoạn video chưa lấy được, tôi làm sao để anh xảy ra chuyện. Misa rất mạnh miệng, trực tiếp khẳng định không suy nghĩ.

Cho đến khi phát hiện con ngươi sắc bén dừng lại trên khuôn mặt đỏ hồng của cô đầy ý vị, Misa bối rối trót thốt ra một câu mà vài giây sau, cô liền cho rằng bản thân không nên nói tí nào.

Bởi vậy, tôi mới tốt bụng khuyên anh tránh xa cái cô siêu mẫu Nana kia ra một chút. Âm điệu càng ngày càng lên cao, chính chủ nhân nó cũng không nhận ra mùi giấm chua đã tràn ngập khắp căn phòng, Thứ nhất vì tính tình cô ta chẳng tốt lành gì. Thứ hai, người phụ nữ này đang tìm cách mồi chài anh. Và thứ ba, như anh thấy đấy, tối qua cô ta 'tốt bụng' tới nỗi bỏ thuốc cấm vào rượu hãm hại anh. Thử nghĩ xem, chẳng may không kịp rời khỏi Paris Night Club, anh bây giờ đã thành trò tiêu khiển cho giới truyền thông rồi.

Chanyeol thích thú quan sát sắc hồng trên đôi má cô gái nhỏ, khoé mi thấp thoáng ý cười. Cô nàng mải mê nói hăng say, quên cả việc kiểm tra biểu tình của hàng xóm phúc hắc. Rốt cuộc, sự phẫn nộ lẫn ghen tuông ẩn trong lời nói đều bị anh thâu tóm toàn tập.

Đâu chỉ như vậy, anh còn xấu xa giả vờ vu vơ hỏi ngược lại cô.

Em muốn nói... không thích tôi gần gũi với Nana?

Đúng thế!

Đáp án này chính xác là chất xúc tác dâng cao hormone hạnh phúc trong cơ thể Chanyeol, ánh nhìn chăm chú vào Misa tràn nhập nhu tình. Khác lạ khiến cô giật nảy người, phút chốc phát hiện bản thân mồm nhanh hơn não, vội vã che miệng thản thốt.

Ah... Ý tôi không phải...

Shh... Ngón trỏ thon dài đặt dọc cánh môi đỏ hồng, anh mỉm cười hài lòng, nhẹ nhàng thủ thỉ như cơn gió, Em yên tâm. Thực sự tôi cũng đâu có thích cô ta.

Misa ngẩng ngơ nhìn anh, cảm nhận có luồng khí khô nóng từ đâu bao trùm lấy cả gương mặt, cô nhanh chóng nhích ra xa, kết thúc tư thế mờ ám giữa hai người.

Qua thái độ lãnh đạm thường ngày, Misa không phải không biết Chanyeol chưa từng có thiện cảm với cô gái kia, nhưng khi nghe chính miệng anh tuyên bố chắc nịch câu vừa rồi, tận đáy lòng cô thật chẳng khỏi dâng lên một tia ngọt ngào.

Ly whisky ngày hôm qua anh dùng, tôi nhờ người niêm phong mang đi trước khi kẻ gian kịp phi tang chứng cứ rồi. Chất kích thích và dấu vân tay tồn đọng trên đó có lẽ sẽ giúp anh tố cáo bọn họ. Nhắc tới Nana, Misa bỗng dưng nhớ lại những chuyện xấu cô ta gây ra. Dáng vẻ nghiêm túc được khôi phục, cô kiên định nói với anh một thông tin quan trọng.

Tuy đêm qua Misa đã nghĩ chứng đau dạ dày của hàng xóm Park tái phát. Nhưng lời nói trong rượu có thuốc cứ khiến cô hoang mang nghi ngờ. Đồ uống là do Nana mang đến, cũng không ngoại trừ khả năng cô ta giở trò cho độc dược gì đó vào thật. Vì thế vẫn nên kiểm tra kỹ lưỡng thì tốt nhất.

Phản ứng đầu tiên ở Chanyeol là nâng nhẹ chân mày ngạc nhiên, cô gái nhỏ của anh từ bao giờ lại thông minh, nhạy bén như vậy. Anh không hề nghĩ tới tối qua trước khi rời đi, cô đã dùng tiền bí mật mua chuộc nhân viên quầy bar lưu giữ vật chứng.

Paris Night là khu nghỉ dưỡng thuộc quyền quản lý của tập đoàn bất động sản Kim Thị, muốn thuyết phục tai mắt của Sanbyul, đầu tiên phải cần đến một số tiền lớn và khả năng ăn nói sắc nhọn. Thật khó tưởng tượng cô gái ngốc nghếch thường ngày vẫn hay phồng má giận dỗi với anh làm thế nào mới đủ dũng khí đương đầu, một thân lay chuyển được bọn người đó.

Mà thực sự Misa đã làm tất cả vì anh.

Chanyeol xúc động dang cánh tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé từ phía sau, tay anh bao trọn lấy tay cô, giống như yêu chiều, nâng niu món đồ trang sức quý giá.

Sắc đỏ ẩn hiện lan đến tận vành tai trắng nõn, có điều biểu cảm ngượng ngùng đáng yêu ấy may mắn không bị anh bắt gặp.

Sau đó, Misa cũng chẳng hiểu sao cơ thể cô cứ run rẩy liên hồi, nhịp đập thổn thức khống chế toàn bộ suy nghĩ. Misa quyến luyến mùi hương quen thuộc trên người anh, quyến luyến cảm giác được bảo vệ trong lồng ngực vững chãi. Cô buông bỏ tất cả, rút sâu vào vòng tay mạnh mẽ. Dù biết anh vốn không yêu cô, có thể ngày nào đó, anh sẽ thuộc về người phụ nữ khác. Chỉ là... cho cô yếu đuối thêm lần này thôi, một lần nữa thôi.

Nắng dần dần yếu ớt rồi tắt hẳn, hai người cứ thế im lặng ngồi bên nhau. Mãi một lúc lâu, dường như nhớ ra điều gì, Chanyeol mới chậm rãi lên tiếng.

Đầu Heo ngốc, đêm qua trong khi thương lượng, bọn họ có làm khó em không?

Không có.

Chanyeol nghiêng đầu, ôn nhu vén mớ tóc hỗn loạn che lấp nửa khuôn mặt xinh đẹp. Đột nhiên tầm mắt anh dừng thật lâu trên vết xước đỏ nhạt nổi bật bên gò má mà Misa đã phải xoã tóc che kín từ tối qua đến nay.

Ngay lập tức mi tâm anh nhíu chặt, giọng nói lộ rõ vẻ không vui.

Vết thương trên mặt em là do ai gây ra?

Misa hơi sững người, cô theo phản xạ đưa tay chạm nhẹ vào má phải, đôi mắt đen nhánh chớp động bối rối, và rồi cô đã lựa chọn nói dối anh.

Không ai cả... vết thương nhỏ do bị vấp ngã thôi.

Câu trả lời làm Chanyeol tức giận càng thêm tức giận. Ngay lúc ấy, lực đạo tác dụng vào cằm cô tăng cao, anh một động tác đem gương mặt xinh xắn xoay lại, trực tiếp đối diện với cô.

Tật xấu vẫn không thay đổi. Cho dù nói dối, em cũng nên tìm lý do thuyết phục hơn một chút. Khoé môi đầy đặn không nhanh không chậm nhấc lên, anh cúi đầu chăm chú quan sát dấu đỏ trên má.

Misa y hệt trẻ con phạm lỗi bị người lớn phát hiện, cô thu chân vào, co rút người, bởi vì cái nhìn dò xét của ai kia mà sởn gai ốc.

Chanyeol đâu có để cô phải chờ lâu, chỉ mất vài giây anh đã đưa ra kết luận. Kết luận này quả nhiên vô cùng chuẩn xác.

Vết xước dài khoảng hai centimet do vật nhọn gây ra, da của em mỏng nên để lại vết hằn khá sâu. Thứ duy nhất có thể gây ra loại thương tích này là móng tay phụ nữ. Đối tượng hiềm khích có hai người, Nana hoặc Sanbyul. Nhưng Nana Nishino rất khôn khéo trong việc kìm chế cảm xúc lẫn hành vi, đặc biệt ở nơi đông người. Cho nên làm phép loại trừ, thủ phạm còn lại không ai khác ngoài Sanbyul.

Chanyeol chấm dứt đoạn suy luận bằng hành động nghiêng người, nhìn thẳng vào mắt Misa. Cô gái ngốc bị anh vạch trần lẳng lặng cắn môi, cúi gằm mặt lẩn trốn.

Người đàn ông trầm ngâm đứng dậy, mở ngăn kéo lấy lọ thuốc sát trùng và một ít bông y tế mang trở lại mép giường.

Anh thành thạo nhỏ thuốc vào miếng bông, nhẹ nhàng chặm lên vết thương cho cô.

Đau không?

Misa lắc đầu như một cái máy. Nhưng hàng lông mày thanh mảnh co chặt đã phản bội cô. Chanyeol dịu dàng vuốt nhẹ mái tóc hạt dẻ, giọng nói trầm ấm vang lên đầy xót xa.

Lần sau xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được giấu tôi. Nếu Sanbyul còn tiếp tục tìm em gây chuyện, phải nói với tôi có biết không?

Nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn gật đầu, khoé môi Chanyeol mới giãn ra hài lòng. Anh bước xuống giường thu dọn bao nilon vươn vãi trên sàn, trong lòng bất chợt nghĩ về một số chuyện. Những sự cố đáng tiếc gần đây cứ liên tiếp ập đến xung quanh anh và Misa, micro bất ngờ mất sóng tín hiệu, ly whisky chứa thuốc kích dục, Nana Nishino và bọn người thuộc công ty đối thủ Sweet Dream. Liệu tất cả chỉ là trùng hợp hay đằng sau còn có một âm mưu kinh khủng nào đó? Khúc mắc này, anh nhất quyết phải tìm thấy câu trả lời.

Hàng xóm phúc hắc dọn dẹp bãi chiến trường xong đồng hồ cũng sắp chỉ đến số bảy, dạ dày biểu tình sôi réo sùng sụt, anh nhăn nhó ôm bụng đề nghị Misa ra ngoài ăn chút gì đó. Cô nàng thỏ lấy tay sờ sờ bụng, phát hiện chính mình cũng rơi vào tình trạng da bụng dính da lưng từ khi nào, vậy là cô liền đồng ý không điều kiện.

Nhưng chỉ vài giây sau, Misa lập tức gặp phải một rắc rối mà cô không ngờ tới. Với chiếc áo sơ mi đàn ông rộng thùng thình trên người, cô làm sao dám bước ra khỏi cửa, đừng nói chi đến nhà hàng sang trọng ăn uống.

Vật vã thương lượng mãi, cuối cùng Chanyeol quyết định thay đổi quần áo trước, sau đó cùng cô trở về căn hộ bên kia lựa chọn trang phục phù hợp trước khi ra ngoài.

Cánh cửa khe khẽ bật mở, Chanyeol quét mắt thám kính một vòng dọc theo lối hành lang. Xác định không có nguy hiểm, anh yên tâm ngoắc tay ra hiệu cho cái đuôi nhỏ sau lưng.

Bước đầu của hai người xem như khá thuận lợi, cho đến khi Misa gấp gáp ấn nhầm mật khẩu cửa nhà, cô nàng tỏ ra bực bội, tập trung cao độ nhập lại lần nữa.

Nếu như thời điểm đó, Misa chịu ngoảnh đầu về cuối lối đi một chút, có lẽ cô và Chanyeol sẽ kịp thời tẩu thoát khỏi những rắc rối. Nhưng mức độ cảnh giác thực sự đã xuống thấp tới mức cả hai chỉ chú tâm ở mỗi cái bàn phím chằn chịt số.

Mãi đến lúc tiếng hét thất thanh dội ngược vào vành tai, hai người hoảng loạn phát hiện ra điều kinh khủng sắp chờ mình ở phía trước, thì đã quá muộn để cứu rỗi tình hình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.