Ahhh...
Thanh âm dữ dội vọng đến từ bên kia lối đi, Chanyeol và Misa đồng loạt giật bắn người, không hẹn trước liền quay đầu về phía hành lang.
Thang máy mở ra vẫn chưa kịp khép lại, ánh đèn nhàn nhạt hắt lên vóc dáng thanh mảnh, cô gái có dáng người cao dỏng mặc áo phông đen trễ vai, chân váy chữ A xoè rộng tròn mắt bất động bởi viễn cảnh thu vào tầm nhìn.
Mà đôi nam nữ cách đó một đoạn cũng không tránh khỏi tình trạng nằm tủ đông. Kinh ngạc quá độ quả nhiên có sức ảnh hưởng lớn tới khả năng phản ứng của con người, đặc biệt là độ xử lý nhanh nhạy.
Người đầu tiên phục hồi thần trí phải nói đến Chanyeol. Nhưng không phải vì anh sớm thích nghi với ngoại cảnh mà bởi vì chỉ vài giây tích tắc, cô gái xinh đẹp ở cửa thang máy đã chạy nhào đến, bất ngờ ôm chầm lấy anh. Vòng đeo tay trên cánh tay trắng nõn choàng qua cổ người đàn ông va chạm tạo nên tiếng lách cách sống động.
Ánh sáng lấp lánh phát ra bởi vật trang sức dội ngược lên giác mạc khiến Misa đang há hốc mồm ngỡ ngàng phải nheo nheo mắt.
Trong một giây ngắn ngủi, cô mơ hồ nhìn thấy cặp đồng tử hổ phách kia lướt qua tia bối rối nồng đậm.
Lúc Chanyeol nhíu mày cử động toan gỡ cánh tay bấu chặt trên người mình xuống thì cô gái lạ mặt cũng vừa vặn rời khỏi lồng ngực anh.
Mười ngón tay đan vào nhau hồi hộp, gương mặt đại mỹ nhân lộ rõ sự vui mừng, phấn khích.
EXO Chanyeol! Chanyeol oppa, là anh thật sao? Ôi không thể tin được! Hôm nay cuối cùng em đã gặp được một Chanyeol bằng xương bằng thịt thật sự. Cô gái dừng lại nuốt nước bọt, không kìm được cảm xúc liền nắm lấy tay người đàn ông lần nữa, Ai đó hãy nói với tôi đây không phải nằm mơ đi! Chanyeol oppa, em là Eunhee, một EXO-L chân chính. Em rất rất vui khi được gặp anh... nhưng... nhưng mà...
Đả nữ Eunhee ngập ngừng, tầm nhìn rơi trên khuôn mặt ngây ngốc của cô gái nhỏ, suy nghĩ bỗng dưng hỗn loạn, hoang mang vô cùng.
...nhưng mà Misa, cậu, Chanyeol oppa, sao hai người lại ở cùng một chỗ. Cả quần áo cậu đang mặc nữa. Chuyện này rốt cuộc là sao vậy? Tớ chẳng hiểu gì hết.
Eunhee ngước nhìn thần tượng Chanyeol, phát hiện khoé mắt anh giống như mong chờ điều gì đó thú vị, rất có nhã hứng ngưng tụ thật lâu ở cô bạn Jin Misa kế bên. Trong sự đùa cợt còn ẩn chứa ôn nhu khó thấy. Đáy mắt Eunhee bất giác xao động, câu hỏi vừa nãy, có lẽ cô không cần đáp án nữa rồi.
Tớ... tớ... tóm lại là chuyện dài dòng lắm. Cùng vào trong đi, tớ sẽ kể cho cậu nghe. Vẫn như mọi lần, cô nàng thỏ thừa biết sớm muộn chính mình cũng không chịu nổi sự công kích của đả nữ Eunhee. Mà muôn thuở đại tiểu thư Kim gia vốn là cái loa phóng thanh sức tàn phá nặng nề nhất. Nếu không muốn ngày mai tên tuổi triệu tập trên báo chí, tốt hơn nên thổi cô nàng đến nơi có tính riêng tư cao.
Sau đó hai người bên cạnh cùng một lúc bị Misa hai tay lùa thẳng vào nhà.
Cánh cửa bề thế khép lại nhẹ nhàng, tiểu bạch thỏ ép lưng ôm tường hít thở thật sâu. Não bộ hoạt động hết công suất suy nghĩ xem phải giải thích thế nào thì cô mới không bị xử chém.
Tính toán lợi hại một lúc, Misa quyết định khai báo toàn bộ sự thật. Câu chuyện ly kỳ về mối quan hệ giữa cô và Chanyeol được thuật lại tỉ mỉ, cặn kẽ đến từng chi tiết.
Tất nhiên lúc lý giải nguyên nhân xuất hiện của bộ trang phục kỳ quái trên người, Misa không có mang chuyện xuân dược ra kể. Cô rất nhanh trí chuẩn bị sẵn một tình tiết khá logic: Hàng xóm đáng ghét tiệc tùng quá chén nên xỉn, cô tốt bụng đưa về. Ai ngờ người làm phước sớm bị biến thành người bị hại. Tên Park bụng phệ đem bao nhiêu sơn hào hải vị trong dạ dày nôn hết lên người cô. Kết quả con sen tội nghiệp là cô đây phải mượn tạm áo đàn ông để mặc, mới mong cả đêm lưu lại chăm sóc người bị sốt.
Cùng một câu chuyện nhưng có hai phản ứng. Eunhee đả nữ càng nghe mặt mày càng đen. Còn nhân vật nam chính sấm chớp đã kéo tới đùng đùng quanh đỉnh đầu, mắt phương thâm sâu hết trợn tròn lại chao đảo, bụng dạ ầm ầm phẫn nộ. Có lý nào Đầu Heo ngốc dám dựng chuyện phá vỡ hình tượng của anh trước mặt fan. Tốt lắm! Xem ra tới lúc cần phải tính sổ với cô rồi.
Thế hoá ra lâu nay, hàng xóm khắc tinh trong truyền thuyết của cậu chính là Chanyeol oppa sao? Sắc mặt Eunhee biến đổi liên tục, nối tiếp sự ngạc nhiên là chút hờn dỗi xen lẫn trách móc, ...còn mấy cái trò tinh quái mà cậu bày ra, chúng cũng là để đối phó với anh ấy? Ôi! Không thể tin được.
Cậu nhân cơ hội tớ bị 'cấm cung' liền lén lút đi làm ca sĩ, sau đó bổn tiểu thư tốt bụng tới mở tiệc chúc mừng cậu, cậu liền nửa đêm thẳng tay đuổi cổ tớ về nhà. Chưa kể việc thời gian qua cậu sống cạnh nhà Chanyeol mà vẫn lẳng lặng kín như bưng. Jin Misa, rốt cuộc cậu còn bao nhiêu bí mật giấu tớ vậy? Hai chúng ta có phải là bạn thân không?
Thẳng tay đuổi cổ đả nữ về nhà? Misa hơi ngẩng người điểm lại trí nhớ vào đêm trước khi đi Jeju. Tuy không có ấn tượng gì hết, nhưng biểu hiện của Eunhee khi nhắc lại tội trạng xem ra không ổn tí nào, khả năng cô nàng đã giận thật rồi.
Misa khổ sở tiến đến gần, bộ dạng thành khẩn giải thích. Tâm tình dấy lên một tia áy náy, bất quá thực sự cô cũng có nỗi khổ.
Eunhee, cậu giận tớ à? Tớ xin lỗi! Thật ra tớ không hề muốn giấu cậu. Chỉ là khi con người ta quyết định khiêu chiến trước một ai đó vẫn cần nhất có một đồng minh. Mối quan hệ của tớ và hàng xóm trước đây chẳng khác gì nước với lửa, nếu như cậu biết địch thủ của tớ là ngôi sao số một Park Chanyeol, cậu nhất định sẽ ủng hộ cho anh ấy. Vậy nên... Giọng nói nhỏ nhẹ đột ngột ngừng lại, Misa ngoảnh mặt đối diện với Eunhee, tâm trạng thấp thỏm bao trùm cả căn phòng, cô bỗng lo sợ lý do của mình không thể tháo gỡ hết giận dỗi trong lòng người bạn thân.
Cô nàng họ Kim chìm lặng trong trầm mặc, chân mày cau chặt từ từ giãn ra, đôi mắt long lanh khẽ chớp tựa hồ đang suy nghĩ điều gì. Nhưng chỉ vài giây sau, Misa đột ngột cảm nhận tay mình đang bị nắm chặt bởi bàn tay mềm mại quen thuộc. Cô giật mình ngẩng đầu, bắt gặp nụ cười tươi tắn đậu trên khoé môi đỏ hồng.
Ai nói với cậu tớ đang giận chứ! Đả nữ tinh nghịch thu hết tàn dư buồn bực ném đi, gương mặt thanh thoát duy chỉ hiện hữu sự vui vẻ, Đây gọi là kiểm tra xem thái độ của cậu có thành thật hay không thôi. Còn về phần tớ, quen biết được một đại mỹ nhân tiềm năng lớn như cậu, đương nhiên phải để lại khai thác dài dài. Jin Misa, sau này có fan hâm mộ, đừng quên giới thiệu cô bạn đáng yêu, tốt bụng đây với họ đấy!
Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Tình huống này có được xem là cục diện xoay chuyển không nhỉ? Cảm giác không tệ chút nào, giống như pháo hoa đang từng đợt nổ trong đầu vậy. Misa vốn cứ nghĩ, với tính tình ngang bướng cứng đầu, thế nào Eunhee cũng giận hờn, đòi tuyệt giao vài ngày. Nào ngờ cô nàng cũng rất rộng lượng, thoải mái đem chuyện cũ bỏ qua.
Những lời cậu nói có thật không? Cậu không trách tớ thật à?
Uhm! Cô nàng họ Kim đầu gật gật minh hoạ, viền môi kéo cong đến tận gò má.
Tuy vậy, đề phòng trường hợp vắng khách lại trở mặt, Misa vẫn cẩn thận xác nhận thêm lần nữa.
Thế có nghĩ là không giận tớ đúng không?
À! Vấn đề này... Eunhee bất giác chu môi, vẻ mặt đầy suy ngẫm, ...còn giận một chút. Nhưng mà, muốn tớ hoàn toàn hết giận, dễ lắm!
Bù đắp cho tớ đi!
Bù đắp bằng cách nào?
Cô gái kiềm diễm trước mặt Misa mỉm cười đầy ẩn ý, tầm nhìn tinh nghịch đảo một vòng về phía sofa, nơi bóng lưng mỹ nam tuấn tú đang tiêu sái tựa vào, dáng vẻ ưu nhã nhấm nháp ngụm trà thơm, âm thầm quan sát màn thảo luận sôi nổi. Ý nghĩ táo bạo thoáng chốc lướt qua, nụ cười trên môi Eunhee càng lúc càng đậm.
Hai người chẳng phải vừa định ra ngoài ăn sáng sao? Ba chúng ta cùng đi chung đi!
Bàn chân bao gọn trong đôi bốt cao nhanh chóng di chuyển, Eunhee hoá thân thành tiểu thư dịu dàng, nũng nịu lay lay cánh tay cường tráng đặt trên lưng ghế, giọng nói so với bình thường cũng ngọt ngào hơn mấy phần.
Có được không, Chanyeol oppa?
Misa ngỡ ngàng tròn mắt trước đề nghị của cô bạn thân, nhưng vẻ ngạc nhiên ấy chưa phải là kết thúc khi tiếp nối ngay sau đó, hành động ngồi thẳng người nghiêm túc lẫn câu nói phát ra từ khoé miệng hờ hững đầy mê hoặc lại một lần nữa khiến cô đông cứng.
Nghe hay đấy! Cùng nhau đi ăn một bữa... sẽ rất thú vị.
Đáy mắt người đàn ông tinh anh, sáng rực như sao đêm huyền bí, giọng điệu hưởng ứng cất lên không quá vội vàng, dìu dặt mà lôi cuốn. Từng cử chỉ đều có tính xác thương cực cao đối với các cô gái.
Misa, cậu thấy không? Anh ấy đồng ý rồi kìa! Eunhee có vẻ là người hứng thú nhất trong căn phòng, tâm tình hồ hởi lộ rõ không che đậy, chỉ hận chẳng thể hét lớn với toàn thế giới: Tôi đây đã được đi ăn với thần tượng rồi!
Nhưng... nhưng mà, đi cùng nhau thế này có ổn không? Nhỡ như phóng viên nhìn thấy...
Ổn. Chanyeol bất ngờ đứng bật dậy, trực tiếp cắt ngang nghi vấn của Misa. Sải bước về đối diện, hai tay anh thong thả cho vào túi quần, sau cùng là hành động cúi đầu kề sát vành tai cô gái ngốc, xấu xa thì thầm, Tôi biết có một nơi rất thích hợp để thưởng thức ẩm thực mà không bị truyền thông quấy rầy.
Ánh nhìn toát ra tia lửa điện chiếu thẳng vào mắt Misa, cô giật thót người quay đi, cố kìm chế cảm giác râm ran đang dần lan toả.
Tùy anh.
...
Không mất quá nhiều thời gian, xe của ba người đã hiên ngang xuất hiện ở bãi đỗ Ocean Restaurant - nhà hàng Tây Âu nổi tiếng của Seoul.
Đúng như lời Chanyeol nói, xét về công tác an ninh, nhà hàng này thật không chê vào đâu được. Khu ẩm thực biệt lập dàng riêng cho giới nghệ sĩ cơ bản không có sự bén mảng của giới săn tin.
Ba người quyết định chọn điểm đến là tầng hai, vị trí lý tưởng để ngắm toàn cảnh thành phố. Thức ăn hấp dẫn nhanh chóng được phụ vụ bày biện xung quanh bàn tròn.
Món sườn nướng kiểu Âu mà Chanyeol ưa thích Eunhee đặc biệt dặn dò đầu bếp chuẩn bị cẩn thận. Món ăn vừa mới mang ra, cô liền chủ động gấp một miếng thật to cho vào đĩa của anh. Cách hành xử cẩu thả, bạo lực thường ngày biến đi đâu mất, chỉ còn nụ cười rạng rỡ và chất giọng nhỏ nhẹ, cô nói rằng anh ơi ăn đi. Người đàn ông đáng ghét kia bèn gật đầu mỉm cười dịu dàng.
Đúng lúc ấy, cái đùi gà trong đĩa liền vô cớ bị cô gái ngốc nào đó dùng nĩa đâm loang lổ. Quái quỷ gì thế! Cô thề, đây là món ăn dở tệ nhất mà bản thân từng thử qua.
Có Eunhee đi cùng, Misa gần như đã bị cho ra rìa hoàn toàn. Nguyên nhân cũng thật đơn giản, cô bạn thân họ Kim tính cách vốn hoà đồng, thông minh lại hoạt bát, cô luôn biết cách hoạt náo không khí bằng chủ đề thú vị. Những mẫu chuyện vui qua cách truyền tải dí dỏm của cô càng trở nên thật tuyệt, vô cùng lôi cuốn người nghe.
Vậy là sau khi giành lấy vị trí ngồi cạnh mỹ nam, thành công xin được chữ ký thần tượng, Eunhee trong một phút phấn khích liền đem hết thói hư tật xấu của Misa ra kể. Từ phi vụ bắt gián thả vào nhà tên hàng xóm cho đến mấy chuyện ị đùm đái dầm thời bi bô tập nói, cô đều thẳng tay vạch trần không thương tiếc.
Chanyeol chăm chú ngồi nghe từ đầu tới cuối, thỉnh thoảng gật gù thích thú, cong môi cười ha hả. Còn Đầu Heo Misa thui thủi một góc, gò má đã đỏ ửng y như tôm luộc. Cảm giác thể diện trong vài phút liền mất hết thật muốn đào cái hầm to tướng chui xuống cho xong. Thế mới biết, mùi vị bị bạn thân phản bội là như thế nào.
Mà mọi chuyện còn chưa dừng lại ở đó, sau khi bữa ăn kết thúc, vốn dĩ Misa tưởng mình đã tìm được bầu không khí nhẹ nhàng để hít thở. Nào ngờ lúc ba người chia tay ở bãi đỗ xe, bạn tốt Eunhee bỗng đột ngột nhón chân, quyết tâm tạm biệt thần tượng sáu năm bằng một nụ hôn trên má, biểu tình cô nàng sau khi hôn trộm rất chi là thành tựu.
Người đàn ông sững sờ đôi chút trước tình cảm nồng nhiệt fan hâm mộ dành cho mình, nhưng vẻ điềm tĩnh cố hữu nhanh chóng phục hồi, anh lịch sử cúi đầu, gửi lời cảm ơn đến cô nàng xinh xắn họ Kim.
Đến khi Eunhee lái xe rời khỏi Ocean Restaurant, nắng cũng bắt đầu đậm hơn, vệt bóng cao lớn của Chanyeol trải dài xuống mặt đất. Anh chậm rãi quay lưng, phát hiện khoảng sân phía sau từ khi nào đã trống rỗng, trong lòng không kìm được thở dài một tiếng.
Tiểu bạch thỏ, lại biến đi đâu nữa rồi.
...
Chiếc Mercedes đen tuyền băng băng rẽ lối, hoà vào dòng người tấp nập trên phố. Suốt cả quãng đường đi, Misa không hề nói bất cứ câu nào, đôi đồng tử tĩnh lặng thủy chung bầu bạn với quanh cảnh lùi dần về sau qua ô cửa kính. Bầu không khí quái dị thật khiến người ta choáng ngợp.
Chanyeol cũng mơ hồ phát hiện ra sự khác thường này, chưa kể tới hành động bỏ vào xe ngồi trước của Misa ban nãy, đã đủ chứng minh tâm trạng cô hôm nay không được tốt.
Anh không đoán ra được nguyên nhân khiến cô phiền muội, cho nên dù phải cầm lái, thi thoảng tầm mắt vẫn chuyển sang ghế lái phụ, quan sát nhất cử nhất động của người ngồi cạnh. Misa cố chấp duy trì im lặng, ngay cả mấy sợi tóc trước trán xoã xuống một bên mặt, cô cũng không thèm quan tâm.
Qua một lúc, người đàn ông rốt cuộc không chịu nổi bức bách, bắt đầu tìm chủ đề gợi chuyện, giọng nói khàn khàn vang lên thăm dò.
Hoá ra bốn mươi con gián em từng thả vào nhà tôi là lấy ở chỗ Eunhee. Em quả nhiên to gan! Dám gián tiếp mượn tay EXO-L đối đầu với EXO.
Điều Chanyeol bất ngờ nhất là chưa đến một giây, anh đã nhận được hồi đáp của đối phương, âm điệu rót vào tai nâng cao quá độ, mùi chua chát thoảng qua chóp mũi chân thật vô cùng.
Sau đó thì sao? Chẳng phải mọi thứ cũng bị anh phát hiện? Còn bản thân tôi nửa đêm nửa hôm phải còng lưng ra thu dọn hậu quả. Chưa hết, ngày hôm nay cô bạn chí cốt tốt bụng tới nỗi khuyến mãi thêm một chùm chuyện xấu li kì trước mặt đối thủ. Anh nói xem, như vậy vẫn chưa hả dạ? Khuôn mặt ấm ức phủ lên màu hồng nhạt, mắt đen vì nổi giận mà mở to, tròn xoe y hệt mắt trẻ con.
Phụ nữ khi giận dỗi mang một sức hút kì lạ. Chanyeol đưa tay che miệng khẽ hắng giọng, nhưng kì thực anh đang kéo léo che dấu ý cười.
Người đàn ông xấu tính không từ bỏ trêu đùa, cợt nhả đáp lời cô.
Kết quả là sản phẩm của hành động. Nếu em không làm chuyện xấu, đương nhiên vừa nãy Eunhee không có cơ hội vạch trần.
Đối với lời nói của Chanyeol, Misa vốn rất nhạy cảm. Cô lặng lẽ đem đi phân tích, kết quả sau khi nghiên cứu chính là, Eunhee mới rời khỏi, anh liền tìm cơ hội nhắc lại. Bọn đàn ông quả nhiên giống nhau, đều bị sắc đẹp phụ nữ thu hút. Eunhee quyến rũ, lôi cuốn như vậy, không loại trừ khả năng Chanyeol thích cô ấy rồi.
Anh thấy bạn thân của tôi thế nào? Có xinh đẹp không? Cảm giác được mỹ nhân hôn lên má chắc tuyệt lắm nhỉ?
Câu nói không ăn nhập chủ đề khiến Chanyeol sững người, anh ngẩng mặt thầm đánh giá Misa một phen. Vẻ hồi tưởng thu vào tầm mắt, tâm tình anh có chút vui lên.
Em đang ghen?
Misa bất giác giật mình, hấp tấp phủ nhận hết sự thật.
Kìm hãm trí tưởng tượng của anh ngay. Tôi chỉ muốn biết anh nghĩ gì về Eunhee. Giọng cô chậm lại, cố tỏ vẻ bình tĩnh, Nhưng nếu hai người hẹn hò thì sẽ rất đẹp đôi.
Em nói gì?
Xe đúng lúc dừng lại trước đèn đỏ, Misa giả vờ nhìn trời nhìn mây, bỏ qua luồng hàn khí chết chóc từ trên người Chanyeol, cả ánh mắt lạnh lùng áp đảo thần trí cũng không ngăn được câu nói chấn động sắp cất lên.
Tthật đấy! Tuy tính tình có hơi ngang bướng nhưng Eunhee là cô gái tốt, lại xuất thân trong gia đình quyền quý. Chỉ cần anh không ngại hẹn hò với fan hâm mộ, tôi có thể thay mặt nguyệt lão giúp anh làm chủ.
Lời nói Misa còn chưa dứt, bàn tay đặt trên volant đã nổi khớp trắng bệch, con ngươi hổ phách lờ mờ chằn chịt gân máu đủ biết Chanyeol tức giận như thế nào.
Tín hiệu đèn xanh vừa nối tiếp, người đàn ông lập tức bẻ tay lái, cuồng nộ đạp ga hết tốc lực. Chiếc Mercedes gào thét rẽ thẳng vào khu chung cư UN Village.
Cho đến khi xe của hai người dừng hẳn ở bãi đỗ tầng trệt, cô gái nhỏ cuộn tròn một góc vẫn chưa thôi cả kinh, cô luống cuống tháo dây an toàn tìm đường chạy trốn.
Nhưng ngay lập tức, trước mắt tối sầm, người đàn ông cao lớn nghiêng hẳn về phía cô, ngón tay mạnh mẽ nâng chiếc cằm thon gọn, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình.
Jin Misa, con mắt nào của em thấy tôi vào Eunhe hợp nhau? Con mắt nào của em thấy tôi có tình cảm với Eunhee vậy? Chanyeol trực tiếp ép lên thân thể run rẩy bên dưới, ghế ngồi tự động dần dần bung ra, hai người cứ thế đổ rạp xuống phần đệm êm ái.
Nói cho em biết, một người phụ nữ xinh đẹp có thể thu hút đàn ông ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng để nói chuyện yêu đương lại là vấn đề khác. Tình yêu không phải hàng hoá chịu sự sắp đặt của con người. Em là em, Eunhee là Eunhee. Sẽ chẳng ai đủ sức mạnh thay đổi được vị trí người con gái đã khắc sâu trong trái tim tôi. Có hiểu những gì tôi nói không? Tôi lấy danh dự của mình hứa với em, kể từ giây phút này, chỉ cần em dám ở trước mặt gán ghép tôi với người phụ nữ khác, tôi lập tức cưỡng hôn em, bất kể chúng ta đang ở đâu. Muốn biết mùi vị như thế nào không?
Khuôn mặt nam giới đột ngột kề sát, đường nét hoàn hảo hiện rõ trong đôi đồng tử đen huyền, ánh nhìn xuyên thấu hạ lên cô gái nhỏ. Sống mũi anh lướt nhẹ qua gò má đỏ ửng, bờ môi gợi cảm cũng sắp chạm đến môi cô rồi.
Misa thực sự muốn khóc, cô bất chấp vùng vẫy xô mạnh người đàn ông nằm trên ra. May mắn lần mò đến đúng vị trí tay nắm, cô nhanh chóng mở cửa xe, chạy ào ra ngoài.
Quả tim nơi ngực trái đập như muốn vỡ vụn, bàn chân Misa cứ nhằm theo lối đi mà chạy, chạy tới không biết điểm dừng. Cô không rõ mình đang muốn trốn tránh điều gì, cô chỉ biết có lẽ bản thân nên dừng lại. Đã xác định không có kết quả thì nên chấm dứt sớm, càng dây dưa sẽ càng thêm lún sâu.
Nhưng rồi một giây nào đó, Misa mơ hồ nghe thấy có tiếng gọi từ phía sau, âm thanh bước chân vọng lại ngày một rõ rệt, cô hiếu kì ngoảnh mặt, bắt gặp hình ảnh người đàn ông tuấn tú hớt hãi đuổi theo.
Dường như vội vã chạy một quãng đường dài, anh không tránh khỏi hì hục thở dốc, chống tay lên gối cúi nhìn cô. Misa bất giác trông thấy làn khói trắng toát ra theo từng hơi thở của anh.
Chanyeol trầm ngâm đứng thẳng người, khoé môi nhàn nhạt nhếch lên, chất giọng trầm ấm du dương theo gió.
Ba ngày nữa tôi đi Nhật Bản, em muốn đi cùng không?
Thông tin đến bất ngờ làm Misa nhất thời ngây ngẩn, chỉ là rất nhanh cô đã kịp trấn tĩnh, đáp lại bằng thái độ dửng dưng.
Chẳng phải anh đi với bạn sao? Rủ tôi theo làm gì? Cô gái nhỏ lén lút dời tầm nhìn về đối diện, phát hiện chân mày Chanyeol đang lạnh lùng nhíu lại, trong lòng càng thêm thoải mái, liền thuận miệng bổ sung một câu, Kì nghỉ năm nay tôi dự định về thăm mẹ.
Khi miễn cưỡng gạt bỏ cảm xúc chân thật khỏi trái tim, con người vẫn thường ép chính mình làm những việc đi ngược với mong muốn. Chẳng hạn như lúc này, khi cô gái nhỏ lãnh đạm ngoảnh mặt, nhất quyết rời đi, bỏ lại bóng dáng đơn độc trên lối đi trải dài. Trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất, cô đã làm đúng rồi. Sự dứt khoát phải nên duy trì và cổ vũ.
Có điều, là Misa không nhớ hay giả vờ không biết, hai hôm trước cô vừa nhận được tin nhắn của mẹ, bây giờ bà vốn đã tận hưởng mùa đông ở Paris cùng hội bạn già. Ngày mai, cô về nhà để gặp ai đây. Kỳ nghỉ hơn một tuần sẽ là chuỗi ngày dài nhàm chán nhốt mình giữa căn phòng trống vắng. Chính Misa lựa chọn điều đó, nhưng liệu cô có cảm thấy vui.
Cánh môi nhỏ mím chặt, chân vẫn chạm xuống lối đi thẳng tắp, con đường quen thuộc hôm nay trở nên không có điểm dừng, còn cô cứ cố chấp tiến về phía trước.
Đột nhiên, Misa thấy chính mình rẽ bước, bằng cách nào đó, cô nhằm theo hướng ngược lại, dùng vận tốc nhanh nhất để chạy. Giống như chiếc lá yếu ớt bị cuốn vào xoáy hút, trong một khoảng khắc, con tim mãnh liệt lẫn ác lý trí, cô điên cuồng chạy mãi... chạy mãi...
Chạy cho đến khi bóng lưng quen thuộc xuất hiện trước mắt.
Đôi chân nhỏ chùm lại. Người đàn ông vẫn duy trì tư thế cũ, dáng vẻ tiêu diêu tựa hồ đang đánh cược, hoặc là anh tin vào cảm giác của mình, anh tin Đầu Heo ngốc sẽ quay trở lại.
Khuôn viên rộng lớn ngày chủ nhật bao trùm sự trong lành, thanh tĩnh, hàng cây thẳng tắp soi bóng xuống nền gạch chạm trổ tinh xảo, đâu đó vang lên tiếng chim hót lảnh lót. Chanyeol trầm lặng cho tay vào túi quần, đôi mắt sâu thẳm không chớp động, ấn định vào đôi mắt long lanh của cô gái đối diện, khoé môi ẩn hiện nụ cười yêu thương.
Ánh nắng mùa đông dịu dàng vương nhẹ trên mái tóc nâu đen tạo nên một bức tranh đẹp đẽ, mơ hồ nhưng mị hoặc. Cô bởi vì cái nhìn ấm áp mà chìm đắm, cuốn theo dòng chảy bí ẩn, dập dìu không lối thoát.
Nhiều năm sau, rốt cuộc Misa đã biết được, buổi sáng mùa đông năm ấy, chỉ trót vô tình uống phải một ánh mắt, cơn say quả nhiên đã theo cô cả đời.
Đúng như lời người vẫn thường nói. Trọn kiếp này, cô mãi mãi không thể quên anh, vĩnh viễn không có cách nào quên.
Dù hối hận, cũng đành chìm vào giấc mộng cuồng si...