Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 108: Chương 108: Tình Yêu Sâu Nặng Bao Nhiêu, Nỗi Hận Lại Càng Lớn Bấy Nhiêu




Vòng eo nhỏ nhắn bị bàn tay Chanyeol ghì chặt, người đàn ông giống như phi nước đại, ưỡn ngực đâm thẳng vào huyệt động chật cứng. Thân thể Misa run lắc trong từng hồi khoái cảm, cơ bụng cô liên tục đón nhận những đợt tấn công gấp rút, đại nhục bổng lớn mạnh xuyên vào nơi tận cùng hoa huyệt, thủy dịch bắn ra mép cánh hoa không ngừng chảy tràn xuống cặp đùi trắng nõn. Cơ thể căng đầy muốn nổ tung, âm thanh rên rỉ bật qua cửa miệng cô gái nhỏ mĩ miều tựa tiếng dương cầm, triền miên không dứt.

Một luồng cảm giác lạ lẫm khiến người ta mê muội đột ngột kéo tới, cô cong người lên, mất kiểm soát rơi vào trạng thái co thắt dữ dội. Cảnh vật trước mắt bỗng dưng vô cùng mờ mịt, dường như bao phủ toàn bộ là màu trắng, mà cũng dường như là màu đen. Đau đớn trộn lẫn với tê dại, Misa chẳng thể làm chủ cảm xúc và suy nghĩ của mình, cô không cách nào thở nổi, đến nhịp tim cũng dần trở nên rối loạn.

Trong giây phút dấn thân vào đỉnh điểm khoái lạc, khoé mi cong mềm bất giác tuôn rơi giọt nước lạnh lẽo. Cô khóc! Thì ra cuối cùng cô cũng khóc. Nằm dưới thân anh mà khóc. Cô rốt cuộc đã thua rồi. Cô thua cái cơ thể quyến luyến, dây dưa triền miên với anh. Thua cái cơ thể đáng hận bắt cô phải hé môi không ngừng rên rỉ sau mỗi cú đâm thô bạo, dồn dập.

Và giá như... tất cả kết thúc sớm một chút, chắc có lẽ tâm hồn sẽ không còn quằn quại đau đớn.

Cho đến khi người đàn ông đè lên Misa lạnh lùng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, ánh mắt giá băng trong xoáy hút kéo cô ngồi bật dậy, cô mới biết, quái vật thực sự chưa thoả mãn với những gì cô chịu đựng. Anh còn muốn người con gái phản bội mình nếm mùi vị đau khổ, giằng xé hơn trăm ngàn lần nữa.

Chanyeol dùng một giây thích thú nhìn xuống hạ bộ đang dính chặt của hai người, bên dưới giao điểm giữa cự long và tiểu huyệt non mềm vẫn còn đọng vài giọt nước lấp lánh, giây còn lại chính là cú xoay vai đầy bất ngờ, đem cô gái nhỏ đang ở thế bị động thuận lợi đặt ngồi trên vùng bụng rắn chắc, sau đó cả bóng lưng rộng lớn gắt gao nằm ngửa xuống.

Misa ngơ ngác dời tầm mắt về người đàn ông, cô không hiểu ý đồ của anh, cũng không thể trốn chạy hay chống cự, tứ chi run rẩy trong tận cùng hoảng hốt. Ánh đèn trong phòng hắt hiu, le lói, cô dĩ nhiên không nhìn thấy khoé môi tà mị đang dần nhếch lên cười nhạt. Đôi bàn tay ấm nóng đặt bên hông Misa giây lát bỗng nắm chặt, anh nhằm hướng thẳng đứng, nâng thắt lưng đẩy mạnh một cái, vật to lớn lập tức vạch lối, chui tọt vào tâm động.

Bởi lẽ dùng lực quá thô bạo, nhục bổng to lớn tiến đến suýt nữa xé rách hoa huyệt. Đau nhói nhanh chóng lan toả khắp thân dưới, Misa siết chặt khớp ngón tay thét lên.

A...

Người đàn ông biểu cảm khinh bỉ giả vờ không nghe thấy, đỉnh nam căng liên hoàn đâm sâu hết mức có thể, quy đầu nhiều lần chạm tới tử cung chật hẹp. Misa không đủ sức để ngồi vững, đau đớn chống tay vịn lấy vai anh, nước mắt và mồ hôi rơi trên bầu ngực ngạo nghễ rung chuyển, cô nghiến chặt răng, gương mặt hiện lên nỗi chống chịu cùng cực.

Cô biết mình sắp ngất đi rồi.

Có lẽ không còn bao lâu nữa.

Cầu xin tôi. Giọng nói lạnh nhạt không chút độ ấm dội đến từ bên dưới, tấm lưng rắn rỏi vẫn duy trì luận động, nhịp điệu cũng càng lúc càng tăng. Anh muốn thách thức cô, nhưng bên trong thật ra là một mệnh lệnh. Giống như đã nói lúc đầu, cô chỉ có thể làm theo, không có quyền từ chối.

Người con gái quật cường cắn nát môi, cô nín thở lắng nghe đau đớn gặm nhấm tim phổi, một âm thanh nhỏ cũng kiên quyết không phát ra. Thời điểm đó, suy nghĩ duy nhất tồn tại trong đầu Misa là bản thân cô sẽ cố gắng vượt qua. Chỉ cần kiên trì, kiên trì một chút thôi.

Qua thái độ ương bướng quen thuộc, Chanyeol quá dễ dàng đọc thấu dự tính của cô gái nhỏ. Đôi đồng tử thâm sâu rộ rõ vẻ hứng thú, anh tự tiếu phi tiếu ngừng động. Nhục bổng nằm sâu nơi tao huyệt đổi thành nhích đi nhè nhẹ như đang gảy đàn, lả lướt trêu đùa, áp dụng phương pháp chín nông một sâu cắm vào. Giây đầu tiên vật nam tính thong thả duy trì tiết tấu chậm rãi, nông cạn phớt lờ ngoài cửa huyệt, sau đó chỉ một cú chuẩn xác liền tấn công thật sâu, chạm tới hoa tâm mà gắt gao cọ sát.

Đúng như anh dự đoán, động tác này quả nhiên làm cho cô khó chịu tới phát điên. Hoa viên đang thích nghi với sự rong đuổi nhẹ nhàng tức tốc phải co giãn hết cỡ để đón nhận nhục bao cực lớn tiến tới. Cảm giác đối lập cực độ thật không dễ chịu đựng.

Mấy lần đỉnh đầu khai phá tận cùng huyệt động, thân thể Misa cũng rã rời theo những cú đâm mãnh liệt. Hàng tuyến phòng vệ từng bước bị anh lật đổ, cô không chịu nổi nữa, thân nhiệt tăng đột ngột kéo theo sắc mặt đỏ hồng tràn đầy xuân tình, Misa nghe thấy bên tai ù lên loạt âm thanh hỗn tạp, cô hé môi cố gắng hít lấy không khí, tiếng rên rỉ không còn vật cản giam giữ, nhạy cảm vang lên trong không gian tối tăm.

A... ư... ưm...

Chanyeol đánh giá khuôn mặt kiều diễm muôn vạn phần khổ sở, hài lòng đẩy vật cương cứng tiến đến tử cung. Dọc theo lối vào, anh không quên xấu xa cọ sang trái ba lần, lại cọ sang phải ba lần, trơn trượt đâm mất hút tới tận gốc. Để cho sự vĩ đại căng đầy cảm nhận huyệt hoa nhỏ hẹp co giãn.

Nước mắt Misa tuôn ra, khắp người cô nóng bừng chẳng khác nào có lửa thiêu đốt, dòng điện râm ran chạy qua lớp lớp da thịt, cô hoàn toàn bị người đàn ông nằm dưới dẫn dụ sa vào nhục cảm, mỗi tế bào trong cơ thể kêu gào sắp nổ tung, lối vào giãn ra thắt lại ôm gọn phân thân nam tính căng trướng. Sức lực cô tiêu tan toàn bộ, tay chân mềm nhũng như đống bọt biển, nhưng Chanyeol không hề có dấu hiệu dừng lại, anh đưa tay xoa bóp bộ ngực trắng nõn, hai khối đầy đặn nhúng nhảy theo nhịp luận động rơi vào bàn tay kia liền biến thành hình dạng méo mó. Đỉnh hồng bị nắn bóp đến cứng ngắc, dựng đứng lên. Người đàn ông muốn đùa bỡn, đưa chiếc lưỡi mềm mại đảo quanh kiều nhũ mút mạnh. Thắt lưng phía dưới phối hợp đẩy lên, cự long dính bếch xuân dịch chỉ một giây đã mất hút trong hoa động, côn thịt thâm nhập vào mị nhục dường như càng to hơn sau mỗi lần đâm rút. Hạ thân Misa co thắt dữ dội nút chặt lấy nhục bổng no đầy, đổi lấy đợt thủy dịch trào ra như suối chảy.

Tâm trí khoả lấp bằng cỗ đê mê, hồn phách cơ hồ lạc đến chốn tiên cảnh, cô gái nhỏ mất khống chế, dùng móng tay khảm sâu vào làn da màu đồng thấp thoáng sau vải áo.

A... không được... sâu quá... Cầu xin anh.

Lý trí biểu tình muốn dừng lại, nhưng cơ thể cứ quyến luyến quấn lấy Chanyeol, triền miên ân ái, nội tâm Misa giằng co tranh đấu, căng thẳng y hệt đây đàn sắp đứt. Bản thân cô không muốn, vạn phần không muốn. Chỉ là ẩn sâu nơi nào đó lại len lỏi khao khát được gần gũi với người đàn ông này mãnh liệt.

Ưm... a... xin anh... chậm... a... nhanh quá... Misa chưa từng nghĩ, thời khắc chạm đến đỉnh điểm khoái cảm, cô lại đáng khinh đi nhỏ giọng cầu xin anh. Kinh khủng nhất là sau khi thốt ra lời lẽ phong tình, cơ thể cô bỗng dưng tự chuyển động, nhấc người lên rồi nhanh chóng ngồi xuống. Vật nam tính trực diện cắm sâu vào tử cung, vùng bụng dưới trắng mịn hơi nhô cao lên hình dạng của đỉnh đầu, phía trong tầng tầng lớp lớp, mị thịt đói khát bao trọn nam căng, cắn nuốt không ngừng nghỉ.

Đèn chùm pha lê toả ánh sáng dìu dặt xuống đống thủy tinh vỡ, tia sáng phản xạ yếu ớt rơi trên cặp đùi nhịp nhàng nhún nhảy, tầm nhìn Chanyeol như có như không dừng lại ở nơi cả hai giao hợp. Hai mép cánh hoa ướt sũng dịch nhầy nhơn nhớt, động tác ra vào mãnh liệt làm vật to lớn cọ sát lên nụ hoa mới nhú, cửa huyệt đỏ hồng chưa kịp cuốn vào liền giãn rộng chờ đón. Thời gian quan hệ quá lâu, hoa viên run rẩy bắt đầu có biểu hiện sưng tấy, đôi mắt thâm sâu của người đàn ông toát lên tia mãn nguyện vô cùng.

Tuy nhiên, khi Chanyeol cảm nhận được giọt nước lặng lẽ rơi trên mu bàn tay, trái tim anh bỗng nhiên dấy lên nỗi đau khó hiểu. Vài giây kế tiếp, chính anh cũng không thể lý giải được vì điều gì cánh tay nỗ lực giày vò trước khuôn ngực đầy đặn lại lần tìm đến đôi gò má tái nhợt, xót xa lau đi dòng chất lỏng lạnh lẽo.

Rõ ràng đã tự nhủ không được để vẻ ngoài yếu đuối đáng hận đó đánh lừa, nhưng sao vẫn không thể kìm nén sự đau thương ẩn sâu nơi đáy lòng. Anh yêu cô nhiều đến thế, yêu đến mức chỉ cần một vết trầy nhỏ xuất hiện trên người cô cũng khiến anh lo lắng không yên, yêu đến mức toàn tâm toàn ý bảo vệ cô suốt cuộc đời. Sâu đậm tới vậy, trong khi cô lạnh lùng vứt bỏ tình cảm tươi đẹp giống như thứ rác rưởi, còn anh, chính anh lại tạo ra vô số vết thương khác đem khắc lên cơ thể cô.

Misa, tại sao em lại rời bỏ tôi? Giọng nói khản đặc nhẹ tựa tiếng gió, anh vừa muốn cô nghe thấy lại vừa muốn cô không nghe thấy. Người đàn ông đứng giữa ranh giới yêu và hận siết tay thành nấm đấm. Mọi thứ trong anh lúc này hoàn toàn đổ vỡ. Tình yêu của anh và cô cũng cuốn theo cơn gió đêm Noel năm ấy.

Anh yêu cô, nhưng anh cũng hận cô.

Tình yêu sâu nặng bao nhiêu, nỗi hận lại càng lớn bấy nhiêu.

Mà căm hận đó đã đủ mãnh lực thôi thúc người đàn ông thô bạo lật úp cơ thể lên phía trên, anh dùng một tay đẩy Misa quỳ úp xuống ghế sofa, từ trên thân thể rắn chắc toả ra luồng hàn khí nặng nề.

Bất chấp cô gái nhỏ co người sợ hãi, bất chấp đôi mắt long lanh phủ đầy một tầng ướt át, Chanyeol nhấc phần mông căng tròn hướng lên cao, vật to lớn nằm trong hoa huyệt điên cuồng càng khuấy, quét ngang qua lại lớp tường thành, từng chút, từng chút một cọ xát.

Misa yếu ớt chao đảo thần trí, con sóng dữ dội ập đến, cô trôi nổi bồng bềnh giữa mê hoặc khoái cảm, rít lên trong cơn mơ màng.

A...

Hét lớn lên đi! Tôi sẽ khiến cho em vĩnh viễn không thể quên giây phút này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.