Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 107: Chương 107: Trao Lầm Tình Yêu Cho Anh




Căn phòng bao trùm một màu ớn lạnh, khoảng không trống trải chẳng khác nào con quỷ khổng lồ chuẩn bị nuốt chửng vạn vật. Trong bóng tối không một chút ánh sáng, âm thanh ú ớ đứt quãng ngập tràn tuyệt vọng. Bàn chân Misa hoàn toàn bị nhấc lên khỏi mặt đất, cô không cách nào hít thở. Ít nhất là vài giây nữa... cô biết... mình không thể sống.

Đầu óc quay cuồng hỗn loạn, cô hé môi thều thào hai chữ: Ch... Chan... Yeol...

Câu từ rất khẽ phát ra cửa miệng, Misa liền cảm nhận một đợt run rẩy truyền đến từ cánh tay đang muốn bóp nát mình. Sau đó là lực đạo tác dụng ở cần cố dần dần suy giảm. Cuốn họng không còn tắc nghẽn, cô tận lực hô hấp, gắng sức kiềm nén cơn ho sụt sụi.

Misa bắt đầu lấy lại bình tĩnh, tối tăm che lấp thị giác, nhưng hơi thở thoang thoảng mùi rượu cùng mùi hoắc hương quen thuộc này, dù chết đi, cô cũng nhận ra chủ nhân của chúng là ai.

Người đàn ông đã buông cơ thể nhỏ gầy xuống, có điều hai cánh tay cường tráng vẫn cố định chống lên bức tường sau lưng. Giống như mãnh thú giam giữ con mồi, đôi mắt trợn trừng in hằn tơ máu đỏ, giọng nói âm trầm từng bước toát ra tử khí.

Không ngờ có ngày cô cũng trở về, Jin Misa.

Cơn buốt lạnh chạy dọc sống lưng, cô gái nhỏ ngước khuôn mặt tái nhợt đối diện với người đàn ông. Chất giọng yêu thương khắc vào tâm trí ngày nào giờ còn lại duy nhất sự lạnh nhạt và nỗi hận sâu sắc, trái tim cô bất giác dấy lên hồi đau nhói. Nhưng Misa là ai chứ! Cô cũng có lòng tự trọng và kiêu hãnh của riêng mình. Cuộc tình ngay từ đầu sớm biết không có kết quả, dùng lời lẽ nặng nề chặt đứt tâm nguyện đối phương là cách nhanh nhất để chấm dứt khổ đau. Vậy nên, cô nuốt xuống giọt nước mắt không mong muốn, ngẩng đầu cao ngạo, lặng lẽ tổn thương trái tim anh.

Lẽ ra anh nên định liệu từ sớm mới đúng. Tôi trở lại để lấy những thứ thuộc về tôi.

Bóng đen mờ mịt loé lên tia sáng yếu ớt, Chanyeol nhấc một bên khoé môi ma mị, mang cả thảy tức giận ngùn ngụt rót vào trong câu hỏi giễu cợt.

Những thứ thuộc về cô? Gương mặt hoàn mỹ đột ngột nghiêng về bóng lưng nhỏ nhắn, bờ môi nam tính áp sát vành tai trắng hồng gằn từng chữ một, Cô đang nằm mơ sao? Bất cứ thứ gì nằm trong căn hộ này... đều thuộc quyền sở hữu của tôi.

Misa mở to mắt nhìn người đàn ông trước mặt, anh chậm rãi rời khỏi tai cô, cảm giác ươn ướt để lại trên da thịt nhanh chóng xông tới đại não. Cô phớt lờ bối rối nơi ánh mắt, mạnh mẽ xiết chặt nắm tay.

Thời gian qua lâu như vậy, tâm tính anh cũng không hề ổn định. Vẫn biến thái, vặn vẹo suy nghĩ y hệt lúc trước.

Jin Misa! Chanyeol mất kiềm chế quát lớn. Thái độ kiêu ngạo vừa rồi đã chạm đến đỉnh điểm phẫn nộ của người đàn ông. Thì ra từ trước tới nay, trong mắt cô anh chỉ là một kẻ suy đồi biến thái không hơn không kém. Bất kể bản thân có đối xử tốt với cô thế nào, cơ bản anh vẫn không thể so sánh với những người đàn ông khác xung quanh cô.

Khá lắm! Nói rất hay! Chanyeol nhếch môi cười lạnh, nụ cười đắng chát lướt qua cỗ chết chóc nồng đậm. Con ngươi đỏ thẫm thừa sức đóng băng mọi thứ nằm trong tầm ngắm. Misa mơ hồ phát giác ra mối nguy cơ xuất phát từ đối phương. Cô cố gắng trấn tĩnh tinh thần hoảng loạng, thừa lúc anh không chú ý liền cúi người, luồn qua cánh tay rắn rỏi toan chạy ra lối hành lang.

Nhưng cô đã lầm.

Ngay giây phút cô quay lưng bỏ chạy, người đàn ông nọ lập tức vươn đôi tay cường tráng nắm lấy phần eo thon gọn, dội tan ý nghĩ tẩu thoát bằng một cú kéo mạnh mẽ, cả cơ thể mềm yếu thuận lợi nằm gọn trong lòng ngực anh.

Tất cả vẫn giống như ngày đó, mỗi khi cô bỏ trốn, anh đều yêu thương dang tay bắt cô lại thế này. Ký ức giữa quá khứ và hiện thực đứt đoạn tràn về, Misa bỗng thấy đau đầu quá. Cô mất trọng tâm muốn té, liền bám víu vào cổ anh. Tiếng rít dữ tợn len lỏi qua kẽ răng, người đàn ông chán ghét hất mạnh bàn tay chạm lên cơ thể mình xuống.

Không có dịu dàng, cũng không có lưu tình, anh thô bạo siết chặt quai hàm cô, một động tác nhấc bổng lên không trung, sải bước tiến về quầy rượu đối diện. Kế tiếp liền thẳng tay ép cơ thể yếu đuối xuống bàn gỗ, lạnh nhạt uốn cong viền môi.

Khoảnh khắc bước chân vào căn hộ này, cô đã hoàn toàn không còn cơ hội trở ra. Nụ cười Chanyeol càng lúc càng quỷ dị, anh đưa tay bật công tắt đèn chùm pha lê trên đỉnh đầu, ánh sáng tím nhạt mờ ảo tức thời phủ lên thân thể hai người, Hôm nay... tôi cho cô toại nguyện. Để cô biết, cảm giác đối mặt với kẻ biến thái... thực ra là thế nào.

Chanyeol không đủ kiên nhẫn, lời lẽ vừa dứt, bàn tay to dày vội lướt thẳng một đường từ phần đùi trắng mịn đến giữa eo. Anh dùng sức xé mạnh, vải vóc hồng phấn liền rách nát bay tả tơi trong không trung. Mất đi lễ phục che chắn, nửa thân dưới trơ trụi của Misa, phơi bày toàn bộ dưới ánh đèn.

Cô kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ giăng đầy mây đen phía trên mình. Đường nét tinh tế vẫn ưu tú, vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng người đàn ông cô yêu đã không còn là Chanyeol của ngày xưa. Anh bây giờ là ác quỷ hút máu người, phũ phàng và tàn nhẫn vô cùng.

Misa sợ hãi co quắt người, điên cuồng vùng vẫy chống cự. Âm thanh tuôn ra cổ họng dường như đã khản đặc.

Đồ khốn! Mau buông ra! Hành động của anh thật khiến tôi kinh tởm! Nếu hôm nay, anh dám đụng vào tôi, tôi sẽ hận anh đến suốt đời!

Chanyeol dễ dàng tóm gọn hai cánh tay cào cấu hỗn loạn, kéo qua khỏi đầu cô. Đồng tử hổ phách chiếu tới ngọn lửa sát khí, anh khinh thường cúi người gặm nhấm vành tai non mềm, thản nhiên thốt ra câu từ ngang ngược.

Tôi đã nói... phàm là thứ nằm trong phạm vi căn hộ này, đều thuộc quyền sở hữu của tôi. Cô quên rồi?

Mọi thứ... bao gồm cả cô, Jin Misa.

Người đàn ông dồn toàn bộ trọng lượng đè lên thân hình mềm mại, đôi môi yêu mị ngậm lấy vành tai ươn ướt, bất ngờ nghiến răng cắn chặt.

Ahhh...

Misa đau đớn hét lớn, đôi mắt sâu thẳm khẩn khiết nhìn lên trần nhà. Ngọn đèn vô ưu lan toả chuỗi ánh sáng lãng mạn đang giễu cợt, cười nhạo cô không có cách nào cứu lấy bản thân. Thân thể nhỏ gầy dùng dằn cự tuyệt, bi thương nhận ra cánh tay bị kiềm giữ chẳng thể cử động, hai chân ở bên dưới lại liên tục quẫn đạp. 

Người đàn ông lười biếng nâng người đứng dậy, thoả thích chiêm ngưỡng khuôn vì chống cự mà đỏ ửng. Một vài giọt mồ hôi trên gò má Misa bắt đầu chảy xuống hõm cổ, Chanyeol nhấc môi cười cợt, anh nâng đầu gối chế ngự náo loạn từ bên dưới, ngón tay mơn trớn vùng da mịn màng ẩn hiện dấu bầm tím, thấm ướt giọt nước trong trẻo đưa lên môi mút nhẹ.

Hương vị không tồi!

Đồ khốn! Park Chanyeol! Anh là tên khốn! Chưa bao giờ rơi vào đau đớn cùng cực như lúc này, cô gái nhỏ bất chấp tất cả, cuồng dại chống cự hết lực, mặc cho hai chân bị kẹp chặt. Cô giống như con cá mắc cạn, đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, vẫn nỗ lực vùng lên, tung quẫy tấn công kẻ địch độc ác.

Có điều một khắc không cẩn thận, Misa đã mắc phải sai lầm trầm trọng. Đôi chân nhỏ trong lúc hỗn loạn vô tình chạm vào đũng quần người đàn ông, cặp đùi trắng nõn ngây thơ lặp lại động tác quẫy đạp. Nơi nào đó bị ma sát đến cương cứng khó chịu, nụ hôn trên xương quai xanh tinh xảo lập tức chấm dứt, Chanyeol nặng nề chống tay xuống mặt bàn, hai đầu chân mày anh khẽ nhíu, ánh nhìn trợn trừng pha lẫn mê luyến rất khó nhận ra. Tâm trạng đang rơi vào tồi tệ cùng cực, vậy mà lời nói tổn thương trong đêm Giáng Sinh còn không hẹn ùa về tâm trí, giọng điệu anh liền trở nên cay nghiệt.

Quả nhiên là cô ả đê tiện đội lốt ngây thơ. Định dùng biện pháp hạ lưu quyến rũ đàn ông? Tôi thật tò mò muốn xem... con người của cô liệu có thể hèn hạ tới mức nào.

Cứ nghĩ đến những lúc ở trên giường cùng với người đàn ông khác, Misa cũng uốn éo phong tình lả lơi như lúc này, Chanyeol thực sự không chịu nổi. Anh muốn tận tay bóp chết người con gái dưới thân mình, trực tiếp đem cô hủy đi để từ nay về sau, cô vĩnh viễn không có cơ hội gần gũi ai khác ngoài anh. Chỉ là hiện tại Chanyeol không thể. Luồng khô nóng như sa mạc thiêu đốt ở một bộ phận nào đó nói cho anh biết chính mình đang khao khát điều gì.

Anh muốn cô, muốn cơ thể của cô, muốn chạm vào làn da thoang thoảng hương anh đào hằng đêm anh vẫn thường mong nhớ.

Men rượu chi phối ý thức lẫn hành động, bàn tay gân guốc không nhịn được mơn trớn phần đùi trong của người con gái, lại xấu xa dò dẫm lên vị trí tư mật giữa hai chân. Động tác vội vàng thô lỗ, Chanyeol nhanh chóng xé toạt chiếc quần lót mỏng manh che đậy nơi bí ẩn.

Âm thanh xé vụn rơi vào màng nhĩ, cô gái nằm trên mặt bàn gỗ run rẩy bần bật. Cảm giác bị người đàn ông bản thân yêu sâu nặng đánh giá bằng hai chữ 'đê tiện' ập tới cùng lúc với nỗi ô nhục thân thể bị khinh rẻ chẳng khác nào mũi dao nhọn đâm thẳng vào trái tim. Đâm đến hàng nghìn nhát.

Thật đau. Đau thấu tận xương tủy. Nhưng giờ phút này, cô phải gồng mình gánh chịu.

Bởi cô không còn cách nào khác.

Bởi đó số phận của cô.

Cái giá đắt mà cô phải trả khi trao lầm tình yêu cho một người.

Misa trợn trừng nhìn theo bóng lưng to lớn. Người đàn ông lấy việc đùa bỡn cơ thể phụ nữ làm trò tiêu khiển, suốt cuộc đời cô vĩnh viễn không cách nào quên được. Môi hồng cắn chặt đến bật máu, thân thể dù cố sức quằn quại vẫn không ngăn nổi đôi mắt phượng hoàng xuyên thấu lớp vải áo. Mấy chai rượu gần đó lần lượt ngã hỗn loạn bởi động tác dằn co của hai người. Bao nhiêu ký ức đẹp đẽ thuộc về anh cùng lúc đổ nát với tiếng thủy tinh rơi trên sàn.

Người đàn ông Misa từng yêu sâu nặng đã cuốn theo cơn gió vào đêm Giáng Sinh năm ấy. Ấm áp chạy đến, lạnh lùng ra đi. Chanyeol thật sự biến mất rồi. Đối diện với cô lúc này chỉ còn lại linh hồn ác quỷ với một trái tim sắt đá tàn độc. Misa ý thức được điều đó, cô quật cường nghiến răng, bàn tay vùng vẫy cuối cùng cũng với được cái ly đế cao đặt cạnh giá rượu. Nhanh như cắt, vật thủy tinh để lại vệt sáng trong không trung nhằm thẳng đỉnh đầu Chanyeol ập đến.

Choang...

Âm thanh cào xé màng nhĩ dội vào trí óc. Người đàn ông hơi nhắm mắt, lãnh khốc nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử hãi hùng. Từng giọt máu đỏ chậm rãi nhỏ xuống chiếc cổ trắng ngần, màu sắc tương phản nhuốm đậm tanh tưởi trông thật đáng sợ. Misa điên cuồng hét toáng lên. Nhưng sự bất ổn của cô không một chút làm Chanyeol lung lay ý chí. Anh cong môi cười lạnh, mặc kệ vết thương trên đầu truyền tới cơn nhức nhối dữ dội, người đàn ông vươn tay xé toạt vải áo dư thừa trên người Misa. Đôi gò bòng đầy đặn không còn sự kìm giữ của áo ngực, liền run rẩy, đung đưa theo từng chấn động.

Chanyeol đem cô đặt dưới thân mình, một tay cố định đôi tay yếu ớt, một tay vươn tới giá rượu cầm lấy chai Whisky ngoại nhập, anh thành thạo mở nắp, trực tiếp đổ toàn bộ dịch lỏng bên trong xuống thân thể người con gái. Tiếng nước chảy róc rách làm mi tâm anh từ từ giãn ra.

Dưới ánh đèn tím nhạt huyền ảo, da thịt trần trụi phủ một lớp óng ánh hoàn toàn phô bày trước mắt người đàn ông. Đặt chai rỗng trở lại giá kê, anh hít một hơi nặng nề. Ánh mắt chậm rãi lướt trên từng tất mềm mịn ướt át. Khuôn mặt diễm lệ ửng hồng, chiếc cổ kiêu hãnh nổi bật xương quai xanh ngạo nghễ, hai đỉnh núi tuyết cao ngất nhô lên hạ xuống theo từng nhịp hô hấp của nữ chủ nhân, tầm nhìn anh dịch xuống chút nữa, liền chạm tới vòng eo nhỏ nhắn gợi cảm. Cuối cùng là đôi chân nõn nà khép chặt che kín nơi tư mật.

Hành động này của cô khiến Chanyeol trở nên giận dữ, anh hạ thấp trọng tâm, dùng lực tách hai chân Misa vắt qua ngang hông, cố tình ép sát vật tráng kiệt nóng hổi chạm vào hoa viên ẩm ướt, thân hình cường tráng đối diện với cô, giọng nói khàn đục phát ra tia cảnh cáo.

Jin Misa, hôm nay cô chỉ có thể đón nhận, không có quyền từ chối!

Người con gái không mảnh vải che thân run lên cầm cập giữa thời tiết âm độ, sắc mặt mỗi lúc càng trắng bệt, có điều khẩu khí cất lên không hề suy giảm.

Thà rằng đón nhận hàng tỷ đàn ông ngoài kia, tôi cũng không bao giờ để kẻ hạ lưu giống như anh có cơ hội bước vào cuộc đời tôi.

Kiên cường như thế rất tốt! Chanyeol bình thản dùng ngón trỏ vuốt ve bờ môi rớm máu, không chút tình cảm siết chặt chiếc cằm thon gọn Tôi rất muốn biết cái miệng nhỏ của cô khi nằm dưới thân tôi sẽ rên rỉ phóng đang như thế nào.

Misa dán đôi mắt vô hồn lên trần nhà, lòng cô đã chết, tình yêu cũng nguội lạnh. Giây phút này trái tim chỉ còn lại đầy rẫy uất hận và đau thương. Cô không trả lời, ngay cả cái nhìn khinh thường dành cho anh cũng chưa kịp trao gửi, trước ngực đã truyền tới cảm giác ấm nóng khó chịu.

Người đàn ông không dập tắt nổi dục hoả cúi đầu ngậm lấy đỉnh hồng của cô cắn mút, đầu lưỡi tham lam hút lấy vị da thịt mằn mặn pha lẫn với hương Whisky cay nồng. Bàn tay còn lại không nhàn rỗi mơn trớn kiều ngũ căng đầy, co giãn.

Chanyeol không hề nhẹ nhàng, bàn tay ép lên đỉnh tuyết sơn mỗi lúc một gia tăng áp lực, đôi bồng đảo mềm mại dưới tác động nắn bóp thô bạo trở nên méo mó, biến đổi thành muôn hình vạn trạng. Lòng bàn tay xấu xa lại không ngừng chuyển dịch, nhũ nhục bị ép tràn ra hai bên vô cùng gợi tình.

Cơ thể phút chốc tê dại như bị điện giật, căng tức cùng đau đớn bao trùm đại não khiến Misa gần như phát điên. Cô cắn chặt môi chịu đựng, dù lòng bàn tay bấu chặt đến bật máu, cũng nhất quyết không hé môi nửa lời.

Chanyeol căm hận sự quật cường, ương bướng từ trong ánh mắt kiêu hãnh ấy, anh nhích ngườí chuyển giao sức nặng lên cơ thể yếu ớt, khoé môi cợt nhã rời khỏi đỉnh hồng, để lại một chuỗi dấu hôn chằn chịt trên chiếc cổ xinh đẹp. Cho đến khi tìm thấy đôi môi đáng hận từng nói ra những lời làm trái tim anh tổn thương, Chanyeol bèn nhã nhặn áp bờ môi ma mị của mình xuống, cặp con ngươi thâm trầm nhìn thẳng vào biểu hiện của cô gái.

Anh không hôn cô, chiếc lưỡi ẩm ướt qua vài lần liếm láp khoang miệng nhỏ liền thu về, sau đó dùng răng cắn chặt cánh môi đỏ ửng.

Cỗ đau rát xuyên qua từng tế bào bóp nghẹn tâm can, Misa nhắm mắt nuốt trôi đau đớn qua cổ họng. Người đàn ông càng muốn hành hạ cô, càng muốn nhìn thấy vẻ quằn quại đau đớn của cô, cô càng cứng rắn không khuất phục. Anh không còn là Chanyeol cô từng yêu, hiện diện trước mặt cô bây giờ là một gã quái thú tàn nhẫn, độc ác. Nước mắt không nên lãng phí vì quái thú, vậy là cô siết chặt nắm tay, giương đôi mắt nhạo nghễ liếc nhìn con quái vật đang bò lên cơ thể mình.

Chanyeol tiếp tục gặm cắn khoé môi Misa, yết hầu chuyển động phát ra âm thanh 'gừ gừ' thoả mãn. Cơ hồ một loại trò chơi, chỉ cần chứng kiến cô gái phản bội mình đau đớn, trong lòng anh liền cảm thấy vui vẻ.

Tình yêu đôi khi giống như con dao hai lưỡi, vì yêu nên sủng nịnh, ngọt ngào với đối phương, rồi cũng chính vì yêu, con người lại sẵn sàng tổn thương người mình yêu để thoả mãn lòng tự tôn.

Da thịt trắng sứ trần trụi dán sát vào đường nét cường tráng của người đàn ông, dịch lỏng tanh nồng xộc vào khoang miệng, Chanyeol vẫn chưa có ý định buông tha cho cô gái bên dưới. Đầu óc Misa bắt đầu ong ong, cô đau đến không hít thở nổi. Luồng khí lạnh lườn lờ phía sau gáy, bên tai chỉ còn nghe mỗi thanh âm vù vù hỗn loạn.

Nhưng một giây tiếp theo, trước ngực Misa bỗng đột ngột trút đi sức nặng nghìn cân. Biểu hiện ương ngạnh của cô làm Chanyeol sớm mất hết hứng thú, bóng lưng cao lớn chậm rã nâng dậy, rời khỏi cơ thể mềm mại.

Xương cốt rệu rã không nhất lên nổi, Misa chẳng còn đủ khí lực chống cự, cô nằm bất động trên bàn gỗ, mặc kệ vệt máu đỏ tươi chảy xuống cằm, mặc kệ phần đùi bị tách rộng đặt cố định lên vai người đàn ông.

Chanyeol nửa quỳ nửa ngồi, tầm nhìn quét một đường thẳng từ đôi chân trắng nõn tới hoa viên tư mật của con gái, tỉ mỉ không bỏ xót nơi nào. Đồng tử nâu nhạt nán lại thật lâu ở đồi cỏ rậm rạp, nơi độn thịt nom mềm phủ lên màu hồng phấn xinh đẹp, cánh hoa bên dưới hơi mở ra, phô bày dịch lỏng lấp lánh.

Chanyeol khẽ nhíu mày, miết hai ngón tay lên khe hở khêu gợi mà chà sát. Dòng nước ẩn náo trong hang động lập tức phát ra âm thanh nhóp nhép dâm mị. Người đàn ông đảo mắt quan sát biểu cảm khó chịu trên gương mặt kiều diễm. Misa phải đón nhận đợt kích thích dữ dội, theo bản năng liền cong người né tránh, không nhận ra thần sắc đỏ ứng của cô lúc này thật có bao nhiêu quyến rũ, gợi tình.

Ở bên cạnh hắn ta, cô cũng rất nhanh đã ướt thế này à? Đúng là loại phụ nữ ti tiện không biết xấu hổ.

Misa ngấu nghiến vết cắn dập nát trên môi, dùng đau đớn vực tỉnh trí óc. Cô yếu ớt rướn người dậy, thẳng thừng châm chọc đối phương.

Chẳng phải anh muốn lấy thân thể tôi làm phát tiết sao? Không cần phát ngôn dư thừa. Cô nhếch môi cười lạnh, Nói không chừng vài giây nữa tôi đổi ý, dùng chai rượu đập vỡ đầu anh, lúc đó hối hận cũng đã muộn.

Tiểu dâm đãng! Xem ra cô rất nóng lòng.

Misa nhắm mắt không trả lời, trong lòng cô đã sớm dựng lên bức tường thành chịu đựng. Nụ cười trên môi Chanyeol chứa đầy quái dị, anh trừng mắt, chất giọng trầm thấp dữ tợn vang lên.

Được! Nếu vậy tôi không ngại... cho cô được thoả mãn.

Lời nói vừa dứt, người đàn ông nhanh chóng nắm lấy cặp mông căng đầy, dùng sức kéo mạnh về phía mình. Misa hốt hoảng hé môi hét lớn, hạ thân liền dội tới cảm giác nhồn nhột bứt rứt.

Chanyeol cong ngón trỏ vẽ vài vòng trước cửa huyệt, qua vài giây, anh đã hấp tấp vạch mép cánh hoa run rẩy, tiến thẳng vào bên trong, tốc độ vừa nhanh vừa chuẩn xác làm nảy sinh cỗ áp lực, ép dòng mật ngọt trong trẻo trào ra ngoài. Dịch lỏng bám lên cửa động dưới ánh đèn tím nhạt càng trở nên óng ánh.

Ngón tay thon dài tiếp tục tiến sâu vào hoa viên, tiểu huyệt chật cứng lập tức kẹp chặt vật thể lạ, từng lớp thịt ẩm nóng ra sức cắn nút ngón tay Chanyeol. Hơi thở người đàn ông thêm phần trầm đục, anh gia tăng tốc độ, khó khăn lắm mới có thể chuyển dịch ngón tay sâu vào bên trong chật hẹp. Lối đi khít khao, căng đầy bao chặt lấy tay anh cơ hồ muốn nuốt trọn. Thuỷ dịch bởi động tác ra vào liên tục không ngừng tuôn chảy, âm thanh ướt át dội đến vành tai tràn ngập sắc thái tình dục.

Lần đầu tiên tiếp xúc với sự đụng chạm của đàn ông, cô gái nhỏ nín thở chống chịu với cơn đau. Cảm giác lạ lẫm xông thẳng đến đại não khiến cô không cách nào lý giải. Rõ ràng cô hận anh, tận lực muốn bài xích anh, nhưng sao cơ thể cô lại mâu thuẫn có chút mong chờ. Bỗng thấy xót thương cho số phận của mình, Misa thầm rủi bản thân ngu ngốc. Rốt cuộc cô đang hi vọng điều gì? Cô còn muốn cái tương lai mờ mịt này thê lương đến thế nào nữa? Hay là cô muốn người đàn ông lừa dối tình cảm của mình suốt khoảng thời gian qua thương xót phát sinh quan hệ với cô lần cuối?

Cô không biết! Cô không còn phân định nổi. Nhưng dòng chất lỏng ở bên dưới không ngừng chảy ra là thứ cô bất lực chối cãi. Misa hận bản thân mình vô cùng. Cô hận cái cơ thể nảy sinh khoái cảm với anh. Cô hận sự mụ mị ẩn sâu trong thâm tâm. Cô hận chính mình không thể xoá bỏ loại ham muốn thể xác dơ bẩn đó.

Có điều bất kể uất hận lớn đến đâu, cô gái nhỏ cũng không thể thoát khỏi vòng kìm giữ của quái vật. Cô chỉ còn cách cắn răng chịu đựng, cầu xin thượng đế cho thời gian qua mau.

Chỉ cần thời gian trôi đi nhanh, nhắm mắt lại rồi, đau khổ sẽ không còn... sẽ không còn nữa.

Nhưng...

Có thật là đau khổ sẽ không còn nữa?

...

Chanyeol đâm sâu ngón tay đẹp đẽ vào bên trong u cốc, mỗi lần rút ra đều mang theo thứ dịch trắng mảnh như sợ chỉ bạc. Ái dịch phản chiếu chút tím nhạt dưới ngọn đèn pha lê, ẩm ướt giăng kín làm lối đi giảm dần độ ma sát. Anh tiếp tục cho thêm một ngón tay vào hoa huyệt. Di chuyển được một chút, đốt ngón tay anh lại cong lên, khều khều như đang bóc trái vải, tàn phá đến từng ngõ ngách hang động. Tần suất dịch chuyển bất ngờ tăng cao đẩy nhanh luồng khoái cảm. Tê dại vượt quá sức chịu đựng, Misa phải cắn chặc môi mới ngăn không cho tiếng rên rỉ bật ra cửa miệng.

Phòng vệ của cô không tốt, Chanyeol vừa lướt qua đã thu gọn ánh nhìn vô thường dán chặt lên trần nhà vào trong đáy mắt. Ánh nhìn Misa để lộ biểu hiện vô cùng phức tạp, trong sự căm phẫn không che dấu được nét đê mê, kích tình.

Cô chưa từng biết, dấu hiện khó chịu này chính là chất xúc tác mãnh liệt, thổi bùng ngọn lửa dục hoả của người đàn ông.

Chanyeol nhanh chóng rút ngón tay ướt đẫm ái dịch ra ngoài, khinh bỉ nhìn chất dịch còn xót lại trong thủy cốc trào xuống, chảy dọc theo cặp đùi trắng nõn. Bên tai bất chợt văng vẳng lời nói tuyệt tình vào cái đêm hôm ấy, khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo đi vài phần.

Thì ra... có cố gắng cũng chỉ là hư vô.

Bởi vì tình yêu của anh đã là thứ rỗi rác khiến cô kinh sợ, cho dù nỗ lực cách mấy, đối với cô, đương nhiên cũng không có trọng lượng.

Chanyeol mỉm cười cay đắng, thống hận đem hết chất dịch dấp dính trên ngón tay, trực tiếp nhét vào khuôn miệng nhỏ kia. Anh muốn cô phải mút sạch nó, anh muốn cô ghi nhớ, thời khắc này, cô đã vì anh mà ướt át như thế nào.

Jin Misa, cô từng khẳng định tôi không đáp ứng được nhu cầu giường chiếu của cô, không thể so sánh với hắn ta. Đêm nay... tôi sẽ khiến cô hối hận vì câu nói đó.

Anh dồn toàn bộ chiều dài của ngón tay vào cổ họng Misa, cô cự tuyệt cắn chặt ngón tay anh, cố không muốt xuống ngụm tạp chất. Đáy mắt người đàn ông đỏ ngầu cuồng nộ. Cô không khuất phục, anh dĩ nhiên có cách ép cô phải khuất phục. Chanyeol đưa bàn tay còn lại chấn ngang chiếc cổ trắng ngần, động tác vuốt ve trên khuôn cằm chẳng mấy chốc liền biến thành bóp chặt, Misa đau quá đành phải há miệng ra, ngón trỏ bên trong nhân cơ hội liền chạm đáy cổ họng. Thủy dịch rơi vào dạ dày gây nên cơn buồn nôn dữ dội, Misa không ngừng ho sặc sụa, cảm giác đau đớn xuyên thấu tim gan, nước mắt người con gái chảy ròng trong ô nhục.

Đừng mang mấy giọt nước mắt cá sấu đó ra doạ tôi. Chúng không giúp được gì cho cô lúc này đâu. Chanyeol nhếch mép cười cợt, loại chiêu trò giả bộ mềm yếu anh đã xem đến phát chán. Mà hiện tại cũng không có nhã hứng coi cô diễn kịch.

Trước đây, mỗi lần Misa khóc, anh đều cuống cuồng nghĩ cách làm cho cô mỉm cười. Niềm vui sướng lúc nhìn thấy đôi môi đỏ hồng cong lên, thành tựu giống như vừa chinh phục được ngọn núi trùng điệp, hiểm trở. Là vì khi đó anh dùng cả trái tim nhiệt huyết để yêu cô. Là vì khi đó anh không hề nghĩ cô cũng tầm thường như bao người phụ nữ giả dối ngoài kia. Và bởi lẽ anh chưa từng tưởng tượng có một ngày, chính cô lại tự tay bóp nát mảnh tình cảm chân thật tồn tại giữa hai người.

Khí lạnh tràn qua cửa sổ vây lấy căn phòng rộng lớn, Misa nằm yên như pho tượng sứ, da thịt không chút hơi ấm gồng lên đón nhận sự trừng phạt. Tâm trí cô đóng một lớp băng dày đặc, tê dại không cảm xúc, không còn nhìn thấy, không còn nghe thấy bất cứ âm thanh gì xung quanh.

Chanyeol không tốn nhiều sức liền kéo ngược Misa ôm vào lòng. Cơ thể tái nhợt vì lạnh áp lên vòm ngực cường tráng, cỗ xót xa bỗng ngập tràn trái tim anh. Nhưng rất nhanh, ý nghĩ thương xót đã bị dập tắt. Người đàn ông vươn tay mở khoá quần, trên người anh ngoại trừ phần nam tính được giải phóng, còn lại quần áo đều chỉnh tề, hoàn toàn đối lập với cơ thể trắng muốt kia.

Anh để cô ngồi lên bàn, đặt hai cánh tay mềm mại choàng qua cổ mình, dục vọng cực lớn nóng rực như đòi mạng đưa đến hoa viên ẩm ướt, mạnh mẽ đâm vào thật sâu.

Động tác gấp rút cuồng bạo như dã thú, Chanyeol vô tình bỏ quên một tầng cách trở chắn giữa lối đi. Đại nhục bổng cắm vào nơi sâu nhất một bước phá nát tấm màng mỏng trinh trắng.

Cảm giác đau đớn xé nát tim gan ập tới, người con gái sợ hãi hét lên thất thanh. Sự trong sạch cô giữ gìn suốt hai mươi mốt năm nay, cuối cùng cũng đã bị anh tàn nhẫn cướp mất. Vết rách bên dưới đau đến tâm tê phế liệt, cũng chưa thể sánh bằng nỗi đau nơi cõi lòng đầy thương tích.

Rất lâu của sau này, sẽ đến một lúc Misa có thể quên đi người đàn ông từng mang lại cho mình ký ức tươi đẹp nhất. Nhưng cô viễn vĩnh không thể quên người đàn ông đã khiến cơ thể mình đau đớn trong lần đầu tiên. Ngọt ngào dù mãnh liệt bao nhiêu cũng có lúc trôi vào quá khứ, chỉ có đau đớn mới là thứ khắc cốt ghi tâm, trở thành vết thương mãi mãi không phai nhoà.

Vết thương sâu hút trong cõi lặng.

Hàng động đẩy eo đột nhiên dừng lại, Chanyeol sững sờ nhìn dòng dịch lỏng không ngừng tràn ra, men theo vật tráng kiệt nhỏ từng giọt xuống nền gạch. Ánh sáng trong phòng rất mờ nhạt, nhưng anh có thể nhận ra màu sắc của nó.

Màu đỏ đến đau lòng.

Người đàn ông run run chạm vào thân thể co quắp vì đau đớn, anh không cách nào chấp nhận nổi sự thật. Trước giờ anh vẫn nghĩ cô ở bên ngoài có người mới. Nhưng... giọt máu đỏ thẫm như cánh hoa hồng bên dưới lại nói cho anh biết, đây là lần đầu tiên của cô.

Tại sao? Tại sao em dám lười dối tôi? Chanyeol thà tin rằng cô là kẻ bội bạc, giẫm đạp lên tình yêu của anh để bước đi theo người khác, còn hơn phải thừa nhận bản thân đã giày vò một thân thể trong sạch.

Thời khắc đau đớn thốt lên câu hỏi ấy, anh chưa từng nghĩ đến đáp án mình nhận được còn tàn nhẫn hơn gấp bội lần so với những gì cô từng nói trước đó.

Misa ngồi thẳng dậy, mặt đối mặt, mở đầu bằng một tràng cười lạnh lẽo. Ngón tay thon dài ép lên cúc áo sơ mi tối màu gẩy nhẹ. Động tác phong tình biến ánh mắt hoang mang trong chốc lát liền phủ đầy bão tố.

Anh biết vì sao không? Misa dùng móng tay bấu chặt vào khuôn ngực màu đồng lộ ra sau lớp vải áo, ghi lại chuỗi vết hằn đỏ trên cơ thể người đàn ông, Là vì khao khát muốn rời khỏi một kẻ độc ác, máu lạnh như anh đã đủ lớn để tôi mang cả danh dự của bản thân ra đánh đổi. Dù phải đặc cược mạng sống để đổi lấy tự do, cũng rất xứng đáng.

Đôi mắt Chanyeol vài giây tiếp theo là một mảng tối tăm lạnh lẽo, khoé môi anh giật giật, mấy lần muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc lại không thốt nên lời. Người con gái này đã vô tình chạm đến điều cấm kỵ trong lòng anh. Bất cứ ai cũng có thể nhưng cô tuyệt đối không được phép nói anh tàn nhẫn, máu lạnh.

Jin Misa... tôi vốn từng có ý định để em rời đi, chỉ là... em thật sự đã từ chối nó. Cho nên, bắt đầu từ giây phút này, em mãi mãi không có tư cách căm hận tôi. Người đàn ông thả hơi thở chết chóc qua kẻ răng, bàn tay đổi thành siết chặt lấy cổ Misa, đẩy ngược cơ thể yếu ớt nằm úp xuống bàn. Anh không hề báo trước đã nâng cặp mông tròn trịa lên, dồn lực đẩy thẳng phần thắt lưng đến, trực diện tấn công cô từ phía sau.

Ahh...

Cú đâm thúc bất ngờ gần như muốn xuyên thủng ruột gan của người con gái, anh tuyệt tình đem cự long căng cứng chà xát vào cửa động dưới thân, cảm giác giống như tấm màng mỏng bị rát một lần nữa, Misa đau đến chết đi sống lại, cô không còn sức tiếp tục kiềm chế, bàn tay trong lúc quẫn bách vô tình với phải mảnh vỡ thủy tinh nằm trên mặt gỗ. Cô nhắm mắt giơ cao vật sắc nhọn, nhằm thẳng động mạch cảnh ở cổ mà hướng tới. Đáng tiếc hành động này đã bị Chanyeol bắt được, anh giận giữ giật lấy vũ khí nguy hiểm nén xuống đất, sau đó mặc kệ vết thương trên tay không ngừng chảy máu, cúi người nhấc cô gái ngang bướng trước mặt, mạnh bạo ném lên ghế sofa.

Thân thể trần trụi nhếch nhác mồ hôi, trên người Misa đã không còn phân biệt đâu là rượu, đâu là máu nữa. Nhưng đó chỉ là khởi đầu, cơn ác mộng kế tiếp đang đợi cô mới thật sự là địa ngục đau khổ.

Người đàn ông tách hai chân cô vắt ngang qua hông mình, tấm lưng đẹp đẽ khí phách ưỡn mạnh về trước, nam căng to lớn lập tức chôn vùi trong hoa huyệt. Anh mặc kệ cảm nhận của cô gái tội nghiệp, thẳng tay ban xuống cho cô hình phạt.

Bên trong hoa viên vô cùng căng đầy, chật chội, mị thịt từng lớp mềm mại bao lấy phân thân căng trướng, mỗi một lần đại nhục bổng tiến sâu vào, lại là một lần trào dâng khoái cảm mãnh liệt. Đoá hoa nhỏ bé của cô không ngừng ra sức bóp chặt, cắn mút cự long vỹ đại.

Côn thịt liên tục rút ra đâm vào hoa viên run rẩy, cơ thể nhỏ bé run lắc dữ dội theo từng chuyển động, đau đớn bởi bị xé rách dần dần trở nên mờ nhạt, khi anh chạm vào sâu nơi mềm mại nhất của cô rồi lại một lần nữa rút ra, đầu óc Misa bỗng nhiên trống rỗng. Cô không còn thấy ê rát, thay vào đó vào đó là tế bào bị luồng tê dại xâm lấn. Phải chăng vì đau quá nên mới không còn cảm giác?

Vài giây sau đó, Misa cuối cùng cũng biết được câu trả lời.

Một câu trả lời cô không hề mong muốn.

Góc phòng khách đặc biệt khuất lấp ánh sáng, bóng tối khiến cho con người ta đặc biệt mẫn cảm về mùi hương, về âm thanh và cả sự va chạm.

Mùi mồ hôi nam tính hoà lẫn với mùi hoắc hương rất nhạt thoảng qua chóp mũi, Misa lập tức cố sức bài trừ. Nhưng hơi thở gợi cảm cô trăm ngàn lần căm hận lại kịp thời chiếm đóng màng nhĩ, nặng nề, đứt quãng theo từng cú đẩy hông lên xuống, nhịp nhàng, trầm lắng giống như một bản nhạc. Cô gái nhỏ chán ghét bịt chặt lỗ tai, tận lực quên đi loại dục âm bản thân không muốn nghe. Và dường như thời điểm đó, chính cô cũng bỏ quên luôn thanh điệu rên rỉ rất khẽ phát ra từ cổ họng mình.

Hơi thở mất kiềm chế ấy cơ hồ cổ vũ thêm khát khao chiếm hữu của người đàn ông. Vật nam tính thế như vũ bão đâm vào tận cùng hoa động, đỉnh đầu căng cứng triền miên dây dưa với nhục thịt, tham lam khám phá từng ngóc ngách bí hiểm, cuồng dã chạm đến tử cung nhỏ hẹp.

Xâm lấn quá đỗi mạnh bạo dồn dập ùa tới, y hệt con sóng lớn nhấn chìm thân thể yếu mềm hết lần này tới lần khác. Misa không chịu nổi kích thích lớn như vậy, đầu óc dần dần mê mị, cả thể xác lẫn tinh thần từng bước đi ngược lại lý trí, đẩy cô vào hố sâu nhục cảm không lối thoát.

Em nên thừa nhận sự thật ấy. Thực ra cơ thể này vô cùng khao khát tôi.

Tiếng cười châm chọc vang lên bên tai, Misa cũng không còn ý thức được nữa. Ánh mắt lim dim mê đắm trong bóng đêm tối như mực.

Muốn tôi chứng minh cho em thấy không?

Chanyeol đột ngột ngưng luận động, sự bằng phẳng, tĩnh lặng lại trở về như lúc ban đầu, chỉ là cảm giác thân dưới ẩm ướt vô cùng bứt rứt, khó chịu. Dạt dào hoá thành rỗng tuếch trong tích tắc, cảm giác không đủ thôi thúc bản năng của giống cái trỗi dậy, Misa điên cuồng bám chắc lấy vai anh, tự động rướn người tới, động tác ngờ nghệch nghiêng bên này ngã bên kia không một chút kinh nghiệm. Dù là vậy, tiếng rên rỉ phóng đãng cùng nhiệt độ cơ thể nóng bừng của cô đã đủ khiến dục vọng trong anh khó lòng kiềm chế. Bàn tay to dày chạm lên bầu ngực nhấp nhô ra sức nắn bóp, Chanyeol mất kiên nhẫn chờ đợi, dùng cánh tay phải ghì chặt vòng eo mảnh mai, vật nam tính ra sức đâm vào rút ra không ngừng nghỉ, mạnh mẽ mà chính xác chạm đến miệng tử cung.

Cơ thể Misa bồng bềnh, lơ lửng trôi giữa không trung, cô muốn chạm chân xuống mặt đất nhưng tứ chi cứ nhẹ hỏng không có trọng lượng. Cô bất lực khống chế trước cái thân thể gào thét muốn được thoả mãn nhu cầu xác thịt với người đàn ông kề cận. Vậy nên cô tự nguyện buông thả một lần, dấn thân vào trầm luân. Dấn thân vào cuộc hoan ái đắng chát.

Không có tình yêu, không có trái tim đồng điệu, chỉ có uất hận và cõi lòng mục nát.

Thắt lưng Misa bắt đầu đung đưa theo từng nhịp tiết tấu. Chậm rãi rồi đến tăng dần điệu nghệ. Phía dưới hạ thân, Chanyeol cũng từ từ gia tăng tốc lực, vật nam tính ngày càng phình to cắn phá tiểu huyệt phát ra âm thanh nhóp nhép kiều mị. Cửa động bị tấn công tiết thêm nhiều mật ngọt để bôi trơn, chất dịch trong suốt chảy dọc theo đùi hai người, tràn xuống bên dưới, thấm ướt cả một vùng đệm sofa.

Nơi tiếp xúc giao hoan ướt đẫm ái dịch trơn trợt, anh kìm giữ không để vật đó của mình trượt ra. Phân thân căng bóng rời khỏi cửa động kết thúc một lần xâm nhập kéo theo sợi chỉ mảnh lấp lánh như món trang sức tinh xảo, rồi rất nhanh lại kết dính với tiểu huyệt bởi động tác đâm vào cuồng bạo. Da thịt chạm nhau phát ra chuỗi âm thanh nhạy cảm khiến người vô tình nghe thấy không thể không đỏ mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.