Hạnh Phúc Mong Manh

Chương 4: Chương 4




_Cốc...cốc...cốc...-tiếng cửa phòng nó vang lên

_Nè anh nói chuyện với anh Thiên Tuấn sao.....-nó tưởng là hắn mở cửa ra vui vẻ nói nhưng khi ngước mặt lên là Thiên Tuấn nó liền vụt tắc nụ cười

_Anh...lên đây có gì không...-nó chu mỏ nói vẻ giận dỗi

_Bộ giận đến nỗi không muốn gặp anh à-Thiên Tuấn cười hiền nói

_Hứ ai mờ giám-nó chu mỏ nói rồi đi vào

_Hừm anh tính lên đây nói về chuyện đi học của em mà coi bộ em đang giận thì thoi để khi khác nói vậy-Thiên Tuấn nhún vai nói rồi quay đi

_Khoan đã...anh...vô đây ngồi đi...-khi nghe nói tới đi học nó liền sáng rở nhưng giả bộ còn giận chu mỏ nói chỉ về phía cái ghế gần đó

_Anh sẽ cho em đi học-Thiên Tuấn đi lại ngồi xuống ghế nói

_Thiệt hả anh-nghe xong nó mừng rở hỏi lại

_Thiệt-Thiên Tuấn cười hiền dịu dàng nói

_Yeah cảm ơn anh-nó vui mừng chạy lại ôm rồi hun lên má Thiên Tuấn

_Nhưng với 1 điều kiện-Thiên Tuấn nói

_Điều kiện gì anh-nó vui vẻ nói

_ thứ nhất em phải hoá trang đi học,thứ hai tuyệt đối không được để bất cứ ai biết thân thế em và...không được để ai biết em là trẻ mồ côi..._Thiên Tuấn nghiêm chỉnh nói nhưng khi nói tới điều kiện thứ 2 thì hơi ngập ngừng

_Yes sir-nó đứng bật dậy chào kiểu đồng chí

_Được rồi thôi anh phải đi chuẩn bị hồ sơ cho em và Hee-Eun đây-Thiên Tuấn cười híp mất xoa đầu nó nói

_Hee-Eun? hắn ta đi học chung với em à-nó nhíu mày hỏi

_Đúng vậy Hee-Eun sẽ giúp đở em-Thiên Tuấn nói rồi đi ra ngoài

Một lúc sau nó đi xuống phòng khách ngồi coi tv.Nó bổng như nhớ tới gì đó liền đứng dậy đi lên phòng hắn.Tính gõ cửa thì nó thấy cửa không khép kính

_Nè nghe nói anh.....ÁÁÁÁ-nó liền đẩy cửa đu vào thì thấy hắn đang kéo quần lên liền đỏ mật la lên rồi đóng cửa lại

_Hả-hắn củng giật mình la lên

_Xin lỗi...xin lỗi...tôi không biết-nó đỏ gấc cả mặt ngập ngừng nói

_Sao cô không gõ cửa-hắn nói vọng ra

_Tại tui tháy anh...anh không khoá cửa nên đâu biết đâu-nó ái ngại nói

_Mà cô kím tôi có gì không-hắn mở cửa ra nhíu mày hỏi

_Tại tôi muốn hỏi anh là...đi học nên mua những gì tui hum có rành lắm nên...lên rủ anh cùng đi-nó ngập ngừng nói

_Sao cô ngốc thế vào siêu thị cô hỏi là được hết chớ gì-hắn nhíu mày nói

_Ờ ha! ủa mà anh tính đi đâu à- nó sực nhớ ra là có nhân viên trong siêu thị,bây giờ nó mới đẻ ý hắn hôm nay chải chuốt nên thắc mắc hỏi

_Yoo Rin hẹn tui! Á thoi tới giờ rồi tui đi đây-hắn nháy mắt cười tươi nhìn nó nói bất giác nhìn lên đồng hồ rồi lật đật đi

_Ờ...anh...đi...vui vẻ-tự nhiên nó cảm thấy buồn bã khi hắn đi hẹn hò với 1 cô gái khác cười gượng nói

Sau khi hắn đi,nó không biết làm gì ngoài việc coi tv.1 lúc sau,nó cảm thấy đói bụng nên xuống bếp nấu mì gói ăn.Ăn xong nó liền nảy ra 1 í là đi dạo phố.Nó liền chạy lên phòng thay đồ và không quen đeo theo 1 chiếc mắt kính và cái nói nón len,mái tóc quăn nhẹ xoã dài trẽ qia 2 bên.Đi được 1 lúc nó thấy 1 người con trai có gương mặt cực kỳ babie cầm bó hoa hồng ngồi ở ghế đá phía đằng kia đang là trung điểm của các cô gái trong công viên trông quen quen nó liền nheo mắt lại nhìn kĩ

_Hả là hắn à 3 tiếng rồi bạn gái hắn chưa đến hả ta-sau khi định vị được người con trai đó không ai khác chính là hắn nó đưa tay lên xem giờ rồi nhìn xung quanh nói

_Woa anh chàng ngồi ghế đá đằng kia đẹp trai ghê ha không biết anh ấy đang đợi ai vậy cà không biết cô gái nào tốt số ghê ước gì mình có bạn trai như vậy-có cô gái mơ màng nói với cô bạn kế bên của mình

Trong khi đó tại 1 quán nước cách chổ hắn không xa

_Anh à như vậy có quá đáng không-1 cô gái xinh xắn nói

_Để coi nó đợi được bao lâu-chàng trai cười đểu nói

_Nhưng mà....-cô gái ngập ngừng nói thì bị chàng trai ngắt lời

_Nếu em lo lắng cho nó như vậy thì đi ra gặp nò đi-tên con trai nghiêm mặt nói

Bỗng dưng trời đỗ cơn mưa to

_Ôi trời sao tự nhiên mưa to thế này-nó lấy 2 tay che lên trước trán chạy vào quán nước gần đó lẩm bẩm nói

_Hơ tên đó bị điên à sao không chạy đi tru mưa mà ngồi đó vậy trời-Nó nhìn về phía hắn lẩm bẩm chưỡi

_Bác à lấy cho cháu 2 cái ô đi bác-kgi thấy kế bên người ta cò bán ô nó liền đi lại mua

1 cái nó dùng còn 1 cái thì nó chạy ra mang cho hắn . Khuôn mặt lạnh lùng của hắn lúc này khiến nó sợ hãi.Nó đi tới ô ngay trước mặt hắn

_Yoo Rin em tới...-hắn tưởng người hắn đang chờ tới hắn tươi cười ngước mặt lên nói nhưng khi nhìn thấy nó

_Cô tới đây làm gì-hắn lạnh lùng nói

_Mưa rồi anh mau lấy dù che đi kẻo bệnh-nó lo lắng nói

_Không cần đâu cô đi đi kẻo Yoo Rin tới hiểu lầm tôi mất-hắn lặn lùng xoay mặt qua hướng khác nói

_Anh mau che đi-nó vẫn dúi dúi cái ô vào người hắn nói

_Tôi đã nói không cần mà mau biến đi-hắn hất mạnh nó ra làm nó bất ngờ té xuống nhưng hắn vẫn lạnh lùng không thèm quan tâm

_Anh đúng là tên đại đại ngốc mà cô ta sẽ không tới đâu anh biết không nếu như cô ta muốn tới thì đã tới từ lâu rồi-nó đứng bật dậy chỉ vào mặt hắn nói

_...-hắn vẫn như vậy chả thèm quan tâm tới nó

_Anh...là tên đáng ghét tôi từng gặp trong đời đó...biết vậy tôi không thèm quan tâm anh rồi-nó quát rồi giầm mưa chạy đi mất . lúc này không hiểu sao nước mắt nó từ từ tràn ra khỏi khoé mắt

_Hức...tên...đáng...ghét...hức...từ...giờ...tôi...không...thèm...quan...tâm...anh...nữa....hức-nó cứ thế vừa chạy dưới cơn mưa dữ dội vừa oán trách hắn đến nỗi không thèm để ý xung quanh là đang ở đâu

_Xin chào cô em chạy đâu mà ướt hết vậy đi uống trà với tụi anh đi-bỗng nhiên trước mặt nó xuất hiện 5 tên con trai ăn mặt dữ tợn nhìn nó 1 cách thèm thuồng cười đểu nói

_Mấy...người là ai vậy...-nó run sợ nói

_Cô em dễ thương quá sao dầm mưa 1 mình vậy hả-1 tên gác tay lên vai nó nói

_Mấy người làm gì vậy hả-nó giật mình tránh ra sợ sệt nói

_Em bị bạn trai bỏ phải không vậy đi chơi với bọn anh nha-1 tên từ đằng sau ôm lấy nó thì thầm vào tai nó nói

_Mấy...mấy...người...làm...gì...vậy...vậy...hả-nó vùng vẫy trong người tên đó sợ sệt nói

_A cô em này quen quen thì phải-1 tên khác lên tiếng nói

_Ờ đúng rồi nếu tháo kính ra thì giống....-1 tên tháo mắt kính nó ra ngẫm nghĩ nói

_Hình như là.....người mẫu Yumi-1 tên phát hiện reo lên

_Không ngờ lại gặp người mẫu Yumi ở đây à nha-1 tên nâng cằm nó lên nói

_Ngoài đời nhìn em xinh hơn à-Tên khác nói

_Mau...mau...thả...tôi..ra-nó sợ hãi la lên

_Cô em ngoan đi tụi anh sẽ nhẹ nhàng cho-1 tên nằm chặt cả 2 tay nó đưa lên cao hun lên đôi môi anh đào đỏ mộng của nó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.