Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 466: Chương 466




Chương 467- Một kích chí mạng (1)

Chuyện đầu tiên bà cụ Quý làm khi tỉnh lại, không phải là đi thăm cháu gái mình yêu nhất thế nào, mà là cắt chức tổng tài của Quý Bác, thu hồi tất cả cổ phần trong tay hắn, hơn nữa còn ép Quý Bác và Dương Mộc Yên ly hôn!

Ba chuyện này, Quý Bác không đồng ý chuyện nào hết.

Hắn gầy yếu đứng trước giường bà, tây trang vừa mới đặt may tháng trước nhưng tháng này mặc vào lại cảm thấy hơi lớn, có thể thấy được hắn đã gầy thế nào.

Quý Bác ốm đi, cả người cũng sắc bén hơn vài phần, cảm giác ôn hoà nho nhã ngày xưa biến mất hơn phân nửa, ngay cả nói chuyện cũng không cố kỵ như trước.

“Bà nội, con là người thích hợp nhất để làm tổng tài, bác cả già rồi, ông ấy không phù hợp!”

Quý Mẫn Quyết vẫn luôn ở bên cạnh chăm bà cụ, nghe thấy lời của Quý Bác, suýt chút nào là nhảy dựng lên đánh hắn!

Bà cụ cũng không thích nghe lời như vậy, nhưng mà Quý Bác không cho bà cơ hội mắng chửi, nói tiếp: “Cổ phần trong tay con đều do tự bản thân con tích luỹ, không thể nào bỏ ra được, ngược lại, con cảm thấy những người khác trong nhà chúng ta nên giao tất cả cổ phần cho con.”

Suýt chút nữa là bà cụ bị cháu trai mình làm cho tức chết, dù sao bà cũng không ngờ, cháu trai lại không nghe lời bà, mở miệng ngậm miệng đều là muốn đoạt quyền!

Có lẽ bà lên thu hồi quyền lực trong tay Quý Bác, Quý gia do bà định đoạt, hơn nữa bà là trưởng bối, bà nghĩ mình nói gì thì Quý Bác cũng sẽ nghe lời, bởi vì trước kia chính là như vậy.

“Còn nữa, con sẽ ly hôn với Dương Mộc Yên, nhưng mà không phải bây giờ, chờ thêm một khoảng thời gian nữa, sau khi Quý gia đứng đầu A thị, con sẽ ly hôn với Dương Mộc Yên.”

Quý Bác nói xong, cũng không quản bà cụ có thể bị tức đến ngất xĩu, trực tiếp rời khỏi bệnh viện.

Bây giờ, tập đoàn Quý thị không thể rời khỏi hắn, hắn phải trở về chủ trì đại cục, nếu không sẽ có thêm không ít người rời khỏi đơn vị công tác.

A thị lại nghênh đón thêm một cái tết âm lịch.

Không khí năm mới ngày càng dày đặc, rất nhiều công ty đã bắt đầu nghỉ lễ, Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần cũng không đi làm nữa, Thượng Quan Ngưng chuyên tâm ở nhà dưỡng thai, còn Cảnh Dật Thần thì phụ trách chăm sóc phụ nữ có thai.

Cảnh Dật Thần nhìn thấy vùng bụng lộ ra bên ngoài của Thượng Quan Ngưng, kìm lòng không được mà vuốt ve.

“Năm sau, một nhà ba người chúng ta có thể cùng nhau đón năm mới, đến lúc đó dẫn con chúng ta theo ra ngoài bắn pháo bông.”

Anh chưa quên ánh mắt ôn nhu của Thượng Quan Ngưng khi nhìn thấy những đứa nhỏ đang đốt pháo vào tết năm ngoái.

Chờ đến khi con được sinh ra, chắc chắn Thượng Quan Ngưng sẽ là một người mẹ tốt, bởi vì em ấy rất thích con nít.

Thượng Quan Ngưng lắng nghe lời Cảnh Dật Thần nói, trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ, cô nghĩ đến lúc đó sẽ rất vui.

Chẳng qua, cười cười, cô lại nghĩ đến Triệu An An chẳng biết đã đi đâu, còn có chuyện Mộc Thanh ở Anh mãi không chịu về.

“Dật Thần, vẫn chưa có tin tức của An An hả?”

Tươi cười trên mặt Cảnh Dật Thần cũng nhạt dần, thấp giọng nói: “Vẫn chưa, không biết nha cầu kia đã đi đâu, trước kia cũng thường xảy ra chuyện này, em không cần lo, chắc chắn An An sẽ không có việc gì đâu.”

Anh không kể tình hình thực tế cho Thượng Quan Ngưng biết, sợ cô sẽ lo lắng.

Có lẽ Triệu An An đã bị bắt cóc, Cảnh Dật Thần chẳng những không nói cho Thượng Quan Ngưng biết, mà anh cũng không nói cho Triệu Chiêu biết, nếu không Triệu Chiêu nhất định sẽ khóc đến chết.

Bây giờ còn chưa xác định được ai là người bắt cóc Triệu An An, lại giấu ở nơi nào, sống hay chết, cho nên Cảnh Dật Thần không thể nói ra.

Mộc Thanh nói, có lẽ không phải Dương Mộc Yên làm, tuy gần đây Dương Mộc Yên muốn động tay vào Triệu An An, nhưng mà hình như ả chưa kịp ra tay, đã bị người khác giành trước.

Không phải Dương Mộc Yên, vậy là ai?

Trong lòng Cảnh Dật Thần đã có một người, anh nghĩ đợi qua năm mới sẽ bắt đầu thăm dò.

Về phần chịu khổ và vân vân, căn bản là không nằm trong phạm vi lo lắng của Cảnh Dật Thần.

Triệu An An im hơi lặng tiếng chạy ra ngoài, làm hại người của hắn và Trịnh Kinh tốn công tốn sức tìm kiếm, đã làm trễ rất nhiều chuyện, mà Mộc Thanh lại không ở bệnh viện, ngay cả nhà cũng không về, lúc nào cũng đi tìm Triệu An An.

Chịu chút đau khổ mới có lợi cho Triệu An An, giúp em ấy thức tỉnh lần sau không dám chạy loạn nữa!

Còn hai ngày nữa là đến tết âm lịch, cho nên Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng phải đi siêu thị mua sắm này nọ.

Bên trong siêu thị, không khí vui mừng lại ấm áp, tuy có hơi nhiều người, nhưng trên đường đi Cảnh Dật Thần đều che chở cho Thượng Quan Ngưng, sợ cô bị người khác đụng phải.

Hôm nay Thượng Quan Ngưng mặc váy dành cho phụ nữ có thai, cho nên vùng bụng lộ ra càng thêm rõ ràng, không cần cô phải tránh né, người khác đều tự động không đến gần cô, tránh việc không cẩn thận lại làm cô bị thương.

Rất nhiều người đều rất tự giác, cảm thấy phụ nữ có thai yếu đuối cần được bảo vệ, cho nên không ai chen lấn với Thượng Quan Ngưng.

Nhưng thật ra Cảnh Dật Thần còn hấp dẫn ánh mắt mọi người hơn Thượng Quan Ngưng, cho dù anh đeo khẩu trang, nhưng vẫn không che lấp được khích phách của anh.

Rất nhiều cô gái không ngừng nhìn trộm Cảnh Dật Thần, thậm chí có người còn nhận ra, anh chính là tổng tài Cảnh Dật Thần của tập đoàn Cảnh Thịnh gần đây rất nổi tiếng.

Cũng may Cảnh Dật Thần không phải ngôi sao, thái độ làm người lại khiêm tốn, cho nên rất nhanh thoát được những cô gái đó.

Thượng Quan Ngưng nhìn thấy cái người bên cạnh cho dù đeo khẩu trang cũng không che giấu được ngoại hình đẹp trai, không khỏi bĩu môi.

Thật không công bằng, bây giờ cô là phụ nữ có thai không hề có hình tượng, mà Cảnh Dật Thần vẫn làm người khác thèm thuồng nhỏ dãi như trước, mức độ chênh lệch giữa dòng sông và mặt biển này cũng không bình thường lắm đâu!

Cảnh Dật Thần nhìn thấy vẻ mặt của Thượng Quan Ngưng, lập tức cười khổ.

Anh không có trêu chọc người ta, anh cũng không thích người ta nhìn mình như vậy, còn bị Thượng Quan Ngưng ghen, anh sắp thành cha thằng nhỏ rồi, anh không muốn làm Thượng Quan Ngưng mất hứng vì chuyện này.

Chẳng qua là Thượng Quan Ngưng thích không khí năm mới tết đến, thích đi mua sắm, cho nên Cảnh Dật Thần mới theo cô đến đây, nếu không thì bọn họ có thể kêu người hầu đi mua, đâu cần hai vợ chồng tự mình ra đường đâu chứ.

Cũng may Thượng Quan Ngưng đi dạo một chút đã mệt, cho nên Cảnh Dật Thần lập tức chở cô về nhà.

Khi về đến nhà, bởi vì đi quá lâu mà chân Thượng Quan Ngưng đã có dấu hiệu sưng nhẹ, Cảnh Dật Thần liền ôm cô lên giường, nhẹ nhàng mát xa cho cô.

Đi dạo lâu nên hơi mệt, lại được Cảnh Dật Thần mát xa rất thoải mái, cho nên một lát sau Thượng Quan Ngưng liền ngủ mất.

Cảnh Dật Thần thấy cô đã ngủ, nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi đứng dậy đi đến thư phòng.

Anh còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý, nhất là chuyện tập đoàn Quý thị và Quý gia, bây giờ đã đến thời khắc mấu chốt, chỉ cần cho Quý gia một kích chí mạng nữa, tập đoàn Quý thị sẽ sụp đổ!

Quý Bác tự mình chọn đường chết, này không thể trách Cảnh Dật Thần độc ác nham hiểm.

Hắn và Dương Mộc Yên kết hợp, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn cùng nhau đối phó Cảnh Dật Thần, bây giờ còn thêm một Cảnh Dật Nhiên nữa, có lẽ bọn họ không chỉ muốn tập đoàn Quý thị, còn có mạng của Cảnh Dật Thần anh!

 

 

 

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.