Chương 468 – Một kích chí mạng (2)
Tết âm lịch này, có rất nhiều người không vượt qua trong bình tĩnh.
Ví dụ như Quý gia.
Tài chính tập đoàn Quý thị có lỗ hỏng.
Từ khi đám người Quý Mẫn Quyết, Quý Mẫn Du và bà cụ Quý lấy lại vốn đầu tư thì tập đoàn Quý thị đã không thể chuyển động bình thường được nữa, thậm chí còn có rất nhiều nhân viên không nhận được tiền lương và tiền thưởng cuối năm.
Tập đoàn Quý thị bị phần lớn nhân viên khởi tố.
Quý Bác bị buộc rơi vào đường cùng, giao ra chức vị tổng tài và tất cả cổ phần trong tay.
Bởi vì không có tài chính, cho nên tập đoàn Quý thị chỉ còn lại cái xác không hồn, căn bản là không thể chuyển động được nữa, hơn nữa số tiền tổn thất mỗi ngày không phải là điều mà Quý Bác có thể chống đỡ, ngay cả Quý gia cũng không thể chống đỡ.
Bọn họ đang chơi khô máu, xem ai có thể sống lâu hơn.
Hiển nhiên, Quý Bác không muốn tập đoàn của mình sụp đổ như vậy, cho nên hắn chỉ có thể giao ra vật mình sở hữu, chỉ cần tập đoàn Quý thị có thể chuyển động bình thường.
Quý Bác đã thoả hiệp, cho nên tài chính bị rút đi cũng nhanh chóng trở về chỗ cũ.
Nhân viên nhận được tiền lương và tiền thưởng cho nên đều huỷ bỏ khởi tố, nhưng mà lòng người lại không thể vãn hồi.
Hơn nữa, bây giờ tập đoàn Quý thị đã lụn bại quá rõ rồi, người bên trong đều hoảng sợ, cho nên người có năng lực đều đi ăn máng khác.
Tuy Quý Mẫn Quyết đã đảm nhiệm chức vụ tổng tài, thực hành một loạt hành động thu nạp lòng người, nhưng mà hiệu quả vẫn rất nhỏ.
Hơn hai tháng, tập đoàn Quý thị lỗ tới bảy trăm triệu, nhưng mức độ hao hụt vẫn chưa dừng lại.
Sang năm, Cảnh Dật Thần và Quý Bác gặp nhau.
Anh nghi ngờ, Triệu An An mất tích, có liên quan đến Quý Bác.
Nhưng mà sau khi ăn tìm hiểu, lại phát hiện Quý Bác không hề biết chuyện Triệu An An mất tích.
Cả người Quý Bác đều tiều tuỵ lo âu, đối với câu hỏi của Cảnh Dật Thần, hắn không hiểu ra sao.
Ban đầu hắn nghĩ, Cảnh Dật Thần tìm hắn, là muốn nói chuyện hợp tác với hắn!
Hắn đã nói, sao Cảnh Dật Thần lại tốt bụng như vậy!
Bây giờ hai người như nước với lửa, Cảnh Dật Thần không có trực tiếp giết hắn, đã rất khách khí rồi.
Dựa theo tính cách trước kia của Cảnh Dật Thần, hắn sẽ không chút cố kỵ nào mà chỉnh người đến chết, nhất định sẽ không buông tha.
Bây giờ bởi vì có Thượng Quan Ngưng, cho nên Cảnh Dật Thần mới có thể cẩn thận khắp nơi, không để lộ chút sơ hở nào.
Trong lòng Quý Bác vô cùng nôn nóng, hắn không lật đổ được Cảnh Dật Thần mà còn đẩy mình vào, chuyện này, chính là sỉ nhục lớn nhất đời hắn!
Cảnh Dật Thần nhìn thấy tất cả những thứ biến đổi trên mặt Quý Bác, anh ngẩng đầu nói hờ hững: “Tôi có thể hợp tác với anh.”
Trong mắt Quý Bác lộ ra chờ mong, rồi lại đề phòng: “Anh cần tôi trả giá cái gì?”
Cảnh Dật Thần cười lạnh: “Anh còn có gì? Thứ tôi muốn, chính là đồ của tôi, cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh.”
Đồng tử Quý Bác co rút, lập tức nói: “Điều đó không có khả năng!”
Đây là con bài cuối cùng mà hắn chưa lật, cho nên hắn không thể buông tha!
Huống chi, còn có hiệp ước giữa hắn và Cảnh Dật Thần, đó là cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh chỉ có thể đổi với cổ phần tập đoàn Quý thị trong tay Cảnh Dật Nhiên, hơn nữa mặc kệ là dưới tình huống nào, đều phải một đổi một.
Lúc trước định ra hiệp ước này, chính là vì phòng ngừa một ngày nào đó tập đoàn Quý thị hoặc tập đoàn Cảnh Thịnh sụp đổ, cổ phần sẽ không còn đáng giá nữa.
Ví dụ như bây giờ, tuy tập đoàn Quý thị vẫn còn hoạt động, nhưng mà cổ phần đã không thể so với một phần ba cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh nữa, dùng 20% cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh đổi lấy 20% cổ phần tập đoàn Quý thị, đương nhiên là rất lỗ vốn.
“Tốt nhất là anh nên trả cổ phần Cảnh Thịnh trở về chỗ cũ, còn có thể được tôi giúp đỡ, nếu không, sau này anh không còn gì hết.”
Đương nhiên bây giờ Quý Bác rất cần sự giúp đỡ, nhưng mà cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh là thứ có giá trị nhất mà hắn đang có, hắn cần phải suy nghĩ thật kỹ, mới có thể đưa ra phán đoán có lợi nhất.
“Nếu tôi giao cổ phần ra, mới là hai bàn tay trắng thật sự!” Trên gương mặt hốc hác của Quý Bác lộ ra khinh thường thản nhiên.
“Không.” Giọng nói của Cảnh Dật Thần không lớn, nhưng lại có sức mạnh làm lòng người kinh sợ, “Anh giao cổ phần Cảnh Thịnh ra, tôi sẽ giúp anh cướp lại tập đoàn Quý thị. Ngoại trừ tôi, không ai có thể làm được, Dương Mộc Yên cũng không làm được.”
Trong nội tâm Quý Bác xuất hiện dao động.
Bởi vì hắn biết, Cảnh Dật Thần nói rất đúng, Dương Mộc Yên cũng không làm được.
Tập đoàn Quý thị, không phải thứ mà ai cũng có thể nhúng tay vào, bây giờ Dương Mộc Yên đan bị người Quý gia nhìn chăm chú, căn bản là không thể làm được điều gì.
Hơn nữa, bây giờ Dương Mộc Yên cảm thấy, Quý Bác đã mất đi giá trị lợi dụng, căn bản là không thể lợi dụng tập đoàn Quý thị để đánh bại tập đoàn Cảnh Thịnh, đánh bại Cảnh gia được nữa, cho nên đối xử với Quý Bác rất lãnh đạm.
Hơn nữa bởi vì nguyên nhân là Quý Lệ Lệ cho nên Dương Mộc Yên và Quý gia đang trong tình trạng như nước với lửa, bây giờ không cần Cảnh Dật Thần ra tay, Quý gia cũng đã hận không thể bóp chết Dương Mộc Yên rồi.
Bởi vì Dương Mộc Yên xuất hiện, cho nên Quý Bác mới thay đổi, mới đem cả Quý gia đi chống lại Cảnh gia, nếu không sao bây giờ lại ở trong tình huống này!
Tất cả mọi người trong Quý gia đều biết, không thể chọc vào Cảnh gia, năm trước Quý Lệ Lệ bị Cảnh Dật Thần hại thảm như vậy mà Cảnh Dật Thần còn đòi tiền Quý gia, Quý gia cũng nhịn, lúc ấy Quý Bác cũng có thể nhịn, nhưng bây giờ lòng tự tin lại phồng lớn, muốn tóm gọn Cảnh gia, đúng là mơ mộng hão huyền!
Đúng là Quý Bác bị Dương Mộc Yên mê hoặc, hắn nghĩ, Dương Mộc Yên không muốn sống, còn có cái loại phá của như Cảnh Dật Nhiên, Cảnh gia sẽ xong đời rất nhanh.
Hắn đánh giá đồng đội quá cao, lại xem nhẹ đối thủ.
Chờ đến khi hắn tỉnh ngộ, thì đã chậm rồi!
Hắn đã bị Cảnh Dật Nhiên và Dương Mộc Yên kéo lên cùng một con thuyền, hoặc là một đường đi thẳng đến bóng tối, nói không chừng còn có thể đánh bại Cảnh Thịnh, hoặc là lập tức trắng tay.
Quý Bác không biết bây giờ mình rời thuyền có kịp hay không, không biết Cảnh Dật Thần có thật sự giúp hắn giành lại mọi thứ hay không.
Hắn không tin Cảnh Dật Thần.
Bởi vì nếu đổi lại là hắn, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha đối thủ như vậy.
Hắn và Cảnh Dật Thần hoàn toàn đối nghịch, hắn còn bị vây trong thế yếu.
Quý Bác không nói gì, Cảnh Dật Thần cũng không thúc giục, hôm nay anh đến gặp Quý Bác, không phải vì muốn thu hồi cổ phần, mà là vì Triệu An An. Nói đến chuyện cổ phần, chỉ là Cảnh Dật Thần thuận miệng nhắc đến mà thôi.
Bây giờ anh đã biết Triệu An An không có ở trong tay Quý Bác, cho nên anh cũng không còn hứng thú đàm phán nữa.
Về phần cổ phần, đương nhiên là Cảnh Dật Thần sẽ giành lại, cổ phần của Cảnh Thịnh, ở trong tay người ngoài, đây là điều mà hắn không cho phép.
Quý Bác nghĩ rất đúng, đúng là Cảnh Dật Thần sẽ không buông tha cho hắn, bởi vì hắn từng hợp tác với người khác hãm hại con đường anh theo đuổi Thượng Quan Ngưng, còn cướp cô vào đêm trước khi bọn họ đám cưới, chỉ điều này cũng đủ làm Cảnh Dật Thần nổi lên lòng muốn giết người.
Lúc ấy Thượng Quan Ngưng che chở Quý Bác, bởi vì Quý Bác không tổn thương cô, còn che chở cô.
Nhưng mà Cảnh Dật Thần lại không cho rằng như vậy, chỉ cần Quý Bác tham gia, vậy là đủ để biết hắn muốn chết rồi!