Lôi Nặc đồng ý với yêu cầu của Thẩm Hạ Thiên, anh ta rất nhanh đã tới Singapore. Thẩm Hạ Thiên đứng ở sân bay đón anh ta, vừa gặp, một nụ cười lạnh đã dương lên môi.
“ Đúng là chỉ có Thẩm Hạ Thiên, luôn thích làm bạn với kẻ thù.” Lôi Nặc đi tới trước mặt anh, vỗ vai anh.
Thẩm Hạ Thiên nét mặt không đổi, “ Làm bạn với kẻ thù luôn vui mà.”
Lôi Nặc cười khẩy. Bọn họ đi tới quán café ở sân bay để nói chuyện. Lôi Nặc gọi cho mình một cốc cà phê đen rồi nhấp một miếng. Vị đắng chát vương nơi đầu lưỡi.
“ Tên Hàn này rất khó chơi.” Anh ta nhìn Thẩm Hạ Thiên.
Thẩm Hạ Thiên trái ngược với Lôi Nặc, anh chỉ gọi cho mình một ly hồng trà, anh từ tốn uống, “ Chính vậy nên tôi mới gọi anh.”
“ Nhưng mà cái này sẽ làm anh thấy vui đấy!” Lôi Nặc chẳng hiểu sao ánh mắt chợt đầy tia cười cợt.
“ Chuyện gì?” Thẩm Hạ Thiên hạ giọng.
“ Hàn đã làm giao dịch với vợ anh đấy.” Một nụ cười ngạo nghễ cất lên môi.
Tay của Thẩm Hạ Thiên đang xoay vòng quay chén trà chợt khựng lại. Sau đó anh nhấc chén trà lên, “ Đúng là có nhiều cái hay.”
Lôi Nặc quan sát vẻ mặt của anh, “ Hàn tại sao lại hận anh tới vậy?”
“ Chắc là do ba tôi.” Thẩm Hạ Thiên thản nhiên. Vị hồng trà ở trong miệng anh bỗng dưng khiến anh nhàm chán.
“ Chậc, kiếp này cũng lắm phiền phức.” Lôi Nặc rút điện thoại ra, ngón tay gõ gõ trên màn hình. Một lúc sau, điện thoại của Thẩm Hạ Thiên cũng run lên.
Anh lấy ra, tin nhắn hiển thị trên màn hình.
[ Dạ Minh đang ở phía sau.]
Thẩm Hạ Thiên quay đầu lại, một cánh tay giơ lên, “ Có muốn nhập hội không?”
Dạ Minh ngồi ở phía sau hướng bọn họ cười một cái rất lạnh, “ Được chứ.”
Dạ Minh kéo ghế ngồi xuống bàn cùng với bọn họ, “ Hai người cảm thấy Hàn và Jack Din có giống nhau không?”
Câu hỏi này lần lượt khiến Thẩm Hạ Thiên và Lôi Nặc đồng thời thất thần suy nghĩ. Một lúc sau, một ý nghĩ bất chợt nảy lên. Hai người đồng loạt nhìn Dạ Minh.
“ Có lẽ chúng ta có nhiều chuyện để nói rồi đó.” Dạ Minh giọng điệu rất vui vẻ.
——————————-
Đúng là hôm nay, có thật nhiều vị khách từ phương xa.
Bởi vì còn có một người nữa cũng đã tới Singapore. Cung Ân Thần nhìn người đang ngồi trước mình. Mái tóc màu đỏ rượu của cô ta thật nổi bật, chiếc váy đen có chút hở, có chút kín. Một bộ dạng nhàn nhã, nhìn cô, không khỏi khiến người ta bị thu hút.
“ Không nghĩ tới cũng có ngày chúng ta gặp nhau.” Cung Ân Thần rót trà mời cô ta. Cô hoà nhã nói.
“ Bối Lặc Hà Vân tôi rất muốn được tận mắt thấy rõ kẻ đã cướp đi trái tim của chồng sắp cưới của tôi.” Bối Lặc Hà Vân nhấp một chút trà. Cô vốn không thích mấy thứ thanh nhã này.
“ Nhưng mà cô lặn lội tới đây chắc không phải chỉ để gặp tôi đúng không?” Cung Ân Thần đối mắt với cô ta, nụ cười dịu dàng giữ trên môi.
“ Hàn đe doạ cô điều gì vậy?” Bối Lặc Hà Vân bộc trực nói thẳng vào vấn đề.
Cung Ân Thần khựng lại, cuộc gặp gỡ của cô và Hàn trong ngục ngày đó tới giờ cô chưa từng nói với ai. Vậy mà người phụ nữ này vừa đến đã hỏi ngay. Rốt cuộc cô ta tại sao lại biết cơ chứ!
“ Hắn nói cho tôi biết bí mật của Thẩm Hạ Thiên và con trai tôi. Về vết sẹo nơi trái tim của bọn họ.” Cô chậm rãi nói. Ánh mắt dường như đang kiềm chế điều gì đó.
“ Vậy thì yên tâm, Thẩm Hạ Thiên đã được Jack Din cho huyết thanh rồi.” Bối Lặc Hà Vân nói nhưng cô ta nhất định biết đây không hoàn toàn là điều Hàn nói với Cung Ân Thần.
“ Chắc cô vẫn còn nghi ngờ?” Cung Ân Thần thông minh cũng đoán ra ý của cô ta.
“ Đúng. Tôi có thể giúp cô.” Bối Lặc Hà Vân kiên định.
“ Lí do Thẩm Hạ Thiên cùng cô đính ước là gì thì hắn đe doạ tôi chính là cái đấy.” Cung Ân Thần lạnh nhạt buông lời.
Bối Lặc Hà Vân chấn động nhìn cô, nét nhợt nhạt hiện rõ trên khuôn mặt tinh xảo của cô ta. Cung Ân Thần nhìn tiểu thư Paris luôn toả hào quang lúc này tái mặt thì không khỏi buồn cười.
“ Sao có thể!” Cô ta nghiến răng, vẻ mặt không tin vào lời cô nói.
“ Sao lại không chứ! Cô kết hôn với Thẩm Hạ Thiên là vì muốn lấy đi cái gì của anh ấy? Thì hắn yêu cầu tôi chính là bất cứ giá nào cũng không được để anh ấy đưa cô thứ cô muốn.” Cung Ân Thần rét lạnh nhìn cô ta. Hoá ra đây chính là cảnh thiên nga gãy cánh mà người ta từng hay nói. Một con thiên nga mất đi sự kiêu ngạo của nó chẳng khác gì một con ngỗng trời bình thường cả.
“ Cô biết tôi muốn lợi dụng việc kết hôn với Thiên sau đó thao túng thế lực của gia tộc Lioen và hệ thống Mafia Ý để hạ bệ người được gọi là cha nuôi của tôi. Vậy cô có biết lí do tại sao tôi lại phải làm thế không?” Bối Lặc Hà Vân thu liễm toàn bộ vẻ mặt của mình, lạnh nhạt hỏi cô.
Cung Ân Thần lắc đầu.
“ Bởi vì tôi muốn chạy trốn khỏi ác quỷ.” Bối Lặc Hà Vân cất giọng. Lúc cô ta nói lời đó, cảm tưởng như đang ở ngục băng.
“ Cô có lẽ không biết, cha nuôi ngoài nhận nuôi tôi ra thì còn có một đứa trẻ khác nữa. Đứa trẻ đó rất giỏi, được người ta biết dưới một cái tên đó chính là Jack Din.”
“ Jack Din cái gì cũng giỏi, hắn giỏi đến nỗi trở thành một kẻ tâm thần phân liệt luôn chạy đi tìm mã gen mà hắn thích nhất. Hồi nhỏ, có một lần, tôi chạy tới phòng hắn, hắn được cha nuôi ưu ái cho một căn phòng rất to để hắn làm thí nghiệm. Cô có biết tôi đã nhìn thấy gì trong đó không?”
“....”
“ Đó là những mẫu thai nhi nằm trong hộp thuỷ tinh lớn.”
Cung Ân Thần nghe kể đến đây thì mồ hôi lạnh cũng toát ra.
“ Đó là các mã gen mà anh ta tạo ra. Nực cười lúc đó anh ta chỉ mới 16 tuổi.” Bối Lặc Hà Vân nắm chặt tay, bao lâu nay cô không thể nào quên được kí ức rừng rợn năm ấy. “ Hắn muốn tạo ra một tôi khác. Tất cả các mã gen được tạo ra đó đều là tôi.”
Cung Ân Thần trắng toát lên. Mẹ kiếp, cô nhớ lúc còn là sinh viên, cô và Tiêu Tiểu Diệp rất thần tượng người này. Chỉ là không ngờ, đây là một tên tâm thần nặng.
“ Nhưng khoan đã, đó chưa phải là phần hay đâu.” Bối Lặc Hà Vân nhìn cô ẩn ý.
Cung Ân Thần cảm thấy không khí càng lúc càng lạnh toát.
“ Cô từng gặp Hàn, và cũng thấy Jack Din qua ảnh rồi đúng không? Có thấy bọn họ giống nhau không?”
Cung Ân Thần đột ngột đứng dậy, sắc mặt cô tái nhợt đi.
“ Tôi biết, cô biết rõ bọn họ là ai! Và thứ Hàn giao dịch với cô không phải là thứ liên quan đến chuyện tôi và Thẩm Hạ Thiên kết hôn mà là mã gen của con trai cô.” Một câu của Bối Lặc Hà Vân đã hoàn toàn khiến cho Cung Ân Thần mặt cắt không ra giọt máu.
“ Có phải Hàn nói với cô rằng hắn đã có được mã gen của con trai cô. Và nếu cô không làm theo hắn thì kết cục sẽ xuất hiện thêm một “Tiểu Màn Thầu” mới và bệnh hoạn như Jack Din phải không?”
“ Đúng vậy.” Cung Ân Thần hét lên. Cô ôm lấy đầu mình, “ Hắn đã cho tôi nhìn thấy hộp thai nhi của con trai tôi. Hắn nói nếu tôi không làm theo hắn thì hắn sẽ để đứa trẻ trong hộp ấy lớn lên.”
Bối Lặc Hà Vân trầm xuống, “ Sao cô có thể chắc chắn rằng đứa trẻ trong hộp ấy là con của cô được?”
“ Tôi đã dùng máu của tôi cùng với máu của đứa trẻ trong hộp đó xét nghiệm. Chính Lâm Hiểu Khê đã giúp tôi làm. Kết quả trùng khớp. Cô nói tôi không thể sợ được sao?” Cung Ân Thần sợ hãi.
Bối Lặc Hà Vân ớn lạnh lên từng đợt, hai kẻ đó từ bao giờ đã trở nên máu lạnh tới vậy.
“ Tôi biết Jack Din và Hàn là cùng một người. Jack Din chính là bản sao của Hàn.” Cung Ân Thần nắm lấy tay của cô, “ Đó là lí do vì sao tôi không thể không nghe theo hắn. Nếu như Tiểu Màn Thầu cũng có một bản sao như vậy, chẳng phải rồi nó cũng sẽ trở nên như hai kẻ điên ấy sao.”
“ Là hắn nói với cô sao?” Bối Lặc Hà Vân hỏi. Hai kẻ đó sẽ không thể nào đem bí mật của mình nhanh chóng tiết lộ như vậy. Cô biết được điều ấy chẳng qua là vì bị bọn họ bắt ép phải biết nhưng Cung Ân Thần không thể nào dễ dàng biết.
“ Là Vân Nhiễm đã nói cho tôi.” Cung Ân Thần thú thực.
Trong đồn cảnh sát, vào cái ngày Hàn đến tìm cô, cô và Hàn đã làm một giao dịch. Đó chính là cô giúp hắn ngăn cản Bối Lặc Hà Vân và Thẩm Hạ Thiên kết hôn với nhau. Còn hắn sẽ giúp cô có được huyết thanh cứu sống Thẩm Hạ Thiên và Tiểu Màn Thầu. Không phải tự nhiên Vincent dễ dàng có được huyết thanh từ Jack Din mà là cô đã tạo ra khế ước ấy. Hàn và Jack Din cơ bản chính là một người. Nói đúng hơn, Jack Din chính là mẫu vật đầu tiên được nhân bản ra từ chính người gốc là tên Hàn đó. Bọn họ tồn tại song song cùng nhau, dung nạp kí ức của nhau. Chỉ khác một chút là Hàn là bản chính còn Jack Din là bản được sao chép. Mà người đã tạo ra hai người bọn họ chính là Mộc Dưỡng Hoa. Đây là một câu chuyện rất dài, về một nhà khoa học nữ bị điên đã cố nhân bản đứa con trai của mình. Và khi bà ta thành công là lúc con trai bà ta thẳng tay đâm chết bà ta. Tất cả những điều này cô biết được là do hồ sơ tuyệt mật mà Vân Nhiễm đã cung cấp cho cô. Hồ sơ này chỉ có thể đọc một lần. Sau khi cô đọc xong thì nó liền tự huỷ. Chính vậy nên không ai nữa biết được điều này.
“ Không ngờ Vân Nhiễm thế nhưng có khả năng lấy được tư liệu mật của Hắc Đế.” Bối Lặc Hà Vân cảm thán. Đúng là đã đánh giá thấp cô ta rồi.
“ Vậy nên, Cung Ân Thần, bây giờ chúng ta lại phải làm thêm một cái giao dịch khác.” Bối Lặc Hà Vân kéo tay Cung Ân Thần đứng dậy. Cô nhìn thẳng vào mắt của cô ta.
“ Tôi biết Hàn và Jack Din có điểm yếu là gì!” Bối Lặc Hà Vân nhấn mạnh.
“ Là ai?”
“ Jack Din si mê Lâm Hiểu Khê. Hàn thì....” nói đến đây thì cô ta dừng lại, một hồi lâu mới nói tiếp, “ Hàn yêu tôi.”
Như tiếng sét giữa đêm mưa, Cung Ân Thần ngơ ngác nhìn cô ta.
“ Chính vì vậy nên cổ nhân nói không sai. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Tôi sẽ giúp cô cứu Thẩm Hạ Thiên và con trai cô. Đổi lại, cô phải giúp tôi!”
“ Giúp cô chuyện gì?”
“ Hãy để Thẩm Hạ Thiên ngoan ngoãn kí vào giấy đăng kí kết hôn của tôi và anh ta.”
*****
Tuệ Anh: Hỡi các bé con có bất ngờ với thân phận của Hàn và Jack Din không? Để giải thích cho dễ hiểu. Mộc Dưỡng Hoa đã dùng mã gen của con trai mình là Nam Cung Hàn để tạo ra một đứa trẻ khác chính là Jack Din. Cho nên có thể nói Jack Din và Hàn là một người chỉ là sống ở hai cá thể khác nhau. Vậy nên đối đầu với Thẩm Hạ Thiên không chỉ riêng Hàn mà còn cả Jack Din. Nếu Hàn là Sát thủ thì Jack Din lại là kẻ điên với IQ vượt tầm. Nhưng mà Jack Din là phản diện của bộ “ Hào môn khế ước: Quân trưởng chờ đã!” Còn Hàn mới là phản diện của bộ này. Và như chúng ta từng nói, phản diện trong truyện má chỉ có chết chứ không có việc sống tốt nhá! Yêu các cô!