Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 134: Q.2 - Chương 134: Chương 27.1: Mượn đao giết người (3) Những chuyện quá khứ




Editor: Puck

Ngày đó.

Tin tức về Tề Lăng Phong bị bùng nổ ra vô số.

Trong nháy mắt những ân ái với Hoắc Tiểu Khê càng bị quần chúng châm chọc, Tề lăng Phong đột nhiên là cái đích để cho mọi người chỉ trích, giá cả thị trường chứng khoán của tập đoàn Hoàn Vũ một lần nữa thấp đến sụt lở.

Tòa nhà văn phòng Hoàn Vũ.

Trên văn phòng làm việc của tổng giám đốc ở hoa viên tầng trên cùng.

Tề Lăng Phong ngồi trên ghế làm việc, giữa hai chân mày Tề Lăng Phong thật sự nhíu rất chặt.

Anh đã tìm người điều tra, người tung ra tin tức lần này quả thật do người của gia tộc Diệp thị đang âm thầm hành động, mà đại tiểu thư Diệp thị Diệp Mị có quan hệ không cạn với Cố Tử Hàn, nhìn bề ngoài, đúng như Kiều Tịch Hoàn từng nói, chuyện lần này không có liên quan gì tới cô ta.

Nhưng mà.

Tròng mắt anh căng thẳng.

“Anh nói thật với tôi mấy phần, anh có thể tin mấy phần.”

Khóe miệng xấu xa khẽ nhếch, bên tai vang lên từng câu từng chữ của Kiều Tịch Hoàn.

Trình độ thông minh của người phụ nữ này khiến cho anh hơi nghẹn họng nhìn trân trối, trước kia từ trong đáy lòng cảm thấy Hoắc Tiểu Khê là một nhân vật, bây giờ phát hiện, người phụ nữ bỗng dưng lòi ra Kiều Tịch Hoàn này thậm chí còn hơn Hoắc Tiểu Khê một chút, ít nhất về mặt tình cảm, sẽ không giống như Hoắc Tiểu Khê, không bao giờ đề phòng.

Tề Lăng Phong siết ngón tay.

Muốn giải quyết Kiều Tịch Hoàn, thật đúng không phải là chuyện một sớm một chiều.

Anh còn phải, cẩn thận mưu kế một phen!

Cúi đầu cầm điện thoại di động để bên cạnh lên, gọi.

“Lăng Phong.” Bên kia truyền đến giọng nói yêu kiều của Sở Dĩ Huân.

Từ sau khi tin tức bùng nổ ra, Tề Lăng Phong để Sở Dĩ Huân đi về trước, nói là để cho cô trốn trước, tránh cho truyền thông dây dưa, tất cả đều suy nghĩ vì an toàn của cô.

Trên thực tế, Tề Lăng Phong sợ xảy ra cạm bẫy gì, trước khi bản thân mình không nghĩ ra được phương pháp tuyệt hảo nào, anh không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy đến kế hoạch của anh.

Anh từ trên ghế làm việc đứng lên, đi về phía cửa sổ sát đất thật to, ngoài cửa tòa nhà Hoàn Vũ chi chít chằng chịt phóng viên đứng thành nhóm chen chúc ở đó, chân mày anh không tự chủ được nhíu chặt chút, nói, “Dĩ Huân, trong khoảng thời gian này em cứ ngây ngô ở trong nhà, cho dù xảy ra chuyện gì cũng không được ra ngoài, chờ sau khi anh giải quyết tốt tất cả, sau khi chú ý của các truyền thông với chúng ta càng ngày càng ít rồi lại nói.”

“Được.” Bên kia dịu ngoan đáp ứng, lại hỏi, “Lăng Phong, anh chuẩn bị giải quyết như thế nào?”

Nụ cười ác độc của Tề Lăng Phong càng lúc càng thâm thúy, “Binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặt, em cảm thấy có cái gì có thể thật sự làm khó anh sao?”

“Không có.” Bên kia trầm mặc, cắn môi, một hồi lâu sau mới nói, “Có thể thừa nhận không? Quan hệ của chúng ta.”

“Thời khắc mấu chốt này, sao em có thể nói ra những lời như thế?” Sắc mặt Tề Lăng Phong hơi trầm xuống.

“Xin lỗi.” Bên kia khép hờ mắt, giống như hơi khó chịu.

Tề Lăng Phong khẽ thở dài một cái, an ủi, “Dĩ Huân, anh biết rõ em uất ức, nhiều năm như vậy vẫn đi theo anh, anh nhất định sẽ cho em một công đạo, nhưng mà em đừng vội, nhiều năm như vậy chúng ta đều chịu đựng được, lại chờ thêm một thời gian ngắn thì có làm sao, ánh sớm muộn gì cũng là của em, một mình em, em không biết sao?”

“Nhưng mà, em thật sự chịu đựng đủ rồi, luôn sống dưới bóng ma của Hoắc Tiểu Khê, em không phải là bạn của cô ta, em không muốn làm bạn của cô ta. Bây giờ truyền thông vẫn không ngừng chửi bới em, nói em quyến rũ người đàn ông của bạn mình, nói em không có thể diện, nói em nên bị dìm lồng heo, nhưng Lăng Phong, rõ ràng tất cả mọi thứ đều do Hoắc Tiểu Khê tự mình đa tình, rõ ràng đều là do cô ta tự cho là đúng, cô ta tự cho rằng cô ta là người phụ nữ mà anh thích nhất, cô ta tự cho rằng em chính là bạn tốt nhất của cô ta, cô ta chính là kiêu căng ngạo mạn như vậy, mới có thể rơi vào kết cục như thế, tất cả hậu quả đều có nguyên nhân, Hoắc Tiểu Khê không nên nhận được đồng tình!” Sở Dĩ Huân hơi kích động đột nhiên bùng nổ.

Cô đúng là chịu đựng đủ rồi.

Từ khi bắt đầu biết Hoắc Tiểu Khê, ở dưới bóng ma của cô ta đã chịu đựng đủ rồi.

Không sai biệt lắm khi Hoắc Tiểu Khê trở về nước vừa mới đón nhận lấy tập đoàn Hoàn Vũ, chỉ sau hai năm cô xuất hiện trong tầm mắt của Hoắc Tiểu Khê, Hoắc Tiểu Khê có năng lực nhạy bén trời sinh nhìn rõ công ty, lúc ấy cô mới chỉ là một tay mơ vừa mới tốt nghiệp, tình cờ nộp đơn đến Hoàn Vũ đi làm, chỉ thời gian nửa năm, đã được Hoắc Tiểu Khê điều đến làm việc bên cạnh, cắt cử trách nhiệm nặng nề, thật ra thì ngay lúc đó cô vốn không thích Hoắc Tiểu Khê.

Là bà chủ của cô, cô không chỉ không thích, ngược lại vô cùng ghen tỵ.

Gia cảnh của Sở Dĩ Huân sa sút, trước kia cũng là tiểu thư khuê các, nhưng bởi vì cha mẹ kinh doanh không tốt khiến cho sau đó bị phá sản, đối mặt với Hoắc Tiểu Khê có năng lực siêu phàm như thế, mới bằng chừng ấy tuổi đã nhẹ nhàng chống đỡ gia nghiệp lên, cũng từng bước từng bước chạy về phương hướng tốt đẹp, cô không bội phục, cô chính là ghen tỵ.

Từ nhỏ lòng tự ái của cô đều mạnh hơn người bình thường, cô ghen tỵ với một phen sự nghiệp của Hoắc Tiểu Khê, mà mình chỉ có thể đi làm cho cô ta, bị hào quang khắp nơi của cô ta che phủ đến không có dấu vết. Cô nghĩ, chỉ cần là nơi có Hoắc Tiểu Khê tồn tại, Sở Dĩ Huân cô vĩnh viễn sẽ không được bất kỳ kẻ nào chú ý tới.

Mặc dù Hoắc Tiểu Khê có tướng mạo phổ thông bao nhiêu, cô ta chính là có khả năng, trở thành bóng dáng chói mắt rất dưới đèn chiếu!

Mà Tề Lăng Phong xuất hiện dưới tầm mắt của cô hoàn toàn là bởi vì Tề Lăng Phong tỉ mỉ chu đáo với Hoắc Tiểu Khê, cô không nhìn nổi Tề Lăng Phong có thể tốt với Hoắc Tiểu Khê đến mức độ như thế! Dưới lòng tự trọng kiêu ngạo của cô, sâu trong lòng cô đều không muốn khiến cho Hoắc Tiểu Khê được tốt, cho dù ngoài mặt cô vẫn rất cố gắng làm việc giúp cô ta, nhưng trong lòng đã sớm làm phản rồi, đã từ rất lâu cô vẫn luôn tự hỏi mình, tại sao cứ không thể nhìn Hoắc Tiểu Khê tốt như vậy được, thậm chí rất nhiều lần khi cô giúp Hoắc Tiểu Khê lấy được một hợp đồng tiếp theo thì cô đều cảm thấy vô cùng khó chịu, cô không chỉ mỗi một đêm khuya vắng người nghĩ tới Hoàn Vũ lập tức phá sản, để tất cả người đời nhìn xem Hoắc Tiểu Khê là người thất bại như thế nào.

Tề Lăng Phong làm chồng chưa cưới của Hoắc Tiểu Khê, cô vốn không có bất cứ ảo tưởng nào với anh, cho dù người đàn ông này có quá nhiều sức quyến rũ của phái nam khiến cho người ta không cách nào có thể xem nhẹ, nhưng cô không phải kẻ ngốc, từ biểu hiện cuối cùng của Tề Lăng Phong, cô cũng biết mình không thể nào có bất kỳ phát triển gì với Tề Lăng Phong, hơn nữa cô thật sự chưa từng nghĩ tới cô sẽ dùng phương pháp quyến rũ Tề Lăng Phong để cho trong lòng cô lấy được thăng bằng. Nhưng vào một buổi tối nào đấy ý nghĩ này lại dễ dàng như vậy không có một chút dấu hiệu nào đã xảy ra thay đổi.

Tối hôm đó, Hoắc Tiểu Khê vừa lấy được một hạng mục quốc tế, ăn mừng ở “Đỉnh Hạo Hãn”, người tới không nhiều lắm, đều là nòng cốt của công ty, mọi người chơi được rất vui.

Cô ngồi ở trong đám người, như thế nào cũng không vui lên được.

Dĩ nhiên không phải Hoắc Tiểu Khê tự cho là đúng, cô chính là một người cao ngạo lạnh nhạt không dễ để cho người ta thân cận, cô chỉ từ sâu trong đáy lòng không cười nổi, nhìn dáng vẻ xuân phong đắc ý của Hoắc Tiểu Khê, cô như thế nào cũng cười không nổi.

Nhưng đánh không lại Hoắc Tiểu Khê cố ý chăm sóc, buổi tối hôm đó cô uống hơi nhiều rượu.

Hoắc Tiểu Khê luôn đặc biệt quan tâm cảm nhận của cô, Hoắc Tiểu Khê vốn không phải người rất biết phát hiện tâm tư của người khác, nhưng luôn tỉ mỉ với cô hơn người bình thường, có lẽ đồng tình với cảnh ngộ của cô đi, cũng có thể do thưởng thức năng lực của cô! Dù thế nào thiên kim tiểu thư trước kia có thể cố gắng nỗ lực phấn đấu vì sự nghiệp của bản thân cũng không nhiều, Hoắc Tiểu Khê luôn thích thanh niên có năng lực có trách nhiệm. Hơn nữa không thể không nói, ở công ty mặc dù cô không thích Hoắc Tiểu Khê, nhưng vì phần lương giá cao kia, cô ở công ty nhiều năm như vậy thật sự giúp Hoắc Tiểu Khê rất nhiều.

Hoắc Tiểu Khê luôn rất coi trọng cô, với lại cũng không hề đề phòng chút nào.

Buổi tối hôm đó, đã qua không giờ sáng.

Hoắc Tiểu Khê vẫn cùng rất nhiều người ở trong phòng bao ca hát uống rượu, dày vò không muốn rời đi.

Tinh lực tràn đầy của Hoắc Tiểu Khê thật sự khiến cho người ta quả thực không có cách nào nhìn thẳng.

Sở Dĩ Huân lại một chút không cách nào tiếp tục nán lại được nữa, đầu hoang choáng váng không nói, cô thật sự không thích nhìn dáng vẻ diễu võ giương oai như vậy của Hoắc Tiểu Khê, cho nên rất lâu, cô tình nguyện mắt không thấy, lòng không phiền. Khóa mình trong thế giới đà điểu của chính mình!

Cô đứng dậy rời đi, dưới không chú ý của Hoắc Tiểu Khê chuồn êm ra khỏi phòng bao.

Chính là lúc đi đến cửa lớn, Tề Lăng Phong cũng xuất hiện, trên mặt hơi ửng đỏ, chắc cũng là dáng vẻ tự nhiên sau khi uống rượu say.

Anh thật sự rất tuấn tú, ngũ quan không thể bắt bẻ, tóc lưa thưa, áo sơ mi trắng cài đến nút thứ hai, nhìn qua rất sạch sẽ rất quy củ, cho dù ở trong trạng thái hơi mơ màng, cũng cảm thấy dáng vẻ bất phàm, khiến cho người ta có vẻ đẹp nam tính lười nhác và tùy ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.