Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 166: Q.2 - Chương 166: Quyển 2 - Chương 41: Càng thông minh, càng thất bại thảm hại




Trong phòng bao.

Không khí vốn mang theo đau thương dường như có một chút biến hóa, Lôi Lôi cầm ly rượu uống hơi nhiều bắt đầu không tự chủ được giãy giụa thân thể, thở ra cũng biến thành có phần gấp gáp mà không ổn định.

Cô cảm thấy rất khó hiểu, cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không có hơi sức gì, lại giống như trong cơ thể tràn đầy lực lượng gì đó.

Cô gãi gãi đầu, tất cả trước mắt dường như cũng trở nên hơi mơ hồ không rõ.

Theo tửu lượng của mình, hoàn toàn không thể chỉ uống vài ly rượu đỏ đã không chịu nổi như vậy?!

Là bởi vì đau lòng quá độ, cho nên rất dễ say sao?

Cô cắn môi đã đỏ bừng, ngước mắt hơi mông lung mơ màng nhìn người đàn ông trước mặt, “Lăng Phong, có thể tôi uống say rồi, định tối nay bay về Thượng Hải, có thể không được, anh thuê phòng giúp tôi, tôi nghỉ ngơi một chút đi.”

Trong lời nói coi như rõ ràng.

Tề Lăng Phong ôn hòa cười một tiếng, “Được, vậy tôi đi cùng cô, dù sao cũng không vội.”

“Cám ơn.” Cô nói lời cám ơn từ trong lòng.

Cả người giống như không phải là của mình, xiêu xiêu vẹo vẹo dựa vào trên ghế, nhìn bóng dáng mơ hồ trước mặt đi ra ngoài, không bao lâu lại trở về, đứng ở bên cạnh cô, lễ phép hỏi, “Thuê xong một phòng, tôi đỡ cô hay tự cô đi?” di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

“Thân thể tôi thật mềm.” Lôi Lôi thở, nói ra lời vô cùng mập mờ.

“Vậy tôi đỡ cô đi lên nghỉ ngơi.”

“Ừ.”

Lôi Lôi cảm giác mình khẽ dựa vào trên người Tề Lăng Phong, khác biệt trên thân thể càng thêm rõ ràng.

Cảm giác mình bị khí tức mạnh mẽ của phái nam bao vây, cánh tay có lực, lồng ngực rắn chắc, tất cả mọi thứ đều khiến cho cả người cô có phần muốn động, thậm chí còn có chút tiết tấu điên cuồng.

Cảm giác như thế… Khiến cho cô không nhịn được, càng muốn gần thêm người đàn ông bên cạnh, tư thế khêu gợi bắt đầu không ngừng cọ xát trên người anh, cả hô hấp trở nên vô cùng dồn dập.

Tề Lăng Phong nửa ôm Lôi Lôi cảm nhận được thân thể không ngừng xao động của cô, khóe miệng cười một tiếng xấu xa.

Người phụ nữ duy nhất trên thế giới này biết được bí mật của anh và Sở Dĩ Huân, anh tuyệt đối không cho phép người phụ nữ này tồn tại bất cứ uy hiếp gì đối với anh, mà muốn khiến người phụ nữ này hoàn toàn thần phục ở trên tay mình, nhất định phải cầm giữ lấy bí mật mà người phụ nữ này không thể nói cho người khác, bây giờ bắt đầu bí mật này.

Huống chi, thân phận bây giờ của người phụ nữ này còn có trợ giúp đối với anh, anh còn có thể mượn cơ hội, hoàn thành rất nhiều chuyện anh muốn phải hoàn thành.

Một đường nửa ôm Lôi Lôi vào thang máy, đường hoàng đi vào phòng bao hào hoa kia.

Mới vừa đẩy cửa phòng ra, Lôi Lôi đã không nhịn được muốn đi phòng vệ sinh.

Một khắc kia cho dù thân thể đã có phản ứng theo bản năng, nhưng người phụ nữ này vẫn còn lưu lại lý trí cơ bản nhất của cô, lý trí biết được, bây giờ không nên làm bất cứ chuyện gì với người đàn ông nào.

Cửa phòng tắm bị dùng sức mở ra, bên trong vang lên tiếng nước chảy rào rào, người phụ nữ kia dường như muốn dựa vào nước lạnh tới ướp lạnh mình. di1enda4nle3qu21ydo0n

Làm sao có thể?!

Người phụ nữ có nghị lực không phải bình thường vốn không có khả năng chịu đựng được, không cần nói cũng biết quá trình này có bao nhiêu khổ cực, thậm chí còn một chút không lưu lại, không thể phát tiết ra, vẫn tồn tại tổn thương rất lớn cho một bộ phận nào đó trên thân thể, đây là mất nhiều hơn được.

Bên trong rào rào không ngừng.

Tề Lăng Phong đẩy cửa phòng tắm ra.

Cả phòng nước đọng, vòi hoa sen phun nước lạnh ra ngoài khiến cho khắp nơi đều là nước, người phụ nữ ngồi bẹp xuống đất đó giờ phút này toàn thân đã ướt đẫm, thân thể mặc bộ váy màu đen trắng, áo ngực màu đen bên trong hoàn toàn lộ ra nhìn một cái không sót thứ gì, quả nhiên là báu vật gợi cảm khó có được.

Mà giờ khắc này, báu vật gợi cảm này đang làm hành động mà đàn ông nhìn thấy sẽ điên cuồng, thân thể của cô không thể khống chế mà cọ cọ, bản thân bắt đầu… Đắm chìm.

Tề Lăng Phong đứng ở cửa.

Cả người anh nhìn qua thật bình tĩnh, sẽ không điên cuồng, nhưng mà khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa đến ác độc.

Không phải không có phản ứng thân thể, mà sẽ không để cho mình mất khống chế.

Anh không cho phép mình mất khống chế trên người bất kỳ người phụ nữ nào, ngay cả Sở Dĩ Huân cũng không được, chứ đừng nói tới Hoắc Tiểu Khê trước kia, cùng với Lôi Lôi bây giờ ở ngay trước mắt, anh chỉ mím lại khóe miệng đẹp mắt, từng bước từng bước đi tới, đứng ở bên cạnh Lôi Lôi đang thở hổn hển, như tình nhân rù rì bên tai cô, “Cần gì phải tự mình khổ cực, tôi có thể giúp cô.”

Dường như ngón tay Lôi Lôi ngừng lại một chút.

Cô đảo mắt nhìn Tề Lăng Phong, nhìn trên gương mặt tuấn mỹ kia của anh, ý cười ý vị sâu xa.

Bản thân, vốn không có cách nào thỏa mãn.

Cô biết.

Bởi vì cả quá trình, trừ còn muốn, vẫn là, còn muốn.

Nhưng mà.

Cô lắc đầu.

“Tôi không thể có lỗi với Dĩ Huân…”

“Hai người là chị em tốt, Dĩ Huân sẽ hiểu.” Tề Lăng Phong nói, giọng nói cuốn hút của người đàn ông vang lên bên tai cô tạo thành một chất xúc tác không nói ra được, khiến cho xao động cả người cô đã gặp phải mức độ hỏng mất. Dieễn ddàn lee quiy đôn

Sở Dĩ Huân lắc đầu, “Không, Tiêu Dạ cũng sẽ không tha thứ…”

“Đồ ngốc, vui vẻ trước mắt mới là vui vẻ. Hơn nữa đây là ở Thẩm Dương, ở chỗ này ngoại trừ hai chúng ta ra, còn có ai sẽ biết?” Tề Lăng Phong dụ dỗ bên tai cô.

Anh chính là một người đàn ông như vậy.

Anh không thích dùng thủ đoạn thô lỗ đi ép buộc, cứ không phí sức như vậy, chỉ cần nhẹ nhàng thổi một chút khí nóng bên tai cô, người phụ nữ này sẽ một cách tự nhiên giống như con rắn quấn quanh người mình, đắm chìm…

Quả nhiên.

Dục vọng thân thể quá mức mãnh liệt, mãnh liệt đến không chịu khống chế.

Dưới lời nói nỉ non không ngừng của Tề Lăng Phong, tay như lửa nóng của cô đặt lên cánh tay Tề Lăng Phong, cảm nhận hình dáng thân thể của người đàn ông không giống vậy, cả người rốt cuộc càng không thể cứu vãn, môi chủ động hôn lên đôi môi khát vọng đã lâu kia, hành động điên cuồng kịch liệt bắt đầu lan tràn trong phòng tắm, một đường nghiêng ngả chao đảo bổ nhào lên giường lớn phía ngoài, điên cuồng mà kịch liệt, tiếng kêu rên rỉ mập mờ của phái nam phái nữ cao thấp nối tiếp, triền miên không dứt…



Đêm, đã đen thui.

Bóng đêm Thẩm Dương như thế nào cũng kém đẹp hơn Thượng Hải, huy hoàng có thừa, lại bớt đi chút chuyện xưa làm cho người ta say mê.

Tề Lăng Phong mặc một áo tắm màu trắng đứng trước cửa sổ sát đất, một điếu thuốc đang đốt trên đầu ngón tay anh.

Người trên giường lớn giường như hơi không thoải mái bỗng nhúc nhích, thân thể trằn trọc, cô mơ mơ hồ hồ mở mắt, đờ đẫn nhìn căn phòng xa lạ, cảm thấy trên người đau đớn giống như bị nghiền qua, toàn thân vô cùng bủn rủn, không phải là lần đầu tiên cô làm chuyện này, cho nên rất rõ ràng trước khi mình ngủ say đã xảy ra chuyện gì, cả người chợt ngồi bật dậy từ trên giường, ôm ga giường màu trắng, hơi hoảng sợ nhìn người đàn ông đang đứng hút thuốc trước cửa sổ sát đất ở đầu giường…

Không!

Cô có phần không thể khống chế.

Từng màn từng màn không ngừng thoáng qua trong đầu, quay lại, thậm chí cô không thể tưởng tượng được mình có bao nhiêu điên cuồng ở dưới người đàn ông kia.

Một cảm giác tội ác không thể nói ra được lan ra từ sâu thẳm trong nội tâm.

Cô không có khả năng phản bội Tiêu Dạ.

Cô và người đàn ông Sở Dĩ Huân thích nhất lên giường, vào ngày Sở Dĩ Huân được chôn cất. die nd da nl e q uu ydo n

Không!

Cô thật sự hỏng mất.

Thừa nhận luân lý đạo đức không cho phép, thừa nhận mình mắc nợ chị em tốt, thừa nhận mình cảm thấy áy náy với Tiêu Dạ, cô cảm thấy cả người đều đã rơi vào trạng thái hỏng mất đến hoàn toàn không thể tiếp nhận, nước mắt điên cuồng rơi xuống từ trong hốc mắt.

Tề Lăng Phong dường như cảm thấy người trên giường tỉnh lại, anh xoay người, cứ nhìn Lôi Lôi ngồi chồm hổm ở đầu giường, ôm chăn khóc tê tâm liệt phế.

Khóe miệng anh cười một tiếng xấu xa.

Đau lòng chân chính ở phía sau, bây giờ tính là gì?!

Anh tao nhã dập tắt tàn thuốc, từng bước từng bước đi về phía người ngồi trên đầu giường hai mắt mơ hồ đẫm lệ.

Lôi Lôi cảm giác được anh lại gần, cả người không tự chủ được di chuyển sang bên cạnh, giống như không muốn người đàn ông này đụng chạm vào dù chỉ tí xíu.

Tề Lăng Phong cũng không đến gần cô, mang theo cười ngồi ở đầu giường, giọng dịu dàng đến không xong, “Đừng khóc, cái gì cũng đã xảy ra.”

“Không.” Lôi Lôi lắc đầu, trong miệng vẫn nỉ non, “Không nên xảy ra, không nên xảy ra!”

Tề Lăng Phong giống như bình tĩnh nhìn cô, khóe miệng hiện cười.

Lôi Lôi khó chịu đến không xong, cô nhìn dáng vẻ lạnh lùng như vậy của Tề Lăng Phong, đột nhiên giống như nhớ ra điều gì, tròng mắt căng thẳng, “Tề Lăng Phong, có phải anh giở trò gì với tôi không?! Tôi nhớ được rõ ràng trước đó tôi bài xích anh, là anh không ngừng cổ vũ tôi, là anh cố ý dẫn dụ tôi đúng không?!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.