Editor: Puck
Đúng lúc đó điện thoại đột nhiên vang lên, Kiều Tịch Hoàn nhìn điện thoại gọi tới, mím môi, “Cha.”
“Phóng viên hôm nay cha tìm tới vốn là truyền thông hợp tác rất nhiều lần với Cố thị, phần lớn cha đều có tổ công tác bí mật, bọn họ sẽ biết hỏi như thế nào, nhưng khó tránh khỏi sẽ có ra bài tạm thời không theo lẽ thường, tự con phải có chuẩn bị tâm tư.”
“Dạ.”
“Kiều Tịch Hoàn, trong khoảng thời gian này cha vẫn rất coi trọng con, tự con không cần hủy trên tay mình.”
“Con biết rồi.”
“Những chuyện khác cha không nói nhiều, tự con cân nhắc đúng mực.” Nói xong, bên kia liền cúp điện thoại.
Kiều Tịch Hoàn nhìn hiển thị “Cuộc gọi kết thúc”, khóe miệng bỗng nhiên cười một tiếng.
Cố Diệu Kỳ vẫn không quá tin tưởng cô.
Mặc dù trong khoảng thời gan này có thể thật sự có ấn tượng tốt về cô, nhưng vẫn không tin tưởng cô quá.
Cô chẳng quan tâm vươn vai một cái, “Vũ Đại, cô đi xem một chút xem bên ngoài như thế nào?”
Vũ Đại gật đầu, đi ra ngoài.
Không bao lâu, Vũ Đại vào nói, “Phòng họp chật kín phóng viên rồi, tôi hỏi nhân viên làm việc ở hội trường, nói tất cả đều bố trí thỏa đáng, chờ thời gian vừa tới sẽ thông báo cô ra sân.”
“Được.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Vũ Đại vẫn còn hơi không nhịn được hỏi, “Sao cảm giác cô đều có thể không để ý đến bất cứ chuyện gì, giống như những chuyện kia đều không phải là chuyện của cô?”
“Vốn cũng không phải là chuyện của tôi.” Kiều Tịch Hoàn đáp lại như điều đương nhiên, mấy chuyện quá khứ này vốn không liên quan gì đến cô, hiện giờ cô chỉ giúp người khác hoàn thành tâm nguyện mà thôi.
Dĩ nhiên, về phần có phải là “Nguyện vọng” của cô ấy hay không cô cũng không rảnh đi nghiên cứu sâu, hiện giờ chỉ thật sự chọc vào cô, cô trả thù lại mà thôi.
Hơn nữa cô chưa bao giờ thích bị người khác trói tay trói chân, như vậy cô sẽ cảm thấy trói được rất khó chịu, hô hấp không được.
Đúng lúc này.
Nhân viên làm việc bên ngoài gõ cửa đi tới, “Kiều tiểu thư, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, còn có hai phút nữa sẽ chính thức bắt đầu, cô chuẩn bị một chút.”
“Được, cám ơn.”
“Không có gì.”
Nhân viên làm việc đi ra ngoài.
Kiều Tịch Hoàn nhìn mình trong gương lần nữa, không trang điểm gương mặt sạch sẽ, nhưng vẫn đẹp như vậy, trong xinh đẹp, lại dường như có hương vị khổ sở thấu đáo chút làm động lòng người, khiến cho người ta không nhịn được muốn thương tiếc.
Cô đột nhiên thấy rất may mắn, gương mặt này cho cô rất nhiều chuyện có thể “Làm”.
Khóe miệng nhếch lên, xoay người đi về phía phòng họp.
Nhân viên làm việc dùng tay ra hiệu, ba, hai, một!
Kiều Tịch Hoàn đi vào phòng họp.
Đập vào mắt là đèn flash thiếu chút nữa nhanh chóng lóa mắt cô.
Cô ngồi ở vị trí chính giữa, đèn flash vẫn không ngừng đánh vào mặt cô, khiến gương mặt vốn trắng nõn rõ ràng càng thêm rõ ràng, giống như có cảm giác đụng vô là rách, làn da yếu ớt như vậy, cả người nhìn qua, cũng yếu ớt như vậy.
Cô duy trì bình tĩnh nhìn đoàn phóng viên đông đúc phía dưới.
Khả năng của Cố Diệu Kỳ coi như tạm được, trong thời gian ngắn ngủi như thế tìm được nhiều nhà truyền thông như vậy, cô liếc mắt nhìn, những truyền thông này còn đều tương đối có mức độ ở Thượng Hải, bao gồm tuần san tài chính kinh tế Tân Bình Quả cũng ở đây, cô âm thầm cười một tiếng, may mà lúc này Cố Tử Hàn không ở Thượng Hải, bằng không đoán chừng sẽ âm thầm làm gì đó.
Cô nhất định giữ vẻ mặt uất ức lại hơi yếu ớt, nhìn qua có vẻ điềm đạm đáng yêu.
Đèn flash vẫn còn tiếp tục, vấn đề của phóng viên cũng ùn ùn kéo tới.
“Kiều Tịch Hoàn, trong khoảng thời gian này vẫn tuồn ra ân oán giữa cô và mẹ kế của cô, rốt cuộc trong lời nói của các người có lời nào đáng để chúng tôi tin tưởng?”
“Kiều Tịch Hoàn, cha cô đột nhiên nhúng tay vào, gây bất lợi cho cô, là cô thật sự theo như lời ông ta nói, hay nói có ẩn tình khác?”
“Kiều Tịch Hoàn, tin tức của cô gần như chiếm đoạt các trang đầu, có người nói cô cố tình lăng xê, cô thấy như thế nào?”
“Kiều Tịch Hoàn, cô tổ chức họp báo, là vì định chinh phạt mẹ kế của cô trước mặt mọi người sao?”
“Kiều Tịch Hoàn, nói thẳng thắn hơn, chuyện lần này là việc nhà của cô và mẹ kế cô, bây giờ bị người ngoài tham dự bình luận như vậy, khi trước cô có từng nghĩ tới hậu quả như vậy không?” d
…
Rất nhiều vấn đề, có một vài vấn đề Kiều Tịch Hoàn thậm chí không nghe được.
Cô cầm microphone, “Xin lỗi, vấn đề của các bạn quá nhiều, tôi thật sự không biết nên đáp lại ai. Hôm nay tôi tổ chức họp báo, khẳng định muốn nói rõ ràng sự tình ra, các bạn không cần gấp gáp.”
Phóng viên ở bên dưới hơi an phận một chút.
Kiều Tịch Hoàn khép hờ mắt, nhìn bàn tay trắng nõn của mình, thái độ có vẻ khó chịu như thế, “Mới vừa rồi tôi có nghe một bạn phóng viên nói, về tổ chức họp báo lần này có phải chinh phạt mẹ kế tôi ở trước mặt mọi người không? Có phóng viên nói, đây vốn là chuyện nhà chúng tôi, bây giờ bị toàn bộ người Thượng Hải bình luận nhúng tay vào, hậu quả như thế có phải là mong muốn của tôi không?”
“Dĩ nhiên không phải.” Kiều Tịch Hoàn lắc đầu, “Tôi cũng không phải là người thích tạo ra thị phi, nếu như không phải bùng nổ ra đoạn video kia, chuyện của mẹ kế và tôi vốn là chuyện riêng của hai chúng tôi, hơn nữa đã qua nhiều năm như vậy, tôi đã gả cho người ta sinh con, tôi thật sự không cần thiết đến giờ phút này mới nói mẹ kế của tôi không tốt, như vậy có vẻ bản thân tôi rất hẹp hòi, có câu hay lắm, trong tình huống không phải bị ép, chó cũng không dễ dàng cắn người.”
“Ha ha, tạm thời tự coi tôi như một con chó thôi. Một con chó nhỏ đã từng bị bắt nạt, yên phận thủ thường không có tiếng tăm gì, đột nhiên cần đến mức phải đứng lên cắn người.” Kiều Tịch Hoàn hơi châm chọc cười nhạo mình.
Phóng viên cầm microphone, rất nghiêm túc nghe cô nói từng câu từng chữ.
Cho dù người trước mắt có phải giả bộ hay không, nhìn như vậy, người phụ nữ này thật đáng thương, cũng nói rất có đạo lý, đã nhiều năm như vậy, tại sao đến lúc này mới xuất hiện chuyện như thế, rất dễ nhận thấy, nhất định là có nguyên nhân.
Mà bọn họ, chính là muốn hiểu được nguyên nhân này.
Kiều Tịch Hoàn hít vào một hơi thật sâu, giống như đang nỗ lực khống chế tâm tình của mình, cô nói lần nữa, “Lúc này, tôi nghĩ tôi nên nói trước nguyên nhân vì sao mẹ kế của tôi lại tung video clip của tôi lên. Khoảng thời gian trước, con gái của mẹ kế tôi cũng chính là em kế của tôi Dụ Lạc Vi ý tưởng đột phát muốn đến Cố thị làm việc, muốn dựa vào tôi đi cửa sau, tôi không đồng ý. Không phải tôi bài trừ gì em kế của tôi, là bởi vì bây giờ em ấy còn nhỏ, tôi hy vọng em ấy có thể bắt đầu từ đầu, nộp đơn qua Cố thị phát triển từ căn bản, nhưng hiển nhiên, em ấy ở nhà ăn sung mặc sướng không thể nào tiếp nhận được bố trí này, sau khi về nhà đã oán trách với mẹ kế, tôi cũng từng bị cha tôi và mẹ kế của tôi gọi về nhà giáo dục một lần, nhưng tôi vẫn phải có tính nguyên tắc, cũng không đồng ý yêu cầu của bọn họ, có thể cũng bởi vì vậy mà kích thích sự thù hận của mẹ kế đối với tôi, mới có thể bùng nổ đoạn video kia ra truyền thông.”
Kiều Tịch Hoàn bày tỏ, phóng viên hình như cũng hơi đồng ý khẽ gật đầu.
“Thật ra thì tôi thật sự không nghĩ tới, mẹ kế của tôi sẽ dùng phương thức cực đoan này tới báo thù tôi, thậm chí khi biết được sự thật này, trước tiên tôi không nghĩ tới người ngoài nghĩ về tôi như thế nào, mà chỉ đang suy nghĩ, chúng tôi sống chung một chỗ nhiều năm như vậy, cho dù trước kia chúng tôi chung đụng không vui vẻ bao nhiêu, nhưng dù sao chúng tôi cũng là người một nhà, người một nhà cho dù chung đụng không được tốt lắm, nhìn lâu không quen đối phương, nhưng cũng không cho phép người ngoài bắt nạt chút nào, mà bà ấy, lại đẩy tôi ra ngoài, khiến người của toàn thế giới dùng thành kiến tới nhìn tôi, tôi thành chuyện cười của cả Thượng Hải.”
“Hiện giờ tạm thời tôi không có chứng cứ chứng minh video này do mẹ kế của tôi tuồn ra, nhưng may mắn thay, làm người luôn có sẵn suy đoán logic căn bản nhất. Tôi muốn nói suy đoán logic này ra, cũng tuyệt đối nói thông. Đoạn video này được quay ở nhà, hơn nữa quản lý trong nhà chúng tôi đều chỉ có mẹ kế của tôi, cho nên không cần suy đoán ra sao, ngoài bà ấy ra, không có ai có thể có được đoạn video này. Nếu không có ai có thể lấy ra, video như vậy lộ ra, chĩa mũi dùi về phía bà ấy cũng là chuyện đương nhiên rồi.
“Nhưng cha của cô cũng đứng ra nói chuyện giúp mẹ kế của cô, cha cô là người thân nhất của cô, ông ấy không cần thiết vô duyên vô cớ lại khiến cho cô trở thành tâm điểm cho mọi người chỉ trích đi!” Một phóng viên đột nhiên nói.