Edit: Cố Tư Yên (NamCungTuUyen)
Những thái cực như vậy có thể được giải thích là “bạn càng không thể có được, bạn càng muốn có nó”, và sự đơn giản của bản thiết kế của Giản Mạt cũng là một cách giải thích của nhân loại dưới những từ này.
Thượng Tuấn Hào nở nụ cười mờ nhạt, sau khi nhìn thấy Giản Mạt trở lại chỗ ngồi, hắn ta chỉ đứng dậy và nói: “Cảm ơn mọi người hôm nay đã tham gia buổi họp về thiết kế câu lạc bộ...” Hắn đang cầm bản reader 3D đã được trợ lý của hắn sao chép, “Kết quả sẽ được công bố vào 12 giờ trưa ngày mai, xin vui lòng chờ đợi thông báo của chúng tôi.”
Mọi người đứng dậy lục tục rời đi, thiết kế của tầng 1 đến tầng 17 có chút rối ren, nhưng mà, lần này tham dự hội thảo lại xuất hiện thêm tầng thứ 18, mà hai đối tác kia lại có năng lực rất lớn, còn Giản Mạt giống như một con ngựa đen.
Thế nhưng, không thể nghi ngờ chắc chắn kết quả cuối cùng sẽ vẫn là CCD và Harchitect.
Bởi vì cho dù thiết kế đơn giản của Giản Mạt đủ để khiến mọi người công nhận, thế nhưng cô rốt cuộc cũng chỉ là người mới, lại làm việc cho một công ty nhỏ, vì thế sẽ không được mọi người xem trọng.
“Chị Mạt, chị cảm thấy chúng ta có hi vọng không?” Tâm tình của Hướng Vãn trở nên ngưng trọng, quay sang hỏi.
Giản Mạt lắc lắc đầu, “Không biết...”
CCD cùng Harchitects là những nhà thiết kế chuyên nghiệp ắt hẳn sẽ khiến cho người khác thích, ngay cả là chính cô, cũng cảm thấy cô thua bọn họ ở mọi phương diện.
Mà Cố Bắc Thần cũng đã từng nói đấy là “món quà ly hôn”, về công hay về tư, cô cũng đều không muốn!
Việc công, một sự xúc phạm đến nhân cách của cô, riêng tư, một sự xúc phạm đến bản thân cô.
Thế nhưng, người như cô đây, làm gì có tư cách nói đến nhân cách cùng tự tôn?
Tự giễu cười, Giản Mạt đứng ở trước cửa lớn của tập đoàn Đế Hoàng, nhìn những chiếc xe đang chạy trên đường, dần dần thất thần...
“Mạt tỷ?” Hướng Vãn không biết Giản Mạt bị làm sao, chớp mắt hỏi.
Giản Mạt không thu hồi tầm mắt của mình, chỉ thì thào tự nói với chính mình, “Trên thế giới này, chỉ có khi mày trở nên mạnh mẽ thì mày mới có thể đứng trên đỉnh của nhân loại...” Cô tự giễu nâng khóe môi, quay đầu lại ngước nhìn tầng cao nhất của Đế Hoàng, “Bởi vì, chỉ khi mày có thế giới dưới chân, mày mới có thể tùy tiện giẫm đạp lên tự do của người khác!”
Hướng Vãn nhíu mày, “Chị Mạt, chị đang tìm kiếm điểm phổ biến sao...”
Giản Mạt thu lại tầm mắt của mình, nhìn về phía Hướng Vãn cười nói, “Phổ biến chính là... lo lắng về tỷ lệ sử dụng tóc? Nên ăn, nên uống, nên ngủ... Bất kể sau đó kết quả của cô có là gì? Thì đó cũng là số mệnh!”
Dứt lời, Giản Mạt liền đi về phía xe của mình, sau đó mở cửa xe, ra hiệu Hướng Vãn lên xe...
Cố Bắc Thần đứng ở cửa sổ của tầng trên cùng, từ trên cao nhìn xuống, có vẻ như không nhìn thấy gì, nhưng thực ra hắn lại đang nhìn thân hình nhỏ bé của Giản Mạt ở phía dưới...”Cốc cốc!”
Cố Bắc Thần giật mi mắt, nhìn về vị trí cánh cửa, “Tiến vào.”
Thượng Tuấn Hào đẩy cửa đi vào, “Tổng giám đốc, đây là các bản thiết kế 3D tốt nhất của các nhà thiết kế...” Hắn ta hít một hơi, “Đã sàng lọc và chọn qua, duy nhất chỉ có bản thiết kế 18 tầng vẫn chưa quyết định.”
Cố Bắc Thần đi đến bàn làm việc, “Có ý kiến gì?”
“Ba ý tưởng này cũng không tệ...” Thượng Tuấn Hào nhún nhún vai, “Nhưng tôi lại thích nhất của Tường Vũ. Thiết kế rất lớn mật, cũng phù hợp với đô thị hiện đại bây giờ, cảm xúc của con người cùng sự tương phản tạo nên hương vị rất thú vị.”
“Ồ?” Cố Bắc Thần nhướn mày, con ngươi lãnh đạm như vậy, thế nhưng, ở chỗ sâu nhất bên trong lại tràn ra ý cười.
Thượng Tuấn Hào ngồi xuống ghế, nhếch miệng nói: “CCD và Harchitects mặc dù thiết kế cũng rất mới mẻ độc đáo, cũng rất phù hợp, thế nhưng, mánh khóe quảng cáo lại không đủ... Dù sao nhà thiết kế cũng cần có tự cao nhưng cũng nên hạn chế.”
Cố Bắc Thần nhả làn khói trắng ra, “cách” một tiếng, chiếc bật lửa đốt cháy điếu thuốc, “Không nên đem cảm xúc cá nhân vào bên trong?” Đôi môi mỏng nâng lên một độ cung tùy ý, dửng dưng hỏi.
“Sao vậy?” Thượng Tuấn Hào nhẹ a một tiếng, sau đó cười, “Tổng giám đốc, nếu như tôi nói sai sự thật thì cha mẹ tôi sẽ không nhận tôi là con... Giám đốc điều hành đề nghị cùng một người.”
Cố Bắc Thần không cho Thượng Tuấn Hào biết, hắn đã xem qua ba bản thiết kế 18 tầng kia rồi, nếu như không tận mắt nhìn thấy, hắn sẽ nghĩ Thượng Tuấn Hào đang nâng đỡ Giản Mạt, thế nhưng, sau khi nhìn thấy bản thiết kế của cô, hắn liền biết, lần này Giản Mạt nhất định sẽ thắng!
“Bản mẫu tôi đều không thấy, chính cậu đem đi kiểm tra!” Cố Bắc Thần khẽ mở môi mỏng nói.
Thượng Tuấn Hào cười gật đầu đứng dậy, “Vậy tôi liền đi ra ngoài trước...”
Làm việc ở Đế Hoàng, nhiều người không chỉ đòi hỏi mức lương cao ở đây, mà còn bởi vì có sự phân cấp quyền lực mang lại cho họ sức mạnh cao nhất... Họ có tài năng để có thể vĩnh viễn tìm được chỗ đứng cho riêng mình.
Ngày hôm sau, Đế Hoàng đã tìm được bản thiết kế 18 tầng của công ty. Ba ngày sau sẽ đến Đế Hoàng để ký hợp đồng, sau đó tất cả các dự thảo thiết kế phiên bản cuối cùng của bộ này, sẽ là chủ đề trong quảng bá truyền thông, trước đó thì tất cả các dự thảo thiết kế sẽ được xử lý một cách bí mật.
“Mạt Mạt.” Tôn Kha gọi tên cô, “Du tổng kêu cô đến phòng làm việc của ông ấy.”
Giản Mạt đáp lại một tiếng, đi đến phòng làm việc của Du Tử Quân, “Du tổng, ngài tìm tôi có việc gì vậy?”
“Ngồi đi...” Du Tử Quân nói, “Nghe nói trước buổi trưa sẽ công bố kết quả dự án?”
Giản Mạt gật gật đầu.
“Cô có lòng tin không?” Ánh mắt thâm thúy của Du Tử Quân nhìn Giản Mạt, sau đó hỏi.
Giản Mạt lắc lắc đầu, “Tôi đáng lẽ không nên mất lòng tin đối với thiết kế của chính mình, nhưng hai đối thủ kia quả thực rât mạnh, tôi cũng cảm thấy bất đắc dĩ.”
Du Tử Quân cũng đã nghe Hướng Vãn nói về hai nhà thiết kế kia, hắn là người của UCL, rõ ràng làm thương nghiệp, thiết kế của Giản Mạt mặc dù rất xuất sắc, thế nhưng, vẫn không thể so bì với năng lực của hai người kia.
“Chắc chắn sẽ có cơ hội...” Du Tử Quân cũng không nói gì quá nhiều, bắt đầu cười nói, “Cô thiếu công ty nhiều tiền như vậy, tôi lúc nào cũng phải nghĩ biện pháp cho cô đến UCL, sau này báo đáp thật tốt lại với tôi.”
Giản Mạt 'khúc khích' bật cười, cô rất biết ơn đối với việc Du Tử Quân cố ý nói đùa, làm cho cô cảm thấy nhẹ nhõm.
Thời gian bởi vì chờ đợi trở nên lo nghĩ, dù cho Giản Mạt cảm giác mình không có cơ hội lớn để thắng, nhưng vẫn có chút chờ mong ... Dù sao, bản thiết kế này gần đây khiến cho cô rất có linh cảm.
Đến khoảng mười một giờ, Du Tử Quân cùng Đường Hạo Dương tới công trình phòng thiết kế, mọi người đưa mắt nhìn nhau, vô thức liền cảm thấy có liên quan đến dự án với Đế Hoàng.
Du Tử Quân khóe miệng toàn là ý cười, Đường Hạo Dương lại giống như miệng sắp bị liệt đến nơi...
“Đã có thông báo.” Du Tử Quân nhìn về phía Giản Mạt, “Ba ngày sau, Tường Vũ sẽ đến Đế Hoàng để ký hợp đồng, tham dự hoàn thiện hội thảo bản thiết kế 18 tầng kia!”
Trầm mặc...
Đầu tiên là mấy giây trầm mặc qua đi, lập tức, trong phòng làm việc bộc phát ra tiếng hoan hô cùng chúc mừng.
Giản Mạt đứng ở tại chỗ, đột nhiên rất yên ổn... Phảng phất có một chút vui mừng, nhưng lại giống như có chút phản ứng không kịp.
“Chị Mạt, chị cao hứng đến mức phát ngốc rồi sao?” Hướng Vãn trừng mắt đẩy Giản Mạt, khóe miệng cười tươi giống như chính tác phẩm của cô ta được đoạt giải.
Giản Mạt máy móc nhìn Hướng Vãn, khóe miệng nhếch lên thiếu tự nhiên, dường như kết quả này cũng không khiến cô bất ngờ... Là do tình cảm cá nhân hay là dự liệu ngoài ý muốn? Cô không thể phân biệt rõ.
Lấy điện thoại di động ra, ngay trước ánh mắt nghi hoặc của tất cả mọi người, Giản Mạt thậm chí không cho Du Tử Quân có cơ hội chào hỏi liền nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc, bước chân vội vã.
“Chị Mạt, chị làm sao vậy?” Hướng Vãn phản ứng không kịp hỏi.
Đại Hùng đang làm việc bên cạnh, cười nói: “Đoán chừng là vì quá vui, chắc là vội vàng gọi điện cho bạn trai báo cáo kết quả?”
Mọi người vừa nghe xong, lập tức cười lớn...
Mặc kệ mọi người đều vui mừng bên trong, Giản Mạt ở bên ngoài lại là kiểu tâm tình nói không nên lời, có chút băn khoăn... Cô nhanh chóng chạy lên cầu thang, sau đó một mạch chạy thẳng lên tầng thượng của văn phòng, nỗ lực hít thở sâu vài cái, sau đó mới bấm số của Cố Bắc Thần.
Điện thoại vang lên mấy tiếng sau đó có người nhận máy, cô không đợi người đối diện lên tiếng, liền lập tức hỏi: “Cố Bắc Thần, kết quả của dự thảo kia là năng lực của chính em, hay là do anh nhúng tay vào?”