Cố Ninh Tinh ra về vời vẻ thất thần, vì cô cơ hội cô gầy dựng lại Cố gia, quả là con đường gian nan với cô đã bất đầu, thế nhưng cô vẫn nhất quyết không thể từ bỏ được, và cô quyết định sẽ tìm đến anh ta sau vài ngày sắp tới,
Emma đi theo bên cạnh cô, cô ấy không ngừng lo lắng, nhưng cô vẫn giữ gương mặt như cũ mà hỏi cô một câu, “Cố Tổng, bây giờ phải làm sao ạ “
Cố Ninh Tinh trầm lặng vài giây suy nghĩ, rồi mới thở dài một hơi rồi nói, “Đến gặp anh ta một chuyến “
Emma tay ôm lấy một đống đồ, sau đó gật đầu mình đã hiểu, rồi sau đó còn chuẩn bị sắp xếp lịch cho cô để ngày đó đến,
Cô và Emma đi ra khỏi buổi tiệc, thì từ xa có một giọng nói bé con gọi mình, con phẩy phẩy tay, “Mami, mani ở đây nè, con và ba Đình Thâm đến đón mẹ nè “
Cố Ninh Tinh nhìn thấy bé con, bước đi cũng nhanh hơn mà tiến đến gần họ, sau đó còn hôn bé con một cái rồi mỉm cười hỏi, “Sao hai người lại đến đây “
Lúc này Hàn Đình Thâm đang bế thằng bé trên tay lên tiếng, “Thằng bé bảo ra ngoài mua bánh cho mami, sau đó anh thấy cũng gần ở đây nên đến rước em luôn “
Bé con đưa tay lên chỉ hướng về chiếc xe, còn bảo bánh yêu thích của cô được thằng bé mua để ở trên đó,
Cố Ninh Tinh cảm động, liền hôn lên má nó thêm một cái bảo con trai vừa ngoan vừa giỏi, sau đó cô chuyển hướng mắt nhìn lên Hàn Đình Thâm cảm ơn anh ta, “Cảm ơn anh, Đình Thâm “
Hàn Đình Thâm nhìn cô rồi mỉm cười, sau đó cả bốn người nhanh chóng đi lên xe để về nhà,
Xe đã chạy đi thật xa, thì ngay lúc này Âu Thành Nghiêm đã đứng ở đó từ trước, và đã chứng kiến những gì anh ta đã nhìn thấy,
Hàn Đình Thâm bế đứa bé lúc hôm qua mà anh đã gặp, sau đó còn gọi Cố Ninh Tinh là mẹ, thế nên anh ta chắc chắn đó là Cố Ninh Tinh, không thể nào nhầm lẫn,
Thế nhưng anh không hề nghi ngờ đó là con của Hàn Đình Thâm và Cố Ninh Tinh, vì anh ta thích đàn ông, và điều Âu Thành Nghiêm chắc chắn là đứa trẻ ấy không hề giống anh ta,
Mà anh ta lúc này tự luyến lại khẳng định thằng bé giống hệt anh ta, nhất là từ lúc còn bé,
Anh ta nhất định phải tìm ra chuyện này, nếu đó là con của anh, anh ta nhất định sẽ tìm cách đóng họ về,
Cố Ninh Tinh lúc này trên xe đột nhiên hắt hơi một cái, nhưng trong người lại không cảm giác lạnh gì cả, vì hay chỉ là cái hắt hơi bất ngờ thôi,
Hàn Đình Thâm nghe tiếng hắt hơi của cô, thì cứ tưởng cô vì ở buổi tiệc trời trở lạnh mà bệnh nên mới quan tâm hỏi, “Em không sao chứ, bị bệnh sao”
Cố Ninh Tinh hít mũi một cái rồi mỉm cười, bảo mình không sao, “Em không sao, chỉ là một cái hắt hơi bất ngờ thôi “
Hàn Đình Thâm cau mày lắc đầu một cái, không thể không xem nhẹ một cái hắt hơi nên anh ta muốn đưa cô đến bệnh viện, “Không xem nhẹ được, để anh đưa em đi bệnh viện khám “
Cố Ninh Tinh, nhất quyết bướng bỉnh lắc đầu không chịu đến bệnh viện, sau đó cô đột nhiên chuyển qua đề tài khác, “Không sao đâu mà, Đình Thâm em muốn bàn với anh một chuyện “
Hàn Đình Thâm biết rõ tính tình của cô, nên anh ta mới bỏ qua cho cô lần này, sau đó nghe duoc lời bàn nghị của cô anh ta mới hỏi, “Là chuyện gì, em cứ nói “
Cố Ninh Tinh mới hít một hơi thật manh rồi mới nói, “Em ở khách sạn vẫn là thấy không tiện, em muốn đi tìm một căn nhà để thuê, vì em dự định sẽ ở đây lâu “
Thế nhưng cô nói xong, hai tay lại đan vào nhau nắm rất chặt vì nhớ lại lời nói của Ngạn Tô Hàm về chuyện công ty Cố thị nên cô mới quyết định ở lại đây thật lâu,
Hàn Đình Thâm bất ngờ vời nói của cô, vì sao cô lại quyết định ở đây, anh ta mới nghi ngờ vấn đề về buổi tiệc,
Loading...
“Em không về lại Hồng Kông, hay là chuyện mua lại công ty Cố thị có vấn đề “
Cố Ninh Tinh hai tay vẫn đan vào nhau, nhưng lần này lại cúi đầu xuống thấp, mà không nói gì cả chỉ im lặng, Hàn Đình Thâm tiếp tục hỏi thì Emma đột nhiên lên tiếng, “Công ty Cố thị đã được chủ tịch Âu mua rồi ạ “
Anh ta lúc này nghe Âu Thành Nghiêm đã nhanh tay hơn mà mua được nó, anh vẫn là không biết anh ta mua nó dùng để làm gì, “Cái gì, sao anh ta lại “
Cố Ninh Tinh mới lắc đầu không biết vì sao, “Em cũng muốn biết là tại sao anh ta lại muốn mua nó “
Cố Ninh Tinh quả nhiên không biết anh ta mua lại công ty Cố thị nhầm mục đích gì, nhưng cô sẽ cố gắng hết sức để lấy lại công ty dù anh ta đã mua nó, cô sẽ giành lại công ty từ tay anh ta,
“Anh sẽ giải quyết giúp em về chuyện này “ Hàn Đình Thâm anh ta lúc này tức giận, anh ta sẽ thay cô đến gặp Âu Thành Nghiêm để bàn bạc,
Cố Ninh Tinh nghe vậy liền ngăn Hàn Đình Thâm lại, vì cô không muốn làm phiền anh, và chuyện này là của cô chính cô sẽ giải quyết, “Đình Thâm, không sao đâu, em sẽ đích thân mình đến gặp anh ta “
Hàn Đình Thâm nghe cô đến gặp Âu Thành Nghiêm, anh ta nhìn cô với vẻ mặt lo lắng cho cô, “Nhưng em chắc chắn chứ, em sẽ không sao khi gặp anh ta “
“Em không sao, em sẽ tự mình kiềm chế lại, anh không nhớ lúc em mang thai thằng bé, cũng tự mình có thể khống chế hay sao, anh tin em chứ “
“Ừm, anh tin em “ Hàn Đình Thâm bất đắc dĩ đồng ý với lời nói của cô anh ta sẽ tin cô,
Anh ta vốn nhất quyết ngăn cản cô là vì lý do anh ta sợ cô lúc gặp lại Âu Thành Nghiêm, bệnh cũ tái phát vì chuyện năm xưa, mà không kiềm chế được bản thân,
Quả thật năm xưa vì cô được cứu sống, và cô ấy đã trở nên bị mắc bệnh trầm cảm tinh thần, phải gặp bác sĩ tâm lý để điều trị, Cố Ninh Tinh lúc đó phải trải qua giai đoạn cực kỳ khó khăn, vì trong lúc đang điều trị phát hiện mình lại có thai nên không thể uống thuốc được, nên vì sự sống của bé con trong bụng, cô ấy đột nhiên mạnh mẽ mà tự mình đấu tranh với lí trí bản thân,
Còn về vấn đề tìm nhà ở, Hàn Đình Thâm lại bảo cô hãy đến nhà anh ở, vì nhà cũng rộng rãi, có Kháp Kháp cũng khiến cô cảm thấy vui hơn,
Sau đó cô lại không đồng ý, vì sợ làm phiền đến anh, nên cô mới muốn tìm một căn hộ chung cư để ở,
Thế nhưng lúc này Hàn Đình Thâm không đồng tình, và thêm thằng bé cứ đòi ở nhà anh, nên cô mới nhức đầu mà bất đắc dĩ phải đồng ý,