Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 67: Chương 67: Sốt Nặng




Sáng ngày hôm sau, Âu Thành Nghiêm thức dậy trước, trên tay anh ta vẫn còn Cố Ninh Tinh nằm lên và tay của anh vẫn còn ôm lấy cô vào lòng,

Âu Thành Nghiêm lúc này nhẹ nhàng rút tay mình ra, còn đẩy cái gối vào cho cô nằm, rồi mới từ từ đứng dậy,

Sau đó chuẩn bị đi vào nhà về sinh, để vệ sinh cá nhân, xong xuôi ạn ta bước ra vẫn thấy Cố Ninh Tinh còn ngủ,

Anh ta mới đến nơi để quần Áo của Cố Ninh Tinh, mà trong đó có luôn quần Áo của anh và đồ vest,

Tủ quần Áo của Cố Ninh Tinh từ lúc nào đã đầy quần Áo để chung với cô,

Là từ lúc mà cô đi tuần trăng mật với Âu Thành Nghiêm về, thì lúc đó cô đã nhìn thấy vài bộ đồ của anh ta bên trong phòng quần Áo của mình,

Dần dần về sau tất cả quần Áo của anh ta lẫn những đồ vest cũng ở bên trong cùng với cô, tủ đựng những thứ cà vạt, giày của anh ta cũng để chung với giày của cô từ lúc nào,

Anh ta ăn mặc chỉnh tề xong xuôi, sau đó mới đi ra, anh ta nhìn phía cô vẫn còn ngủ, Âu Thành Nghiêm lúc này cảm thấy lạ, tai sao anh thức dậy từ nãy đến giờ mà cô vẫn không thức dậy,

Anh ta đi đến gần cô xem thử cô như thế nào, quả nhiên là cô đang ngủ rất say, nên lúc khi đi anh ta đắp chăn cho cô lại đoàng hoàng rồi mới chịu đi đến công ty,

Anh ta lúc đi, vẫn còn phải ghé qua bên Lâm Bình Chi, để xem cô ta như thế nào,

Lúc này Tô Diệp ở bên ngoài từ khi Âu Thành Nghiêm rời đi, cô mới vào để chuẩn bị như thường lệ, sau đó Tô Diệp cảm thấy lạ vì trời đã gần trưa mà Cố Ninh Tinh vẫn chưa chịu thức nên mới đi vào gọi cô, “Phu nhân, phu nhân, đã trễ lắm rồi ạ, người mau thức đi ạ “

Tô Diệp đứng trước giường gọi cô mãi mà chẳng thấy cô đáp trả lại lời mình nên cô cũng hơi lo lắng mà lây người cô, thì mới phát hiện Cố Ninh Tinh thân thể rất là nóng”Phu nhân... Phu nhân người nóng quá “

Lúc này Cố Ninh Tinh mới cố gắng tỉnh giấc, với lí trí mơ hồ đầu đau, thân thể cô tất cả cảm thấy điều lạnh như băng vậy, sau đó cô mới chợt ho khan rất nặng, cơ cố hết sức để lên tiếng, “Tô... Tô Diệp... Khụ khụ, lạnh... Lạnh quá “

Tô Diệp lục này giật mình hốt hoảng, cô lật đật đắp chăn cho cô lo lắng,

“Phu nhân người sốt cao quá, tôi sẽ gọi bác sĩ Từ đến ngay “

Nói xong Tô Diệp lật đật chạy thật nhanh đi đến nhà chính dùng điện thoại gọi cho bác sĩ Từ,

Trong lúc đó, Tô Diệp cũng gọi điện cho Âu Thành Nghiêm, nhưng vì anh ta đang hợp bên trong nên Phong Diệp giữ điện thoại, sau đó Phong Diệp nhìn thấy số điện thoại là số nhà chính nên đã bắt máy, cô liền hối hả bảo cậu nhắn lại lời nói cho Âu Thành Nghiêm biết,

Phong Diệp biết chuyện Cố Ninh Tinh đã bị bệnh, nên cũng rất lo lắng, cậu ta lúc này đi vào phòng họp nói cho Âu Thành Nghiêm biết,

Phía lúc này Cố Ninh Tinh nằm co người lại vừa khó thở lại vừa cực kỳ lạnh, khiến cô thở hổn hển rất mạnh, trong cơn sốt mê sản cô chỉ biết gọi tên Kháp Kháp và ba mẹ anh hai mình, “Kháp... Kháp Kháp, chị lạnh lắm... Khụ khụ, anh hai... Ba mẹ con lạnh... Lạnh quá “

Cố Ninh Tinh vừa nói vừa ho rất nhiều, gương mặt đỏ ửng cộng thêm đổ mồ hôi khiến người cô ướt đẫm, thế nhưng cô mê sản vừa nói vừa rơi nước mắt,

Một lúc sau không lâu bác sĩ Từ cũng nhanh chóng chạy đến nhà phụ, anh ta bước vào, nhìn thấy Cố Ninh Tinh nằm co người lại run rẩy, anh ta đi đến gần cô, tay đặt lên trán của cô, rồi lấy đồ đo nhiệt,“Sốt rất cao đấy, tôi sẽ chuyền nước biển cho phu nhân “

“Khụ khụ “ Cố Ninh Tinh cứ ho không ngừng,

Từ Khiên Quân đo xong quả nhiên nhiệt độ sốt rất nặng, anh ta còn phát hiện ra hơi thở của cô không điều thở mạnh, và anh ta để ý đến từ nãy đến giờ cô còn ho rất nhiều mà còn rất nặng nữa,

Lúc này Từ Khiên Quân đang chăm chú tiêm thuốc vào bình nước biển để chuyền cho cô, thì Tô Diệp lo lắng mà thắc mắc hỏi tình trạng của Cố Ninh Tinh, “Bác sĩ Từ, phu nhân lần đầu tiên bị cảm nặng đến như vậy và ho rất nhiều, có tổn hại gì đến phổi, dẫn đến viêm phổi sau này không ạ “

Từ Khiên Quân tay cầm sổ khám để theo xem xét tình hình bệnh của cô, sau đó mới đưa ra quyết định,

“Bây giờ chúng ta hãy cố gắng theo dõi xem tình trạng của phu nhân phải ổn định lại trước đã, tôi sẽ chuẩn bị thuốc cho phu nhân “

Là bởi vì Cố Ninh Tinh sốt rất cao, và anh đã chuyền nước biển có thuốc bên trong, để xem cô có hạ sốt hay không,

Tô Diệp nghe bác sĩ Từ căn dặn, cô đứng chăm chú nghe hết tất cả không thiếu một chữ, sau đó nghe xong, Tô Diệp mới tiễn bác sĩ ra về,

“Vâng, cảm ơn bác sĩ “

Từ Khiên Quân có dặn, từ đây đến chiều, nếu Cố Ninh Tinh không hạ sốt, thì hãy đưa cô đến bệnh viện ngay,

Bác sĩ Từ ra về, thì bên trong Cố Ninh Tinh ho rất nhiều, “Khụ khụ... Khó chịu quá... Khụ khụ “

Sau đó một lúc sau không lâu Từ Khiên Quân đi ra đến cổng, ngay lập tức phát hiện Âu Thành Nghiêm,

Âu Thành Nghiêm nhìn thấy Từ Khiên Quân, liền hỏi về tình trạng của Cố Ninh Tinh, Bác sĩ Từ cho anh biết tình trạng của Cố Ninh Tinh sốt cao còn ho rất nhiều, vì là ở trong nước quá lâu hít phải một lượng hơi nước quá nhiều dẫn đến phổi bị tổn hại,

Thế nhưng phải xem kỹ càng hơn, xem cô sau này có bị viêm phổi hay không, và trước hết cứ xem tình hình và cho cô uống thuốc điều đặng, Từ Khiên Quân nói xong rồi vổ vai Âu Thành Nghiêm cười một cái rồi rời đi,

Âu Thành Nghiêm nghe xong, ngay lập tức bảo người tiễn anh ta ra về, sau đó anh ta mới nhanh chóng đi đến nhà phụ để xem tình trạng Cố Ninh Tinh ra sao rồi,

Lúc này Tô Diệp lật đật Đi lấy nước ấm và khăn vào bên trong để lau người Cố Ninh Tinh thì nhìn thấy Âu Thành Nghiêm đi vào mà thưa,“Thiếu gia người về rồi ạ “

Âu Thành Nghiêm cũng vừa đi vào, bắt gặp Tô Diệp đang cầm một chàu nước đi vào phòng, sau đó mới cau mày hỏi, “Phu nhân sao rồi “

Tô Diệp gương mặt trở nên buồn bã, như muốn khóc vì rất lo lắng cho cô,

“Phu nhân sốt cao lắm ạ

Âu Thành Nghiêm nghe xonh, mới ra hiệu bảo cô bê chậu nước vào phòng, để lâu thân thể cho Cố Ninh Tinh,

Tô Diệp lục này đang chăm chú lau thân thể cho cô, còn Âu Thành Nghiêm lại rất lo lắng cho cô mà cũng tự trách mình vì chuyện hôm qua,

Anh ta nhỏ lại hôm qua đã làm chuyện đó với cô bên trong phòng tắm, đã vậy còn làm rất lâu khiến cơ thế nhỏ nhắn của cô không chịu đựng được mà trở bệnh rất nặng,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.