Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 68: Chương 68: Tham Gia Đua Xe




Âu Thành Nghiêm ngồi bên ngoài lo lắng chờ đợi Tô Diệp lau thân thể cho Cố Ninh Tinh, anh ta ngồi suy nghĩ tất cả là tại anh nên cô mới bị như vậy,

Một lúc sau anh ta mới thấy Tô Diệp bê chậu nước từ trong phòng đi ra, sau đó còn nói với Âu Thành Nghiêm đã xong,

Sau đó Âu Thành Nghiêm không nói gì mà một mạch nhanh chóng đi vào, quả thật bây giờ nhìn rõ, anh ta mới phát hiện cô thở rất mạnh, còn nằm co rút lại, gương mặt thì ửng đỏ vì sốt mà khó chịu đến nheo mày,

Lúc này Âu Thành Nghiêm dùng tay mình xoa dịu nhẹ vào mặt cô, khiến cho cô cảm thấy thoải mái hơn,

Cố Ninh Tinh dù là đang sốt mơ hồ, nhưng cô lại cảm nhận được nhiệt hơi ấm từ bàn tay của Âu Thành Nghiêm,

Cảm nhận được hơi ấm của anh, Cố Ninh Tinh mới nhẹ nhàng yên tĩnh mà ngủ, hơi thở cũng đều đặn hơn,

Âu Thành Nghiêm ngồi nhìn Cố Ninh Tinh một lúc, sau đó anh ta cau mày mà bật người đứng dậy,

Anh ta bước ra ngoài, lạnh lùng bảo Tô Diệp chuẩn bị quần áo cho anh ta, vì anh ta nói sẽ đi công tác đến tận hai tuần,

Tuy anh ta nói mình đi công tác, nhưng thật ra anh ta đi đâu đó để du lịch cùng với Lâm Bình Chi,

Lúc này tâm trạng của Lâm Bình Chi vui sướng không ngừng, vì nghe được anh ta sẽ dẫn cô đi du lịch,

Ba tuần sau đó kể từ khi Âu Thành Nghiêm đi công tác, Cố Ninh Tinh ở nhà cách đó vài ngày là cô đã hoàn toàn hết bệnh,

Cố Ninh Tinh đã dù hết bệnh đã hai tuần trước, nhưng những ngày qua ở nhà cô rất chán, mấy tuần trước cũng may có Hàn Đình Thâm và Kháp Kháp đến thăm, và nếu không có cô chỉ biết đem ra những tài liệu liên quan đến Cố gia của mình mà làm,

Thì sau ngay lúc này Tô Diệp đi đến mặc cho cô áo khoác vào vì trời đến lúc thời tiết càng lạnh dần, “Phu nhân bên ngoài lạnh lắm, người vào trong nhà đi ạ “

Cố Ninh Tinh quay đầu lại, mỉm cười với Tô Diệp rồi nói, “Tô Diệp, em hết bệnh lâu rồi mà”

Cô rất vui vì từ lúc cô bệnh, cho đến hết bệnh nhiều ngày, mà Tô Diệp cứ hằng ngày điều chăm sóc cô rất chu đáo,

Tô Diệp cầm lấy ly trà gừng đặt xuống bàn cho cô, cô không khỏi lo lắng cho cô mà hỏi cô,“Nhưng dạo này Tôi thấy phu nhân xanh xao lắm, có phải mệt mỏi trong người không ạ “

Tô Diệp từ lúc cô chăm sóc cho Cố Ninh Tinh, dù cô hết bệnh nhưng dạo gần đây Tô Diệp lại không khỏi lo lắng vì nhìn cô rất xanh xao,

Cố Ninh Tinh lắc đầu bảo mình không sao, vì dạo gần đây cô chăm chú công việc nên có hơi mệt một chút, vì cứ ở nhà mãi không làm gì cả, “Không có, em chỉ thấy hơi chán thôi”

Lúc này Tô Diệp lỡ miệng mà nhắc đến Âu Thành Nghiêm, “Phu nhân đừng buồn, thiếu gia chỉ đi công tác thôi mà “

Cố Ninh Tinh đang vui mừng thì đột nhiên Tô Diệp nhắc đến Âu Thành Nghiêm, khiến cô cau mày ngay lập tức mà dập tắt nụ cười, “Liên quan gì tới anh ta chứ “

Mặc dù Tô Diệp lỡ miệng nhắc đến Âu Thành Nghiêm, nhưng cô vẫn cố giấu chuyện về anh ta đi du lịch cùng Lâm Bình Chi chứ không phải đi làm việc, “Phu nhân người đừng như vậy, thiếu gia chỉ... “

Tô Diệp đang giải thích với cô, thì lục này bị Cố Ninh Tinh cắt ngang lời nói, sau đó mới bảo Tô Diệp Làm cho cô một việc, “Tô Diệp, em muốn uống cacao nóng, chị đi làm cho em đi “

Cô không quan tâm hay khó chịu Khi Cố Ninh Tinh cắt ngang lời nói của mình, mà vui vẻ nghe lời dặn của Cố Ninh Tinh, mà nhanh chóng đi ngay,

“Được phu nhân đợi tôi một chút “

Nhìn Tô Diệp đi vào nhà, ngay lúc này đột nhiên từ phía xa đột nhiên có giọng nói lên tiếng, “Chị dâu, nếu em chán quá thì đi chơi với anh đi “

Lúc này Cố Ninh Tinh nhìn về phía đang lên tiếng thì quả nhiên không ai khác chính là La Thiên Tôn, cô liền mỉm cười nói, “Thiên Tôn, anh đến đây làm gì vậy “

La Thiên Tôn bước đến gần cô, sau đó vui vẻ khi nghe được cô gọi như vậy, anh ta ngay lập tức ngồi xuống cạnh cô cười đùa “Aha, anh thích em gọi như vậy lắm nha, nghe rất thân thiết đấy “

Cố Ninh Tinh lườm anh ta một cái nhưng kèm theo sự nụ cười, sau đó mới nhìn anh ta hỏi,“Anh đừng đùa, anh đến đây làm gì, Âu Thành Nghiêm không có ở đây “

Lúc này La Thiên Tôn mới nghiêm túc vào chuyện chính, anh ta đến để gặp Cố Ninh Tinh chứ không phải Âu Thành Nghiêm, “Hôm nay cậu ta về đấy, hôi nhưng mà kệ hắn đi, anh đến để dẫn em tới đường đua moto, vì hôm nay là ngày thi đua của hội anh, em có muốn tham gia không “

Cố Ninh Tinh nghe xong ngồi suy nghĩ một chút, một phần cô đang chán, một phần cô không muốn gặp Âu Thành Nghiêm ngay lúc này, và một phần cô cũng muốn chạy moto lắm rồi, vì đó là Đam mê của cô mà, nên quyết định ngay, “Em tham gia, chúng ta đi thôi “

La Thiên Tôn tươi cười khoái chí, thích thú với bản tính của cô, sau đó cả hai đi nhanh chóng,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.