Hào Môn Vui Nhộn – Vợ Nhỏ Đến Cậy Cửa

Chương 145: Chương 145: Hừ, người đàn ông nông cạn! (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Các ký giả đều hướng ống kính về phía cửa xe, tiếng tách tách của máy chụp hình vang lên liên tục.

Hứa Mễ Nặc nghe thấy động tĩnh bên ngoài, thấy ánh đèn nhấp nháy chói sáng đến mức gần như không mở mắt được, thấp thỏm trong lòng vừa mới được đè xuống đã lại dâng lên.

Cô nhắm mắt lại hít thật sâu, mở mắt ra đã nhìn thấy Viên Diệp Đình nghiêng đầu mỉm cười với cô.

Hứa Mễ Nặc tự nhiên cảm thấy trái tim thả lỏng, nở nụ cười rạng rỡ với Viên Diệp Đình, xách váy xuống xe.

Cô vừa mới xuống xe, tất cả máy chụp hình đều nhanh chóng nhào tới, làm cô sợ hết hồn, chân đứng không đứng vững, đến nỗi sắp ngã xuống.

Cũng may là Viên Diệp Đình nhanh mắt, ôm lấy eo của Hứa Mễ Nặc, cố định cô ở trong ngực mình.

Hứa Mễ Nặc khẽ vuốt ve ngực, ổn định lại trái tim đáng thương của mình, quay đầu mỉm cười với Viên Diệp Đình.

Viên Diệp Đình cũng dịu dàng nhìn cô.

Cảnh tượng này được tất cả mọi người xung quanh nhìn thấy, ngay cả đôi mắt tràn đầy ý cười của Viên Diệp Đình, cũng được chụp lại rõ ràng.

Mọi người đều lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ ấm áp này của Viên thiếu, cho dù là năm năm trước hướng về Ninh Nhược Phồn, anh cũng không dịu dàng một cách trắng trợn như vậy.

Thấy Viên Diệp Đình nở nụ cười bất đắt dĩ, trái tim của tất cả mọi người đều bị manh(*) hóa!

(*)Manh –萌 : bắt nguồn dùng là từ “moe” (萌え) trong tiếng Nhật thường dùng cho những nv trong anime-manga

萌え đồng âm với 燃え, nghĩa là bốc cháy, tức để biểu hiện tình cảm tha thiết, cháy bỏng với nhân vật. Cho nênmoe萌え trở thành 1 kiểu nói ý chỉ rằng đối tượng đc nói đến rất “yêu” (adorable, cute, lovely, etc… nói chung là thay những tính từ khen ngợi) hoặc là biểu hiện rằng người nói rất có cảm tình với đối tượng đc nói đến. (by MeteoraX)

Viên thiếu cũng có thể đáng yêu như vậy sao!

Rốt cuộc Thiếu phu nhân không biết nhảy từ đây ra này, là thần thánh phương nào!

Mọi người nhìn kỹ Hứa Mễ Nặc, bàn về sắc đẹp, cô tuyệt đối không thể so với Ninh Nhược Phồn năm đó. Ninh Nhược Phồn đó xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, ai so với cô ta cũng đều thối như phân chó!

Nhưng so với Ninh Nhược Phồn, Hứa Mễ Nặc lại mang đến cảm giác tràn đầy sức sống, lúc cô mỉm cười, cảm giác thế giới chung quanh đều như được thắp sáng lên.

Mặc dù ngũ quan không tính là rất tinh xảo, nhưng toàn thể hợp lại mang đến cho người ta cảm giác rất thoải mái, thuộc loại ưa nhìn!

Hơn nữa, vừa nhìn thấy cô sẽ cảm thấy cô như ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng sau cơn mưa xuân, nhẹ nhàng khoan khoái, nhiệt tình, nhưng bản chất lại nhu hòa giống như ánh sáng mùa xuân vậy.

Mọi người như đều hơi hiểu ra vì sao Viên thiếu sẽ buông tha tiên nữ giáng trần, chọn người phụ nữ có trái tim ấm áp như ngũ cốc hoa màu này.

So với Hứa Mễ Nặc, Ninh Nhược Phồn giống như một pho tượng xinh đẹp không có cảm xúc, trống rỗng, yếu ớt, cô ta chỉ thích hợp được bày ở trong nhà kính, giống như nàng công chúa trong truyện cổ tích vậy.

Mặc dù đàn ông đều có trái tim mong muốn bảo vệ, nhưng lâu ngày, nếu không có sự mới mẻ, cũng sẽ bị ngấy!

Huống chi, cũng đã 5 năm rồi, ai biết Ninh Nhược Phồn lúc nào mới tỉnh, cô ta còn có thể tỉnh dậy hay không?

Vì vậy, mọi người có thể hiểu cho hành động này của Viên thiếu.

Dẫu sao, anh cũng có quyền lựa chọn của mình, mặc dù cuối cùng chọn người ngoài dự liệu của mọi người, nhưng đây là chuyện của người ta, ai cũng không can thiệp được.

Hứa Mễ Nặc không biết suy nghĩ của mọi người, cô chỉ cảm thấy đôi mắt của mình sắp mù rồi!

Bọn họ muốn chụp đến khi nào đây!

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.