Hào Môn Vui Nhộn – Vợ Nhỏ Đến Cậy Cửa

Chương 146: Chương 146: Không có tiều đề chương




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hứa Mễ Nặc Vốn định duy trì hình tượng thục nữ, cũng gần như không chịu nổi được nữa, ai biết đám người này lại dai dẳng đến vậy!

Cô cho rằng chỉ cần đi bên cạnh Viên Diệp Đình, giữ nguyên nụ cười chờ đi qua thảm đỏ là được rồi.

Nhưng bây giờ là thế nào? Một đám người chặn ở trước mặt, bọn họ ngay cả xê dịch cũng khó khăn, chừ đừng nói đến chuyện đi hết toàn bộ hành trình.

Hứa Mễ Nặc khóc không ra nước mắt! Mặt cô cũng sắp cười đến cứng đờ rồi, vì sao những người này còn chưa xong?!

Vì vậy, cô lặng lẽ kéo kéo vạt áo của Viên Diệp Đình.

Viên Diệp Đình thoáng cúi đầu nhích tới gần cô, cười hỏi: “Sao vậy?”

Nhìn Viên Diệp Đình không tốn công sức ứng phó với ống kính chĩa từ khắp mọi hướng, Hứa Mễ Nặc tự than thở không bằng, quả nhiên là tinh anh của xã hội được rèn luyện từ nhỏ, cái gì cũng có thể làm tốt được!

“Tôi sắp cười không nổi nữa, mặt sắp bị rút gân rồi! Lúc nào mới có thể kết thúc, chúng ta có thể đi vào được chưa?” Hứa Mễ Nặc vẫn duy trì nụ cười cứng ngắc trên mặt như cũ, nặn ra mấy câu nói này từ trong kẻ răng.

“Em phải tự nhiên vào, em như vậy, ngày mai bọn họ thì sẽ nói em tiêm botox đấy.” Viên Diệp Đình bật cười nhìn nụ cười cứng ngắc của Hứa Mễ Nặc.

Nghe thấy anh nói vậy, Hứa Mễ Nặc lập tức cúi đầu, hoạt động cơ mặt, mọi người chỉ thấy cô cúi đầu nói chuyện với Viên thiếu, mà Viên thiếu mỉm cười vui vẻ vỗ nhẹ lên bả vai của cô.

Xem ra cảm tình của hai người rất tốt!

Mọi người lại tiếp tục chụp không ngừng.

Hứa Mễ Nặc lại kéo lấy Viên Diệp Đình lần nữa, vội la lên: “Anh suy nghĩ xem có biện pháp gì không, tôi hơi gấp rồi!”

Được rồi, nếu có thể, cô cũng không muốn nói ra chuyện mất mặt như vậy, nhưng lúc ra cửa, bởi vì khẩn trương nên cô đã uống một ly nước rất lớn, vì vậy cô cũng hết cách rồi.

Viên Diệp Đình thật sự bị Hứa Mễ Nặc đánh bại, vì vậy anh tỏ ý bảo nhân viên an ninh xung quanh tách đám ký giả trước mặt ra, sau khi tách ra một con đường, mới nửa ôm Hứa Mễ Nặc đi vào trong hội trường.

Vừa đi vừa nói: “Xin lỗi, phu nhân của tôi không có thói quen hướng về phía ống kính thời gian dài.”

Phu nhân?! Không phải nói chỉ đính hôn thôi sao?

Bởi vì một câu “Phu nhân” của Viên Diệp Đình, đám người lại nổ tung lần nữa!

Bọn họ nhanh chóng đuổi theo Viên Diệp Đình đưa ra đủ loại câu hỏi, nhưng Viên Diệp Đình chỉ mỉm cười ôm Hứa Mễ Nặc đi vào trong, đến khi bước vào hội trường, cũng không nói ra chuyện nội tình nào nữa.

Mọi người không khỏi thất vọng, nhưng nhớ tới trong máy ảnh đã đủ những bức ảnh có thể kích thích tất cả mọi người, mọi người cũng đều lộ ra vẻ mặt hài lòng, bây giờ là chuyện đưa tin, phải xem động tác của ai nhanh, tin tức của ai được tuôn ra trước!

Vì vậy mọi người lại tản ra như bầy ong vỡ tổ, gào thét muốn kết nối điện thoại với lãnh đạo công ty!

Lúc này, có một chiếc xe chậm rãi lái ven đường, người bên trong xe nhìn chằm chằm về phía hội trường, ánh mắt cay độc, làm cho người ta không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Người ngồi trong xe chính là Sở Thiến Thiến, từ sau lần cô ta mang Ninh Tiệp đến Viên gia náo loạn, chuyện kinh doanh của gia đình đột nhiên xảy ra vấn đề, mặc dù cũng không lớn, nhưng lại cũng làm cho người nhà bận rộn đến sứt đầu bể trán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.