Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 117: Chương 117: Phán tử hình




Đức, Nurmengard

Harry vào nhà tù, đây là một căn gác xép không lớn, trang hoàng bên trong khá đơn giản, góc có giường đơn, giữa phòng là bàn tròn, cùng với hai cái ghế.

“A, Harry, con đã tới rồi?” Chủ nhân nhà tù đứng dưới song sắt duy nhất, ngọn đèn pháp thuật bị vặn tối lại, nhưng vẫn có thể thấy tư thế thẳng tắp của ông.

“Vâng, Gellert.” Harry làm lễ với ông.

“Gần nhất ở Dumstrang thế nào? Bọn nhỏ kia hẳn dễ sống chung?” Ông vừa lại gần vặn ngọn đèn sáng lên, vừa hỏi Harry, “A, ngồi đi, chúng ta cần tâm sự, uống chút bia đen chứ? Tới Đức, nói gì cũng phải nếm thử.”

“A, cảm ơn ạ. Martin rất chiếu cố con, ở Dumstrang rất tốt, chỉ là khí trời khá cực đoan, con vẫn thích Hogwarts hơn.” Harry cười gật đầu, sau đó ngồi xuống, “Học sinh Dumstrang rất có không khí học tập, chỉ cần thuyết phục được bọn họ, bọn họ sẽ thỉnh giáo con, không cố kỵ gì —— điều đấy rất tuyệt. Hơn nữa, bọn họ sẽ chia xẻ tin tức cho các học viện khác, gần nhất con đang chỉ đạo các học sinh học viện Hàn Tinh, kiến thức cơ bản của bọn họ tương đối vững chắc.”

“Đương nhiên, Martin chiếu cố con là điều phải làm, Scha và nó nhận ân huệ của con, con lại quan tâm Angel như vậy, nó chiếu cố con là điều hiển nhiên. Vậy, có hứng thú sau khi tốt nghiệp, tới Dumstrang dạy mấy năm không?” Ông cũng ngồi xuống, thấy Harry vì vấn đề của mình mà kinh ngạc, không khỏi bật cười, “Ha hả, tương lai con đã an bài rồi phải không? Trọng trách nhà Potter cũng không nhẹ, ừ, ta không có ý khác.”

Nhìn nụ cười của ông, Harry không khỏi kính phục, cho dù ở mỗ nơi không thấy mặt trời này suốt gần 50 năm, ông vẫn rất có khí độ. Tuy ngồi trên cái ghế đơn sơ, nhưng nhìn khí thế của ông phảng phất là ngồi trên vương tọa Neuschwanstein —— đây là Gellert • Grindelwald, một vị vương giả thời gian và cô độc không thể bẻ gãy.

“Vậy, ngài đã định bước về phía tự do sao? Gellert.” Harry hỏi.

“Ha hả, Scha nhất định không ít mắng ta là kẻ bảo thủ trước mặt con đi?” Gellert cười nhắc tới con mình, “Từ nhỏ thằng bé ấy cái gì cũng tốt, Harry, chỉ có một điểm không tốt, luôn thích nghiên cứu những thứ kỳ quái, nói đến đây, ngược lại có chút giống Al thời trẻ. Ta không biết nó vì sao học tiếng nhân ngư, a, con biết đấy thứ thanh âm này có thể khiến người mất ngủ.”

“Con cũng học. Dùng thuốc thở dưới nước lặn xuống, học tiếng nhân ngư sẽ rất nhanh.” Harry kiếp này 7 tuổi đã dùng cách ấy học tiếng nhân ngư.

“Đương nhiên. Con biết Al, nói thật, không thông minh. Hơn nữa quá độ mẫn cảm.” Gellert đặt một phong thư lên bàn, “Ta tin chắc, con đã biết nó là của ai.”

“Aberforth • Dumbledore. Đương nhiên, sợ rằng Ariana mới là đầu sỏ phía sau màn.” Harry uống một ngụm bia đen.

“Vậy, con sẽ khuyên ta ra ngoài sao?” Gellert cười hỏi cậu bạn.”Ngài nghĩ, con sẽ sao?” Harry cười như không cười đáp lễ một câu.



Anh, Hogwarts, trạm xá

Regulus, Lucius và các gia chủ thế gia ở đây có chút quái dị nhìn lão phu nhân Longbottom tâm thần trần từ cực kỳ dõng dạc.

“… Longbottom không thể nhận xử phạt không công bằng như vậy, dựa vào cái gì huỷ bỏ chức hội đồng quản trị quản lý của Longbottom? Phải biết, cháu tôi là ‘một trong hai Cứu Thế Chủ’, tương lai nó sẽ làm ra cống hiến trác việt cho Thế Giới Phù Thủy, thậm chí vì thế dâng lên sinh mệnh…”

“Ồn ào!” Rốt cục một cái giọng cực kỳ khinh thường mềm nhẹ mà trào phúng khiến mọi người sửng sốt.

Vì vậy, bọn họ nhìn về phía gia chủ Prince ngồi bên cạnh đã trầm mặc hồi lâu.

“Cậu…” Lão phu nhân nhìn bậc thầy độc dược, nhớ tới mấy tháng trước mình bị đuổi ra khỏi nhà, mặt già nhất thời vặn vẹo, “Gia chủ Prince lẽ nào đối đãi với trưởng bối như vậy sao?”

“À há, trưởng bối? Được rồi, ngài đích thật là trưởng bối.” Ngữ điệu của bậc thầy độc dược hơn vài phần châm chọc, kéo lên khóe miệng lộ ra nụ cười ác ý.

“Severus, con có chút quá rồi, có lẽ con nên thu liễm?” Salazar vẫn bình tĩnh.

“Vâng, các hạ. Đã thế, rất xin lỗi, Longbottom.” Viện trưởng Slytherin biết nghe lời, nhưng mặc ai cũng có thể nghe ra lời xin lỗi này không có bất kỳ thành ý gì.

“Nói thật, lão phu nhân Longbottom, chuyện tương lai chúng ta không thể xác định, thế nhưng cháu ngài mấy tháng trước đích thật là suýt nữa gây ra đại họa, đây là sự thật. Nếu không phải gia chủ Potter trẻ tuổi ra tay, sợ rằng hiện tại đã không có phù thủy Anh.” Lucius khéo đưa đẩy nói, “Điểm ấy ngài không thể phủ nhận.”

“Quan trọng hơn là, chìa khóa mở ra pháp trận vì sao chạy đến trên người tiểu Longbottom?” Gia chủ Parkinson hỏi.

“Cái tên Cứu Thế Chủ của Neville • Longbottom cũng cần phải xem lại…” Gia chủ Lestrange lười biếng tiếp một câu.

“Các vị có ý gì? Neville sinh ra ở ngày 31 tháng 7.” Lão phu nhân đối mặt nghi vấn không thể không nhìn về phía Dumbledore.

“Đã vậy, chúng ta xét lại từ đầu, xem Longbottom có thích hợp tiếp tục ngồi ở vị trí hội đồng quản trị quản lý không.” Rowena nói.

“Đầu tiên, là thân phận Cứu Thế Chủ. Mười hai năm trước, do một lời tiên đoán dẫn tới cái gọi là ‘Cứu Thế Chủ’, người làm ra nó cũng ở hiện trường, là giáo sư Trelawney của chúng ta.” Godric nói, gây ra tiếng ong ong không nhỏ, “Lời tiên đoán là thật, nhưng, ngoại trừ Dumbledore, các vị biết chỉ là một bộ phân. Đương nhiên, chúng ta phải hiểu được ‘ý tốt’ của Dumbledore. Nana, tôi nhớ cậu có một pháp thuật, có thể khiến tiên đoán sư lặp lại tiên đoán chân chính mình làm ra.”

“Không sai, Sibyl, ủy khuất bà.” Rowena cười vung tay với Trelawney.

Giáo sư môn tiên đoán điên điên khùng khùng, Sibyl • Trelawney đột nhiên trở nên cực kỳ trấn định, dùng chất giọng khàn khàn thâm thúy lên tiếng: “Kẻ sở hữu năng lượng chinh phục hắc ma đầu sắp đến… Sinh ở gia đình từng ba lần đánh bại hắn… Vào cuối tháng thứ bảy… Hắc ma đầu dấu hiệu kẻ đó là kình địch, thế nhưng kẻ đó sở hữu năng lượng hắn không biết… Một người phải chết trên tay một người khác, vì cả hai không thể cùng sống, chỉ có một tồn tại… Kẻ sở hữu năng lượng chinh phục hắc ma đầu chào đời khi tháng thứ bảy kết thúc…”Mọi người lúc này đều choáng váng, đây là bản hoàn chỉnh của lời tiên đoán sao?

Lời tiên đoán này…

Lần thứ hai nghe được nó, Snape chỉ cảm thấy trái tim nghẹn lại——

Năm đó anh chỉ nghe được phân nửa đã nói cho Voldemort, may là chỉ nghe được phân nửa…

Bất kể thế nào, đều là anh, đều là anh làm hại —— hại Lily bị giết… Hại Harry nhỏ vậy đã trở thành Trường Sinh Linh Giá… Hại em ấy mất đi thơ ấu bình thường….

“Gia đình ba lần đánh bại hắc ma đầu, chào đời khi tháng thứ bảy kết thúc…” Rowena rất nhanh bắt được trọng điểm, “Quan trọng hơn là, hắc ma đầu dấu hiệu kẻ đó là kình địch…”

Cả đại sảnh phảng phất ngưng kết.

Câu thần chú Avada Kedavra vì không thành công mà lưu lại dấu vết hình tia chớp của hắc ma đầu, trong nháy mắt ấy, mọi người nghĩ mình bị Dumbledore lừa!

“Đúng vậy, hắc ma đầu của các vị dấu hiệu là Harry • Potter, hiển nhiên, không phải Neville • Longbottom.” Peclers cười nói.

“Ta nghĩ, hiện tại các vị đã không cách nào tìm được vết sẹo kia trên trán tiểu quỷ đầu.” Helga nói.

“Lời tiên đoán này quả thật rất thú vị —— ‘Một người phải chết trên tay một người khác, vì cả hai không thể cùng sống, chỉ có một tồn tại’?” Rowena mỉm cười, “Đương nhiên, sau khi tiểu quỷ đầu nhờ câu thần chú Avada Kedavra không thành công ấy mà trở thành Trường Sinh Linh Giá, tự nhiên là cả hai không thể cùng sống. Điều này cần phải nói sao?”

Trường Sinh Linh Giá?

Sắc mặt của Lovegood xuất thân Ravenclaw lập tức thay đổi, thét to: “Thì ra Cứu Thế Chủ là thứ tội ác như vậy!”

Sau đó mọi người nghe Lovegood giải thích, biết cái gì là “Trường Sinh Linh Giá”, càng nhiều mà biến thành hoài nghi, ánh mắt nhìn về phía Dumbledore cũng chứa đầy nghi vấn.

“Chúng ta nên may mắn, Voldemort gì kia, lựa chọn là Potter, mà không phải Longbottom, bằng không, Cứu Thế Chủ chỉ là một Voldemort khác. Nhà Potter kế tục từ Percival, cường độ linh hồn của mỗi ấu sồ đạt đến trưởng thành, may mà tiểu quỷ đầu trở về trang viên Potter, bằng không cuối cùng khó có thể nói.” Godric chậm rãi lên tiếng, “Vậy, nhà Longbottom, khi các vị lựa chọn trở thành quân cờ của vài người, khi các vị không rõ chân tướng, mà đặt vinh quang của gia tộc lên một lời tiên đoán hoàn toàn không hiểu rõ, các vị có từng tự hỏi đáng giá?”

“Ta không thể không nói, mẹ của tiểu quỷ đầu là một nữ phù thủy chân chính. Vì con mình sử dùng Nghệ Thuật Phép thủ hộ hùng mạnh nhất —— ‘Sự hy sinh của huyết thân’. Lấy sinh mệnh của mình đổi lại an toàn cho hậu duệ, Nghệ Thuật Phép tiêu chuẩn hiện đại hiếm thấy. Cũng là phép thuật cực kỳ xa xưa, nhưng mà vẫn rất mạo hiểm, ta nên nói không hổ là Gryffindor sao?” Rowena bất mãn, “A, lẽ nào bà ấy không ngẫm lại con mình mất đi huyết thân sẽ sống thế nào?”

“Ôi, Rowe, đừng lạc đề. Bất luận kết quả, bà ấy là một người mẹ tốt.” Peclers cười nói, “Ách, trên thực tế, Trường Sinh Linh Giá cũng không đáng sợ, từ khởi nguyên ban đầu, nó là vì trừng phạt những kẻ phản bội của Thế Giới Phù Thủy mà phát minh, đây là một loại hình phạt. Giống như ta, vì một mình phong ấn Thánh Linh mà bị phân liệt thành 12 cái Trường Sinh Linh Giá, sau đó làm trăm năm nô bộc tiểu yêu, lại tìm gần 7 thế kỷ chữa trị linh hồn. Mới xem như khôi phục. Đối với phù thủy đời chúng ta mà nói, Trường Sinh Linh Giá không tà ác, tà ác là kẻ bị phân liệt. Nhà Longbottom chân chính khiến ta tức giận không phải vì hành vi của mình, truy đuổi vinh quang không đáng thẹn, cách làm có thể đê tiện hơn nữa, nhưng chân chính khiến ta tức giận là, bọn họ chưa từng có suy nghĩ bảo vệ ấu sồ của mình.””Dùng một pháp thuật không trải qua xác nhận lên người ấu sồ, đây là hành vi của một gia tộc quản lý sao? Ta không thể tưởng tượng một gia tộc như vậy —— cả ấu sồ nhà mình đều không chịu trách nhiệm, sao có thể chờ mong với trường học chứ? Thế nên, Hogwarts không cần loại quản lý này, nếu không phải nể tình Oscar năm đó, trực tiếp khai trừ khỏi ban giám đốc cũng là có thể.” Helga tiếp lời.

Mọi người ở đây trầm mặc, nguy cơ cuối học kỳ trước đích xác cực kỳ hung hiểm, nếu không có Harry, chỉ sợ cả Dumbledore đều phải trở thành Squib.

Sắc mặt lão phu nhân thâm độc, thế nhưng bà biết các hội đồng quản trị khác sẽ không giúp đỡ Longbottom. Hội Phượng Hoàng từ khi Snape rời khỏi và tiểu Potter mất tích, chỉ có hai nhà Longbottom và Weasley, nhưng nhìn tình huống nhà Weasley gia hiện nay xem, chỉ biết bọn họ không khả năng lên tiếng. Tuy không cam lòng… Nhưng đành phải tạm thời buông tha. Vạn hạnh trong bất hạnh là tiểu tôn tôn của bà không biến thành Squib. Nhà Longbottom còn có hi vọng, chỉ cần Neville đủ ưu tú.

“Vốn dĩ, tính nhờ gia chủ Greengrass mấy ngày nữa bái phỏng nhà Longbottom, nếu hôm nay mọi người đều có mặt, vậy thông báo tin tức đó cho Longbottom đi.” Salazar bưng nước trà của Godric uống một ngụm, mở miệng. Ông không muốn dính vào chuyện này, nhưng sắc mặt của vị phu nhân này thật khiến người chán ghét, “Các cậu thấy sao hả?”

“Đương nhiên.” Đã sớm chờ những lời này của cậu, Sala thân ái.

“Đã thế, ta rất đáng tiếc thông báo cho các vị, các Longbottom, vì phản ứng của thuốc, sợ rằng cậu Neville • Longbottom không thể tiếp tục tham gia học tập môn thảo dược học, môn độc dược học, môn chăm sóc sinh vật huyền bí và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.” Godric rất trực tiếp nói, “Về phần môn bùa chú và biến hình thuật, cần quan sát một thời gian.”

Các giáo sư sững sờ khi nghe thông báo này, bốn người nhà Longbottom đã ngây ngốc.

Này…

Phải biết Hogwarts có sáu chương trình học trụ cột: thảo dược học, độc dược học, bùa chú học, biến hình thuật, lịch sử pháp thuật và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Ngoại trừ sáu chương trình học trụ cột y theo hứng thú và thời gian của bản thân học sinh có thể báo thêm chí ít 2 môn chọn học nữa. O. W. Ls năm thứ năm tiểu phù thủy phải thông qua sáu môn này là chương trình học cơ sở, bắt buộc nhất. Chúng hầu như quyết định thành bại cả đời, thế nhưng hiện tại năm vị các hạ cư nhiên cấm một tiểu phù thủy lên phân nửa trong số đó?

—— điều này tương đương với phán tử hình tương lai của Neville • Longbottom!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.