Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 116: Chương 116: Xử phạt • một mình gặp mặt




Anh, Hogwarts, trạm xá

Salazar loay hoay máy thông tin hình ảnh trên tay, rất có hứng thú biến cái ly trước mắt thành một tiểu sư tử khả ái, sau đó vươn tay gãi cổ nó, đùa với tiểu sư tử cỡ ly trà, thích thú không thôi. Song song, các đại quý tộc xuất thân Slytherin rất không nói gì —— đó kỳ thực là Gryffindor đi?

“Salazar • Slytherin!” Cậu đang làm gì vậy?!

“A, Nana, xét thấy gặp rắc rối là các Gryffindor, tôi nghĩ mình không nên xen vào thì tốt hơn, dù sao đối với Gryffindor hiện tại mà nói, địa vị của Slytherin có chút xấu hổ. Hơn nữa, trước cũng vì sai lầm của tôi, mới gián tiếp dẫn đến cục diện này.” Salazar tiếp tục xoa bóp cho tiểu sư tử cái ly biến thành.

“Nana, để tôi làm. Sal xác thực không nên nhúng tay vào, dù sao… Em ấy là bạn lữ của tôi.” Godric sửa lại cái vẻ mọi chuyện có Salazar làm chủ.

“Được rồi, Gody.” Rowena tuy vẫn gọi Godric là “sư tử ngốc”, nhưng không có nghĩa bà không biết trí tuệ và quyết đoán của bạn mình, chỉ là bà không quen nhìn Godric bình thường vì thu liễm phong mang mà giả ngây giả dại, trong mắt Rowena, thu liễm phong mang không nên là người như Godric hoặc Salazar làm —— đương nhiên, đây là điểm thất bại của Rowena trong hôn nhân.

“Được rồi, mấy ngày nay chúng ta tìm đọc ký ức tòa thành. Phát hiện các học sinh dưới đây vì hành vi của mình cần ghi tội xử phạt, ở đây, ta thật đáng tiếc tuyên bố, bọn họ là: học viện Gryffindor, năm thứ ba, Seamus • Finnigan học viện Gryffindor, năm thứ ba, Dean • Thomas học viện Gryffindor, năm thứ ba, Hermione • Granger học viện Gryffindor, năm thứ ba, Ron • Weasley. Song song, Ron • Weasley tức khắc nhận xử phạt đình chỉ học một năm về nhà ngẫm lại. Mặt khác, nhà Longbottom cách chức hội đồng quản trị quản lý trường pháp thuật Hogwarts. Ở trên, nếu có nghi hoặc xin hãy lập tức đưa ra, quá hạn không giải quyết.” Rowena rất nhanh nêu ra xử phạt.

“Các hạ, tôi không đồng ý…” Giáo sư McGonnagal đầu tiên phản đối, “Vì sao đều là Gryffindor? Nếu là chuyện cuối học kỳ trước, chí ít còn một người cần ghi tội.”

“A, nếu bà nói là Slytherin Harry • Potter, vậy ta không thể không nói, nếu không có thằng bé, các vị hiện tại phỏng chừng đều trở thành Squib. Ta không thể không nhắc nhở bà, viện trưởng Gryffindor, giáo sư Minerva • McGonnagal.” Lên tiếng là Godric • Gryffindor, “Đương nhiên, trừ điều này ra, xin đừng quên, năng lực của Harry • Potter xa ngoài dự tính của các vị, thằng bé là trường hợp đặc biệt, cho nên, chúng ta không xử phạt cũng không thưởng cho. Không phải sao? Huống hồ, thống khổ thằng bé mất đi và phải nhận đã nhiều hơn ghi tội.”Các hội đồng quản trị Slytherin, đều ngoài ý muốn nhìn người sáng lập Gryffindor nói chuyện khôn khéo này, đây là Gryffindor sao? Sau đó bọn họ nhất trí nhìn thoáng Salazar • Slytherin đã biến sư tử thành rắn, đang dùng nó chơi thắt nơ bướm —— được rồi, các hạ…

Mà Lucius và Regulus thì lo lắng nhìn viện trưởng Slytherin hiện nhậm, biểu tình của vị này cực đoan âm trầm.

“Thế thì, nguyên nhân, Gryffindor các hạ, nguyên nhân ghi tội.” Giáo sư McGonnagal nói.

“Bà muốn nghe ai trước?” Godric đạm nhiên nhìn thoáng bọn nhỏ bàng thính trên giường bệnh.

“Cậu Finnigan.”

“Nguyên nhân của cậu Finnigan giống cậu Thomas, chắc hẳn mọi người cũng không hy vọng ta lặp lại nhiều lần. Nguyên nhân ghi tội của hai cậu này có rất nhiều, chủ yếu có: năm thứ nhất, khi cự quái xông vào không biết lượng sức chặn đường, gây thêm phiền phức cho các giáo sư năm thứ hai, không để ý cảnh cáo của giáo sư, một mình xông vào Rừng Cấm tràn ngập uy hiếp năm thứ ba, cũng là hôm nay, ta nghĩ, hình ảnh vừa nãy đã đủ. Ta không thể không nói, hai học sinh này rất thông minh, thế nhưng, thành tích của bọn họ tệ hại đến khiến người phẫn nộ, giáo sư McGonnagal, ta nói rồi, Gryffindor nhiệt tình không có nghĩa là thô lỗ, Gryffindor dũng cảm không có nghĩa là mãng chàng, nhưng bất kể là cự quái năm thứ nhất, Rừng Cấm năm thứ hai hay hôm nay, ta không thấy bọn họ có bất kỳ tiến bộ gì, ta không hy vọng bọn họ tiếp tục phạm sai lầm mãi đến khi mất đi mạng nhỏ. Thế nên phải ghi tội, để nó hạ nhiệt độ cho bộ não dưa chuột vô cùng chấp nhất gặp rắc rối của bọn họ, mà không phải không làm gì cả, nhìn bọn họ tiếp tục cho đến khi không thể vãn hồi. Giáo dục bọn họ cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, đây mới là trường pháp thuật Hogwarts cần làm.” Godric nói.

“Vậy, Hermione… A, xin đừng nói, chỉ là năm ngoái đã đủ rồi.” Giáo sư McGonnagal biết tội ăn cắp năm ngoái của Hermione đã đủ rồi.

“Các hạ, tôi muốn hỏi con trai mình…” Arthur không rõ con ông vì sao phải đình chỉ học một năm, đình chỉ học một năm ở Thế Giới Phù Thủy là một chuyện rất sỉ nhục, bất kể là đối với bản thân tiểu phù thủy, hay đối với gia đình, “Vì sự cố năm ngoái pháp thuật của con tôi đã tiêu hao quá độ, nghiêm trọng ảnh hưởng hạch tâm pháp thuật, dù là tương lai trị khỏi, chỉ sợ khó thành châu báu… Hơn nữa, thân thể cũng chịu ảnh hưởng nhất định. Các hạ, vì sao còn phạt nặng như vậy?”

“Ha hả…” Godric phát ra một tiếng cười nhạt, khiến Arthur đỏ mặt, cũng khiến Ron ngồi trên giường bệnh càng không biết làm sao, “Lẽ nào tội danh công khai nói xấu người sáng lập học viện chưa đủ? Hơn nữa ta còn phát hiện, thằng nhóc này không nhìn cảnh cáo của viện trưởng, công khai kỳ thị học viện, đối với viện trưởng hiện nhậm của học viện Slytherin, hội đồng quản trị Prince cực độ không tôn trọng. Mặt khác, Salazar • Slytherin là bạn lữ của ta, không cần biết thế nào ta cũng không thể nhận học sinh học viện mình nói xấu và bôi nhọ em ấy, ta yêu em ấy, tôn kính em ấy, xem trọng danh dự của em ấy hơn cả bản thân. Ta tuyệt không, tuyệt không cho phép bất kỳ học sinh nào xuất khẩu cuồng ngôn, xưng em ấy là tà ác, gắn cho em ấy những từ hình dung mất danh dự. Tuy em ấy không để ý, nhưng ta đau lòng em ấy ẩn nhẫn! Dù là Gryffindor hoàn toàn xuất thân Muggle cũng không như vậy. Ta cho rằng, đối với tiền bối nên có tôn trọng và kính sợ nhất định. Chí ít, ta chưa từng nghe học sinh Slytherin nào nói ta, Godric • Gryffindor nửa câu không phải. Hành vi của Ron • Weasley theo ý ta là trước khi nhập học không hề có tí giáo dưỡng! Đã vậy, được, ta cho nó về nhà, giáo dưỡng một năm rồi đến trường! Điều này rất công bằng, không phải sao?”Cả trạm xá rơi vào trầm mặc, đúng vậy, dù là học sinh xuất thân Muggle cũng không vô lý như vậy. Đối với tiền bối thậm chí là người sáng lập trường, mỗi một phù thủy đều phải thường hoài trái tim kính nể, vì nhờ có bọn họ ngàn năm trước sáng lập Hogwarts, mới có ngôi trường hôm nay tất cả phù thủy đều cho là nhà. Đúng vậy, dù là Chúa Tể Hắc Ám cũng không dám nói Godric • Gryffindor cái gì, vì sao hậu duệ nhà Weasley vô lý như vậy?

“Trừ điểm này ra,” Helga mở miệng, “Nhân duyên với đồng học của cậu Weasley ra vẻ rất kém, tự cho là đúng, xúi giục Neville • Longbottom đối địch đồng học, thậm chí có tiền lệ mắng khóc đồng học. Không thân mật đối đãi đồng học, lẽ nào không nên về nhà ngoan ngoãn tỉnh lại?”

Lời này khiến vợ chồng Weasley có chút xấu hổ, song song cũng khiến giáo sư McGonnagal hết chỗ nói rồi, bà không thể tìm được từ ngữ nào biện hộ cho Weasley.

“Về phần, sự cố năm ngoái, nếu không phải bọn họ không nghe lời khuyên bảo xông vào Rừng Cấm, thứ nguy hiểm kia có thể bị thương thằng nhóc này nặng như vậy? Đây hoàn toàn là gieo gió gặt bảo, không chỉ như thế, còn hại hai người bạn đồng hành! Thậm chí…” Peclers nói.

“Khái khái!” Salazar cố sức ho hai tiếng, Peclers lập tức ngậm miệng, bọn họ trước đã ăn ý tận khả năng không kéo Harry vào.

“Sala, cậu không tính nói hai câu à?” Người sáng lập Ravenclaw cười hỏi.

“Không cần.” Salazar vẻ mặt bình thản.

“Được rồi.” Rowena mở miệng, vung tay, bày ra thành tích cuối học kỳ của tất cả học sinh năm thứ ba năm ngoái, “Cuối học kỳ trước thành tích của Ron • Weasley xếp hạng 76, học sinh cùng năm tổng cộng 80 người. Tham gia cuộc thi 78 người, đương nhiên, ông có thể nói là vì sự cố kia dẫn đến. Vậy, năm thứ nhất không phải đi, năm thứ nhất thành tích của Ron • Weasley xếp hạng 74, hầu như đứng chót. Theo ta được biết, chương trình học năm thứ nhất ngoại trừ các Slytherin, Gryffindor xuất thân Muggle —— cô Hermione • Granger đều có thể bắt được mười hạng đầu của năm. Thế thì, làm hậu duệ nhà Weasley một trong các thế gia hội đồng quản trị, so không bằng hậu duệ nhà hội đồng quản trị khác thì thôi, so không bằng học sinh Ravenclaw cũng có thể tha thứ, thế nhưng dĩ nhiên so không bằng một nữ phù thủy trước khi nhập học chưa từng tiếp xúc với pháp thuật, còn không tư tiến thủ, không biết nỗ lực, mỗi ngày gặp rắc rối. Hửm?” Rowena nhướng mày, “Học sinh như vậy nên về nhà suy nghĩ cần cố gắng học tập thế nào.”

Không ai dám mở miệng biện hộ cho Ron. Đích xác, thằng nhóc này rất không tiền đồ. Ron trực tiếp khóc, mẹ gã, Molly • Weasley không thể không bất đắc dĩ gánh lấy ánh mắt xấu hổ ôm con vào lòng trấn an, Arthur càng hoàn toàn không dám ngẩng đầu.

“Vậy, còn ai có nghi hoặc?” Godric giương giọng hỏi.

Cả trạm xá yên tĩnh, các hội đồng quản trị xuất thân Slytherin và trung lập nhất trí nhìn về phía Frank • Longbottom ngồi cạnh gia chủ Weasley cực kỳ lúng túng, nếu còn có nghi hoặc, hẳn là ông ta đi? Dù sao, nhà Longbottom bị cách chức hội đồng quản trị quản lý.

Thế gia hội đồng quản trị của trường pháp thuật Hogwarts suốt 1000 năm qua sớm không còn giới hạn trong 12 nhà, nhất là khi Weasley trở thành kẻ phản bội thuần huyết, thế nhưng, 12 gia tộc ban đầu vẫn bội thụ tôn kính. 12 thế gia ở Hogwarts không phải ngồi ngang hàng, quyền hạn của bọn họ có khác: nhà Potter là thủ tịch hội đồng quản trị kiêm thế gia bảo vệ, Potter, Malfoy, Prince và Black là bốn đại thế gia giám sát, hội đồng quản trị quản lý là Longbottom, Lestrange, Zabini, Lovegood cộng thêm bốn đại thế gia giám sát, bốn nhà còn lại là gia tộc tham nghị. Kế mới là các hội đồng quản trị tới sau.

Nhà Longbottom một trong tám đại hội đồng quản trị quản lý ở ngàn năm sau dĩ nhiên bị thu hồi chức vị, sợ rằng từ nay về sau sẽ luân làm gia tộc tham nghị, đây là bất mãn cực lớn với nhà Longbottom mới có thể như vậy! Mà nhà Longbottom không biện bạch… A, hầu như là không khả năng? Ngẫm lại vị lão phu nhân kia đi, chỉ biết bà già này tuyệt đối không cam tâm.

Cộng thêm bất mãn của vị nhà Potter và bốn đầu sỏ dành cho Dumbledore, xem ra màn kịch vui đêm nay chỉ mới bắt đầu…



Đức, Nurmengard

Harry mặc một thân tố bào theo bạn tốt rảo bước lên toà nhà hình tháp tối cao, không bị bất kỳ cản trở gì, mấy quản ngục trên đường gặp phải thấy hai người đều xa xa hành lễ sau đó rời đi. Đuốc trên tường lẳng lặng thiêu đốt, mặt đất trải xuống hai cái bóng một trước một sau. Y không khỏi nhớ tới một câu kiếp trước: Azkaban đáng sợ vì quản ngục, mà Nurmengard đáng sợ vì kẻ tù tội.

Đúng vậy, thủ tịch kẻ tù tội ở đây đích xác đáng sợ.

Trong mắt Harry, Chúa Tể Hắc Ám Gellert • Grindelwald đáng sợ hơn cái gọi là Voldemort nhiều —— ông là một Dark Wizard chân chính.

Schatz dẫn Harry tới trước cánh cửa gỗ phía cuối đường đá quanh co, sau đó ngừng lại, quay đầu nói: “Cha muốn một mình gặp cậu, như năm đó lần đầu cậu gặp ông ấy. Harry, nếu cha chịu đi ra, địa vị của cậu ở Thánh Đồ sẽ như tôi, đây là hứa hẹn tôi dành cho cậu.”

Harry nhìn thoáng ông bạn, cố ý khinh thường nói: “Chậc, Schatz, tôi nghĩ tới cậu sẽ dùng lợi ích hữu dụng hơn để mê hoặc tôi, tỷ như một ít sách cổ không xuất bản.”

“A, cậu nói đúng.” Schatz nở nụ cười, “Được rồi, tôi đi chuẩn bị tiệc chào đón.” Nói xong anh rời đi.

Harry lễ phép gõ cửa tù, bên trong truyền ra một chất giọng hào sảng: “Mời vào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.