Đại sảnh Hogwarts năm nay ngoài dự đoán mọi người không bị bố trí kim bích huy hoàng, mà là ngăn nắp sạch sẽ, hào phóng tinh điển, lộ ra một loại trầm tĩnh, thuần túy, lý tính và ổn trọng danh giáo ngàn năm mới có. Điều này khiến rất nhiều học sinh khi đến, khá là ngoài ý muốn, bao quát các giáo sư, Dumbledore càng quấn quýt nhíu mày —— đây không phải phong cách của cụ. Nó càng giống phong cách của hiệu trưởng Hogwarts tốt nghiệp Ravenclaw thời kì tiền nhậm, Armando • Dippet. Khi Dumbledore muốn dùng quyền hạn hiệu trưởng nhanh chóng bố trí lại đại sảnh, ngoài ý muốn phát hiện, mình dĩ nhiên không thể thay đổi mảy may gì.
Mà lúc này, học sinh từ năm thứ hai đến năm thứ bảy đã ngồi xuống, không ai lưu ý Dumbledore nóng ruột lộn gan. Bàn dài Slytherin được quan tâm nhiều nhất, vì những hành động vừa nãy bọn họ làm trên xe lửa khiến Ravenclaw và Hufflepuff cảm động cực kỳ, một ly socola nóng hầm hập mỹ vị, và nụ cười khiến người ấm áp sau khi giám ngục đi qua đúng lúc đưa đến trên tay. Bọn họ cảm ơn thủ tịch Slytherin hiện nhậm, cũng cảm ơn các Slytherin giúp đỡ ở nửa lữ trình còn lại. Kế là các Gryffindor, bọn họ hoang mang nghĩ về hành động khác biệt của bầy “rắn độc” Slytherin trên xe, hoàn toàn không thể lý giải...
Draco và Pansy, Blaise vào đại sảnh, ngoài ý muốn không thấy bạn mình, bọn họ cho rằng Harry đã sớm tới. Thế nên nhìn nhau một chút, cả ba nhất trí nghi hoặc nhìn về phía Sirius • Black và viện trưởng Slytherin trên ghế giáo sư.
“Hê, Draco, chẳng lẽ cha đỡ đầu của cậu chưa được Harry tha thứ?” Pansy vừa ngồi vào chỗ vừa nhỏ giọng hỏi.
“Không biết.”
“Chậc, không có thủ tịch học viện khai tiệc, chẳng lẽ chúng ta bị đói bụng cả năm, hay nói chúng ta cần thương lượng với các gia tinh đừng tịch thu bộ đồ ăn của mình.” Blaise làm quái.
“Có lẽ không tệ vậy... mặc kệ thế nào, Harry không đến mức buông tha học tập? Năm vị các hạ sẽ không đồng ý.” Draco nói xong, an vị ở vị trí thủ tịch thứ hai của năm thứ ba.
Những người khác học theo, tìm được chỗ của mình ngồi xuống. Dù sao trong mắt bọn họ, Draco là người bạn tốt nhất của thủ tịch học viện, thủ tịch vắng mặt, vậy làm theo người bạn tốt nhất của y, sẽ không sai.
Các u linh lớn tuổi cũng đến, nhìn trang sức ở đại sảnh, đều mỉm cười, lộ ra thần sắc hoài niệm. Bố trí như vậy nhất định đến từ tay Ravenclaw. Không cần hỏi, chắc chắn là hiệu trưởng đệ nhất nhậm của Hogwarts, Rowena • Ravenclaw. Hơn nữa, có thể thần quỷ không biết cướp đoạt quyền hạn hiệu trưởng trên tay Dumbledore, ngoại trừ mấy vị đó, thật không còn ai khác.
Không sai, Rowena là đệ nhất nhậm hiệu trưởng Hogwarts, Godric luôn tùy hứng mà xung động, hơn nữa một khi làm thí nghiệm sẽ không quản gì, không thích hợp làm hiệu trưởng; mà nhân duyên của Salazar với học sinh học viện khác cũng không tốt, càng không thích hợp; về phần Helga, tính tình của bà đôi khi rất hiền, không thể khiến một số học sinh nghịch ngợm kính sợ, do đó hiệu trưởng vô duyên với bà. Nhìn chung Hogwarts giáo sử, Ravenclaw càng có truyền thống làm hiệu trưởng, vì thế hiệu trưởng hơn hai phần ba là đến từ bọn họ.
Về phần lời đồn thuật lại Godric là đệ nhất nhậm hiệu trưởng, là vì nón phân viện tự xưng là “mũ của Godric”, thế nên mới tạo thành hiểu lầm.
Mãi đến khi các tân sinh được giáo sư McGonnagal dẫn vào đại sảnh, vị trí thủ tịch Slytherin vẫn trống rỗng. Chú ý tới điểm này các giáo sư rất ngoài ý muốn. Mà Dumbledore cũng ý thức được hôm nay không thích hợp, vì nón phân viện đặt trên ghế không hát, chỉ là trầm mặc nằm đó.
Cuối cùng cụ nhoài người khỏi ghế giáo sư, hỏi nón phân viện: “Ách, ngài mũ thân ái, ngài bị sao vậy?”
Nón phân viện rốt cục mở miệng: “Các quý cô, các quý cậu xin hãy an tâm đừng nóng, có vài nhân vật quan trọng chưa tới.”
“Là ai?” Dumbledore vô thức nhìn thoáng bàn dài Slytherin.
Ngay lúc này, cánh cửa bị đóng của đại sảnh được đẩy ra. Năm vị phù thủy xuất hiện ở cửa, các học sinh học viện Slytherin nhìn thấy bọn họ, đều tự giác đứng lên, cả Snape trên ghế giáo sư cũng không ngoại lệ. Đương nhiên, Snape trong lòng có chút khủng hoảng, vì Harry vẫn chưa xuất hiện.
Mà lũ u linh ở giữa không trung từng người bày ra bộ dáng cung kính nhất —— bất luận gặp hay chưa gặp. Vì, bọn họ là những người sáng lập ngôi trường này.
Tóc đen mắt bích Salazar làm chủ nhân tòa thành đi trước, phía sau là Rowena và Godric, sau nữa là Helga và Peclers.
“Thầy!” Tu sĩ béo Hufflepuff thấy Peclers như bốn vị khác, có được thân thể của mình, kích động không thể kềm chế, thoáng cái định nhào lên người ông.
“Ôi, đừng nhúc nhích, Pan! Ta không muốn hưởng thụ cảm giác u linh xuyên qua thân thể. Bất quá, có lẽ...” Peclers tao nhã nói, “Gody sẽ thích. Ta nhớ kỹ con thích nhất tiết độc dược, a, Gody nhất định không để ý cho con thể nghiệm đôi chút ấm áp.”
“Ôi, không, Pec, cậu không thể đối với tôi như vậy. Sal...” Godric chưa kịp nói “cứu mạng”, đã bị bọn u linh thi nhau ôm, mỗi u linh ôm xong còn cố ý xuyên qua thân thể ông.
“Gryffindor ngu xuẩn!” Rowena liếc trắng, bước thẳng về phía bàn dài Slytherin.
Slytherin ngồi cạnh thủ tịch lập tức nhường ra ba chỗ. Kế Helga hạnh phúc kéo Peclers ngồi vào. Mà Salazar thì nói với bọn u linh đang chơi trò “xuyên qua xuyên lại”: “Được rồi, các con, dừng lại.”
Lần này, bọn u linh không dám lỗ mãng.
Trước mắt bao người, Salazar tới cạnh Godric, phát hiện sắc mặt ông rất tệ, sờ trán sư tử nhà mình, hỏi: “Vẫn ổn chứ? Godr? A, các con đã quên anh ấy là White Wizard thuần túy sao? Dù là hưng phấn cũng đừng làm vậy! Tồn tại lâu lắm, đầu óc bị vô hình thú gặm sao? Hay nói biến thành u linh xong đầu óc cũng bị rỗng hóa? Hoặc là các con đã đánh mất hành vi hợp cách thân là phù thủy theo dòng chảy thời gian?”
“Dạ, giáo sư, xin lỗi. Lần sau...” Pan chán nản cúi đầu.
“Sao? Còn dám có lần sau?” Salazar nhướng mày.
“Dạ, không, không có.” Pan lập tức bay tới góc tường vẽ vòng vòng.
Cứ thế trong ánh mắt hoặc kinh hoặc nghi của các giáo sư và tiểu phù thủy, Slytherin và Gryffindor bước về phía bàn dài Slytherin, Salazar để bạn lữ ngồi ở vị trí bên phải phía dưới thủ tịch học viện, sau đó mặt không biểu tình tới chỗ của thủ tịch học viện Slytherin.
Salazar không ngồi xuống, ông nhìn bầy rắn, cực kỳ thiện ý cười. Sau đó nói: “Ta tin tưởng chư vị đều biết ta là ai, xét thấy chúng ta thường giáo dục thủ tịch của chư vị tại phòng nghỉ công cộng. Năm nay... rất xin lỗi, thủ tịch học viện của chư vị, tộc trưởng nhà Potter, con nuôi của ta, Harry đi xa nhà, ủy thác ta trong thời gian này thay mặt thủ tịch Slytherin.”
Ngay lập tức, đại sảnh Hogwarts ồ lên, các giáo sư trên ghế giáo sư hoàn toàn không ngờ tới sẽ là vậy.
“Các hạ tôn kính, làm một người bạn, con có thể hỏi Harry vẫn ổn chứ?” Draco vừa nghe xong, lập tức quan tâm hỏi.
“A, đương nhiên, Draco. Ta lấy danh nghĩa Slytherin, cam đoan với con, y tuyệt đối không có nguy hiểm. Về phần thằng bé đi đâu, có lẽ...” Salazar nói đến đây thì dừng lại.
Đúng lúc này, một con quạ đen nắm một phong thư pháp thuật cùng màu bay vào đại sảnh, quăng ở trước mặt Dumbledore, sau đó bức thư tự động mở ra lấy một loại làn điệu công thức hoá, cả tiếng đọc: “Hiệu trưởng Dumbledore và các vị giáo sư tôn kính: trong kỳ nghỉ hè vừa rồi, tôi nhận được lời mời của học viện pháp thuật Dumstrang, mời tộc trưởng gia tộc Potter thủ tịch hội đồng quản trị Hogwarts tới Dumstrang làm khảo sát giáo dục thời hạn một năm. Tôi và thủ tịch hội đồng quản trị Dumstrang ngài Schatz • Albus • Grindelwald là vong niên cố giao, lúc 9 tuổi khi tôi tiếp nhận sinh ý nhà Potter ở Đức, đã giao hảo cùng ngài ấy. Thế nên tôi nhận lời mời, tôi sẽ trải qua một năm ở Dumstrang, điều này khiến tôi cực kỳ chờ mong, tôi tin tưởng mình ở đó có thể học được rất nhiều tri thức thú vị, song song tôi sẽ so sánh hình thức dạy học của hai trường, nó sẽ trợ giúp cho tương lai của Hogwarts. Tôi biết Bộ Pháp thuật đang chuẩn bị khôi phục các hạng mục thi đấu, làm gia chủ nhà Potter, tôi sẽ thương nghị thủ tục liên quan với Schatz, vì vinh quang Hogwarts mà phấn đấu là nghĩa vụ không thể trốn tránh của tôi. Đương nhiên, vì không ảnh hưởng nội bộ thể chế Slytherin, tôi ủy thác một trong ba vị cha nuôi của tôi, Salazar • Slytherin làm thủ tịch học viện thay mặt, tôi tin tưởng, sự lựa chọn của tôi nhất định sẽ khiến Slytherin ngày một ổn định, cũng nhất định khiến Hogwarts ngày một hài hòa. Xin hiệu trưởng và các vị giáo sư thông cảm cho nỗi khổ tâm của một Potter, cũng xin mọi người tin tưởng, làm một Potter hợp cách, một thủ tịch hội đồng quản trị hợp cách, sẽ lấy tất cả vì Hogwarts làm tôn chỉ. Mong, tất cả mạnh khỏe. Harry • James • Slytherin • Gryffindor • Estifan • Ravenclaw • Hufflepuff • Percival • Potter kính. P/S: Schatz rất ngưỡng mộ ngài hiệu trưởng, vì thế, ngài ấy đã chuẩn bị một phần kinh hỉ, sẽ lập tức đưa tới, hy vọng ngài hiệu trưởng thích.”
Thư đọc xong, tự động bốc lên ngọn lửa chúc sắc. Cả đại sảnh nhất thời lặng ngắt như tờ.
Snape ngơ ngác đứng, lúc này ngoại trừ hối hận anh chỉ có hối hận, phảng phất bị rút hết linh hồn. Cắn môi dưới, anh biết Harry rời đi nguyên nhân rất lớn là vì mình——
Diên vĩ đại biểu tuyệt vọng đặt ở phần mộ nho nhỏ, tròn ba ngày, thế nhưng anh vẫn không chiến thắng được sự nhu nhược, không nghĩ thấu dụng ý của y... Thế nên, y quyết định rời đi, một mình dưỡng thương... Anh vẫn phụ là y. Nếu sớm tí nghĩ thông, nếu sớm tí... Anh tuyệt đối không để bạn lữ mình âu yếm lại quý trọng cứ thế mà đi.
Snape thống khổ nhắm mắt, trong mắt có gì bị ép ra...
...
Vòng cực Bắc, trường pháp thuật Dumstrang
Harry bị Martin trực tiếp đưa tới phòng, Dumstrang không có tiệc khai giảng, nghi thức phân viện một giờ sau sẽ từ viện trưởng ba đại học viện chủ trì, không ở trước mắt bao người. Martin rất yên tâm mà giao con gái cho Harry, nhờ y trông. Harry và con gái đỡ đầu, vui vẻ chơi một vài trò chơi nhỏ, lại kiên trì kể chuyện cho bé nghe, dỗ bé ngủ, rồi gọi gia tinh nhà Heinze tới đón bé đi.
Lúc này y đột nhiên cảm thấy một cảm giác thất bại mạnh mẽ không thuộc về mình, cùng thống khổ áy náy và thương tâm. Khiến y đau lòng đến nghẹt thở. Y nhắm mắt, khi nâng lên thấy được một đóa hoa băng mỹ lệ, hoa quý mà thiên thành trên cửa sổ thủy tinh, đột nhiên nhớ tới kiếp trước, từ chỗ Schatz nghe được một cách nói về hoa băng của Dumstrang —— tuyệt thế mỹ lệ vĩnh viễn không tan, đột nhiên y rất muốn chia xẻ mỹ lệ này với người yêu.
Nghĩ thì làm, là tác phong tốt đẹp của Harry, vì vậy, y phủ thêm áo bành tô, ra khỏi phòng, hoàn chỉnh mà cẩn thận hái xuống đóa hoa băng trên cửa sổ. Tăng thêm đủ mọi loại pháp thuật bảo vệ hùng mạnh, đảm bảo nó chân chính làm được vĩnh viễn không tan. Rồi cực kỳ thành kính hôn một cái, lẩm bẩm: “Hôm nay là ngày 1 tháng 9, Sev, ngày kỷ niệm của chúng ta...”
Nhìn lại giờ —— lúc này trò hay ở Hogwarts vừa mở màn? Y không thể để Sev vì áy náy và thương tâm mà bỏ lỡ buổi tối đặc sắc như vậy.
Nhìn mái tóc dài của mình, từ túi áo tìm ra cột tóc bách biến của Helga, cầm một tờ giấy note, viết. Cuộn nó lại, dùng dây cột tóc buộc. Biến ra một cái hộp, đặt băng hoa và tờ giấy đã cuộn tròn vào.
“Loket!” Harry gọi tiểu yêu riêng của mình.
“Dạ, chủ nhân.” Loket trả lời xuất hiện, nó sợ hãi Cứu Thế Chủ hiện tại, không chỉ pháp thuật cao cường, còn biết rất nhiều cấm kỵ thuật chân chính, những gì nó làm trong quá khứ so với y quả thực gặp thầy. Chiều nay trên thuyền, y và kẻ có người nói là con trai của Grindelwald kia, dùng một buổi chiều chế tác cho Albus • Dumbledore tôn kính một món quà đáng sợ gọi “Ariana“... Chỉ mong vị hiệu trưởng già hưởng thụ nổi.
“Lập tức về Anh, đưa cái này tới trước mặt Severus, đảm bảo đừng bị ai cướp. Mặt khác, ta nghĩ, bốn người Salazar hẳn đã ở Hogwarts. Ngươi giúp ta nói với Nana, ta cần máy chiếu lập thể ký ức đoạn thời gian trước chế tạo gấp.” Harry dặn dò, “Bọn họ nếu hỏi ta, ngươi nói, ta vẫn ổn, đã an toàn tới nơi. Đi đi.”
Đùng!
Loket nhận lệnh lập tức biến mất.
...
Hogwarts
Nghi thức phân viện từ Helga chủ trì bắt đầu, vì nón phân viện hoàn toàn không nghe lời giáo sư McGonnagal đã mất đi quyền hạn phó hiệu trưởng, thế nên Helga rất bạo lực dạy dỗ “Tiểu Phân Phân” của Godric một phen, sau đó thay thế bà chủ trì nghi thức phân viện.
“Loket, sao ngươi lại tới đây?” Một gia tinh ăn mặc thể diện xuất hiện bên cạnh Godric.
“Chủ nhân Harry bảo ta tặng quà cho giáo sư Prince, ngài ấy nói hôm nay là ngày kỷ niệm, ngài ấy thấy được tuyệt thế mỹ lệ vĩnh viễn không tan, thế nên muốn chia xẻ với giáo sư Prince.” Loket cả tiếng nói, rất sợ không cẩn thận bị Salazar và Rowena sửa chữa, quả nhiên —— thanh âm khiến cả đại sảnh Hogwarts nghe được này, đã làm Salazar thoả mãn đôi chút.
“A? Harry vẫn ổn chứ?” Rowena hỏi.
“Chủ nhân, dạ, đã bình an tới nơi, đang sửa soạn hành lý.” Loket nói.
“Được rồi, ta thấy Severus đã sắp gấp hỏng rồi, ngươi đi tặng quà đi.” Peclers cười nói, sau đó cảnh giác nhìn thoáng Black.
Dumbledore vì sự xuất hiện một Grindelwald xa lạ tên đệm là “Albus” mà đờ ra. Sirius và Remus nghe xong một dãy dài tên đệm cũng choáng váng, bọn họ không ngốc. Mà Snape nghe được lời Loket đôi mắt lóe lóe.
Anh thấp thỏm bất an dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người mở hộp, Slytherin và một ít Ravenclaw đều biết chuyện không thể nói giữa người đàn ông này và thủ tịch Slytherin. Thế nên đối với món quà này nghiên cứu càng nhiều.
Snape mở hộp, đóa hoa băng mỹ lệ khiến anh thất thần một hồi. Sau đó anh phát hiện một vật quen thuộc, dây cột tóc bách biến Harry từ khi nhận được sẽ không rời người. Anh mở ra tờ giấy note bị dây buộc, chữ viết quen thuộc, khiến anh run nhè nhẹ, siết chặt sợi dây, kìm lòng không được đặt bên môi hôn——
Trường phát vi quân lưu, tán phát đãi quân thúc.