CHƯƠNG 123: HỖN LOẠN – THẨM PHÁN
Bài báo của Rita Skeeter có thể nói là lấy nước mắt độc giả, phim tình cảm chiếu lúc tám giờ bất quá cũng chỉ bằng được như vậy. Khiến cho hiện tại, bất luận Harry đi đến ngóc ngách nào trong trường, đều nhận được ánh mắt đồng tình của người khác. Draco đối với chuyện này cười đến nghiêng ngả: “Harry, cha ta nói, thật sự rất muốn nhìn một chút vẻ mặt thâm tình của cha nuôi a ”. Ngay cả Sirius cũng gửi cho hắn một lá thư trêu chọc: “Harry thân mến, con đường tình yêu khúc khuỷu gập ghềnh của các ngươi thật sự làm ta cảm động không ngớt, nhóm Thần sáng trong văn phòng của ta hiện tại đang chờ đón những bài báo tiếp theo, bọn họ muốn hỏi ngươi một chút, vào năm thứ ba, Snape thật sự khóc lóc nỉ non sao?”
Harry không nói gì, lập tức chộp lấy bút viết thư hồi âm: “Sirius… về chuyện Severus có khóc lóc nỉ non hay không, ngươi có thể đến hỏi chính y, dù sao đây cũng là chuyện của y. Tin ta đi, nếu ta và Skeeter nói về chuyện của ngươi và Remus, nàng vẫn có thể viết ra một bài ‘Tình yêu động lòng người của lang cẩu’ vân vân, ta nghĩ ngươi cũng không ngại để cho mọi người cảm động một chút đi?”
Sirius hồi âm rất nhanh, viết thập phần cẩu thả, đoán chừng là do sợ hãi: “Cám ơn ngươi, Harry, ta không cần.”
Đương nhiên, vẫn có người phản đối chuyện này, mỗi lần Harry và Snape đối diện với mấy lá thư Sấm đỏ rực đều cho một câu ‘Diệm Sơn phún hỏa’ là xong, đỡ phải bận tâm! Nhưng vẫn có người cố tình không để bọn họ sống thoải mái.
Sáng hôm nay, Snape nhận được lệnh từ Ma Pháp hộ, hoài nghi y tham gia nhiều loại hoạt động của Thực Tử đồ, cũng muốn mời y ra trước tòa kiểm chứng.
“Scrimgerour chết tiệt!” Phản ứng đầu tiên khi Harry nhìn thấy lá thư đó chính là chạy đến lò sưởi tìm Scrimgerour, “Ngươi đến tột cùng là đang làm gì?”
Scrimgerour vuốt mồ hôi lạnh: “P… Potter tiên sinh, trước tiên ngài đừng nóng giận, này không phải chúng ta nói, dù sao… ngày đó có rất nhiều Thần Sáng, tất cả mọi người đều thấy Snape tiên sinh, Malfoy tiên sinh không có thấy dấu hiệu Hắc Ma, nhưng một Thực Tử đồ kiên quyết tuyên bố hai người họ là Thực Tử đồ, nên… theo lệ thường, chúng ta nhất định phải làm… Ngài yên tâm, bọn chúng chỉ là mấy tên diễn viên quần chúng, không có vấn đề gì! Ta cam đoan! Cam đoan…”
Harry dùng ánh mắt khiến người ta sợ từ trong lòng đánh giá y từ trên xuống dưới, khiến Scrimgerour càng đổ mồ hôi lạnh, cuối cùng, Harry cũng buông tha y: “Được rồi, ta sẽ tự mình bồi họ trước tòa, chuyện như vậy, ta không muốn có chuyện phát sinh sau đó.”
“Nga Đương nhiên, đương nhiên.” Scrimgerour liên tục cam đoan, Harry lúc này mới gật gật đầu, quay trở về, lưu lại một mình Scrimgerour với chiếc khăn tay trên tay ướt đẫm mồ hôi.
***** Ta là ngày ra tòa phân cách tuyến *****
Sáng sớm hôm nay, Harry đi cùng Snape và Lucius, mặc trang phục chính của T&H, cùng đi với bọn họ còn có Draco và Tom Riddle, mấy người hiện tại đang đứng ở cổng Ma Pháp bộ.
Thân ảnh họ vừa xuất hiện, các phóng viên chờ đã lâu chen nhau ùa đến, bao vây xung quanh bọn họ, hỏi những câu như:
“Potter tiên sinh, vì sao ngài lại chọn một nam nhân như vậy làm bạn đời? Nghe đồn ngài là luyến phụ tình kết đúng không? Vì nguyên nhân đó nên ngài mới chọn Severus Snape sao?”
“Yêu ngay chính học trò của mình, ngài không cho là ngài đã làm trái nguyên tắc giáo sư sao, giáo sư Snape? Hôm nay ngài sẽ trình những chứng cớ nào đối diện với Thực Tử đồ? Ngài thật sự có tham gia những hành vi cực kỳ tàn ác của Thực Tử đồ không? Ngài thật sự không hành hạ Muggle đến chết phải không?”
“Là một Ma dược đại sư, mọi người đều nghi ngờ tình yêu giữa hai người, là ngài hạ tình dược Potter tiên sinh có phải không, giáo sư Snape?”
“Riddle tiên sinh, cái gì thúc đẩy ngài hợp tác với Cứu thế chủ? Còn ma pháp ngài đã tạo ra Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy là gì a? Ngài nhìn nhận tình yêu của Potter tiên sinh như thế nào?”
“Potter tiên sinh…”
“Đủ rồi!” Harry lớn tiếng hét, “Chuyện tình yêu của hai chúng ta, là chuyện riêng của chúng ta, liên quan gì đến các ngươi? Hôm nay ta đến đây, là vì bạn đời và thuộc hạ của ta bị vu khống, ta chỉ nói một câu: Bọn họ… vô tội!” Nói xong, cũng không quản mấy phóng viên nghị luận này nọ, kéo Snape đi vào trong đại sảnh.
Vẫn là phòng phán quyết đã từng đến, bất đồng chính là lúc Harry tiến vào, lập tức có không ít người nhìn hắn với ánh mắt sùng kính hoặc xem thường, bắt đầu khẽ thì thầm. Harry nuốt lửa giận trong lòng xuống, ném cho Scrimgerour đang ngồi chính giữa một ánh mắt nghiêm khắc, Scrimgerour vội vàng gật đầu. Harry nhìn quanh phòng phán quyết, Dumbledore cư nhiên cũng đến – đương nhiên, y vẫn là chủ tịch của Tòa án tối cao, y thấy Harry, mỉm cười với hắn, trong mắt mang theo từ ái, Harry biết, chuyện này, hắn có một đồng minh đắc lực. Hắn ra hiệu nhóm thủ hạ ngồi ghế phía trên, sau đó xoay người ôm chặt Snape – mọi người lập tức nhao nhao nghị luận.
“Yên lặng!” Scrimgerour không thể không gõ bàn, ý bảo mọi người trật tự, “Bây giờ bắt đầu phiên toàn, dẫn Thực Tử đồ Proud King (nhân vật hư cấu) ra.”
Một nam nhân trung niên sắc mặt vàng vọt, râu ria tua tủa được dẫn ra. Y bị ép ngồi xuống ghế, cũng bị trói lại bằng xích.
Scrimgerour đặt câu hỏi đầu tiên: “Proud King, theo lời khai của ngươi, Severus Snape và Lucius Malfoy là Thực Tử đồ, cũng từng tham gia những hoạt động của Thực Tử đồ, phải không?”
“Đúng vậy…” Proud King nhìn chằm chằm những người kia, “Bọn chúng đều là thuộc hạ Hắc Ma vương coi trọng nhất, tất cả!”
“Với lời khai của y, các ngươi có gì để nói?” Scrimgerour hỏi.
“Một đám hồ ngôn loạn ngữ!” Lucius lười nhác nói, “Phần ta, ta không tham gia Thực Tử đồ, mười mấy năm trước đã nói rõ ràng! Ta nghĩ y là vì không muốn vào tù một mình mà muốn kéo thêm người xuống nước!”
“Ta không nói bậy!” Proud King giãy dụa mãnh liệt, kéo dây xích lên, Scrimgerour không thể không cho người chặn y lại, “Ta nhớ… Bọn chúng đã tham gia vài chiến dịch! Bọn chúng giết không ít Muggle và pháp sư…”
“Chính xác thì Severus có tham gia vào Thực Tử đồ, nhưng y không tham gia những hoạt động của Thực Tử đồ.” Lúc này, Dumbledore lên tiếng, “Y chỉ chế tác ma dược Voldermort cần, chuyện này ta biết rất rõ.”
“Y nói dối!” Proud King quát, “Y tham gia tất cả hội nghị! Y và Lucius từng hướng dẫn quyết đấu vài lần cho chúng ta. Đây là ta tận mắt nhìn thấy!”
“Chứng cớ a?” Scrimgerour hỏi, “Ta nhất định phải nhắc ngươi, Proud King, ngươi phải đưa chứng cớ ra.”
“Chứng cớ? Dấu hiệu Hắc ma trên tay bọn chúng là chứng cớ tốt nhất!” Proud King trảm đinh tiệt thiết, “Các ngươi có thể nhìn. Nhất định bọn chúng có!”
Snape cười lạnh: “Chỉ sợ sẽ làm ngươi phải thất vọng, còn có các vị đang ngồi đây…” Động tác của họ đồng loạt kéo tay áo lên, trên tay bọn họ bóng loáng, cái gì cũng không có. Proud King đang ngồi cũng thấy khó tin, không nói được gì. Proud King lại la lên: “Chuyện này không có khả năng! Không có khả năng! Ta tận mắt thấy… Bọn chúng là Thực Tử đồ a!”
“Xem ra cáo buộc của ngươi không thể thành lập, Proud King!” Scrimgerour lạnh lùng nói, “Các vị cũng không nghi ngờ gì chứ?” Y nhìn sang những người bên bồi thẩm đoàn.
Bồi thẩm đoàn châu đầu vào nhau một lúc: dù sao sự thật cũng phơi ra trước mắt, nếu không có dấu hiệu Hắc Ma, cáo buộc bọn họ là Thực Tử đồ không thể thành lập. Bọn họ thảo luận một trận, cùng nhau gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
“Không! Ta không có!” Proud King la, “Bọn chúng đã dạy chúng ta rất nhiều hắc ma pháp! Bọn chúng là Thực Tử đồ…”
“Ngươi vu khống!” Scrimgerour lạnh lùng đập búa xuống, “Tố cáo không thành lập! Nhóm của Snape được tự do! Proud King tham gia hoạt động Thực Tử đồ, mang tội giết hại năm mươi bảy Muggle và mười lăm pháp sư, hơn nữa còn vu khống Severus Snape và bảy pháp sư khác – Hình thức xử: Cái hôn của Dementor! Sáng ngày mai thi hành!” Bọn họ đều biết Proud King là nhân tố bất lợi, lưu lại cũng là mầm họa, trực tiếp sớm giải quyết!
“NO!” Proud King phát ra một tiếng thét tuyệt vọng, hắn giãy dụa kêu la, “Snape ngươi là đồ tạp chủng! Ngươi chỉ giỏi leo lên giường của Cứu thế chủ! Ngươi…”
“Sectumsempra!” Harry trực tiếp ra tay, ngực Proud King bị cắt thành những vết thương cực lớn, vết thương lật ra, da thịt cũng bung ra, máu lập tức bắn tung tóe, đau đớn đến khiến y chết đi sống lại.
Proud King biết mình sắp chết, nhưng ngoài miệng vẫn kêu la không ngừng: “Ha ha ha! Bị ta nói trúng đi! Snape, công phu trên giường của Cứu thế chủ nhất định không tệ đi…”
“Langlock! Sectumsempra!” Harry khóa miệng y, lại cắt thêm vài vết sâu hoắm, sau đó lạnh lùng quét mắt về phía Scrimgerour, “Hôm nay xem như ta nể mặt ngươi, Scrimgerour! Nhanh dẫn y đi! Chuyện đơn giản như vậy cũng chờ ta động thủ sao?” Nếu không để ý hôm nay có nhiều người như vậy, hắn đã sớm cho y một cái ‘Avada Kedavra’.
“Ân, vâng! Vâng!” Scrimgerour lúc này mới có phản ứng, vội liên tục trả lời, sau đó vội vàng ra lệnh cho những thần sáng, “Còn đứng thất thần làm gì! Nhanh dẫn người đi! Lập tức đem đi tử hình!”
Proud King còn muốn vùng vẫy, nhưng y có làm gì đi nữa cũng vô ích, y lập tức bị Thần sáng đem xuống, trực tiếp đưa đến trước mặt Dementor.
Nhìn Proud King bị mang đi, Harry chậm rãi đứng dậy, ánh mắt băng lãnh gay gắt quét qua từng người, những người bị nhìn đến trong lòng đều rét run. Sau đó, hắn chậm rãi nói: “Hôm nay, ta trực tiếp nói rõ, Severus Snape là bạn đời của ta, nếu sau này còn ai sỉ nhục y một câu…” cổ tay hắn run lên, ‘Trớ chú chi tiến’ bắn ra, bắn thẳng lên chiếc ghế chính giữa phòng xử án, từ chỗ bị mũi tên chạm vào rồi lan ra, chiếc ghế bị ăn mòn thành một đống tro tàn! Harry lắp thêm một chiếc cung tên mới, cười lạnh: “Ta nói được là làm được!”
“Ba! Ba! Ba!” Tom Riddle vỗ tay, tiếng vỗ đơn giản vang lên khắp đại sảnh im lặng, càng khiến người ta khiếp sợ, “Hảo! Không hổ là thủ lĩnh của T&H! Ta nói thêm một câu: tất cả các thành viên T&H đều nghe: Nhân không phạm ta, ta không phạm nhân! Nếu nhân phạm ta, ta tất phạm nhân!” Lần đầu tiên y cảm thấy Harry không chỉ có thực lực mà trí óc cũng không hề thu mình, khí thế cũng không chút nào kém hơn mình! Hắn từng là đối thủ của y, rất xứng đáng!
“Vâng, thủ lĩnh!” Tất cả thành viên T&H đồng thanh trả lời, “Nhân không phạm ta, ta không phạm nhân! Nếu nhân phạm ta, ta tất phạm nhân!”.
“Được rồi, chúng ta đi!” Tom Riddle vung tay lên, cùng Harry dẫn theo người ly khai phòng phán quyết.