CHƯƠNG 9: HIỂU LẦM
Kỳ nghỉ Giáng sinh quả là ngắn ngủi, Tambor cảm thấy mình chưa kịp nhìn thấy thứ gì mới mẻ thì đã phải quay lại Hogwarts, Severus lại không quan tâm, với y mà nói thì nơi nào cũng giống nhau, Lily cảm thấy bản thân giống như được giải phóng, hai tuần này đối với cô mà nói quả thực là cực hình.
“Cho nên mấy ngày nghỉ của cậu khốn khổ như vậy sao?”
Mary McDonnell chăm chú nghe Lily kể hết, đồng tình hỏi.
“Đúng vậy, chị của mình càng ngày càng đáng ghét, nếu không thì mình cũng không phải làm nhiều việc nhà như vậy.”
Lily rất không vui nói.
“Ừm, chị của cậu quả thực là khó chịu, lần trước cậu còn kể rằng chị ấy làm việc rất tốt trong cửa hàng của Snape mà.”
Mary khó hiểu hỏi.
“Cho nên chị ấy mới nói thế giới phép thuật chỉ có ma dược là dùng được, cha mẹ mình cũng tin, mình thật vất vả mới biến ra được một cái tẩu thuốc rất đẹp, chị ấy lại nói cái đó không thể biến hình mãi mãi, ngay cả bán cũng không bán được. Cậu nói xem có phải chị ấy chỉ biết đến tiền không?”
Lily tức giận lớn tiếng nói:
“Nếu không phải Severus nể mặt mình, sao chị ấy có được cơ hội như thế, mẹ nói muốn mình học làm việc nhà chị ấy liền nói mình cái này không đúng, cái kia không được. Căn bản là đố kỵ nên muốn trả thù mình mà. Hừ!”
“Thực ra nếu cậu trở thành chủ của chị ấy, chị ấy không phải sẽ tự khắc thay đổi sao, cũng sẽ không nhắc đến vấn đề tiền bạc nữa. Cha mẹ cậu cũng sẽ cho rằng không biết việc nhà không phải việc gì lớn, dù sao cậu cũng có thế bỏ tiền ra thuê người về mà!”
Mắt Mary sáng lên đưa ra chủ ý.
“Sao có thể như thế chứ?”
Lily hoảng hốt.
“Đều là dùng ma dược thì sao lại không thể, thành tích ma dược của cậu cũng rất tốt, nghiên cứu cẩn thận rồi nhờ cha mẹ cậu bỏ vốn mở cửa hàng bán mỹ phẩm, chị cậu còn có thể đi giúp Snape mà không giúp cậu sao, các cậu là chị em ruột mà.”
Vẻ mặt Mary biểu thị rằng đây là việc tất nhiên.
“Mình thử rồi nhưng không được.”
Lily uể oải lắc đầu.
“Cậu có thể nhờ Snape mà, cậu ta sẽ không từ chối đâu.”
Mary mở miệng gợi ý.
“Không tốt lắm đi? Đó là phương pháp nghiên cứu điều chế riêng của cậu ấy.”
Lily do dự nói.
Mary mỉm cười:
“Có gì đâu chứ, trước kia không phải cậu vẫn thường hỏi cậu ta về ma dược sao, cậu cũng không phải là muốn phương pháp điều chế, chỉ cần biết phải thay đổi thế nào thôi, sau đó có thể thử nghiệm, lại nói đến lúc đó chỉ cần cậu không bán sản phẩm giống của cậu ta là được rồi.”
Sau đó thấy Lily không nói gì thêm liền nở nụ cười đầy thâm ý.
Hai cô gái không chú ý đến, tuy rằng xe lửa rất ồn, nhưng lần này hai cô ngồi ở toa thứ hai tính từ đuôi tàu lên, lại không hề hạ giọng, người ngồi ở toa đằng sau hai cô có thể nghe được vô cùng rõ ràng.
[Thật đúng là một chủ ý tốt. Severus, đóa hoa bách hợp của cậu có vẻ cũng không thuần khiết lương thiện như cậu nghĩ. Nếu như Lily thật sự đến tìm cậu, cậu sẽ đồng ý sao?]
Tambor cười khẽ hỏi, thấy Severus trầm mặc, cũng không để ý tiếp tục nói:
[Cậu đương nhiên là sẽ đồng ý, chẳng qua cậu chỉ mất đi một chủ cửa hàng có năng lực. Dù sao chỉ mất thời gian thời gian nửa năm đã kiếm được đống Galleons cao như vậy, Lucius cũng liên tiếp tìm cậu nhờ chế tạo ma dược, thù lao cũng rất lớn, vì đóa bách hợp của cậu quả thật là không cần để tâm. Chỉ là không ngờ vì lòng tốt trước kia của cậu, lại tạo thành ngăn cách giữa hai chị em bọn họ.]
[Tôi cũng nghe thấy rồi, anh không cần phải nhấn mạnh như thế. Tôi nghĩ ấn tượng của anh về Lily vốn rất tốt, thì ra chỉ là ảo giác của tôi.]
Severus rõ ràng phát hiện sự phẫn nộ của Tambor, cùng với ác ý và châm chọc trong ngữ điệu.
[Tôi chỉ là cảm thấy bị lừa gạt, vốn lúc đầu tôi còn cảm thấy đó là một cô gái trong sáng lương thiện.]
Tambor dứt khoát biểu lộ sự tức giận bị đè nén.
[Cô ấy vẫn là Gryffindor trong sáng lương thiện như trước đây không phải sao? Chúng tôi là bạn bè rất tốt, thường xuyên thảo luận mọi vấn đề, cho dù cô ấy muốn trực tiếp thay đổi phương pháp điều chế, tôi cũng không cảm thấy có gì sai, anh chỉ là chán ghét việc Mary McDonnell tính kế mà thôi.]
Severus thở dài nói, trong mắt lại ẩn chứa cuồng phong, ngón cái và ngón trỏ tay phải không ngừng vuốt ve ngón út tay trái.
[McDonnell kia dù muốn tính kế cũng phải xem quý cô Evans có đồng ý hay không không đúng sao? Lợi dụng bạn bè cũng không sao à? Tôi thật sự cảm thấy cái giá cậu phải trả rất không đáng.]
Lời lẽ của Tambor vô cùng chính nghĩa, lại đổi lấy sự tức giận của Severus.
[Được rồi, tôi làm vậy có đáng giá hay không không đến lượt anh phán xét.]
Chỉ có một mình ở trong tiềm thức, Tambor cũng không vì lòng tốt của mình bị trách cứ mà oán giận, ngược lại còn nở một nụ cười đắc ý.
Khoảng gần một tháng sau, Lily quả nhiên nhăn nhăn nhó nhó đến tìm Severus hỏi về cách làm. Severus rất thẳng thắn đồng ý, ma dược của Lily đúng là không tệ, sau khi nắm được phương pháp cũng có thể miễn cưỡng điều chế ra ma dược làm đẹp thích hợp dùng cho Muggle.
Tháng 2 năm 1976, nhà Evans quả nhiên mở một cửa hàng mỹ phẩm, nhưng người kinh doanh không phải Petunia mà là bà Evans.
Đầu tháng 5 năm 1976, Lily bởi vì Mary McDonnell bị hai học sinh của Slytherin làm nhục mà Severus khoanh tay đứng nhìn liền chất vấn Severus.
“Bọn họ cũng không làm gì mà?”
Severus giải thích. Thực ra đã thật lâu bọn họ không có tranh chấp như vậy.
“Không làm gì, nhưng đó là ma thuật hắc ám tà ác, mà cậu nhìn thấy, vì sao lại không ngăn cản?”
Lily kêu lên.
“Lily, cậu thấy mình phải làm thế nào? Cô ấy cũng không có liên quan gì đến mình, cậu muốn mình ngang nhiên đối nghịch với bạn học cùng một nhà sao?”
Mặt Severus đỏ lên, bi ai nồng đậm tràn ra khỏi khóe mắt.
“Nhưng cô ấy là bạn của mình, hơn nữa đây là lỗi của đám Avery và Mulciber, sao cậu lại không thể ra mặt, chẳng lẽ mỗi lần trước đây không phải là mình cũng giúp cậu sao, đám James và Sirius cũng là bạn học cùng nhà của mình mà.”
Lily không hề để tâm đến lý do của Severus, quay đầu nổi giận đùng đùng rời đi.
Để lại Severus ngây ngốc đứng im một chỗ. Tambor cảm thán nói:
“Không ngờ việc này vẫn xảy ra.”
“Anh đã sớm biết sẽ xảy ra?”
Severus thu hồi cảm xúc, dứt khoát xoay người rời đi.
“Ừ, thật ra lúc trước chúng ta mở cửa hàng mỹ phẩm không phải là cũng muốn giảm bớt sự căng thẳng trong quan hệ của cậu và Lily sao, chỉ là không ngờ vẫn đi đến bước đường này.”
Tambor thì thầm nói.
“Vậy anh hẳn là tế ti nổi tiếng của đại lục ma khí đi, có thể tính toán chính xác như vậy.”
Lời nói của Severus không nghe ra được bất cứ cảm xúc nào. Hoặc là vì mọi cảm xuc của y đều bị sự phẫn nộ và không thông cảm của Lily đánh tan rồi.
“Ha ha, tôi đã nói vận mệnh của con người luôn mờ mịt vô định, chủ yếu là tự do bản thân quyết định, tuy rằng cậu đã sửa lại không ít, nhưng Lily lại không hề thay đổi, hơn nữa với tình hình hiện nay của thế giới phép thuật, các cậu muốn giữ vững tình bạn này sẽ phải hao hết tâm lực.”
“Đúng không?”
Khóe miệng Severus nhếch lên thành một nụ cười giả dối, trong mắt tràn ngập sự giễu cợt.
Ở nơi hai người vừa rời đi, Sirius và James đột nhiên xuất hiện ra từ không khí.
“James, lần này cậu thật quá đáng, lại giật dây Mary trực tiếp phá hỏng tình bạn giữa Lily và Snape.”
Vừa rồi Sirius rõ ràng nhìn thấy bi thương cùng với không cam lòng trong mắt Severus, trong lòng chợt thấy đau xót, cho dù chịu thương nặng đến đâu, cậu cũng chưa từng nhìn thấy Snape lộ ra vẻ mặt đau đớn như thế. Giờ phút này cậu thậm chí vì sự bi thương của Snape mà nghi ngờ bạn tốt của mình.
“Hừ, cậu ta vốn không xứng làm bạn với Lily.”
James ngẩng cao đầu, không hề để tâm đến lời nói của bạn tốt, chạy theo hướng Lily rời đi. Sirius giậm chân, cũng đuổi theo.
Lịch sử vẫn luôn cứng đầu chạy theo quỹ đạo vốn có của nó, tháng sáu khi kỳ thi Pháp thuật Thường đẳng kết thúc, nhóm Đạo tặc liền vây Severus lại một chỗ.
“Expelliarmus!”
Bên cây sồi cạnh hồ nước, Severus và đũa phép của y bị đánh rơi xuống đất. Người xung quanh đứng xem đều cười ha ha, càng thu hút thêm nhiều người đến xem.
“Levicorpus!”
Nhưng việc ngoài ý muốn đã xảy ra, Severus không hề bị treo người lên, thì thầm một tiếng ‘Protego’, ngược lại chính cậu ta thấy mình bị treo lên giữa không trung.
Sirius vốn muốn ngăn một màn trước mắt, cậu chú ý đến đũa phép đã bị đánh bay của Severus đang nằm trong tay y. Thần chú triệu hồi không phát ra âm thanh sao? Người đứng vây xung quanh xem cũng kinh ngạc kêu to. Đám người Sirius đang định uy hiếp Severus buông James ra, Lily liền chạy đến đây.
“Severus, cậu đang làm cái gì vậy?”
Lily nhìn James đang bị treo giữa không trung, Severus vốn vẫn chưa làm lành với cô càng khiến cô thêm tức giận.
“Mình không làm gì cả!”
Severus hạ cánh tay cầm đũa phép xuống, vẻ mặt phức tạp nhìn Lily.
“Đây còn là không làm gì sao? Mau buông cậu ấy xuống!”
Lily lớn giọng kêu lên.
“Lần trước cậu không tự tay làm, cho nên lần này cũng muốn dùng thử phép thuật hắc ám một lần sao?”
“Lily, là cậu ta ra tay đánh lén trước.”
Severus có chút vô lực nhìn cô.
“Vậy nên cậu có thể dùng phép thuật hắc ám để đối phó với cậu ấy, cậu quả nhiên là cùng một giuộc với đám Slytherin kia.”
Lily vẫn phẫn nộ như trước.
“Đây không phải là ma thuật hắc ám, hơn nữa mình cũng không…”
Lời giải thích của Severus còn chưa nói xong đã bị lời nói bén nhọn ác độc của Lily chặn ngang.
“Trước đây mình còn cảm thấy là đám James không đúng, không ngờ sự thật bày ra trước mắt cậu vẫn còn không muốn thừa nhận, thật sự là khiến tôi cảm thấy ghê tởm. Chúng ta không còn là bạn nữa.”
Dưới tình huống Severus còn chưa kịp kêu lên giữ lại, Lily đã tức giận xoay người rời đi, mái tóc đỏ như lửa tung bay sau lưng, lại đâm thật sâu vào hai mắt của Severus.
“Mình chỉ dùng thần chú phòng thân mà thôi.”
Severus nói nhỏ đến mức không có ai nghe thấy, con ngươi đen láy sâu thẳm phủ đầy bi ai và tuyệt vọng.
Sirius đầu tiên là lo lắng nhìn lướt qua Severus, sau đó vẫy vẫy đũa phép về phía James.
“Finite Incantatem!”
Chỉ thấy James vẫn bị treo lên như cũ, thần chú không có tác dụng sao?
“Đó là thần chú do Snape sáng tạo ra, hình như phải dùng thần chú riêng để hóa giải, Sirius, cậu thử nhớ lại xem.”
Remus thấy thế liền đi đến bên cạnh Sirius đề nghị.
Sirius gật đầu, cố gắng nhớ lại.
“Liberacopus!”
‘Rầm’ một tiếng, James rơi xuống mặt cỏ.
Peter Pettigrew đi lên đỡ cậu ta dậy, lại kinh ngạc phát hiện James không hề có chút uể oải nào, ngược lại còn đang nhếch miệng cười.
“James, cậu không sao chứ?”
Đầu óc không phải là có vấn đề rồi đi. Chỉ có Remus nghĩ đến những lời Lily vừa nói, thở dài.
Quả nhiên James thở ra một hơi, không quan tâm đến sự chật vật của bản thân lúc này.
“Ha ha, các cậu đã nghe thấy rồi chứ, rốt cuộc Lily cũng dứt khoát cắt đứt với Snivellus kia rồi.”
Sirius siết chặt nắm tay, suýt chút nữa không nhịn được đấm vào mũi cậu ta một cái.
Ở một nơi khác, Severus bước chân lảo đảo vừa quay về phòng ngủ đã ngã gục xuống giường, ma lực trong cơ thể bắt đầu bạo phát, bóng người trên giường giống như dần dần bị vây trong một cơn lốc xoáy lớn.